Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1823
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1827: Tất Cả Đều Nổ Tung
Phía Thanh Phong lão tổ, năm người còn lại cũng bị Tiêu Phàm giáng cho một đòn hoảng loạn, ánh mắt sợ hãi nhìn Tiêu Phàm.
"Công kích từ xa!" Thần sắc của Thanh Phong lão tổ biến hóa, đáy mắt hiện lên tia lăng lệ.
Năm người kia nghe vậy, vội vàng thoái lui, chiến kỹ hào nhoáng bao phủ hư không, từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, hướng thẳng đến Tiêu Phàm.
"Ha…" Tiêu Phàm khẽ mỉm cười, vẻ mặt khinh thường.
Cũng khó trách hắn khinh thường như vậy, các ngươi nghĩ công kích từ xa thì có thể công kích từ xa sao? Còn phải hỏi ta xem có đồng ý hay không chứ?
Trong nháy mắt, Tiêu Phàm lần nữa động thủ, chân hắn giẫm kiếm bộ, ảo diệu vòng qua những tập sát chiến kỹ kia, đám người chỉ thấy được một bóng đen xuyên loạn hư không, tốc độ kinh người.
Chi chít kiếm khí đao khí, sức mạnh Áo Nghĩa sôi trào mãnh liệt, thậm chí ngay cả vạt áo của bóng đen kia cũng không đụng tới được.
"Ầm!"
Một tiếng nổ quen thuộc vang lên, chỉ trông thấy không trung bỗng nhiên xuất hiện một hắc đỉnh to lớn, hắc đỉnh giống như một ngôi sao, đánh tới một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong.
Mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong kia đã bị một đòn đánh bay, sau khi bay đi mấy chục trượng liền rơi bịch xuống đất nổ tung.
"Khịt…" Âm thanh hơi thở lạnh lẽo cất lên, bị khung cảnh nơi đây thu hút, trong lòng những tu sĩ đang bí âm thần quan sát kia cũng run rẩy kịch liệt.
Trước đó một cửu biến Chiến Thần nổ tung, còn không có kinh động như vậy, nhưng bây giờ là Chiến Thần cảnh đỉnh phong, vậy mà cũng bị một kích cho tan tành.
Bọn chúng còn tưởng Tiêu Phàm thật sự mạnh như vậy, không biết là Tiêu Phàm vận dụng sức mạnh của tiểu thiên địa.
Bây giờ hắn biến thành Kiếm Hồng Trần, hiển nhiên không thể thi triển Tu La huyết mạch và Thần Long huyết mạch, nếu không sẽ bị người có tâm phát hiện ra thân phận của hắn.
Có điều, sức mạnh của tiểu thiên địa quả thật khiến Tiêu Phàm vô cùng ngạc nhiên, sức mạnh này quá cuồng bạo, hơn nữa đây còn chưa sử dụng toàn lực, tối đa cũng chỉ là một thành sức mạnh mà thôi.
Tiêu Phàm không tưởng tượng ra nổi, nếu mình điều động toàn bộ sức mạnh tiểu thiên địa, sẽ kinh khủng tới mức nào.
Đồng nghĩa, Tiêu Phàm cũng không hi vọng một ngày nào đó mình phải điều động tất cả sức mạnh của tiểu thiên địa, bởi vì như vậy có nghĩa là, hắn gặp được kẻ thù mà mình hoàn toàn không thể chiến thắng.
Mà một khi vận dụng toàn bộ sức mạnh, tiểu thiên địa cũng sẽ bị tổn hại rất nghiêm trọng, thậm chí đến bờ vực sụp đổ.
Bởi vậy, không phải vạn bất đắc dĩ, Tiêu Phàm không thể nào vận dụng toàn bộ sức mạnh của tiểu thiên địa, nếu như chỉ là mấy thành sức mạnh, còn trong giới hạn chịu đựng của tiểu thiên địa, mấy ngày sau liền có thể khôi phục như lúc ban đầu.
"Tên thứ ba!" Tiêu Phàm mỉm cười, lộ ra một hàm răng trắng như tuyết, vẻ mặt tươi cười và khát máu.
Sau đó, Tiêu Phàm không dừng lại, phóng tới một người khác, người kia bị dọa đến mức toan bỏ chạy về nơi xa, có điều tốc độ của hắn làm sao vượt qua được Tiêu Phàm.
Không nghi ngờ gì cả, người kia lại bị Tiêu Phàm một chém nổ tung, chỉ có thần lực chi tinh lơ lửng trong hư không.
"Tên thứ tư!" Tiêu Phàm lại phun ra một câu, ngữ khí rất bình thản, nhưng dừng ở trong tai bọn người Thanh Phong lão tổ, lại là hết sức lạnh giá.
Bọn chúng tám người tới đây, đảo mắt đã bị Tiêu Phàm chém chết một nửa, hiện tại chỉ còn lại bốn người.
"Lão tổ, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!" Một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong trong đó thần sắc khó coi nói, hai người khác cũng không cảm thấy tốt đẹp gì.
Thậm chí, ngay cả Thanh Phong lão tổ cũng điên đảo mí mắt, sức mạnh của Tiêu Phàm thật là đáng sợ.
Tiểu tử này không phải là Thần Dược Sư sao? Làm sao có thể có được chiến lực đáng sợ như vậy chứ?
Phải biết rằng, hắn còn vẻn vẹn chỉ là bát biến Chiến Thần mà thôi, ngay cả Chiến Thần cảnh đỉnh phong trong tay hắn cũng là sâu kiến, mặc dù những tên kia bị hắn giết chết đều là nhờ luyện hóa thần lực chi tinh mới đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, nhưng dù sao cũng là cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong.
Thanh Phong lão tổ lúc này mới nghĩ ra, thủ hạ của Tiêu Phàm cũng có một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong, hơn nữa có thể được Cổ Nhược Trần mang đến gian phòng kia, sức mạnh đâu có đơn giản?
"Các ngươi lui ra phía sau!" Thanh Phong lão tổ khẽ cắn môi, hừ lạnh một tiếng, đằng đằng sát khí đi lên.
"Lão già, xương cốt của ngươi sắp biến chất rồi, đoán chừng chống không nổi mấy đòn của ta." Tiêu Phàm cười tủm tỉm nhìn Thanh Phong lão tổ.
"Ranh con, bản tổ ngược lại muốn xem xem, thời điểm bóp nát đầu ngươi, xem ngươi còn phách lối được nữa không!" Thần sắc Thanh Phong lão tổ lạnh ngắt.
"So tài xem thực hư đi." Tiêu Phàm nhe răng cười một tiếng, bỗng nhiên hóa thành một đạo lưu quang bắn đi.
"Phong Lai!"
Thanh Phong lão tổ khẽ quát một tiếng, hư không bỗng nhiên ù ù vận động, cuồng phong vô tận tự khắc sinh ra, hóa thành từng đạo vòi rồng vờn quanh bốn phía.
Cùng lúc đó, thân ảnh Thanh Phong lão tổ nhằm phía không trung lao đi, nơi này chính là thành Thiên Thương Thần, dù là Thanh Phong lão tổ cũng không dám tùy ý động thủ.
"Phong chi Áo Nghĩa?" Tiêu Phàm ngược lại không mấy quan tâm, bất luận là chiến ở đâu, đều là chiến đấu, thân thể lên như diều gặp gió, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Giờ đây, trong đầu Tiêu Phàm hồi tưởng lại linh hồn phân thân của mình đã từng ở phong chi giới của Thần Kiếp Địa, thời gian gần một năm trôi qua, cũng không biết bộ phân thân linh hồn kia lĩnh ngộ Phong chi Áo Nghĩa đạt đến cấp độ nào rồi.
"Lão giả kia hình như là Thanh lão quỷ, hắn làm sao lại cùng người ta đánh nhau rồi?" Trên một con đường nơi xa chân trời, một lão giả mặc hỏa hồng bào đột nhiên nhìn về phía chân trời nói.
Lão giả không phải ai khác, chính là Xích Vân lão tổ, đột nhiên đồng tử hắn có chút co rụt lại nói: "Hình như là tiểu huynh đệ kia, đầu óc của lão già này lại nhỏ hẹp như vậy sao?"
Lời vừa dứt, Xích Vân lão tổ vội vàng đạp không mà lên, bay về nơi xa.
Cảnh tượng như vậy còn xảy ra ở các nơi khác của thành Thiên Thương Thần, trận chiến của cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong quá mức kịch liệt, cho dù cách xa nhau mấy ngàn dặm cũng giống như sấm động rền vang.
Hắc Mộc lão tổ, thậm chí mấy người Cổ Nhược Trần, tất cả đều cảm nhận được trận chiến nơi chân trời, đám người lần lượt đi ra khỏi vị trí của mình, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Mà giờ đây, Tiêu Phàm và Thanh Phong lão tổ đã xuất hiện tại không trung bên ngoài thành Thiên Thương Thần mấy chục dặm, thành Thiên Thương Thần phía dưới đều trở nên hết sức nhỏ bé.
"Thời điểm bản tổ đạt tới đại cảnh giới bây giờ, lão tổ tông ngươi cũng còn chưa có sinh ra đâu? Dựa vào ngươi cũng dám đối địch với ta!" Thanh Phong lão tổ lấy tay vung lên, hư không cuồng phong đầy trời vây quanh Tiêu Phàm.
"Có ít người cho dù sống rất lâu, cũng chỉ sống như chó mà thôi." Thần sắc Tiêu Phàm như thường, không chút nào yếu thế, Càn Khôn Định Thiên Đỉnh lơ lửng trên đầu, tản xuống một đạo sương mù huyền diệu, ngăn cản cuồng phong kia ở bên ngoài.
Ánh mắt Thanh Phong lão tổ sáng rực nhìn Càn Khôn Định Thiên Đỉnh, tựa như cũng nhận ra lai lịch, trong mắt lóe lên thứ ánh sáng nóng rực.
"Định Thiên!"
Tiêu Phàm đột nhiên hét lớn một tiếng, toàn lực khuấy động Càn Khôn Định Thiên Đỉnh trên đỉnh đầu, đạt tới cảnh giới của hắn hôm nay, Càn Khôn Định Thiên Đỉnh cũng được hắn luyện hóa gần như hoàn hảo rồi.
Chỉ một thoáng, Càn Khôn Định Thiên Đỉnh bỗng nhiên chuyển đổi, một luồng sức mạnh vô cùng nặng nề, rung chuyển trời đất quét ra bốn phía, dường như càn khôn cũng bắt đầu run rẩy, muốn đập vỡ mảnh thiên địa này.
Rầm rầm rầm…!
Từng đợt âm thanh phá hủy vang lên, cuồng phong đầy trời kia tất cả đều bị Càn Khôn Định Thiên Đỉnh đánh bạt, phong tường dày đặc kia đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng.
Ngay sau đó, Tiêu Phàm lắc mình lần nữa, hóa thành một đạo lưu quang từ lỗ hổng kia bắn ra, một tay nâng Càn Khôn Định Thiên Đỉnh to lớn, hung dữ ném xuống Thanh Phong lão tổ.
Sức mạnh cuồng bạo chấn động khiến hư không không ngừng run rẩy, dưới một kích này của Tiêu Phàm, tất cả đều xem như nhỏ bé, căn bản không có bất cứ sức phản kháng nào.
Tiêu Phàm lấy Càn Khôn Định Thiên Đỉnh mở đường, phàm là ngăn cản bước chân hắn, tất cả đều nổ tung!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Phía Thanh Phong lão tổ, năm người còn lại cũng bị Tiêu Phàm giáng cho một đòn hoảng loạn, ánh mắt sợ hãi nhìn Tiêu Phàm.
"Công kích từ xa!" Thần sắc của Thanh Phong lão tổ biến hóa, đáy mắt hiện lên tia lăng lệ.
Năm người kia nghe vậy, vội vàng thoái lui, chiến kỹ hào nhoáng bao phủ hư không, từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, hướng thẳng đến Tiêu Phàm.
"Ha…" Tiêu Phàm khẽ mỉm cười, vẻ mặt khinh thường.
Cũng khó trách hắn khinh thường như vậy, các ngươi nghĩ công kích từ xa thì có thể công kích từ xa sao? Còn phải hỏi ta xem có đồng ý hay không chứ?
Trong nháy mắt, Tiêu Phàm lần nữa động thủ, chân hắn giẫm kiếm bộ, ảo diệu vòng qua những tập sát chiến kỹ kia, đám người chỉ thấy được một bóng đen xuyên loạn hư không, tốc độ kinh người.
Chi chít kiếm khí đao khí, sức mạnh Áo Nghĩa sôi trào mãnh liệt, thậm chí ngay cả vạt áo của bóng đen kia cũng không đụng tới được.
"Ầm!"
Một tiếng nổ quen thuộc vang lên, chỉ trông thấy không trung bỗng nhiên xuất hiện một hắc đỉnh to lớn, hắc đỉnh giống như một ngôi sao, đánh tới một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong.
Mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong kia đã bị một đòn đánh bay, sau khi bay đi mấy chục trượng liền rơi bịch xuống đất nổ tung.
"Khịt…" Âm thanh hơi thở lạnh lẽo cất lên, bị khung cảnh nơi đây thu hút, trong lòng những tu sĩ đang bí âm thần quan sát kia cũng run rẩy kịch liệt.
Trước đó một cửu biến Chiến Thần nổ tung, còn không có kinh động như vậy, nhưng bây giờ là Chiến Thần cảnh đỉnh phong, vậy mà cũng bị một kích cho tan tành.
Bọn chúng còn tưởng Tiêu Phàm thật sự mạnh như vậy, không biết là Tiêu Phàm vận dụng sức mạnh của tiểu thiên địa.
Bây giờ hắn biến thành Kiếm Hồng Trần, hiển nhiên không thể thi triển Tu La huyết mạch và Thần Long huyết mạch, nếu không sẽ bị người có tâm phát hiện ra thân phận của hắn.
Có điều, sức mạnh của tiểu thiên địa quả thật khiến Tiêu Phàm vô cùng ngạc nhiên, sức mạnh này quá cuồng bạo, hơn nữa đây còn chưa sử dụng toàn lực, tối đa cũng chỉ là một thành sức mạnh mà thôi.
Tiêu Phàm không tưởng tượng ra nổi, nếu mình điều động toàn bộ sức mạnh tiểu thiên địa, sẽ kinh khủng tới mức nào.
Đồng nghĩa, Tiêu Phàm cũng không hi vọng một ngày nào đó mình phải điều động tất cả sức mạnh của tiểu thiên địa, bởi vì như vậy có nghĩa là, hắn gặp được kẻ thù mà mình hoàn toàn không thể chiến thắng.
Mà một khi vận dụng toàn bộ sức mạnh, tiểu thiên địa cũng sẽ bị tổn hại rất nghiêm trọng, thậm chí đến bờ vực sụp đổ.
Bởi vậy, không phải vạn bất đắc dĩ, Tiêu Phàm không thể nào vận dụng toàn bộ sức mạnh của tiểu thiên địa, nếu như chỉ là mấy thành sức mạnh, còn trong giới hạn chịu đựng của tiểu thiên địa, mấy ngày sau liền có thể khôi phục như lúc ban đầu.
"Tên thứ ba!" Tiêu Phàm mỉm cười, lộ ra một hàm răng trắng như tuyết, vẻ mặt tươi cười và khát máu.
Sau đó, Tiêu Phàm không dừng lại, phóng tới một người khác, người kia bị dọa đến mức toan bỏ chạy về nơi xa, có điều tốc độ của hắn làm sao vượt qua được Tiêu Phàm.
Không nghi ngờ gì cả, người kia lại bị Tiêu Phàm một chém nổ tung, chỉ có thần lực chi tinh lơ lửng trong hư không.
"Tên thứ tư!" Tiêu Phàm lại phun ra một câu, ngữ khí rất bình thản, nhưng dừng ở trong tai bọn người Thanh Phong lão tổ, lại là hết sức lạnh giá.
Bọn chúng tám người tới đây, đảo mắt đã bị Tiêu Phàm chém chết một nửa, hiện tại chỉ còn lại bốn người.
"Lão tổ, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!" Một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong trong đó thần sắc khó coi nói, hai người khác cũng không cảm thấy tốt đẹp gì.
Thậm chí, ngay cả Thanh Phong lão tổ cũng điên đảo mí mắt, sức mạnh của Tiêu Phàm thật là đáng sợ.
Tiểu tử này không phải là Thần Dược Sư sao? Làm sao có thể có được chiến lực đáng sợ như vậy chứ?
Phải biết rằng, hắn còn vẻn vẹn chỉ là bát biến Chiến Thần mà thôi, ngay cả Chiến Thần cảnh đỉnh phong trong tay hắn cũng là sâu kiến, mặc dù những tên kia bị hắn giết chết đều là nhờ luyện hóa thần lực chi tinh mới đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, nhưng dù sao cũng là cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong.
Thanh Phong lão tổ lúc này mới nghĩ ra, thủ hạ của Tiêu Phàm cũng có một cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong, hơn nữa có thể được Cổ Nhược Trần mang đến gian phòng kia, sức mạnh đâu có đơn giản?
"Các ngươi lui ra phía sau!" Thanh Phong lão tổ khẽ cắn môi, hừ lạnh một tiếng, đằng đằng sát khí đi lên.
"Lão già, xương cốt của ngươi sắp biến chất rồi, đoán chừng chống không nổi mấy đòn của ta." Tiêu Phàm cười tủm tỉm nhìn Thanh Phong lão tổ.
"Ranh con, bản tổ ngược lại muốn xem xem, thời điểm bóp nát đầu ngươi, xem ngươi còn phách lối được nữa không!" Thần sắc Thanh Phong lão tổ lạnh ngắt.
"So tài xem thực hư đi." Tiêu Phàm nhe răng cười một tiếng, bỗng nhiên hóa thành một đạo lưu quang bắn đi.
"Phong Lai!"
Thanh Phong lão tổ khẽ quát một tiếng, hư không bỗng nhiên ù ù vận động, cuồng phong vô tận tự khắc sinh ra, hóa thành từng đạo vòi rồng vờn quanh bốn phía.
Cùng lúc đó, thân ảnh Thanh Phong lão tổ nhằm phía không trung lao đi, nơi này chính là thành Thiên Thương Thần, dù là Thanh Phong lão tổ cũng không dám tùy ý động thủ.
"Phong chi Áo Nghĩa?" Tiêu Phàm ngược lại không mấy quan tâm, bất luận là chiến ở đâu, đều là chiến đấu, thân thể lên như diều gặp gió, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Giờ đây, trong đầu Tiêu Phàm hồi tưởng lại linh hồn phân thân của mình đã từng ở phong chi giới của Thần Kiếp Địa, thời gian gần một năm trôi qua, cũng không biết bộ phân thân linh hồn kia lĩnh ngộ Phong chi Áo Nghĩa đạt đến cấp độ nào rồi.
"Lão giả kia hình như là Thanh lão quỷ, hắn làm sao lại cùng người ta đánh nhau rồi?" Trên một con đường nơi xa chân trời, một lão giả mặc hỏa hồng bào đột nhiên nhìn về phía chân trời nói.
Lão giả không phải ai khác, chính là Xích Vân lão tổ, đột nhiên đồng tử hắn có chút co rụt lại nói: "Hình như là tiểu huynh đệ kia, đầu óc của lão già này lại nhỏ hẹp như vậy sao?"
Lời vừa dứt, Xích Vân lão tổ vội vàng đạp không mà lên, bay về nơi xa.
Cảnh tượng như vậy còn xảy ra ở các nơi khác của thành Thiên Thương Thần, trận chiến của cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong quá mức kịch liệt, cho dù cách xa nhau mấy ngàn dặm cũng giống như sấm động rền vang.
Hắc Mộc lão tổ, thậm chí mấy người Cổ Nhược Trần, tất cả đều cảm nhận được trận chiến nơi chân trời, đám người lần lượt đi ra khỏi vị trí của mình, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Mà giờ đây, Tiêu Phàm và Thanh Phong lão tổ đã xuất hiện tại không trung bên ngoài thành Thiên Thương Thần mấy chục dặm, thành Thiên Thương Thần phía dưới đều trở nên hết sức nhỏ bé.
"Thời điểm bản tổ đạt tới đại cảnh giới bây giờ, lão tổ tông ngươi cũng còn chưa có sinh ra đâu? Dựa vào ngươi cũng dám đối địch với ta!" Thanh Phong lão tổ lấy tay vung lên, hư không cuồng phong đầy trời vây quanh Tiêu Phàm.
"Có ít người cho dù sống rất lâu, cũng chỉ sống như chó mà thôi." Thần sắc Tiêu Phàm như thường, không chút nào yếu thế, Càn Khôn Định Thiên Đỉnh lơ lửng trên đầu, tản xuống một đạo sương mù huyền diệu, ngăn cản cuồng phong kia ở bên ngoài.
Ánh mắt Thanh Phong lão tổ sáng rực nhìn Càn Khôn Định Thiên Đỉnh, tựa như cũng nhận ra lai lịch, trong mắt lóe lên thứ ánh sáng nóng rực.
"Định Thiên!"
Tiêu Phàm đột nhiên hét lớn một tiếng, toàn lực khuấy động Càn Khôn Định Thiên Đỉnh trên đỉnh đầu, đạt tới cảnh giới của hắn hôm nay, Càn Khôn Định Thiên Đỉnh cũng được hắn luyện hóa gần như hoàn hảo rồi.
Chỉ một thoáng, Càn Khôn Định Thiên Đỉnh bỗng nhiên chuyển đổi, một luồng sức mạnh vô cùng nặng nề, rung chuyển trời đất quét ra bốn phía, dường như càn khôn cũng bắt đầu run rẩy, muốn đập vỡ mảnh thiên địa này.
Rầm rầm rầm…!
Từng đợt âm thanh phá hủy vang lên, cuồng phong đầy trời kia tất cả đều bị Càn Khôn Định Thiên Đỉnh đánh bạt, phong tường dày đặc kia đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng.
Ngay sau đó, Tiêu Phàm lắc mình lần nữa, hóa thành một đạo lưu quang từ lỗ hổng kia bắn ra, một tay nâng Càn Khôn Định Thiên Đỉnh to lớn, hung dữ ném xuống Thanh Phong lão tổ.
Sức mạnh cuồng bạo chấn động khiến hư không không ngừng run rẩy, dưới một kích này của Tiêu Phàm, tất cả đều xem như nhỏ bé, căn bản không có bất cứ sức phản kháng nào.
Tiêu Phàm lấy Càn Khôn Định Thiên Đỉnh mở đường, phàm là ngăn cản bước chân hắn, tất cả đều nổ tung!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook