Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-38
Chương 38 - Rắc rối trở về
Vietwriter
- Này nhóc mau đến cứu tao đi.
Trong khi di chuyển trên xe tất cả mọi người đều buồn chán. Nên Tiểu Khang đã bày họ chơi game để giết thời gian cả ba người cùng chơi game vui vẻ phải cố gắng chiều lòng nó để cứu rank. Nó nhìn vào màn hình điện thoại tay bấm liên tục phàn nàn:
- Anh bạn chơi dở quá rồi đó.
- Tao mới chơi thôi mà, một tháng nữa tái đấu tao sẽ thắng mày cho coi.
Sau khi phàn nàn xong họ tiếp tục chơi quên mất thời gian đã đi luộc đường tới chỗ hẹn phải vòng thêm một vòng nữa vừa đến nơi thì họ cũng chơi xong.
- Đại ca tới chỗ rồi.... Người lái xe quay lại thông báo cho người bên cạnh Tiểu Khang.
Người đàn ông đưa nó xuống xe nắm tay dẫn đi vào một ngôi biệt thự rộng lớn. Khu vườn xanh mướt trồng đầy những loài hoa rực rỡ. Nó vừa đi vừa đặt tay ra sau nhìn ngắm cảnh sắc. Nhảy chân sáo bước vào nhà bên trong như một cung điện nguy nga tráng lệ đang chào đón nó, họ đưa nó lên một căn phòng.
- Này nhóc vào trong nhớ giữ lại mạng sống, rồi chúng ta sẽ làm một trận tử chiến.
Người đàn ông đặt tay lên vai nó nhắc nhở.
- Anh bạn cứ yên tâm nếu có chết thì tôi cũng về tử chiến với anh mà.
Nó nhìn người đàn ông cười khẩy cả hai véo tay nhau rồi hắn đưa nó vào. Khác với vẻ bề ngoài sang chảnh. Bênh trong căn phòng được trang trí rất đơn giản khiến nó vô cùng thất vọng khi bị bắt vào một căn phòng nhạt nhẽo hơn là ở trên xe ô tô. Phía trước mắt nó là một người đang quay lưng về phía nó trên tay cầm một điếu thuốc đang tàn một nửa.
- Lão đại chúng tôi đã bắt thằng nhóc mà ngài đã ra lệnh.
Người đàn ông phẩy tay ra hiệu cho họ bước ra ngoài, họ cuối đầu nghiêm nghị chào rồi lui ra ngoài. Nó nhìn theo họ đi ra ngoài, thở dài rồi đi đến bàn gần đó ngồi xuống ghế gác chân lên bàn dựa lưng vào ghế khoanh tay lại nghiêm nghị nói.
- Muốn bắt tôi làm gì, nếu bắt cóc tống tiền thì tôi nói cho anh bạn biết mama tôi rất keo kiệt anh bạn sẽ không nhận được đồng nào đâu, nếu bắt cóc để giết thì diêm vương cũng không dám nhận tôi đâu. Còn nếu bắt cóc để nhận con nuôi thì rất hoang nghênh, chỉ cần ngày ba bữa, chở đi học, đi chơi, cho chơi game là được rồi.
Người đàn ông không nói gì quay mặt lại nhìn nó cười nhếch mép cầm một chiếc kim tiêm tiến lại gần phía nó.
------
- Haizz cuối cùng cũng du lịch xong, chuẩn bị về nhà thôi.
Mấy tháng nay Lạc Lạc bận đi du lịch khắp Châu Âu vì được Trường Niên lo liệu cô ta đã tiêu ngốn hết một khoảng tiền lớn. Nhưng hắn không quan tâm bất kể thứ gì cô ta muốn hắn sẽ làm. Cô ta kéo chiếc vali bước ra khỏi khách sạn đeo chiếc kính đen vào rồi bước lên xe đi.
- Cuộc sống của mình sẽ không ai được phép cản trở.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vietwriter
- Này nhóc mau đến cứu tao đi.
Trong khi di chuyển trên xe tất cả mọi người đều buồn chán. Nên Tiểu Khang đã bày họ chơi game để giết thời gian cả ba người cùng chơi game vui vẻ phải cố gắng chiều lòng nó để cứu rank. Nó nhìn vào màn hình điện thoại tay bấm liên tục phàn nàn:
- Anh bạn chơi dở quá rồi đó.
- Tao mới chơi thôi mà, một tháng nữa tái đấu tao sẽ thắng mày cho coi.
Sau khi phàn nàn xong họ tiếp tục chơi quên mất thời gian đã đi luộc đường tới chỗ hẹn phải vòng thêm một vòng nữa vừa đến nơi thì họ cũng chơi xong.
- Đại ca tới chỗ rồi.... Người lái xe quay lại thông báo cho người bên cạnh Tiểu Khang.
Người đàn ông đưa nó xuống xe nắm tay dẫn đi vào một ngôi biệt thự rộng lớn. Khu vườn xanh mướt trồng đầy những loài hoa rực rỡ. Nó vừa đi vừa đặt tay ra sau nhìn ngắm cảnh sắc. Nhảy chân sáo bước vào nhà bên trong như một cung điện nguy nga tráng lệ đang chào đón nó, họ đưa nó lên một căn phòng.
- Này nhóc vào trong nhớ giữ lại mạng sống, rồi chúng ta sẽ làm một trận tử chiến.
Người đàn ông đặt tay lên vai nó nhắc nhở.
- Anh bạn cứ yên tâm nếu có chết thì tôi cũng về tử chiến với anh mà.
Nó nhìn người đàn ông cười khẩy cả hai véo tay nhau rồi hắn đưa nó vào. Khác với vẻ bề ngoài sang chảnh. Bênh trong căn phòng được trang trí rất đơn giản khiến nó vô cùng thất vọng khi bị bắt vào một căn phòng nhạt nhẽo hơn là ở trên xe ô tô. Phía trước mắt nó là một người đang quay lưng về phía nó trên tay cầm một điếu thuốc đang tàn một nửa.
- Lão đại chúng tôi đã bắt thằng nhóc mà ngài đã ra lệnh.
Người đàn ông phẩy tay ra hiệu cho họ bước ra ngoài, họ cuối đầu nghiêm nghị chào rồi lui ra ngoài. Nó nhìn theo họ đi ra ngoài, thở dài rồi đi đến bàn gần đó ngồi xuống ghế gác chân lên bàn dựa lưng vào ghế khoanh tay lại nghiêm nghị nói.
- Muốn bắt tôi làm gì, nếu bắt cóc tống tiền thì tôi nói cho anh bạn biết mama tôi rất keo kiệt anh bạn sẽ không nhận được đồng nào đâu, nếu bắt cóc để giết thì diêm vương cũng không dám nhận tôi đâu. Còn nếu bắt cóc để nhận con nuôi thì rất hoang nghênh, chỉ cần ngày ba bữa, chở đi học, đi chơi, cho chơi game là được rồi.
Người đàn ông không nói gì quay mặt lại nhìn nó cười nhếch mép cầm một chiếc kim tiêm tiến lại gần phía nó.
------
- Haizz cuối cùng cũng du lịch xong, chuẩn bị về nhà thôi.
Mấy tháng nay Lạc Lạc bận đi du lịch khắp Châu Âu vì được Trường Niên lo liệu cô ta đã tiêu ngốn hết một khoảng tiền lớn. Nhưng hắn không quan tâm bất kể thứ gì cô ta muốn hắn sẽ làm. Cô ta kéo chiếc vali bước ra khỏi khách sạn đeo chiếc kính đen vào rồi bước lên xe đi.
- Cuộc sống của mình sẽ không ai được phép cản trở.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bình luận facebook