• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu (3 Viewers)

  • Chương 94 "Hai người họ là cha mẹ ruột của cô ấy..."

"Kỳ Nhan, đã về chưa?"


"Hàn Trạch Vu, muốn cùng tôi làm một chai không?"



Đầu giây bên kia truyền đến tiếng nữ nhân, nhưng chất giọng mệt mỏi, xen lẫn trong đó là sự bất lực lại khiến Hàn Trạch Vu nhíu mày, lồng ngực như có cái gì nghẹn lại, bức xúc, tức tối trong lòng đều bị đẩy ra, giọng nói của anh lúc này như đang muốn hét lên vậy.


"Em lại uống rượu nữa hả? Rõ ràng biết bệnh tình của mình như thế nào lại còn uống rượu?! Triệu Kỳ Nhan, chán sống rồi à?!"


Nhưng sau đó, khi không nghe thấy tiếng đáp lại của cô gái mình thương, trong lòng bất chợt trở nên rối rắm. Lập tức hạ giọng xuống, như bất lực, đổi với cô gái mình yêu, Hàn Trạch Vu mãi không thể nào nặng lời nổi.


Người yêu trước quả nhiên luôn là người thua cuộc.




Dẫu biết rằng bản thân chỉ xứng làm người qua đường trong cuộc đời của người đó, vậy mà vẫn muốn thử vươn mình lên, cố gắng trở thành một thứ gì đó tốt đẹp hơn, gần gũi hơn...


"Em đang ở đâu? Kỳ Nhan, nói tôi biết em đang ở đâu?"


Triệu Kỳ Nhan nghe thấy tiếng nói của anh, còn nghe rõ tiếng thở dài của anh, trong lòng thật muốn mắng bản thân một tiếng tiện nữ... Ổn định lại cảm xúc, vài giây sau mới mở miệng, nói ra địa điểm của mình.


Lúc Lộc Nhân và Đàm Ôn Tường vừa tới nơi, cũng là lúc cánh cửa phòng cấp cứu được mở ra. Âu Minh Triết ngay lập tức tiến lại, gặng hỏi.


"Cô ấy sao rồi?"


Bước ra chỉ có một cô y tá, ánh mắt có phần vội vã nhìn lướt xung quanh một lượt, sau đó cất tiếng nói:


"Vết thương trên bụng của bệnh nhân bị rách ra khá nhiều, hiện tại đang cần truyền máu gấp. Nhưng bệnh nhân lại có nhóm máu AB có Rhy, bệnh viện hiện tại không đủ cung cấp, ở đây người nào có nhóm máu AB có Rh- thì có thể nói cho tôi biết được không?"


Âu Minh Triết sững người... AB có Rh-? Đây là nhóm máu được di truyền từ bố mẹ sang con. Hắn lập tức nhìn sang đôi vợ chồng già kia, trong ánh mắt có phần cầu khẩn, giọng khàn khàn cất tiếng trả lời.


"Hai người họ là cha mẹ ruột của cô ấy..."


Giây sau đã bị tiếng nói đứt quãng của Đàm Ôn Tường cắt ngang.


"Không thể!"


"Không thể!"


Lời vừa dứt, Đàm Ôn Tường đã cảm nhận được bản thân đã phản ứng thái quá, liền lập tức thu hồi vẻ mặt thất thố của mình, giải thích lí do:


"Tôi có bệnh về tim mạch, còn dạ dày của vợ tôi thì bị viêm dạ dày mãn tính hiện đang sử dụng thuốc đặc trị. Trước đó đã từng muốn đi hiến máu nhưng bác sĩ lại không cho phép... Cô y tá, điều này có phải đúng không?"


"Chuyện này đúng là thật." - Cô y tá thở dài, thời gian cấp bách cũng không nán lại lâu, lập tức chạy đi.


Âu Minh Triết nghe vậy thì vô cùng bất ngờ... Hai vợ chồng này cũng thật biết cách chọn bệnh mà mắc phải, lại vừa lúc Đàm Tiểu Ân cần nhất mà nói ra. Trong lòng của hắn bắt đầu dấy lên một cỗ nghi hoặc. Tuy nhiên ngoài mặt sẽ không thể hiện ra điều gì.


Bây giờ quan trọng là phải tìm nguồn máu thích hợp cho cô gái nhỏ sau cánh cửa kia.


Ở một dãy nhà khác tại bệnh viện Willow, trở về gần nửa tiếng trước.


Đường Tịnh Thi đã thay đồ bệnh nhân thành đồ thường của mình. Vết thương xem ra đã hoàn toàn hồi phục, cô ấy cũng không có bất cứ lí do gì để nán lại nơi này. Người kia đã vượt ngục, chắc chắn đả thương không ít đồng đội của cô. Biết đã có người chữa trị, nhưng Đường Tịnh Thi vẫn không thể yên tâm.


Thật ra, trong lòng cô biết rõ, lí do mà cô nhất quyết muốn trở về chẳng qua vì người đó mà thôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom