Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 59 Vẫn đang giận mình sao?
*Chương có nội dung hình ảnh
Cô về đến ký túc xá, không ngờ bạn cùng phòng nói cho cô biết, Ngôn Hải đang đợi cô ở tầng dưới, nói là có việc tìm cô.
Bạn cùng phòng trêu: "Thấy hai ngày nay cậu và học trường thân thiết như này, có khi nào các cậu."
"Không có!"
Hứa Minh Tâm xua tay lia lịa, cô sợ bọn họ suy đoán lung tung.
"Không có á? Tớ thấy học trưởng Ngôn Hải và cậu qua lại rất gần mà! Cậu nói thật đi, rốt cuộc cậu có..."
"Không có, tớ không thích học trưởng Ngôn Hải, huống hồ... tớ đã có bạn trai rồi."
Cô vô thức nhìn vào điện thoại di động, từ lúc cô bỏ chạy đến giờ, Cố Gia Huy cũng chưa liên hệ với mình.
Vẫn đang giận mình sao?
Cô hơi thấp thỏm bứt rứt.
Cô không tiện để Ngôn Hải đợi lâu, liền đi xuống tầng.
"Đi đi."
"Ừ." Cô không dám nhìn vào mắt Ngôn Hải.
Hai người một trước một sau, dần dần đã đi tới hồ bán nguyệt của trường, xung quanh toàn bộ đều là cây dương liễu, còn có một rừng trúc nhỏ.
Nơi này được đồn là thánh địa tình yêu, các đôi yêu nhau thường xuyên đến đây.
Hứa Minh Tâm đưa mắt nhìn, cô phát hiện đến đây toàn là những người có đôi có cặp.
Thế cô và học trưởng Ngôn Hải xuất hiện ở đây, có phải là hơi không thích hợp không.
Cô bỗng dừng bước, không muốn đi đến phía trước, cô lên tiếng: "Học trưởng, anh tìm em có chuyện gì không?"
"Minh Tâm, em vẫn chưa hiểu sao?"
Ngôn Hải có chút bất đắc dĩ.
Anh ta xoay người, đối diện áp sát lại gần cô.
Cô sợ tới mức bước lùi về sau.
"Em hiểu cái gì?"
"Anh đã thích em hai năm rồi, từ lúc em năm nhất vào hội học sinh, anh đã thích em. Sao em lại không hiểu vậy, tại anh đã che dấu quá sâu sao?"
"Gì... gì ạ?"
Hứa Minh Tâm trợn tròn mắt nhìn anh ta với ánh mắt không thể tin nổi.
Đối diện với lời tỏ tình xảy ra bất ngờ, cô luống cuống.
"Em không nhận ra, tất cả những người mà anh giúp đỡ, đều là bạn học và bạn cùng phòng của em à?"
"Em... em không biết."
Căn bản là cô không có chú ý đến những chi tiết này được không hả!
"Thế giờ chắc là em biết rồi, Minh Tâm, anh thích em, còn em thì sao?"
Ngôn Hải chăm chú hỏi.
Hứa Minh Tâm bối rối, cô nói: "Học trưởng, chưa bao giờ em nghĩ chúng ta sẽ ở bên nhau, hơn nữa... em có bạn trai rồi!"
"Em có bạn trai rồi? Minh Tâm, em đừng có nói dối, anh chưa bao giờ thấy em thân mật với người khác giới nào. Cho dù có, em có thích anh ta không? Anh ta có thích em không? Anh ta đối xử với em có chu đáo, có tốt như này không?"
"Cái này, em không rõ lắm."
Hứa Minh Tâm không rõ lắm thật.
Cô không biết Cố Gia Huy có tình cảm gì với mình, cũng không biết mình đối với anh, là ỷ lại hay là thích.
Từ nhỏ tới lớn, cô chưa từng trải qua tình yêu nam nữ.
Cô nghĩ thích chắc là tim đập thình thịch trong nháy mắt, là nước chảy đá mòn tương lai còn dài.
Thời gian cô và Cố Gia Huy quen nhau nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, không thể tim đập thình thịch, cũng chưa tới mức nước chảy đá mòn.
Cô không thể nhận rõ được tình cảm của mình và Cố Gia Huy, nhưng lại biết rõ.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới chuyện ở bên Ngôn Hải!
Trước đây chưa từng có, hiện tại càng không nghĩ đến một tí nào!
Cô về đến ký túc xá, không ngờ bạn cùng phòng nói cho cô biết, Ngôn Hải đang đợi cô ở tầng dưới, nói là có việc tìm cô.
Bạn cùng phòng trêu: "Thấy hai ngày nay cậu và học trường thân thiết như này, có khi nào các cậu."
"Không có!"
Hứa Minh Tâm xua tay lia lịa, cô sợ bọn họ suy đoán lung tung.
"Không có á? Tớ thấy học trưởng Ngôn Hải và cậu qua lại rất gần mà! Cậu nói thật đi, rốt cuộc cậu có..."
"Không có, tớ không thích học trưởng Ngôn Hải, huống hồ... tớ đã có bạn trai rồi."
Cô vô thức nhìn vào điện thoại di động, từ lúc cô bỏ chạy đến giờ, Cố Gia Huy cũng chưa liên hệ với mình.
Vẫn đang giận mình sao?
Cô hơi thấp thỏm bứt rứt.
Cô không tiện để Ngôn Hải đợi lâu, liền đi xuống tầng.
"Đi đi."
"Ừ." Cô không dám nhìn vào mắt Ngôn Hải.
Hai người một trước một sau, dần dần đã đi tới hồ bán nguyệt của trường, xung quanh toàn bộ đều là cây dương liễu, còn có một rừng trúc nhỏ.
Nơi này được đồn là thánh địa tình yêu, các đôi yêu nhau thường xuyên đến đây.
Hứa Minh Tâm đưa mắt nhìn, cô phát hiện đến đây toàn là những người có đôi có cặp.
Thế cô và học trưởng Ngôn Hải xuất hiện ở đây, có phải là hơi không thích hợp không.
Cô bỗng dừng bước, không muốn đi đến phía trước, cô lên tiếng: "Học trưởng, anh tìm em có chuyện gì không?"
"Minh Tâm, em vẫn chưa hiểu sao?"
Ngôn Hải có chút bất đắc dĩ.
Anh ta xoay người, đối diện áp sát lại gần cô.
Cô sợ tới mức bước lùi về sau.
"Em hiểu cái gì?"
"Anh đã thích em hai năm rồi, từ lúc em năm nhất vào hội học sinh, anh đã thích em. Sao em lại không hiểu vậy, tại anh đã che dấu quá sâu sao?"
"Gì... gì ạ?"
Hứa Minh Tâm trợn tròn mắt nhìn anh ta với ánh mắt không thể tin nổi.
Đối diện với lời tỏ tình xảy ra bất ngờ, cô luống cuống.
"Em không nhận ra, tất cả những người mà anh giúp đỡ, đều là bạn học và bạn cùng phòng của em à?"
"Em... em không biết."
Căn bản là cô không có chú ý đến những chi tiết này được không hả!
"Thế giờ chắc là em biết rồi, Minh Tâm, anh thích em, còn em thì sao?"
Ngôn Hải chăm chú hỏi.
Hứa Minh Tâm bối rối, cô nói: "Học trưởng, chưa bao giờ em nghĩ chúng ta sẽ ở bên nhau, hơn nữa... em có bạn trai rồi!"
"Em có bạn trai rồi? Minh Tâm, em đừng có nói dối, anh chưa bao giờ thấy em thân mật với người khác giới nào. Cho dù có, em có thích anh ta không? Anh ta có thích em không? Anh ta đối xử với em có chu đáo, có tốt như này không?"
"Cái này, em không rõ lắm."
Hứa Minh Tâm không rõ lắm thật.
Cô không biết Cố Gia Huy có tình cảm gì với mình, cũng không biết mình đối với anh, là ỷ lại hay là thích.
Từ nhỏ tới lớn, cô chưa từng trải qua tình yêu nam nữ.
Cô nghĩ thích chắc là tim đập thình thịch trong nháy mắt, là nước chảy đá mòn tương lai còn dài.
Thời gian cô và Cố Gia Huy quen nhau nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, không thể tim đập thình thịch, cũng chưa tới mức nước chảy đá mòn.
Cô không thể nhận rõ được tình cảm của mình và Cố Gia Huy, nhưng lại biết rõ.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới chuyện ở bên Ngôn Hải!
Trước đây chưa từng có, hiện tại càng không nghĩ đến một tí nào!
Last edited:
Bình luận facebook