Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3966 “Không có gì!”
“Cứu con khỉ, mau chạy đi!”.
“Chúng ta đã kết bái rồi, không cầu sinh cùng năm cùng tháng... mẹ kiếp để ta nói hết chứ!”, Kẻ phá rối chưa nói xong là lão già đã tung chưởng.
Triệu Bân và Kẻ phá rối cùng nhau độn trốn, đồng thời, Triệu Bân còn mở thể ánh sáng làm lóa mắt lão già âm dương.
Lão già chợt nhắm tịt mắt lại vì đau đớn do thể ánh sáng gây ra, nhân cơ hội đó, Triệu Bân chạy tới gần lò luyện đan, hất tung phần chân, cứu người bên trong ra, nào ngờ đối phương cũng là người quen của hắn: Bé Khò Khò.
....
Sau khi bé Khò Khò bò dậy, Triệu Bân và Kẻ phá rối cũng đã đứng cạnh, cả ba biết mình không phải đối thủ của lão già âm dương, họ lo đối phương còn có viện binh, nên nhanh chóng tung hết tuyệt chiêu, đao quang, kiếm ảnh, chưởng ấn... tất cả đều đánh về phía lão già.
Công nhận, đánh hội đồng luôn là chiêu thức tốt khi gặp kẻ thù mạnh, sau khi mọi ánh sáng đã tắt, lão già âm dương đã chết, lão ta còn trợn trừng mắt với vẻ mặt khó tin nổi.
“Cảm ơn ngươi!”, Kẻ phá rối và bé Khò Khò nói.
“Không có gì!”, Triệu Bân cũng chẳng quá để bụng.
Bất chợt, bé Khò Khò nói ra một thông tin khiến Triệu Bân mừng húm: “Ta vừa biết được ở đây có một trận truyền tống tới thẳng phòng tu luyện của Thánh Hỏa Điện!”
Triệu Bân có chút bất ngờ: “Thật sao?”
“Đúng vậy, thật ra ban đầu ta cũng có nghe nói, nhưng mà tới đây rồi mới xác nhận được, có điều trận truyền tống này chẳng có ích gì với chúng ta cả!”
“Các ngươi thì không nhưng ta thì cần nó lắm, cảm ơn nhé!”
Kẻ phá rối lên tiếng: “Nếu vậy thì ngươi dùng đi, ta và bé Khò Khò nhặt chiến lợi phẩm rồi có việc cần làm, dù sao hôm nay cũng cảm ơn ngươi!”
Nói rồi hai người vẫy tay chào Triệu Bân,
...
Cuối cùng cũng chỉ còn lại Triệu Bân, hắn đi qua một hành lang bên trái, tới thẳng truyền tống trận, dùng trăm viên tiên thạch kích hoạt.
Sau vài giây, hắn xuất hiện ở sau bức bình phong của một căn phòng tu luyện.
Nơi này không khác những phòng tu luyện khác là mấy, chỉ có lò luyện đan và vài cái nệm để tĩnh tọa. Nhưng mà số hắn đúng là may mắn, vừa tới nơi đã đụng ngay Hắc Sơn lão ma, lão ta vừa hoàn thành việc tu luyện, đang mở mắt ra nhìn hắn.
“Ngươi là ai? Đến đây có việc gì?”, có lẽ do thấy thực lực của Triệu Bân quá yếu nên lão ta chẳng hề lo lắng khi có người đột nhiên trà trộn vào.
“Bẩm tiền bối, ta tên Triệu Tử Long, mong tiền bối thứ lỗi vì đã đường đột mạo phạm thế này. Vãn bối muốn gặp tiền bối để xin đèn Trường Minh, giá cả thế nào cũng được, mong tiền bối suy xét giúp cho!”
Hắc Sơn lão ma có thể nhìn ra được Triệu Bân có huyết mạch đặc thù, còn là loại nghịch thiên, trong mắt lão ta hiện lên sự tham lam nhưng lại nhanh chóng bị đè ép xuống. Dù thực lực tên này yếu kém nhưng nếu dám một mình xông vào đây bằng đường bí mất thì lại lịch chắc chắn phi phàm, sau lưng hiển nhiên có căn cơ hùng hậu, thế nên phải cẩn thận đối đãi, hắn mà xảy ra chuyện ở đây, e là Thánh Hỏa Điện sẽ bị thế lực phía sau trả thù mất.
“Chúng ta đã kết bái rồi, không cầu sinh cùng năm cùng tháng... mẹ kiếp để ta nói hết chứ!”, Kẻ phá rối chưa nói xong là lão già đã tung chưởng.
Triệu Bân và Kẻ phá rối cùng nhau độn trốn, đồng thời, Triệu Bân còn mở thể ánh sáng làm lóa mắt lão già âm dương.
Lão già chợt nhắm tịt mắt lại vì đau đớn do thể ánh sáng gây ra, nhân cơ hội đó, Triệu Bân chạy tới gần lò luyện đan, hất tung phần chân, cứu người bên trong ra, nào ngờ đối phương cũng là người quen của hắn: Bé Khò Khò.
....
Sau khi bé Khò Khò bò dậy, Triệu Bân và Kẻ phá rối cũng đã đứng cạnh, cả ba biết mình không phải đối thủ của lão già âm dương, họ lo đối phương còn có viện binh, nên nhanh chóng tung hết tuyệt chiêu, đao quang, kiếm ảnh, chưởng ấn... tất cả đều đánh về phía lão già.
Công nhận, đánh hội đồng luôn là chiêu thức tốt khi gặp kẻ thù mạnh, sau khi mọi ánh sáng đã tắt, lão già âm dương đã chết, lão ta còn trợn trừng mắt với vẻ mặt khó tin nổi.
“Cảm ơn ngươi!”, Kẻ phá rối và bé Khò Khò nói.
“Không có gì!”, Triệu Bân cũng chẳng quá để bụng.
Bất chợt, bé Khò Khò nói ra một thông tin khiến Triệu Bân mừng húm: “Ta vừa biết được ở đây có một trận truyền tống tới thẳng phòng tu luyện của Thánh Hỏa Điện!”
Triệu Bân có chút bất ngờ: “Thật sao?”
“Đúng vậy, thật ra ban đầu ta cũng có nghe nói, nhưng mà tới đây rồi mới xác nhận được, có điều trận truyền tống này chẳng có ích gì với chúng ta cả!”
“Các ngươi thì không nhưng ta thì cần nó lắm, cảm ơn nhé!”
Kẻ phá rối lên tiếng: “Nếu vậy thì ngươi dùng đi, ta và bé Khò Khò nhặt chiến lợi phẩm rồi có việc cần làm, dù sao hôm nay cũng cảm ơn ngươi!”
Nói rồi hai người vẫy tay chào Triệu Bân,
...
Cuối cùng cũng chỉ còn lại Triệu Bân, hắn đi qua một hành lang bên trái, tới thẳng truyền tống trận, dùng trăm viên tiên thạch kích hoạt.
Sau vài giây, hắn xuất hiện ở sau bức bình phong của một căn phòng tu luyện.
Nơi này không khác những phòng tu luyện khác là mấy, chỉ có lò luyện đan và vài cái nệm để tĩnh tọa. Nhưng mà số hắn đúng là may mắn, vừa tới nơi đã đụng ngay Hắc Sơn lão ma, lão ta vừa hoàn thành việc tu luyện, đang mở mắt ra nhìn hắn.
“Ngươi là ai? Đến đây có việc gì?”, có lẽ do thấy thực lực của Triệu Bân quá yếu nên lão ta chẳng hề lo lắng khi có người đột nhiên trà trộn vào.
“Bẩm tiền bối, ta tên Triệu Tử Long, mong tiền bối thứ lỗi vì đã đường đột mạo phạm thế này. Vãn bối muốn gặp tiền bối để xin đèn Trường Minh, giá cả thế nào cũng được, mong tiền bối suy xét giúp cho!”
Hắc Sơn lão ma có thể nhìn ra được Triệu Bân có huyết mạch đặc thù, còn là loại nghịch thiên, trong mắt lão ta hiện lên sự tham lam nhưng lại nhanh chóng bị đè ép xuống. Dù thực lực tên này yếu kém nhưng nếu dám một mình xông vào đây bằng đường bí mất thì lại lịch chắc chắn phi phàm, sau lưng hiển nhiên có căn cơ hùng hậu, thế nên phải cẩn thận đối đãi, hắn mà xảy ra chuyện ở đây, e là Thánh Hỏa Điện sẽ bị thế lực phía sau trả thù mất.
Bình luận facebook