Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3965 Người tới kiếm tới.
Triệu Bân ẩn thân, nấp mình ở một bên.
“Lão bất tử, lăn ra đây”.
Kẻ phá rối chặn ở lối ra mà gào.
“Lại là ranh con nhà ngươi, vẫn còn sống à!”, một lão già mặc áo bào vàng bước ra từ trong rừng, là Động Hư tầng bốn.
Triệu Bân đang nấp quan sát, không thấy người thứ hai ra, nếu hắn đoán không nhầm thì một tên khác đang luyện đan, thế cũng tốt, tạm thời không ra thì họ sẽ diệt từng tên.
Tên áo vàng chưa phát hiện hắn, hắn cũng không hiện thân, đối đầu với cảnh giới Động Hư, một kích giết được mới có thể an toàn, còn muốn đấu trực diện, có hắn với Kẻ phá rối cũng không chắc thắng được lão già này.
Kẻ phá rối đã bắt đầu đánh nhau với lão già áo vàng, Kẻ phá rối rơi vào thế yếu. Thật ra cũng không phải tên nhóc này không đủ mạnh mà do sự chênh lệch tu vi quá lớn,nhưng nói nữa thì tên này chịu đánh khá đấy.
“Ép lão dùng pháp khí bản mệnh đi!”
“Được!”
Triệu Bân và Kẻ phá rối truyền âm cho nhau.
Kẻ phá rối dùng Hắc Thiết Côn khuấy đảo phong vân, biến thành kẻ liều mạng khiến lão già áo vàng bị dồn ép tới mức phải dùng ra pháp khí bản mệnh, đó là một cái ấn màu vàng, cực kỳ giống ngọc tỷ ở phàm giới, hoa văn kỳ dị, nặng như núi lớn. Kẻ phá rối vừa rồi còn nhảy nhót tức khắc bị đè tới mức lảo đảo.
“Trấn áp cho ta!”, lão già áo vàng hừ lạnh, điều khiển ấn đè ép từ trên xuống.
“Pháp khí bản mệnh ly thể, xem ta có chém đầu ngươi không nào!”. Triệu Bân cầm Long Uyên lao ra.
Keng!
Người tới kiếm tới.
Triệu Bân không chừa đường lui cho đối thủ, chém bay đầu đối phương cùng với nguyên thần.
“Làm tốt lắm!”, Kẻ phá rối đã đứng vững trở lại. Cậu nói mà, tìm Triệu Tử Long tới là chuẩn không cần chỉnh, đừng nhìn tu vi hắn thấp mà lầm, chiến cực đấy.
“Tốc chiến tốc thắng đi!”, hai người lao vào trong rừng, nơi này có một tỏa địa cung, một lão già mặc áo bào trắng đen như vòng tròn âm dương đang ngồi luyện đan.
Bên trong lò đan vang lên tiếng nói: “Ngon thì thả ta ra đấu tay đôi đi!”
Giọng nói trẻ con mắng to khiến lò luyện đan run lên.
“Lão bất tử, lăn ra đây”.
Kẻ phá rối chặn ở lối ra mà gào.
“Lại là ranh con nhà ngươi, vẫn còn sống à!”, một lão già mặc áo bào vàng bước ra từ trong rừng, là Động Hư tầng bốn.
Triệu Bân đang nấp quan sát, không thấy người thứ hai ra, nếu hắn đoán không nhầm thì một tên khác đang luyện đan, thế cũng tốt, tạm thời không ra thì họ sẽ diệt từng tên.
Tên áo vàng chưa phát hiện hắn, hắn cũng không hiện thân, đối đầu với cảnh giới Động Hư, một kích giết được mới có thể an toàn, còn muốn đấu trực diện, có hắn với Kẻ phá rối cũng không chắc thắng được lão già này.
Kẻ phá rối đã bắt đầu đánh nhau với lão già áo vàng, Kẻ phá rối rơi vào thế yếu. Thật ra cũng không phải tên nhóc này không đủ mạnh mà do sự chênh lệch tu vi quá lớn,nhưng nói nữa thì tên này chịu đánh khá đấy.
“Ép lão dùng pháp khí bản mệnh đi!”
“Được!”
Triệu Bân và Kẻ phá rối truyền âm cho nhau.
Kẻ phá rối dùng Hắc Thiết Côn khuấy đảo phong vân, biến thành kẻ liều mạng khiến lão già áo vàng bị dồn ép tới mức phải dùng ra pháp khí bản mệnh, đó là một cái ấn màu vàng, cực kỳ giống ngọc tỷ ở phàm giới, hoa văn kỳ dị, nặng như núi lớn. Kẻ phá rối vừa rồi còn nhảy nhót tức khắc bị đè tới mức lảo đảo.
“Trấn áp cho ta!”, lão già áo vàng hừ lạnh, điều khiển ấn đè ép từ trên xuống.
“Pháp khí bản mệnh ly thể, xem ta có chém đầu ngươi không nào!”. Triệu Bân cầm Long Uyên lao ra.
Keng!
Người tới kiếm tới.
Triệu Bân không chừa đường lui cho đối thủ, chém bay đầu đối phương cùng với nguyên thần.
“Làm tốt lắm!”, Kẻ phá rối đã đứng vững trở lại. Cậu nói mà, tìm Triệu Tử Long tới là chuẩn không cần chỉnh, đừng nhìn tu vi hắn thấp mà lầm, chiến cực đấy.
“Tốc chiến tốc thắng đi!”, hai người lao vào trong rừng, nơi này có một tỏa địa cung, một lão già mặc áo bào trắng đen như vòng tròn âm dương đang ngồi luyện đan.
Bên trong lò đan vang lên tiếng nói: “Ngon thì thả ta ra đấu tay đôi đi!”
Giọng nói trẻ con mắng to khiến lò luyện đan run lên.
Bình luận facebook