Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 312 "Chưa chắc cô ấy đã cảm kích em!"
*Chương có nội dung hình ảnh
Mặc SƠ cười tít mắt, nào có ai lại nói chuyện làm ** li nói đến ngọt ngào như này chứ: "Hồi nhỏ em rất muốn ngồi một lúc, nhưng, toàn làm ** li, toàn là em đẩy cho Mặc Chiêu Đệ..."
Quyền Đế Sâm vươn bàn tay to dày ra, đặt lên bờ vai mảnh khảnh của cô, sau này, anh sẽ làm cho cô.
"Chuyện của Chu Hoa Hủy, có cần anh giải quyết không?" Quyền Đế Sâm hỏi cô.
Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi tự làm cho!"
Anh cũng buông tay, để cô trưởng thành.
"Đúng rồi, em muốn hỏi..." Mặc Sơ đỏ mặt: "Cái đó thật sự là có nghiện như thế à?"
Thực ra nửa tháng, Chu Hoa Hủy đã tìm mười người đàn ông khỏe mạnh cường tráng làm với cô ta, đúng là cô ta đều đã có được cảm giác sung sướng trên người những người đàn ông khác nhau. Nhưng mà, người ta thì thảm rồi, trở thành đối tượng trêu đùa của cô ta!
Quyền Đế Sâm mỉm cười, môi mỏng của anh cũng nhếch lên một độ cong gợi cảm: "Em nói người nghiện dục?"
Mặc Sơ gật đầu, thực ra cô không dám tưởng tượng còn có người thành nghiện, lấy cô ra nói thì mỗi lần cô và Quyền Đế Sâm trải qua cuộc sống vợ chồng, đều sẽ muốn cô nửa cái mạng nhỏ của cô.
Làm sao có thành nghiện được? Cô còn sợ anh muốn quá nhiều quá nhanh ấy.
Quyền Đế Sâm nâng má đỏ của cô lên, xấu hổ thế này, sao lại thảo luận với anh cái vấn đề này cơ chứ?
Anh nói: "Đây chỉ là một loại bệnh, nó giống với các loại bệnh khác, cần tiến hành điều trị trên mặt sinh lý và tâm lý. Nhưng mà, ở nước chúng ta, tình dục, chuyện này vẫn không thể giống như các nước phương tây, tán gẫu bình thường như ăn cơm, hiện giờ, người ở rất nhiều nước nói về tình dục thì vẫn đỏ mặt. Ví dụ.."
Lúc này, anh dựa sát vào cô, cái trán của hai người cùng vào nhau, anh mới nói tiếp: "Ví dụ như bà Quyền, đang nói cái này cũng sẽ đỏ mặt!"
Mặc Sơ vươn tay ra đấm vào ngực anh, cô cũng không phải người phương tây, tất nhiên là không thể nói bình thường như ăn cơm rồi!
Nhưng mà, anh thích bà Quyền như thế này, là đủ rồi.
Mặc Sơ nhìn anh: "Thực ra, người giống như Chu Hoa Hủy, có thể chữa khỏi, đúng không! Nhưng mà, phải điều trị trên cả hai mặt sinh lý và tâm lý, cũng phải có sự bền lòng đi làm một chuyện mới được! Ngày mai em lại nói chuyện với cô ấy vậy!"
Bàn tay to của Quyền Đế Sâm nắm lấy bàn tay nhỏ của Mặc Sơ: "Chưa chắc cô ấy đã cảm kích em!"
"Đúng vậy!" Mặc Sơ gật đầu, giống như hôm nay, Chu Hoa Hủy hùng hổ nói, cô ta muốn với Quyền Đế Sâm vậy.
Nhưng mà, sao Mặc Sơ có thể để cho người phụ nữ khác ngủ với chồng mình cơ chứ?
Công ty tổ chức hôn lễ.
Sau khi Mặc Sơ đến cơ quan, cô lập tức gọi điện cho Chu Hoa Hủy, nhưng mà, điện thoại của cô ta đã tắt máy.
Mặc Sơ đã tìm ra địa chỉ mà Chu Hoa Hủy cung cấp cho công ty, khi cô đang chuẩn bị đi ra cửa cổng ty thì Kiều Thanh Du chạy tới: "Mặc Sơ, cậu đi đầu? Tớ đã hỏi được rồi, theo như đồng nghiệp tớ nói, chính nhân viên trong công ty các cậu đã tiết lộ tư liệu."
"Tớ cũng đoán vậy, bằng không người ngoài thì có ai lại làm chuyện này chứ?" Mặc Sở hiểu, đây đều là đấu đá lợi ích giữa đồng nghiệp.
Kiều Thanh Du nói: "Nhưng mà, dù tớ có hỏi như thế nào, anh ta cũng không chịu nói cụ thể ai đã tiết lộ tư liệu!"
"Bây giờ tớ phải đi tìm Chu Hoa Hủy trước đã, cậu có muốn đi cùng không? Sau đó tớ và cậu cùng đi gặp đồng nghiệp của cậu!" Mặc Sơ nói.
“Được!" Kiều Thanh Du gật đầu.
Bởi vì ngày ngày ở bên ngoài chạy tin, Kiều Thanh Du ăn mặc như con trai vậy, áo phông quần bò, cộng thêm tóc ngắn, không ngực không mông, lại đeo đeo mắt kính lạnh lùng.
Cô ấy ấy thấy Mặc Sơ lại một chiếc Maserati ra, cô ấy trợn tròn mắt: "Mặc Sơ, cậu nói tiền lương của cậu bao nhiêu một tháng?"
Mặc SƠ cười tít mắt, nào có ai lại nói chuyện làm ** li nói đến ngọt ngào như này chứ: "Hồi nhỏ em rất muốn ngồi một lúc, nhưng, toàn làm ** li, toàn là em đẩy cho Mặc Chiêu Đệ..."
Quyền Đế Sâm vươn bàn tay to dày ra, đặt lên bờ vai mảnh khảnh của cô, sau này, anh sẽ làm cho cô.
"Chuyện của Chu Hoa Hủy, có cần anh giải quyết không?" Quyền Đế Sâm hỏi cô.
Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi tự làm cho!"
Anh cũng buông tay, để cô trưởng thành.
"Đúng rồi, em muốn hỏi..." Mặc Sơ đỏ mặt: "Cái đó thật sự là có nghiện như thế à?"
Thực ra nửa tháng, Chu Hoa Hủy đã tìm mười người đàn ông khỏe mạnh cường tráng làm với cô ta, đúng là cô ta đều đã có được cảm giác sung sướng trên người những người đàn ông khác nhau. Nhưng mà, người ta thì thảm rồi, trở thành đối tượng trêu đùa của cô ta!
Quyền Đế Sâm mỉm cười, môi mỏng của anh cũng nhếch lên một độ cong gợi cảm: "Em nói người nghiện dục?"
Mặc Sơ gật đầu, thực ra cô không dám tưởng tượng còn có người thành nghiện, lấy cô ra nói thì mỗi lần cô và Quyền Đế Sâm trải qua cuộc sống vợ chồng, đều sẽ muốn cô nửa cái mạng nhỏ của cô.
Làm sao có thành nghiện được? Cô còn sợ anh muốn quá nhiều quá nhanh ấy.
Quyền Đế Sâm nâng má đỏ của cô lên, xấu hổ thế này, sao lại thảo luận với anh cái vấn đề này cơ chứ?
Anh nói: "Đây chỉ là một loại bệnh, nó giống với các loại bệnh khác, cần tiến hành điều trị trên mặt sinh lý và tâm lý. Nhưng mà, ở nước chúng ta, tình dục, chuyện này vẫn không thể giống như các nước phương tây, tán gẫu bình thường như ăn cơm, hiện giờ, người ở rất nhiều nước nói về tình dục thì vẫn đỏ mặt. Ví dụ.."
Lúc này, anh dựa sát vào cô, cái trán của hai người cùng vào nhau, anh mới nói tiếp: "Ví dụ như bà Quyền, đang nói cái này cũng sẽ đỏ mặt!"
Mặc Sơ vươn tay ra đấm vào ngực anh, cô cũng không phải người phương tây, tất nhiên là không thể nói bình thường như ăn cơm rồi!
Nhưng mà, anh thích bà Quyền như thế này, là đủ rồi.
Mặc Sơ nhìn anh: "Thực ra, người giống như Chu Hoa Hủy, có thể chữa khỏi, đúng không! Nhưng mà, phải điều trị trên cả hai mặt sinh lý và tâm lý, cũng phải có sự bền lòng đi làm một chuyện mới được! Ngày mai em lại nói chuyện với cô ấy vậy!"
Bàn tay to của Quyền Đế Sâm nắm lấy bàn tay nhỏ của Mặc Sơ: "Chưa chắc cô ấy đã cảm kích em!"
"Đúng vậy!" Mặc Sơ gật đầu, giống như hôm nay, Chu Hoa Hủy hùng hổ nói, cô ta muốn với Quyền Đế Sâm vậy.
Nhưng mà, sao Mặc Sơ có thể để cho người phụ nữ khác ngủ với chồng mình cơ chứ?
Công ty tổ chức hôn lễ.
Sau khi Mặc Sơ đến cơ quan, cô lập tức gọi điện cho Chu Hoa Hủy, nhưng mà, điện thoại của cô ta đã tắt máy.
Mặc Sơ đã tìm ra địa chỉ mà Chu Hoa Hủy cung cấp cho công ty, khi cô đang chuẩn bị đi ra cửa cổng ty thì Kiều Thanh Du chạy tới: "Mặc Sơ, cậu đi đầu? Tớ đã hỏi được rồi, theo như đồng nghiệp tớ nói, chính nhân viên trong công ty các cậu đã tiết lộ tư liệu."
"Tớ cũng đoán vậy, bằng không người ngoài thì có ai lại làm chuyện này chứ?" Mặc Sở hiểu, đây đều là đấu đá lợi ích giữa đồng nghiệp.
Kiều Thanh Du nói: "Nhưng mà, dù tớ có hỏi như thế nào, anh ta cũng không chịu nói cụ thể ai đã tiết lộ tư liệu!"
"Bây giờ tớ phải đi tìm Chu Hoa Hủy trước đã, cậu có muốn đi cùng không? Sau đó tớ và cậu cùng đi gặp đồng nghiệp của cậu!" Mặc Sơ nói.
“Được!" Kiều Thanh Du gật đầu.
Bởi vì ngày ngày ở bên ngoài chạy tin, Kiều Thanh Du ăn mặc như con trai vậy, áo phông quần bò, cộng thêm tóc ngắn, không ngực không mông, lại đeo đeo mắt kính lạnh lùng.
Cô ấy ấy thấy Mặc Sơ lại một chiếc Maserati ra, cô ấy trợn tròn mắt: "Mặc Sơ, cậu nói tiền lương của cậu bao nhiêu một tháng?"