Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 160 Cô không có!
*Chương có nội dung hình ảnh
"Cô chính là Hứa Minh Tâm?"
Giọng nói mang theo sự giễu cợt.
Hứa Minh Tâm nhìn người trước mặt, cô khẳng định mình không quen người này.
"Cô là ai? Tìm tôi làm gì?"
"Tôi tên là Trình Hoa, cô nhớ kỹ cái tên này, bởi vì sau này tôi sẽ là vợ của Cố
Gia Huy."
"Cô nói vậy là ý gì?"
Hứa Minh Tâm nhíu chặt chân mày, cô hơi bực mình nói.
Lẽ nào lại là người mến mộ Cố Gia Huy à, sao lại tìm đến cả chỗ cô rồi thế này, lẽ nào cô ta biết quan hệ của bọn họ? Cô chưa bao giờ thấy, tiểu tam dám kiêu ngạo như thế!
"Chính là ý trên mặt chữ, cô hoàn toàn không hợp với anh ấy."
"Tôi có hợp hay không, không phải chuyện cô nói mà được. Tôi phải đi ăn cơm, không có thời gian tiếp cô, cô thích làm gì thì làm."
Hứa Minh Tâm quay người định đi, nhưng lại bị cô ta gọi lại.
"Cô không muốn biết giờ phút này Cố Gia Huy đang ở đâu, đang làm gì à?"
"Anh ấy đang làm việc, cho dù không làm việc thì cũng đang ăn cơm."
"Anh ấy đang ở bệnh viện."
Trình Hoa nói ra bốn chữ với giọng chắc nịch, bố chữ đó đánh mạnh vào ngực cô.
Hứa Minh Tâm đi đến bệnh viện cùng với Trình Hoa, cho dù là giả, cô cũng phải đích thân tới xem một cái, thì cô mới yên tâm được.
Nhưng cô không có nhìn thấy chính chủ Cố Gia Huy, nhưng mà cô lại nhìn thấy bảng bệnh án của cô.
Ngộ độc thực phẩm, đi tả.
Hai câu này, khiến cô phiền muộn suy nghĩ lung tung, cái đầu ong ong.
Sao lại ngộ độc thực phẩm nằm viện, rõ ràng tối qua vẫn tốt mà!
Tối qua... lẽ nào...
Cô chợt nghĩ đến điều gì đó, con người chợt co rút lại. Trình Hoa thấy sắc mặt cô tái nhợt, xem ra là đã hiểu rồi, cô ta không nhịn được khoanh tay trước ngực nói: "Tôi cũng điều tra rồi, nghe nói tôi qua cô đã gọi một đống đồ ăn rác rưởi về nhà, cô có biết là nửa tiếng sau Cố Gia Huy đã đi ra ngoài rồi, anh ấy lên xe cứu thương đấy. Nhưng cô thân là vị hôn thê của anh ấy, lại như một con ngốc không biết gì cả!"
"Thế này... thế này là sao? Tôi ăn vào vẫn tốt mà, sao anh ấy..."
Giọng nói của Hứa Minh Tâm run run, cà lăm, cô còn chưa nói xong đã bị Trình Hoa cắt ngang. "Bởi vì hai người không giống nhau, một người thấp kém một người cao quý! Cô có thể ăn quen những thực phẩm rác đó, rồi coi nó như bảo bối, nhưng Cố Gia Huy thì khác! Anh ấy có chuyên gia thực phẩm riêng, chú trọng kết hợp dinh dưỡng, dạ dày của anh ấy giống con người anh ấy, đều là cái được nuông chiều! Cô cho anh ấy ăn những thứ đó, còn mong anh ấy sẽ không sao ư?
"Cô làm vị hôn thê như thế à? Cô muốn hại chết anh ấy, đúng không?"
Trình Hoa nói rất nghiêm trọng, đánh vào lòng Hứa Minh Tâm.
Cô liên tục lắc đầu.
Cô không có!
Cô vốn không biết là Cố Gia Huy không ăn được những thứ đó, cô chỉ đơn thuần muốn cho anh ăn những mỹ vị mà anh chưa từng ăn mà thôi.
"Cô chính là Hứa Minh Tâm?"
Giọng nói mang theo sự giễu cợt.
Hứa Minh Tâm nhìn người trước mặt, cô khẳng định mình không quen người này.
"Cô là ai? Tìm tôi làm gì?"
"Tôi tên là Trình Hoa, cô nhớ kỹ cái tên này, bởi vì sau này tôi sẽ là vợ của Cố
Gia Huy."
"Cô nói vậy là ý gì?"
Hứa Minh Tâm nhíu chặt chân mày, cô hơi bực mình nói.
Lẽ nào lại là người mến mộ Cố Gia Huy à, sao lại tìm đến cả chỗ cô rồi thế này, lẽ nào cô ta biết quan hệ của bọn họ? Cô chưa bao giờ thấy, tiểu tam dám kiêu ngạo như thế!
"Chính là ý trên mặt chữ, cô hoàn toàn không hợp với anh ấy."
"Tôi có hợp hay không, không phải chuyện cô nói mà được. Tôi phải đi ăn cơm, không có thời gian tiếp cô, cô thích làm gì thì làm."
Hứa Minh Tâm quay người định đi, nhưng lại bị cô ta gọi lại.
"Cô không muốn biết giờ phút này Cố Gia Huy đang ở đâu, đang làm gì à?"
"Anh ấy đang làm việc, cho dù không làm việc thì cũng đang ăn cơm."
"Anh ấy đang ở bệnh viện."
Trình Hoa nói ra bốn chữ với giọng chắc nịch, bố chữ đó đánh mạnh vào ngực cô.
Hứa Minh Tâm đi đến bệnh viện cùng với Trình Hoa, cho dù là giả, cô cũng phải đích thân tới xem một cái, thì cô mới yên tâm được.
Nhưng cô không có nhìn thấy chính chủ Cố Gia Huy, nhưng mà cô lại nhìn thấy bảng bệnh án của cô.
Ngộ độc thực phẩm, đi tả.
Hai câu này, khiến cô phiền muộn suy nghĩ lung tung, cái đầu ong ong.
Sao lại ngộ độc thực phẩm nằm viện, rõ ràng tối qua vẫn tốt mà!
Tối qua... lẽ nào...
Cô chợt nghĩ đến điều gì đó, con người chợt co rút lại. Trình Hoa thấy sắc mặt cô tái nhợt, xem ra là đã hiểu rồi, cô ta không nhịn được khoanh tay trước ngực nói: "Tôi cũng điều tra rồi, nghe nói tôi qua cô đã gọi một đống đồ ăn rác rưởi về nhà, cô có biết là nửa tiếng sau Cố Gia Huy đã đi ra ngoài rồi, anh ấy lên xe cứu thương đấy. Nhưng cô thân là vị hôn thê của anh ấy, lại như một con ngốc không biết gì cả!"
"Thế này... thế này là sao? Tôi ăn vào vẫn tốt mà, sao anh ấy..."
Giọng nói của Hứa Minh Tâm run run, cà lăm, cô còn chưa nói xong đã bị Trình Hoa cắt ngang. "Bởi vì hai người không giống nhau, một người thấp kém một người cao quý! Cô có thể ăn quen những thực phẩm rác đó, rồi coi nó như bảo bối, nhưng Cố Gia Huy thì khác! Anh ấy có chuyên gia thực phẩm riêng, chú trọng kết hợp dinh dưỡng, dạ dày của anh ấy giống con người anh ấy, đều là cái được nuông chiều! Cô cho anh ấy ăn những thứ đó, còn mong anh ấy sẽ không sao ư?
"Cô làm vị hôn thê như thế à? Cô muốn hại chết anh ấy, đúng không?"
Trình Hoa nói rất nghiêm trọng, đánh vào lòng Hứa Minh Tâm.
Cô liên tục lắc đầu.
Cô không có!
Cô vốn không biết là Cố Gia Huy không ăn được những thứ đó, cô chỉ đơn thuần muốn cho anh ăn những mỹ vị mà anh chưa từng ăn mà thôi.
Bình luận facebook