Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-219
Chương 219 - Sự thật
Vietwriter
"Gia Minh cậu đứng lại chi vậy hả"
Cú va chạm khá đay Hứa Thiên bắt đầu thấy bực bội bỏ đi trước. Ninh An đứng hình mò mẫm bờ má đang đỏ ửng.
"Cảm giác lúc nãy, thật ấm áp"
Gia Minh bước tới dùng vai đẩy nhẹ vai Ninh An nhíu nhíu hàng chân mày.
"Thấy sao, nhờ có anh em mới được ôm thằng nhóc đó đấy"
"Ai bảo với anh em thích Hứa Thiên ăn nói hàm hồ"
Ninh An xấu hổ chửi Gia Minh một trận rồi đi luôn một lèo. Gia Minh nhìn theo phì cười thở dài.
"Thích mà còn ngại"
---
Thiên Vũ mãi mê làm việc quên cả giờ giấc chỉ có công việc mới mang đến niềm vui. Nét mặt u buồn bao trùm cả căn phòng. Tiếng chuông điện thoại bàn reo lên khiến anh giật mình nhất máy.
"Tôi Thiên Vũ nghe đây"
"Thưa Lý Tổng, Nghi Tổng muốn bàn với ngài một số chuyện"
"Nghi Tổng" Anh nhíu mày hình như nhớ ra điều gì đó nhưng rất mờ ảo. Anh ngẫm lặng một lúc lâu mới trả lời.
"Được rồi cho anh ta lên gặp tôi"
"Vâng"
Tiếng chuông vừa tắt thì bên ngoài đã có tiếng gõ cửa. Thiên Vũ cũng hơi bất ngờ khi người đó đến nhanh như vậy cứ như đã đúng ở cửa từ trước.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vietwriter
"Gia Minh cậu đứng lại chi vậy hả"
Cú va chạm khá đay Hứa Thiên bắt đầu thấy bực bội bỏ đi trước. Ninh An đứng hình mò mẫm bờ má đang đỏ ửng.
"Cảm giác lúc nãy, thật ấm áp"
Gia Minh bước tới dùng vai đẩy nhẹ vai Ninh An nhíu nhíu hàng chân mày.
"Thấy sao, nhờ có anh em mới được ôm thằng nhóc đó đấy"
"Ai bảo với anh em thích Hứa Thiên ăn nói hàm hồ"
Ninh An xấu hổ chửi Gia Minh một trận rồi đi luôn một lèo. Gia Minh nhìn theo phì cười thở dài.
"Thích mà còn ngại"
---
Thiên Vũ mãi mê làm việc quên cả giờ giấc chỉ có công việc mới mang đến niềm vui. Nét mặt u buồn bao trùm cả căn phòng. Tiếng chuông điện thoại bàn reo lên khiến anh giật mình nhất máy.
"Tôi Thiên Vũ nghe đây"
"Thưa Lý Tổng, Nghi Tổng muốn bàn với ngài một số chuyện"
"Nghi Tổng" Anh nhíu mày hình như nhớ ra điều gì đó nhưng rất mờ ảo. Anh ngẫm lặng một lúc lâu mới trả lời.
"Được rồi cho anh ta lên gặp tôi"
"Vâng"
Tiếng chuông vừa tắt thì bên ngoài đã có tiếng gõ cửa. Thiên Vũ cũng hơi bất ngờ khi người đó đến nhanh như vậy cứ như đã đúng ở cửa từ trước.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bình luận facebook