• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Vô Thượng Sát Thần convert (125 Viewers)

  • chap-1717

Vô Thượng Sát Thần - Chương 1719: Chương 1719: Cút Xa Một Chút








"Chuyện gì?"





Nụ cười trên mặt Chiến Thiên Hạ trong nháy mắt mất đi, hiện tại chính là thời điểm hắn đang cao hứng, đột nhiên lại bị kẻ khác quấy rầy, trong lòng hắn tự nhiên cảm thấy khó chịu.





“Hồi bẩm Phó điện chủ đại nhân, có hai người tự ý xâm nhập vào Thần Dược Thánh Thành, còn giết tu sĩ của Chiến Thần điện.” Tiếng bẩm báo từ ngoài cửa truyền vào, nghe có vẻ lo lắng.





“Một việc nhỏ như thế, các ngươi còn cần phải báo cáo với bản điện chủ sao? Giết hắn đi.” Chiến Thiên Hạ phẫn nộ nói.





Hắn đường đường là Phó điện chủ của Chiến Thần điện, nếu như sự việc bé như hạt vừng này hắn cũng phải quản, chẳng phải hắn sẽ mệt chết sao?





Tiếng nói vừa rơi xuống, một cỗ uy áp đã tràn ra, rất hiển nhiên, Chiến Thiên Hạ đã nổi giận.





“Hồi bẩm Phó điện chủ, tu sĩ Chiến Thần điện chúng ta, có năm Chiến Thần cảnh tiền kỳ, bốn Chiến Thần cảnh trung kỳ, còn có một Chiến Thần cảnh hậu kỳ đều bị bọn hắn giết rồi.” Tên thuộc hạ quỳ ở cửa ra vào nớp lo sợ nói ra.





“Cái gì?” Nghe thấy vậy, Chiến Thiên Hạ đứng vụt dậy, cỗ uy áp kia trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.





Có thể chém giết cường giả Chiến Thần cảnh hậu kỳ trong thời gian ngắn như vậy, đến chính hắn cũng không cảm nhận được năng lượng chấn động trong chiến đấu, điều này đã đủ để chứng minh sự mạnh mẽ của đối phương.





Chẳng lẽ người đến là một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong?





Nghĩ đến điều này, Chiến Thiên Hạ liền cảm thấy phiền muộn, trong lòng khẽ lo lắng lóe lên, mọi việc gần đây của hắn đều không thuận lợi, hắn có chút sợ.





Sau đó, Chiến Thiên Hạ lại nghe được tên thuộc hạ ngoài cửa nhắc lại một lần nữa những lời hắn vừa nói.





“Đi.” Chiến Thiên Hạ khẽ cắn môi, vung tay áo lên, xoay người bay ra khỏi tiểu viện.





“Kẻ có thể giết chết Chiến Thần cảnh hậu kỳ, nhất định không đơn giản.” Lạc Vũ Lạc nở một nụ cười tà ác, xuất phát từ hiếu kỳ, hắn cũng đi theo.





Ở đầu đường của một con đường cái trong Thần Dược Thánh Thành, Tiêu Phàm thừa dịp người khác không chú ý, bắt lấy bả vai của một lão giả mặc áo bào đen của Chiến Thần điện, hai tia sang màu xanh trong nháy mắt bắn vào ý thức không gian của lão giả.





“Chiến Thiên Hạ?” Khóe miệng Tiêu Phàm khẽ nhếch lên thành một nụ cười tà dị, sau khi thi triển Chủng Ma Thuật, Tiêu Phàm đã đạt được đáp án cần thiết từ trong trí nhớ của lão giả.





Tiêu Phàm luôn tin tưởng thực lực càng mạnh, thì biết rõ bí mật càng nhiều, tu vi của lão giả này chính là Chiến Thần cảnh hậu kỳ, những việc biết rõ không ít, chí ít Tiêu Phàm cũng biết được thông tin mà hắn muốn biết.





Lão giả lấy lại được tinh thần, ánh mắt kinh hoàng nhìn Tiêu Phàm, tay phải run rẩy chỉ vào Tiêu Phàm, kinh hãi nói: “Ngươi, ngươi...”





Hắn cứ ngươi cả nửa ngày, một chữ cũng không nói ra, ý nghĩ Tiêu Phàm hơi chuyển động một chút, trong nháy mắt khống chế tâm thần của lão giả, hóa thành một vệt sáng phóng tới tu sĩ Chiến Thần điện khác, bắt đầu đại khai sát giới.





“Hóa ra còn có mấy tên Chiến Thần cảnh của Chiến Thần điện còn không bị Chiến Luân Hồi khống chế.” Tiêu Phàm khẽ nheo hai mắt, tin tức này đối với hắn tuyệt đối là tin tốt.





Như lão giả trước mắt này, mặc dù là bát biến Chiến Thần, nhưng lại không bị kẻ nào khống chế, chỉ là người như thế này rất thưa thớt, đều là lão quái vật còn sống sót từ vạn năm trước.





Nếu như bên trong mệnh cách của lão giả có ấn ký của Chiến Luân Hồi, thì Tiêu Phàm sẽ không chút do dự giết mà hắn.





Có thêm sự gia nhập của lão giả áo bào đen, vốn không cần Tiêu Phàm và Kiếm La xuất thủ, đã đủ để đối phó với những tu sĩ Chiến Thần điện này.





Nhưng vẫn không ngừng có cường giả Chiến Thần cảnh chạy về bên này, khi Sở gia Cổ Thành chưa xuất hiện, Thần Dược Thánh Thành chính là đệ nhất thành ở Thiên Vực, nơi này tụ tập không ít tu sĩ Chiến Thần cảnh.





“Võ lão, ngươi làm gì vậy?” Tu sĩ Chiến Thần điện nhìn thấy lão giả áo bào đen ra tay với bọn họ, lập tức gầm lên, có mấy người còn lộ ra vẻ sợ hãi.





Đây chính là bát biến Chiến Thần, cho dù đang ở bên trong Thần Dược Thánh Thành, hắn cũng được coi là trong số những người mạnh nhất.





Trong lúc nhất thời, tu sĩ Chiến Thần điện bị giết chạy trốn bốn phía, trên đường phố loạn thành một bầy, vô số nhà cửa sụp đổ, bụi bặm nổi lên bốn phía, có vô số tu sĩ cấp thấp bị liên lụy.





Chiến Thần cảnh tu sĩ, chỉ cần dùng sóng hồn lsực, cũng đủ để đánh giết cường giả Chiến Thánh cảnh.





“Dừng tay lại cho ta!” Sau khi lão giả áo bào đen giết chết hai tu sĩ Chiến Thần cảnh cấp thấp, một tiếng quát như sấm từ phía chân trời truyền đến.





Thời gian không đến một lần thở, một bong dáng đã nhanh chóng xuất hiện, chỉ thấy một lão giả lưng còng xuống khoắc áo bào đen đứng lơ lửng trên không, lạnh lùng liếc nhìn toàn trường, người này còn có thể là ai ngoài Chiến Thiên Hạ?





“Võ Nhược Phong, ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?” Con ngươi băng lãnh của Chiến Thiên Hạ nhìn chằm chằm cái kia lão giả áo bào đen, đằng đằng sát khí nói.





Thân làm tu sĩ Chiến Thần điện, vậy mà lại truy sát tu sĩ Chiến Thần điện, đây có phải là phản bội Chiến Thần điện không?





Tức giận trong lòng Chiến Thiên Hạ vốn đang phải kìm nén vì không có chỗ phát tiết, hiện tại vừa vặn để hắn trút hết tức giận ra ngoài.





Lúc này, ánh mắt Chiến Thiên Hạ lại đảo qua Tiêu Phàm và Kiếm La, khi nhìn về phía Kiếm La, hắn cảm giác đã gặp qua ở đâu rồi, nhưng trong lúc nhất thời hắn lại nhớ không nổi.





“Dám giết tu sĩ của Chiến Thần điện, các ngươi muốn chết sao?” Chiến Thiên Hạ lạnh giọng nói, sát khí trong con ngươi dày đặc, hắn thả uy áp của Chiến Thần cảnh đỉnh phong ra.





Trong nháy mắt khí thế cuồng bạo bao phủ Tiêu Phàm cùng Kiếm La, nhưng khiến Chiến Thiên Hạ ngoài ý muốn là hai người vẫn đứng ở đó không nhúc nhích.





Thần sắc Chiến Thiên Hạ khẽ biến hóa, người có thể coi thường uy áp của hắn, thực lực lại làm sao có thể thấp được?





“Các ngươi là ai?” Chiến Thiên Hạ lần nữa mở miệng nói, đột nhiên, ánh mắt của hăn khẽ run lên, chỉ vào Kiếm La nói: “Ngươi, ngươi là tên cửu biến Chiến Thần bên cạnh Tiêu Phàm?!”





Khi nãy trong lúc nhất thời hắn không thể nhớ ra được, nhưng hiện tại, linh quang của hắn khẽ lóe lên, hắn nhận ra Kiếm La, dù sao mấy ngày trước hai người ở Thần Kiếp Địa còn động thủ một lần.





“Không hổ là Phó điện chủ của Chiến Thần điện, trí nhớ thật tốt.” Sắc mặt Kiếm La thản nhiên, ngữ khí không biết là trào phúng hay là khinh thường, khiến Chiến Thiên Hạ nghe được cảm thấy vô cùng khó chịu.





Chiến Thiên Hạ hừ lạnh một tiếng, khi ánh mắt của hắn rơi vào trên người Tiêu Phàm, có chút âm tình bất định, lấp lóe không ngừng, thử thăm dò hỏi: “Ngươi là Tiêu Phàm?”





Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng, cũng không biến trở lại hình dạng, hắn không ngờ bản thân đã thu liễm tất cả khí tức lại mà vẫn bị Chiến Thiên Hạ nhận ra.





Nhìn thấy nụ cười trên mặt Tiêu Phàm, Chiến Thiên Hạ không khỏi run run, một màn trước đó Tiêu Phàm chém giết Thiên Thần hóa thân Minh Yểm còn hiện rõ trước mắt, hắn không nghĩ mình có thể là đối thủ của Tiêu Phàm.





Trong lòng Chiến Thiên Hạ tức giận không thôi, tại sao ở nơi nào hắn cũng gặp phải tên sát tinh này?





Ý nghĩ đầu tiên trong lòng hắn là lập tức thoát khỏi nơi này, nếu như Tiêu Phàm liều mạng, có lẽ bọn hắn đều phải lưu ở chỗ này.





Nhưng hắn lại không dám trốn, hắn là Phó điện chủ của Chiến Thần điện, nếu như đối mặt với hai tu sĩ cấp thấp hơn hắn còn không đánh mà chạy, vậy cái chức Phó Điện chủ của Chiến Thần điện này của hắn sẽ không còn nữa.





“Tiêu Phàm, ta khuyên ngươi tốt nhất rời khỏi nơi này, nếu không...” Chiến Thiên Hạ khẽ cắn môi, nói lời uy hiếp Tiêu Phàm, chỉ là lời nói của hắn còn chưa dứt, đã bị một bong dáng phi tới cắt ngang.





“Cút xa một chút!” Chỉ thấy con ngươi băng lãnh như đao của Tiêu Phàm nhìn chằm chằm Chiến Thiên Hạ, quát mắng nói.





Cút xa một chút!





Lời nói lạnh lùng mà tràn ngập sát khí của Tiêu Phàm quanh quẩn trên không trung, tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, nhất là đám người biết rõ thân phận của Chiến Thiên Hạ.





Đây chính là Phó Điện chủ của Chiến Thần điện, trong thiên hạ lại có người dám bảo hắn cút ra?





Rất nhiều người không khỏi móc móc lỗ tai, sợ bản thân đang nghe lầm.





Sắc mặt Chiến Thiên Hạ khó xử tới cực điểm, nếu là lúc trước, hắn đã trực tiếp xông lên, nhưng hiện tại, hắn không dám động thủ.





"Phó điện chủ, giết hắn!"





“Ngươi là cái thá gì, dám quát Phó điện chủ!”





Tu sĩ Chiến Thần điện bắt đầu la ầm lên, lúc này, chính là cơ hội tốt để nịnh nọt Chiến Thiên Hạ, bọn hắn làm sao có thể bỏ lỡ?





"Chúng ta đi!"





Nhưng mà lúc này, một tiếng nói vang kên khiến tất cả mọi người ngạc nhiên, trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý tất cả mọi người.

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

VÔ THƯỢNG SÁT THẦN
(Full) Vô thượng luân hồi
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chương 1151-1155
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Vô Thượng Võ Thần
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 26-30

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom