Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 502 Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
"Cô đi cho tôi!" Bạch Tử chỉ vào cửa chính.
"Cô.." Cố Vãn Vãn giật mình: "Cô đừng hung dữ với Sơ Sơ như vậy."
"Vãn Vãn, cháu không biết đấy thôi, con bé này ngoài mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, trước mặt cô thì nó hung đấy, trước mặt Đế Sâm thì lại làm ra vẻ tiểu yêu tinh mê hoặc người!" Bạch Tử nói.
"Không đâu, Sơ Sơ không phải là người như thế!" Cố Vãn Vãn lắc đầu.
Bạch Tử hừ một tiếng: "Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng! Cháu còn trẻ, xem không hiểu, cô ta giỏi giả vờ lắm đấy!"
Mặc Sơ cũng không muốn nói nhiều với Bạch Tử, cô nói với Cố Vãn Vãn: "Vãn Vãn, tôi lên lầu đây!"
Mặc Sơ nói xong liền đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cô vào trong phòng rồi, cô vẫn tức đến nỗi khó mà bình tĩnh được.
Đúng vậy, cô có lỗi, cô đã đầu thai sai, đầu thai vào nhà họ Long.
vietwriter.vn
Cho nên, cô cứ phải hứng chịu cơn giận của Bạch Tử sao?
Bây giờ, Bạch Tử còn dẫn Cố Vãn Vãn vào nhà rồi!
Ý nghĩa này, người có lòng Tư Mã Chiêu đều biết.
Bạch Tử đưa Cố Vãn Vãn tới, tất nhiên là không có ý tốt!
Mặc Sở chỉ lo Cố Vãn Vãn đã lớn bụng, không chịu được mệt nhọc.
Ngộ nhỡ đứa bé có việc gì thì sao?
Khi cô đang nghĩ như thế, cô trông thấy xe của Quyền Đế Sâm đã về.
Cuối cùng, Mặc Sơ đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm vừa vào nhà đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn và Bạch Tử đều đang ở đây.
Sắc mặt anh lập tức lạnh xuống, anh nói với giọng sắc bén: "Vãn Vãn, ai cho cô tới đây?"
Chuyện của Cố Vãn Vãn, anh vẫn chưa nói rõ cho Mặc Sơ.
Chỉ yếu là liên quan đến Cố Trạch Dã, thân là anh em, anh có nghĩa vụ giữ bí mật.
Nhưng mà, Mặc Sơ dịu dàng độ lượng, còn tín nhiệm anh một trăm phần trăm, không có nghĩa là anh có thể chà đạp lên sự tín nhiệm mà Mặc Sơ dành cho anh.
Cố Vãn Vãn không ngờ, Quyền Đế Sâm lại hung dữ như vậy, cô ấy đứng yên tại chỗ, không biết mình đã làm sai chỗ nào: "Anh Sâm..."
Bạch Tử thấy vậy, bà ấy vội vàng nói: "Đế Sâm, Vãn Vãn sắp sinh rồi, con thân làm bố, lẽ nào không nên chịu trách nhiệm sao? Con hung dữ với Vãn Vãn như vậy làm cái gì? Bắt đầu từ hôm nay, Vãn Vãn sẽ sống ở đây!"
Ánh mắt Quyền Đế Sâm lạnh lùng như chim ưng, anh liếc Bạch Tử một cái: "Giới hạn của con ở chỗ nào? Chắc mẹ rất rõ, mẹ còn cử làm khổ con như thế này nữa thì đừng trách con ra tay!"
Bạch Tử nghe thấy vậy, bà ấy hất cao cằm, bà ấy biết, Quyền Đế Sâm tuyệt đối dám!
Con trai của bà ấy, làm việc luôn tàn nhẫn!
Ngay sau đó, Quyền Để Sâm lấy điện thoại ra gọi cho Cố Trạch Dã: "Đến nhà tôi!"
Cố Trạch Dã vừa tan làm: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Vãn Vãn đang ở nhà tôi!" Quyền Đế Sâm nói thẳng.
Cổ Trạch Dã thầm cả kinh, Cố Vãn Vãn đi tìm Quyền Đế Sâm rồi sao?
"Tôi tới ngay." Cố Trạch Dã nhíu mày, phải biết rằng, Cố Vãn Vãn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chưa bao giờ nhắc qua trước mặt anh ta là cô ấy muốn đi tìm Quyên Đế Sâm.
Giờ phút này, tất nhiên là Quyền Đế Sâm gọi Cố Trạch Dã tới để thu dọn cục diện rối rắm rồi.
Vào khoảnh khắc này, Cố Vãn Vãn nhìn sang Quyền Đế Sâm, anh nghiêm túc mà lạnh lùng, tại sao bây giờ người đàn ông này lại lạnh nhạt với cô ấy như vậy?
Dù là trước kia, anh cũng sẽ không như thế này!
Lẽ nào sau khi kết hôn, đàn ông đều thay đổi rồi sao?
"Anh Sâm..." Cố Vãn Vãn rưng rưng nước mắt, cái bụng rất to, cô ấy nhìn anh chăm chú: "Anh đừng hung dữ với anh như vậy, được không?"
Cô ấy nói xong, liền nhìn anh rồi khóc!
Nếu như nói lần trước, Cố Vãn Vãn gặp Quyền Đế Sâm một cách bất ngờ không kịp phòng bị, cô ấy chưa chuẩn bị tâm lý.
Vậy thì, lần này thì sao?
Quyền Đế Sâm trầm giọng quát: "Cô mang thai vào liền mất não hả? Người khác kêu cô tới là cô tới ngay à?"
Anh cũng biết, Cố Vãn Vãn xuất thân tốt, đặc biệt tùy hứng, anh cũng là mắng cô sang ai đó thôi.
Cố Vãn Vãn oan ức lắm, cô ấy đâu biết quan hệ của Quyền Đế Sâm và Bạch Tử bế tắc như này.
Cho dù cô ấy mang thai đầu óc không minh mẫn lắm, cô ấy cũng biết cô ấy bị Bạch Tử lợi dụng rồi!
Lúc này, Mặc Sơ đi xuống tầng.
Cô cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau đi nước mặt trên mặt Cố Vãn Vãn: "Nào, ngồi một lát, đừng khóc nữa!"
Nào ngờ, Cố Vãn Vãn khóc càng hăng hơn!
Mặc Sơ nhìn về phía Quyền Đế Sâm, người đàn ông này hung lên thì đúng là lục thân không nhận!
Cố Vãn Vãn khóc lóc nói: "Em chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho mình! Anh Sâm, em đã sai sao?"
"Đúng!" Quyền Đế Sầm nhìn cô ấy chằm chằm, vẻ ác lạnh trong đôi mắt không thấy bất kỳ tia dịu dàng nào: "Cô đã sai ngay từ đầu rồi!"
"Em thích anh, em chỉ muốn yêu anh!" Cố Vãn Vãn càng khóc càng thương tâm: "Em chỉ dùng một vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi, hôm nay em tới, em tưởng anh và Sơ SƠ sắp chia tay.."
Mặc SƠ cũng hiểu, Cố Vãn Vãn cũng là một người bị Bạch Tử gài bẫy!
Cô có thể hiểu cho Cố Vãn Vãn, chiếc bụng lớn lên từng ngày, một mình ở trong khu nhà cấp cao, nếu Mặc Sơ thật sự đã chia tay với Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn quay lại bên cạnh Quyền Đế Sâm, cũng là lẽ thường tình.
Quyền Đế Sâm liếc Bạch Tử một cái với ánh mắt sắc bén, lúc này anh lạnh lùng nói với Cố Vãn Vãn: "Bây giờ Quyền Đế Sâm tôi trịnh trọng tuyên bố, vợ của tôi chỉ có một mình Mặc Sơ, tôi sẽ mãi mãi không rời xa cô ấy!"
Lời thề như thế, Cổ Vãn Vãn nghe thấy, giống như từng nhát dao đang đâm vào trong tim, cô ấy đau đến nỗi không thể hít thở!
Lời thề như thế, Mặc Sơ nghe thấy, trong lòng cô biết rằng, Quyền Đế Sâm thật sự dành cho cô tình cảm sâu nặng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Bình luận facebook