Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-195
Chương 195 - Kĩ năng
Vietwriter
Không chần chờ nữa hắn vội lấy áo chạy tốc biến hàng ngàn cây số nhưng tệ quá xe lại hết xăng.
Đâu phải nghèo tiền nghèo bạc mà đến cả xăng cũng không đổ nếu có mất vợ thì cũng rất đáng.
Về vấn đề xăng dầu hắn rất kém hiểu biết nghĩ mãi không biết cửa hàng nào bán xăng.
Bình thường Lăng Vũ là người chịu trách nhiệm nhưng anh đã đi công tác tận Canada.
"Sao đây...ở đây vắng quá chẳng lẽ mặt dày gọi cho Lăng Vũ tận Canada...thôi kệ mất mặt còn hơn mất vợ"
Sau bao phút đấu tranh tư tưởng hắn quyết định bỏ sỉ diện gọi cho Lăng Vũ.
Tại Canada, thành phố Québec không khí một con phố nhỏ đầy nắng rực rỡ sắc màu.
"Lăng Vũ đứng lại em thích anh mà"
"Không bao giờ đừng bám theo tôi nữa"
Một con hẻm nhỏ là cuộc rượt đuổi của Lăng Vũ và một cô gái. Cô nàng là Nguyệt San một cô gái cá tính thích thì theo đuổi, cũng là khách hàng của công ty.
Cả người thở hì hục mồ hôi chảy dài khắp mặt mái tóc dài xoăn rũ xuống tay chống lên tường mím môi hét lớn.
"Anh mà không đứng lại em sẽ hủy hợp đồng"
"Cô uy hiếp tôi" Anh đứng lại.
Nguyệt San biết rõ Lăng Vũ là người rất xem trọng công việc bắt đầu nghênh mặt khoanh tay nhếch môi thách thức.
"Sao nào, anh có giỏi chạy nữa đi, ở đây là địa bàn của em anh trốn không thoát đâu. Khôn hồn ngoan ngoãn nghe lời nếu không hậu quả tự gánh lấy"
Lăng Vũ đã đưa vào thế bị động ngoan ngoãn bước tới chỗ cô nàng đang đứng. Nguyệt San mỉm cười vuốt nhẹ má anh.
"Vậy mới ngoan chứ, em muốn đi shopping anh đi theo làm cận vệ nhé"
"Này này đừng được nước lấn tới nhé, tôi là khách hàng chứ không phải kẻ cho thuê" Anh cáu gắt.
" Được thôi, hợp đồng hủy bỏ chi nhánh đó sẽ hoàn toàn thuộc về Lục Gia" Cô nàng nghênh mặt nói rất nhẹ nhàng nhưng toàn lời uy hiếp.
" Đúng là xui xẻo, tôi đồng ý là được chứ gì?"Anh nắm chặt tay cuối đầu nghe theo.
"Người tôi yêu chính là cô gái có mái tóc hương hoa"( Chuông điện thoại).
" Cô đi trước đi, tôi nghe điện thoại rồi đi sau"
"Em có nên tin anh" Cô nàng nhíu mày.
"Chẳng phải cô nói đây là địa bàn của cô sao? Tôi chạy đâu cho thoát"
Nguyệt San gật gù: "Anh nói cũng đúng, tạm tin lần này...bye hẹn gặp tại Trung tâm thương mại"
Nguyệt San phẩy tay tạm biệt, anh thở dài đau khổ.
"Có chuyển gì"
"Lăng Vũ cậu có thể cho tôi biết kho xăng chỗ nào không"
"Này, cậu rảnh quá vậy tôi muốn tức điên với cô gái kia rồi bây giờ tới cậu nữa. Cậu không nghe câu dân ta phải biết sử ta cái gì không biết phải tra Google. Lên Google Maps mà hỏi bực bội"
"Ê..tôi chỉ..bíp bíp"
Hắn chưa kịp tiếp thu đã bị cúp máy ngang xương mặt ngơ ngác.
"Gì mà chửi người ta không còn manh giáp vậy?"
Phải mất thêm vài phút hắn mới định thần lại tra chị Google.
"Ủa...mà mình hết xăng chẳng lẽ đẩy bộ tới kho xăng. Xe ô tô chứ có phải xe máy đâu"
Lâm vào hoàn cảnh này hắn mới chợt nhận ra rằng ngoài kĩ năng giường chiếu à không thương trường phải học thêm kĩ năng ứng dụng.
Hắn nghĩ bản thân quá già để học phải kéo theo Tú Vy học mới được.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Vietwriter
Không chần chờ nữa hắn vội lấy áo chạy tốc biến hàng ngàn cây số nhưng tệ quá xe lại hết xăng.
Đâu phải nghèo tiền nghèo bạc mà đến cả xăng cũng không đổ nếu có mất vợ thì cũng rất đáng.
Về vấn đề xăng dầu hắn rất kém hiểu biết nghĩ mãi không biết cửa hàng nào bán xăng.
Bình thường Lăng Vũ là người chịu trách nhiệm nhưng anh đã đi công tác tận Canada.
"Sao đây...ở đây vắng quá chẳng lẽ mặt dày gọi cho Lăng Vũ tận Canada...thôi kệ mất mặt còn hơn mất vợ"
Sau bao phút đấu tranh tư tưởng hắn quyết định bỏ sỉ diện gọi cho Lăng Vũ.
Tại Canada, thành phố Québec không khí một con phố nhỏ đầy nắng rực rỡ sắc màu.
"Lăng Vũ đứng lại em thích anh mà"
"Không bao giờ đừng bám theo tôi nữa"
Một con hẻm nhỏ là cuộc rượt đuổi của Lăng Vũ và một cô gái. Cô nàng là Nguyệt San một cô gái cá tính thích thì theo đuổi, cũng là khách hàng của công ty.
Cả người thở hì hục mồ hôi chảy dài khắp mặt mái tóc dài xoăn rũ xuống tay chống lên tường mím môi hét lớn.
"Anh mà không đứng lại em sẽ hủy hợp đồng"
"Cô uy hiếp tôi" Anh đứng lại.
Nguyệt San biết rõ Lăng Vũ là người rất xem trọng công việc bắt đầu nghênh mặt khoanh tay nhếch môi thách thức.
"Sao nào, anh có giỏi chạy nữa đi, ở đây là địa bàn của em anh trốn không thoát đâu. Khôn hồn ngoan ngoãn nghe lời nếu không hậu quả tự gánh lấy"
Lăng Vũ đã đưa vào thế bị động ngoan ngoãn bước tới chỗ cô nàng đang đứng. Nguyệt San mỉm cười vuốt nhẹ má anh.
"Vậy mới ngoan chứ, em muốn đi shopping anh đi theo làm cận vệ nhé"
"Này này đừng được nước lấn tới nhé, tôi là khách hàng chứ không phải kẻ cho thuê" Anh cáu gắt.
" Được thôi, hợp đồng hủy bỏ chi nhánh đó sẽ hoàn toàn thuộc về Lục Gia" Cô nàng nghênh mặt nói rất nhẹ nhàng nhưng toàn lời uy hiếp.
" Đúng là xui xẻo, tôi đồng ý là được chứ gì?"Anh nắm chặt tay cuối đầu nghe theo.
"Người tôi yêu chính là cô gái có mái tóc hương hoa"( Chuông điện thoại).
" Cô đi trước đi, tôi nghe điện thoại rồi đi sau"
"Em có nên tin anh" Cô nàng nhíu mày.
"Chẳng phải cô nói đây là địa bàn của cô sao? Tôi chạy đâu cho thoát"
Nguyệt San gật gù: "Anh nói cũng đúng, tạm tin lần này...bye hẹn gặp tại Trung tâm thương mại"
Nguyệt San phẩy tay tạm biệt, anh thở dài đau khổ.
"Có chuyển gì"
"Lăng Vũ cậu có thể cho tôi biết kho xăng chỗ nào không"
"Này, cậu rảnh quá vậy tôi muốn tức điên với cô gái kia rồi bây giờ tới cậu nữa. Cậu không nghe câu dân ta phải biết sử ta cái gì không biết phải tra Google. Lên Google Maps mà hỏi bực bội"
"Ê..tôi chỉ..bíp bíp"
Hắn chưa kịp tiếp thu đã bị cúp máy ngang xương mặt ngơ ngác.
"Gì mà chửi người ta không còn manh giáp vậy?"
Phải mất thêm vài phút hắn mới định thần lại tra chị Google.
"Ủa...mà mình hết xăng chẳng lẽ đẩy bộ tới kho xăng. Xe ô tô chứ có phải xe máy đâu"
Lâm vào hoàn cảnh này hắn mới chợt nhận ra rằng ngoài kĩ năng giường chiếu à không thương trường phải học thêm kĩ năng ứng dụng.
Hắn nghĩ bản thân quá già để học phải kéo theo Tú Vy học mới được.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Bình luận facebook