Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 274 Đây là dấu son môi của tình yêu.
Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Ăn no rồi hãng đi ngủ!".
"Vâng!" Mặc Sơ vui vẻ nhận cái đĩa, sau đó cô lại quay lại bàn ăn.
Mặc Hàm mở to mắt nói: "Cô, cô ăn nhiều như vậy, cô sẽ béo như heo đấy!"
Mặc Sơ lập tức đẩy cái đĩa ra, đẩy ra chỗ Mặc Hàm: "Cô không ăn nữa!"
Quyền Đế Sâm gắp một miếng, để ở bên miệng thổi thổi, sủi cảo vừa mới rán xong nên còn hơi nóng, anh đợi nguội một chút mới đưa bến bên miệng Mặc Sơ: "Nào, tranh cãi với một đứa trẻ làm gì? Không hào phóng gì cả!"
Mặc Sơ ăn một miếng sủi cảo rán, rồi mới nói: "Ò, anh Quyền, anh bảo vệ con bé như thế, có phải con bé là con riêng của anh đúng không?"
Quyền Đế Sâm cảm thấy nói đạo lý với phụ nữ, sinh vật như đàn ông, trời sinh đã nói không lại rồi!
Anh nhìn Mặc Sơ, rồi lại nhìn Mặc Hàm, anh bình tĩnh hỏi: "Hàm Hàm, cháu họ gì?"
"Cháu họ Hàm tên Hàm! Kêu là Hàm Hàm!" Mặc Hàm nháy mắt với Mặc Sơ, đôi mắt của cô bé to tròn xinh xắn giống hệt Mặc Sơ.
Quyền Đế Sâm cũng đút một miếng sủi cảo cho Mặc Hàm: "Nào! Chú đút cho cháu này!"
Mặc Sơ không quên trên Mặc Hàm: "Bây giờ cháu cũng là heo nhỏ! Mập thành một người mập nhỏ rồi, không có bạn nam thích cháu đâu!"
Mặc Hàm lại vươn tay ra ôm cổ Quyền Đế Sâm, sau đó bẹp một cái lên mặt anh: "Cháu muốn gả cho chủ Quyền! Rồi cháu xem cô khóc thế nào!"
Quyền Đế Sâm cũng không khuyên can, cũng không giận, anh mặc hai người một lớn một nhỏ chơi với nhau, anh cũng muốn nhìn xem, hai người này sẽ chơi đến mức độ nào!
Xem ra, cuộc sống sau này của anh, chắc chắn sẽ cực kỳ cực kỳ đặc sắc!
Mặc Sơ cũng thơm một cái lên má Quyền Đế Sâm: "Em gái nhỏ mập mạp, cháu phải lớn nhau lên! Cháu mà còn không lớn là chủ quyền già đi đó!"
Cô nói xong thì chạy lên lầu, thời gian hạnh phúc nhất của cuộc sống chính là đây! Nhưng bây giờ cô chỉ muốn ngủ bù thôi, hôm qua đi máy bay mệt chết đi được, kết quả buổi tối Quyền Đế Sâm lại lôi cô làm hoạt động tạo người, bây giờ thật sự là cô chỉ muốn ngủ thôi.
Trên gò má của Quyền Đế Sâm đã lưu lại hai dấu son môi.
Đây là dấu son môi của tình yêu.
Anh và Mặc Hàm ăn bữa sáng cùng nhau: "Hàm Hàm, cháu ở nhà chứ? Hay đi chơi cùng Hi Hi?"
"Cháu đi tìm bạn của cháu chơi!" Sau khi chào tạm biệt anh xong, Mặc Hàm liền đi tìm đại Chu và tiểu Chu chơi.
Quyền Đế Sâm thì không có đến công ty, sau khi thu dọn bàn ăn xong, anh đi lên lầu, đi về phòng ngủ.
Anh mở cửa ra thì trông thấy Mặc Sơ đang ngủ say, anh cúi đầu hôn lên môi cô: "Bà Quyền, không thấy Hàm Hàm đâu!"
"Không cần lo lắng, đứa nhỏ này lanh lợi lắm, đến tối đến giờ ăn cơm với đi ngủ chắc chắn con bé sẽ về!" Mặc Sơ lầu bầu.
Quyền Đế Sâm thấy cô hiểu rõ như vậy thì càng chứng minh cho suy đoán của anh.
"Sao em biết Hàm Hàm là cô bé như thế?" Quyền Đế Sâm tiếp tục hỏi cô.
Mặc Sơ buồn ngủ lắm, cô cũng không có tính cảnh giác, sao người đàn ông này chưa đi làm mà thay vào đó là đến nói với cô chuyện của Mặc Hàm, cô nói: "Con bé và Hi Hi cùng lớn lên với nhau mà! Sao mà con bé đi chệch được?"
Sau khi nói xong câu này, bỗng nhiên cô cảm thấy hình như mình vừa để lộ cái gì rồi thì phải?
Qủa nhiên, cô không phải một người nằm vùng giỏi!
Cô đã nói ra chuyện của Hàm Hàm và Hi Hi rồi hả? Mặc dù cô chưa có nói rõ, nhưng, chắc chắn người đàn ông này đã đoán được rồi!
Giờ phút này, Mặc Sơ chỉ muốn giả vờ chết thôi!
"Vâng!" Mặc Sơ vui vẻ nhận cái đĩa, sau đó cô lại quay lại bàn ăn.
Mặc Hàm mở to mắt nói: "Cô, cô ăn nhiều như vậy, cô sẽ béo như heo đấy!"
Mặc Sơ lập tức đẩy cái đĩa ra, đẩy ra chỗ Mặc Hàm: "Cô không ăn nữa!"
Quyền Đế Sâm gắp một miếng, để ở bên miệng thổi thổi, sủi cảo vừa mới rán xong nên còn hơi nóng, anh đợi nguội một chút mới đưa bến bên miệng Mặc Sơ: "Nào, tranh cãi với một đứa trẻ làm gì? Không hào phóng gì cả!"
Mặc Sơ ăn một miếng sủi cảo rán, rồi mới nói: "Ò, anh Quyền, anh bảo vệ con bé như thế, có phải con bé là con riêng của anh đúng không?"
Quyền Đế Sâm cảm thấy nói đạo lý với phụ nữ, sinh vật như đàn ông, trời sinh đã nói không lại rồi!
Anh nhìn Mặc Sơ, rồi lại nhìn Mặc Hàm, anh bình tĩnh hỏi: "Hàm Hàm, cháu họ gì?"
"Cháu họ Hàm tên Hàm! Kêu là Hàm Hàm!" Mặc Hàm nháy mắt với Mặc Sơ, đôi mắt của cô bé to tròn xinh xắn giống hệt Mặc Sơ.
Quyền Đế Sâm cũng đút một miếng sủi cảo cho Mặc Hàm: "Nào! Chú đút cho cháu này!"
Mặc Sơ không quên trên Mặc Hàm: "Bây giờ cháu cũng là heo nhỏ! Mập thành một người mập nhỏ rồi, không có bạn nam thích cháu đâu!"
Mặc Hàm lại vươn tay ra ôm cổ Quyền Đế Sâm, sau đó bẹp một cái lên mặt anh: "Cháu muốn gả cho chủ Quyền! Rồi cháu xem cô khóc thế nào!"
Quyền Đế Sâm cũng không khuyên can, cũng không giận, anh mặc hai người một lớn một nhỏ chơi với nhau, anh cũng muốn nhìn xem, hai người này sẽ chơi đến mức độ nào!
Xem ra, cuộc sống sau này của anh, chắc chắn sẽ cực kỳ cực kỳ đặc sắc!
Mặc Sơ cũng thơm một cái lên má Quyền Đế Sâm: "Em gái nhỏ mập mạp, cháu phải lớn nhau lên! Cháu mà còn không lớn là chủ quyền già đi đó!"
Cô nói xong thì chạy lên lầu, thời gian hạnh phúc nhất của cuộc sống chính là đây! Nhưng bây giờ cô chỉ muốn ngủ bù thôi, hôm qua đi máy bay mệt chết đi được, kết quả buổi tối Quyền Đế Sâm lại lôi cô làm hoạt động tạo người, bây giờ thật sự là cô chỉ muốn ngủ thôi.
Trên gò má của Quyền Đế Sâm đã lưu lại hai dấu son môi.
Đây là dấu son môi của tình yêu.
Anh và Mặc Hàm ăn bữa sáng cùng nhau: "Hàm Hàm, cháu ở nhà chứ? Hay đi chơi cùng Hi Hi?"
"Cháu đi tìm bạn của cháu chơi!" Sau khi chào tạm biệt anh xong, Mặc Hàm liền đi tìm đại Chu và tiểu Chu chơi.
Quyền Đế Sâm thì không có đến công ty, sau khi thu dọn bàn ăn xong, anh đi lên lầu, đi về phòng ngủ.
Anh mở cửa ra thì trông thấy Mặc Sơ đang ngủ say, anh cúi đầu hôn lên môi cô: "Bà Quyền, không thấy Hàm Hàm đâu!"
"Không cần lo lắng, đứa nhỏ này lanh lợi lắm, đến tối đến giờ ăn cơm với đi ngủ chắc chắn con bé sẽ về!" Mặc Sơ lầu bầu.
Quyền Đế Sâm thấy cô hiểu rõ như vậy thì càng chứng minh cho suy đoán của anh.
"Sao em biết Hàm Hàm là cô bé như thế?" Quyền Đế Sâm tiếp tục hỏi cô.
Mặc Sơ buồn ngủ lắm, cô cũng không có tính cảnh giác, sao người đàn ông này chưa đi làm mà thay vào đó là đến nói với cô chuyện của Mặc Hàm, cô nói: "Con bé và Hi Hi cùng lớn lên với nhau mà! Sao mà con bé đi chệch được?"
Sau khi nói xong câu này, bỗng nhiên cô cảm thấy hình như mình vừa để lộ cái gì rồi thì phải?
Qủa nhiên, cô không phải một người nằm vùng giỏi!
Cô đã nói ra chuyện của Hàm Hàm và Hi Hi rồi hả? Mặc dù cô chưa có nói rõ, nhưng, chắc chắn người đàn ông này đã đoán được rồi!
Giờ phút này, Mặc Sơ chỉ muốn giả vờ chết thôi!