Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1073
- Ta không biết những người ở đây thực sự có bao nhiêu người có thù oán với Đường mỗ, cũng không biết có bao nhiêu người làvì giải thưởng của Trảm Hồn Tông và Hư Thiên Lệnh. Nhưng màĐường mỗ sẽ không đứng ở lập trường của các ngươi mà suy nghĩ dùm. Các ngươi muốn tìm ta gây phiền phức thì Đường mỗ cũng sẽ không khách khí cùng các ngươi, ai muốn chết cứ việc xông lên!
- Được!
Lão giả tóc trắng trầm giọng quát.
- Vậy thì để cho lão phu liều cái mạng già này tới trước.
Lão giả tóc trắng tu luyện quyền thuật, trên đôi tay của hắn cómột bộ quyền sáo được chế tạo đặc biệt, cương khí lưu chuyển xung quanh, quang mang lóe lên dày đặc từ những kẽ hở của quyền sáo.
Lão thực sự có cừu oán với Đường Phong cho nên vừa lên liền dùng toàn lực, nắm đấm hung mãnh mang theo uy lực xé rách không gian oanh thắng tới người Đường Phong với khí thế tuyệt luân. Lão giả này chẳng qua chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm, nhìn qua trung khí mười phần, càng già càng dẻo dai nhưng đến khi động thủ lại căn bản không giống như người tuổi trẻ luôn luôn hung mãnh.
Ít nhất nắm đấm của lão nhìn qua cương liệt vô cùng nhưng vẫnđể lại chút chuẩn bị phía sau. Người già vốn thành tinh, luôn luônđể lại cho mình đường lui là một loại phản ứng tự nhiên.
Nhưng đường sinh cơ chuẩn bị đằng sau lại trở thành kẽ hở trímạng trước mặt Đường Phong.
Đối mặt với quả đấm hung mãnh đánh tới này Đường Phong ngay cả động cũng không thèm động, hắn nhấc trường kiếm trên tay chém tới lão giả mang theo một cỗ khí phách.
Chiêu thức của hai người còn chưa kết thúc thì vẻ chần chừ hiện lên trong mắt lão giả, hắn không biết nên liều mạng lưỡng bại câu thương với Đường Phong trước hay là bảo vệ tính mạng mình trước.
Chính vào giờ phút chần chờ này khiến cuộc chiến nảy sinh biến hóa.
Trường kiếm và quyền sáo của hai người va vào nhau, thanh kiếm sắc bén chém vỡ tan bộ quyền sáo sánh ngang với thiên binh đồng thời khiến cho một đoạn xương trắng lòi ra từ tay của lão giả.
Lão giả tóc trắng đau nhức kêu to một tiếng, lúc này hắn muốn thu quyền lại không còn kịp nữa, Đường Phong giống như một cơn gió phiêu nhẹ tới mạnh mẽ đánh liền mấy chưởng vào phía trên đan điền của lão sau đó tung ra một cước đá văng đối phương bay ra ngoài.
- Sở lão gia tử!
Lập tức có người bay ra đón lấy lão giả áo trắng vào trong ngực, lần giao phong vừa rồi khiến cho tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Lão gia tử có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm dĩ nhiên đối mặt với một người cùng cấp lại bị ma đầu này đánh bị thương nặng như vậy, đầu quyền của lão lại bị kiếm của đối phương đâm rách ra lộđầu khớp xương trắng hếu, máu loãng chảy ra không ngừng, không chỉ có vậy, một thân cương khí của lão giả lộ vẻ giánđoạn, không hề ổn định.
Tuy rằng lão gia tử sẽ không chết nhưng sau này cũng đừng nghĩ tới chuyện vận dụng cương khí một lần nào nữa. Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ điều này, chính bởi vì thế cho nên khi mọi người nhìn về Đường Phong thì thần sắc ai nấy trở nên vô cùng phiền muộn.
Ma đầu này không phải cũng chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm thôi sao? Vì sao chỉ trong một chiêu đầu tiên đã phế được lão gia tử cũng có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm?
- Ai còn muốn tới!
Đường Phong chắn ở trước mặt Chu Tiểu Điệp rất có khí phách một đấng kiêu hùng, một thân sát khi và kiếm ý sắc bén lưu chuyển quanh thân, nhìn qua có chút giống như một pho tượng sát thần đang đứng sừng sững.
- Hai tay không địch... Nổi bốn tay!
Cho dù đang bị thương nặng lão gia tử cũng cố gắng nghẹn rađược vài lời, hắn là người đầu tiên đi khiêu chiến với Đường Phong chính là nhớ tới tác dụng của người đi đầu.
Mặc dù ma đầu này vô cùng lợi hai nhưng nhiều người vây công như thế chẳng lẽ còn không đối phó được với hắn sao?
Cũng không biết do tác dụng của lời nói lão gia tử hay là cái giátrên đầu Đường Phong và Hư Thiên Lệnh trong lòng hắn mê hoặc mà khí lão gia tử nói xong liền có người cao giọng hô:
- Mọi người cùng tiến lên, hôm nay phải diệt trừ được hắn!
Nhiều người lực lượng lớn, nhiều người càng tăng thêm lòng canđảm, cho nên mặc dù Đường Phong vừa mới dùng thế đánh sấm sét phế đi lão giả tóc trắng nhưng vẫn như cũ không tạo được hiệu quả uy hiếp. Trong lúc tiếng kêu gọi đầu hàng vang lên thìcó hơn mười người từ bốn phương tám hướng thi triển sở học của bản thân đánh tới Đường Phong.
Vị trí của Đường Phong hiện giờ trở thành trung tâm giết chóc trong nháy mắt, tất cả những chiêu thức sắc bén đều đánh quađây. Trong nhất thời Đường Phong cảm thấy giống như trời đang sập xuống, loại uy áp chồng chất này khiến cho hắn không ngừng thở dốc, sát khí của hơn mười người hội tụ lại ngay cảĐường Phong cũng cảm thấy có chút không thể chống đối.
- A!
Đường Phong giận dữ quát to một tiếng, hai chân dậm mạnh xuống mặt đất, thân hình mạnh mẽ xoay một vòng, cùng vớiđộng tác này trường kiếm trên tay cũng thuận lợi đột phá khí thếcủa hơn mười người hội tụ.
Trên trường kiếm lóe lên một mảnh màu xanh vàng rực rỡ mà lại có quang mang đỏ rực, mắt phải của Đường Phong có một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực lên.
Lực lượng cương tâm của duệ kim lực và hỏa hệ đồng thời được vận dụng và phối hợp lẫn nhau, chuôi trường kiếm thứ thần binh trên tay Đường Phong còn chưa phát ra kiếm chiêu thì kiếm ý đãkhiến đám người xung quanh khiếp đảm.
Xoẹt!
Trường kiếm thứ thần binh thiêu đốt lên, nhiệt độ trong hangđộng cùng vì thế mà tăng lên không ngừng.
- Thiên Hỏa Liệu Nguyên!
Đây là kiếm pháp Hạ kiếm trong Tứ Quý Kiếm Pháp, Đường Phong ngại cương khí của bản thân có hạn cho nên bình thương căn bản không thi triển ra Tứ Quý Kiếm Pháp, nhưng mà một khívận dụng tới lực lượng cương tâm hỏa hệ thì có thể dễ dàng sửdụng Hạ kiếm.
- Rống!
Một đạo hỏa long từ mũi kiếm bay vụt ra rít gào, dáng người chập chờn bay về đám người phía trước.
Đám người chính diện Đường Phong nhất thời đều mất hết canđảm, cảm thụ được sức nóng và kiếm ý sắc bén kia ai nấy đều vội vã vận chuyển cương khí hộ thân để bảo vệ an toàn cho chính mình.
Nhưng mà hiện giờ ở cự ly gần thế này, Đường Phong lại toàn lực xuất chiêu làm sao bọn họ có thể ngăn được? Đại đa số những người này chỉ là Thiên Giai, chỉ có một số ít trong đó làLinh Giai hạ phẩm.
Hỏa long to như vậy cuốn tất cả những người có cảnh giới Thiên Giai trên trời cao, sau một hồi la hét thảm thiết, cả người bọn họđều như bị đá bị nung đỏ rơi liên tiếp từ trên bấu trời xuống, còn chưa kịp rơi xuống mặt đất đã mất đi sinh cơ.
Chỉ có mấy người Linh Giai hạ phẩm kia dưới một chiêu này cóthể may mắn bảo trụ được tính mệnh, nhưng dù vậy dáng dấp của bọn họ cũng vô cùng thê thảm, y phục và tóc tai đều bị thiêu cháy, vết bỏng trên người nổi lên không ít, nếu không phải cócương khí hộ thân thì hiện giờ bọn họ và đám Thiên Giai kia cũng không khác nhau là bao.
Một kiếm, sáu người chết ba người bị thương nặng! Khu vực trước mắt Đường Phong lập tức được thoáng đãng.
- Sưu sưu sưu!
Trong lúc mấy Linh Giai kia muốn dập tắt lửa còn dính trên người thì Chu Tiểu Điệp xuất thủ, nàng vẫn trốn ở phía sau Đường Phong, hiện giờ là thời cơ đánh rắn giập đầu tốt nhất, lấy nhãn lực khôn khéo của nàng làm sao không biết nắm chặt?
Phốc phốc phốc...
Chu Tiểu Điệp phóng xuất ám khí bắn đi không một lần thất bại, toàn bộ ám khí đều đánh vào trên người mấy người kia, trong đócó một người bị xuyên qua yết hầu, hắn đã trở thành người cao thủ Linh Giai đầu tiên mà Chu Tiểu Điệp giết từ khi chào đời đến này, còn hai người còn lại tuy rằng chưa chết nhưng vết thương nặng như thế thì trong thời gian ngắn chỉ có thể bảo vệ mình,đừng mong xuất thủ với Đường Phong.
Tất cả những hành động phối hợp nhanh gọn đó từ khi Đường Phong động thủ đến khí Chu Tiểu Điệp đánh chẳng qua chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi.
Thiên Hỏa Liệu Nguyên vừa mới phóng xuất, trường kiếm củaĐường Phong liền run lên hóa thành một mảnh kiếm võng bao phủ chính mình cùng Chu Tiểu Điệp vào bên trong.
- Thập Phương giai sát!
Một kiếm này cũng không phải để thủ mà là chiêu số công kích.
Phòng ngự tốt nhất chính là tấn công, hôm nay bị hơn mười người vây công, Đường Phong chỉ có thể dùng thế tấn công phô thiên cái địa để hóa giải uy hiếp của những người này về chính mình cùng Chu Tiểu Điệp.
Một kiếm này là do Đường Phong lĩnh ngộ được kiếm thuật từtrên người Kiếm Thần, tuy rằng chưa bao giờ sử dụng qua nhưng hiện giờ dùng tới cũng không có cảm giác trục trặc.
Một kiếm này đơn giản tới cùng cực, nhưng mà khi kiếm thế vận chuyển thì trong phạm vi năm trượng xung quanh Đường Phongđều được kiếm quang nhỏ bé quán chú vào lực lượng cương tâm hỏa hệ và duệ kim khí. Số lượng kiếm quang tự do bên cạnhĐường Phong hằng hà vô số giống như hàng ngàn mũi tên nhọn chi chít đánh tới bốn phía phô thiên cái địa.
Đinh đinh đang đang...
Vô số âm thanh dày đặc truyền lại, rất nhiều kiếm quang bị địch nhân đánh rơi xuống nhưng chúng đã phát huy được tác dụng của mình nhiều hơn.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, lúc nầy địch nhân dưới Linh Giai giống như chồng vở xếp chồng lên nhau, một người nối tiếp một người rơi xuống liên tiếp từ trên không. Chỉ cócao thủ ngoài Linh Giai mới có thể đủ sức chống đỡ công kích của Đường Phong.
Mặc dù chặn được nhưng những người đó cũng không dám lại tới gần Đường Phong nữa, tất cả đều cuống quít lùi lại né tránh phạm vi công kích của kiếm quang.
Chỉ có một Linh Giai không hề thối lui, hắn thông minh hơn so với bất kỳ kẻ khác, mục tiêu của hắn không phải là Đường Phong mà là Chu Tiểu Điệp ngay bên cạnh.
Vừa ban nãy Đường Phong dùng một chiêu làm thương nặng lão giả tóc trắng thì người này đã nhìn ra được thực lực của Đường Phong hơn xa cảnh giới Linh Giai hạ phẩm của hắn, cho nên muốn chiến thắng được Đường Phong là điều không thể, chỉ cóthể bắt được Chu Tiểu Điệp vào tay mới có thể chiến thắng bất ngờ.
Người này vô cùng thông minh nhưng cũng là người vô cùng ngu xuẩn. Loại hành động này của hắn chỉ khiến tính mệnh của hắn mất đi nhanh hơn so với những Linh Giai khác.
Đường Phong trăm cay nghìn đắng tới đây, lại tiêu hao nhiều thời gian và tâm cơ như vậy chính là muốn mang Chu Tiểu Điệp về, hiện giờ phải vô cùng vất vả mới có thể đưa nha đầu này ra khỏi Trảm Hồn Tông, há có thể tha thứ cho người khác có tâm tưđánh chủ ý lên người nàng?
Nhận thấy được ý đồ của người này, một tầng hàn quang hiện lên trong đôi mắt của Đường Phong.
Người nọ cũng rất mạnh, dĩ nhiên cho dựa vào thân pháp liền cóthể tránh được kiếm quang truy sát từ bốn phương tám hướng, vẻ mặt hắn vui mừng như điên, một tay vươn tới Chu Tiểu Điệp ở trước mặt mình.
Không chỉ như vậy, hắn còn triển khai một bộ kiếm thuật hòng chế trụ hành động của Đường Phong.
Không thể không nói trong đám cao thủ Linh Giai tại đây, cho dùlà tâm cơ hay thủ đoạn thì người nay vẫn là lợi hại nhất.
- A.
Chu Tiểu Điệp thất thanh kêu lên một tiếng bởi vì vai của nàng vừa bị người khác tóm được, tuy rằng nàng muốn dùng ám khiđể bắn đối phương nhưng cương khí của hắn dũng mãnh tràn vào cơ thể trực tiếp phong ấn kinh mạch của nàng, khiến cho nàng căn bản không thể động đậy.
- Qua đây!
Người nọ hô to một tiếng liền muốn mang Chu Tiểu Điệp thoát khỏi bên cạnh Đường Phong, nhưng vừa dứt lời thì đôi mắt của hắn trợn trừng lên.
Bởi vì hắn phát hiện ra mặc kệ dùng lực mạnh đến thế nào thìtiểu cô nương chỉ có cảnh giới Thiên Giai kia vẫn đứng yên bấtđộng, ngược lại cánh tay mình vươn tới lại bị một bàn tay như gọng kìm sắt nắm chặt.
Phóng mắt nhìn lại chỉ thấy vẻ mặt âm trầm của ma đầu kia đang nhìn mình, mà cánh tay của hắn đang nắm trên chính cánh tay của mình, thanh trường kiếm trên cánh tay còn lại của hắn cũng chậm rãi nâng lên.
- Buông ra, nếu không ta lập tức cho nàng chết dưới một chưởng!
Người nọ kinh hãi vạn phần vội vã đe dọa một tiếng.
- Ngươi cứ thử xem!
Đường Phong lạnh lùng nhìn hắn, cương khí trong cơ thể vận khởi ra hùng hồn quán nhập vào bên trong kinh mạch của đối phương.
Người nãy cũng không làm gì được, hắn tự biết mình không thểgiãy dụa lâp tức liền nghĩ phải khiến Chu Tiểu Điệp cùng đi chết theo, một thân kinh mạch của nàng cũng bị hắn chế trụ không làm gì được, mà kinh mạch của hắn cũng bị Đường Phong nhanh chóng phong bế.
- Không có khả năng!
Thần sắc của người nọ có chút không thể tin tưởng.
Hắn có thể phong bế kinh mạch của Chu Tiểu Điệp là bởi vì thực lực của hắn cao hơn so với Chu Tiểu Điệp nhưng Đường Phong chẳng qua chỉ là một Linh Giai hạ phẩm, cảnh giới tương đồng dựa vào cái gì mà hắn có thể phong bế được kinh mạch của chính mình?
Tình huống này hiển nhiên đã vượt qua phạm vi lý giải của hắn.
- Xoát…
Hàn quang to lớn hiện lên, cùng với âm thanh hét lên thảm thiết người nọ lảo đảo vài cái rồi lui về phía sau, chỉ là một cánh tay của hắn đã bị chặt đứt.
- Sưu sưu!
Trong lúc Chu Tiểu Điệp chạy trốn ma chưởng của người này liền phi ra hai thanh đao, hai thanh phi đao này là do Đường Phongđặc biệt chế tạo vì nàng, phi đao mang theo tiếng xé gió xuyên thẳng qua ngực của hắn.
- Tê tê...
Một trận thanh âm lạnh lẽo vang lên, những cao thủ Linh Giai hạphẩm vừa mới may mắn nhặt lại được một mang hiện giờ ánh mắt nhìn Đường Phong đã thay đổi.
- Được!
Lão giả tóc trắng trầm giọng quát.
- Vậy thì để cho lão phu liều cái mạng già này tới trước.
Lão giả tóc trắng tu luyện quyền thuật, trên đôi tay của hắn cómột bộ quyền sáo được chế tạo đặc biệt, cương khí lưu chuyển xung quanh, quang mang lóe lên dày đặc từ những kẽ hở của quyền sáo.
Lão thực sự có cừu oán với Đường Phong cho nên vừa lên liền dùng toàn lực, nắm đấm hung mãnh mang theo uy lực xé rách không gian oanh thắng tới người Đường Phong với khí thế tuyệt luân. Lão giả này chẳng qua chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm, nhìn qua trung khí mười phần, càng già càng dẻo dai nhưng đến khi động thủ lại căn bản không giống như người tuổi trẻ luôn luôn hung mãnh.
Ít nhất nắm đấm của lão nhìn qua cương liệt vô cùng nhưng vẫnđể lại chút chuẩn bị phía sau. Người già vốn thành tinh, luôn luônđể lại cho mình đường lui là một loại phản ứng tự nhiên.
Nhưng đường sinh cơ chuẩn bị đằng sau lại trở thành kẽ hở trímạng trước mặt Đường Phong.
Đối mặt với quả đấm hung mãnh đánh tới này Đường Phong ngay cả động cũng không thèm động, hắn nhấc trường kiếm trên tay chém tới lão giả mang theo một cỗ khí phách.
Chiêu thức của hai người còn chưa kết thúc thì vẻ chần chừ hiện lên trong mắt lão giả, hắn không biết nên liều mạng lưỡng bại câu thương với Đường Phong trước hay là bảo vệ tính mạng mình trước.
Chính vào giờ phút chần chờ này khiến cuộc chiến nảy sinh biến hóa.
Trường kiếm và quyền sáo của hai người va vào nhau, thanh kiếm sắc bén chém vỡ tan bộ quyền sáo sánh ngang với thiên binh đồng thời khiến cho một đoạn xương trắng lòi ra từ tay của lão giả.
Lão giả tóc trắng đau nhức kêu to một tiếng, lúc này hắn muốn thu quyền lại không còn kịp nữa, Đường Phong giống như một cơn gió phiêu nhẹ tới mạnh mẽ đánh liền mấy chưởng vào phía trên đan điền của lão sau đó tung ra một cước đá văng đối phương bay ra ngoài.
- Sở lão gia tử!
Lập tức có người bay ra đón lấy lão giả áo trắng vào trong ngực, lần giao phong vừa rồi khiến cho tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Lão gia tử có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm dĩ nhiên đối mặt với một người cùng cấp lại bị ma đầu này đánh bị thương nặng như vậy, đầu quyền của lão lại bị kiếm của đối phương đâm rách ra lộđầu khớp xương trắng hếu, máu loãng chảy ra không ngừng, không chỉ có vậy, một thân cương khí của lão giả lộ vẻ giánđoạn, không hề ổn định.
Tuy rằng lão gia tử sẽ không chết nhưng sau này cũng đừng nghĩ tới chuyện vận dụng cương khí một lần nào nữa. Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ điều này, chính bởi vì thế cho nên khi mọi người nhìn về Đường Phong thì thần sắc ai nấy trở nên vô cùng phiền muộn.
Ma đầu này không phải cũng chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm thôi sao? Vì sao chỉ trong một chiêu đầu tiên đã phế được lão gia tử cũng có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm?
- Ai còn muốn tới!
Đường Phong chắn ở trước mặt Chu Tiểu Điệp rất có khí phách một đấng kiêu hùng, một thân sát khi và kiếm ý sắc bén lưu chuyển quanh thân, nhìn qua có chút giống như một pho tượng sát thần đang đứng sừng sững.
- Hai tay không địch... Nổi bốn tay!
Cho dù đang bị thương nặng lão gia tử cũng cố gắng nghẹn rađược vài lời, hắn là người đầu tiên đi khiêu chiến với Đường Phong chính là nhớ tới tác dụng của người đi đầu.
Mặc dù ma đầu này vô cùng lợi hai nhưng nhiều người vây công như thế chẳng lẽ còn không đối phó được với hắn sao?
Cũng không biết do tác dụng của lời nói lão gia tử hay là cái giátrên đầu Đường Phong và Hư Thiên Lệnh trong lòng hắn mê hoặc mà khí lão gia tử nói xong liền có người cao giọng hô:
- Mọi người cùng tiến lên, hôm nay phải diệt trừ được hắn!
Nhiều người lực lượng lớn, nhiều người càng tăng thêm lòng canđảm, cho nên mặc dù Đường Phong vừa mới dùng thế đánh sấm sét phế đi lão giả tóc trắng nhưng vẫn như cũ không tạo được hiệu quả uy hiếp. Trong lúc tiếng kêu gọi đầu hàng vang lên thìcó hơn mười người từ bốn phương tám hướng thi triển sở học của bản thân đánh tới Đường Phong.
Vị trí của Đường Phong hiện giờ trở thành trung tâm giết chóc trong nháy mắt, tất cả những chiêu thức sắc bén đều đánh quađây. Trong nhất thời Đường Phong cảm thấy giống như trời đang sập xuống, loại uy áp chồng chất này khiến cho hắn không ngừng thở dốc, sát khí của hơn mười người hội tụ lại ngay cảĐường Phong cũng cảm thấy có chút không thể chống đối.
- A!
Đường Phong giận dữ quát to một tiếng, hai chân dậm mạnh xuống mặt đất, thân hình mạnh mẽ xoay một vòng, cùng vớiđộng tác này trường kiếm trên tay cũng thuận lợi đột phá khí thếcủa hơn mười người hội tụ.
Trên trường kiếm lóe lên một mảnh màu xanh vàng rực rỡ mà lại có quang mang đỏ rực, mắt phải của Đường Phong có một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực lên.
Lực lượng cương tâm của duệ kim lực và hỏa hệ đồng thời được vận dụng và phối hợp lẫn nhau, chuôi trường kiếm thứ thần binh trên tay Đường Phong còn chưa phát ra kiếm chiêu thì kiếm ý đãkhiến đám người xung quanh khiếp đảm.
Xoẹt!
Trường kiếm thứ thần binh thiêu đốt lên, nhiệt độ trong hangđộng cùng vì thế mà tăng lên không ngừng.
- Thiên Hỏa Liệu Nguyên!
Đây là kiếm pháp Hạ kiếm trong Tứ Quý Kiếm Pháp, Đường Phong ngại cương khí của bản thân có hạn cho nên bình thương căn bản không thi triển ra Tứ Quý Kiếm Pháp, nhưng mà một khívận dụng tới lực lượng cương tâm hỏa hệ thì có thể dễ dàng sửdụng Hạ kiếm.
- Rống!
Một đạo hỏa long từ mũi kiếm bay vụt ra rít gào, dáng người chập chờn bay về đám người phía trước.
Đám người chính diện Đường Phong nhất thời đều mất hết canđảm, cảm thụ được sức nóng và kiếm ý sắc bén kia ai nấy đều vội vã vận chuyển cương khí hộ thân để bảo vệ an toàn cho chính mình.
Nhưng mà hiện giờ ở cự ly gần thế này, Đường Phong lại toàn lực xuất chiêu làm sao bọn họ có thể ngăn được? Đại đa số những người này chỉ là Thiên Giai, chỉ có một số ít trong đó làLinh Giai hạ phẩm.
Hỏa long to như vậy cuốn tất cả những người có cảnh giới Thiên Giai trên trời cao, sau một hồi la hét thảm thiết, cả người bọn họđều như bị đá bị nung đỏ rơi liên tiếp từ trên bấu trời xuống, còn chưa kịp rơi xuống mặt đất đã mất đi sinh cơ.
Chỉ có mấy người Linh Giai hạ phẩm kia dưới một chiêu này cóthể may mắn bảo trụ được tính mệnh, nhưng dù vậy dáng dấp của bọn họ cũng vô cùng thê thảm, y phục và tóc tai đều bị thiêu cháy, vết bỏng trên người nổi lên không ít, nếu không phải cócương khí hộ thân thì hiện giờ bọn họ và đám Thiên Giai kia cũng không khác nhau là bao.
Một kiếm, sáu người chết ba người bị thương nặng! Khu vực trước mắt Đường Phong lập tức được thoáng đãng.
- Sưu sưu sưu!
Trong lúc mấy Linh Giai kia muốn dập tắt lửa còn dính trên người thì Chu Tiểu Điệp xuất thủ, nàng vẫn trốn ở phía sau Đường Phong, hiện giờ là thời cơ đánh rắn giập đầu tốt nhất, lấy nhãn lực khôn khéo của nàng làm sao không biết nắm chặt?
Phốc phốc phốc...
Chu Tiểu Điệp phóng xuất ám khí bắn đi không một lần thất bại, toàn bộ ám khí đều đánh vào trên người mấy người kia, trong đócó một người bị xuyên qua yết hầu, hắn đã trở thành người cao thủ Linh Giai đầu tiên mà Chu Tiểu Điệp giết từ khi chào đời đến này, còn hai người còn lại tuy rằng chưa chết nhưng vết thương nặng như thế thì trong thời gian ngắn chỉ có thể bảo vệ mình,đừng mong xuất thủ với Đường Phong.
Tất cả những hành động phối hợp nhanh gọn đó từ khi Đường Phong động thủ đến khí Chu Tiểu Điệp đánh chẳng qua chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi.
Thiên Hỏa Liệu Nguyên vừa mới phóng xuất, trường kiếm củaĐường Phong liền run lên hóa thành một mảnh kiếm võng bao phủ chính mình cùng Chu Tiểu Điệp vào bên trong.
- Thập Phương giai sát!
Một kiếm này cũng không phải để thủ mà là chiêu số công kích.
Phòng ngự tốt nhất chính là tấn công, hôm nay bị hơn mười người vây công, Đường Phong chỉ có thể dùng thế tấn công phô thiên cái địa để hóa giải uy hiếp của những người này về chính mình cùng Chu Tiểu Điệp.
Một kiếm này là do Đường Phong lĩnh ngộ được kiếm thuật từtrên người Kiếm Thần, tuy rằng chưa bao giờ sử dụng qua nhưng hiện giờ dùng tới cũng không có cảm giác trục trặc.
Một kiếm này đơn giản tới cùng cực, nhưng mà khi kiếm thế vận chuyển thì trong phạm vi năm trượng xung quanh Đường Phongđều được kiếm quang nhỏ bé quán chú vào lực lượng cương tâm hỏa hệ và duệ kim khí. Số lượng kiếm quang tự do bên cạnhĐường Phong hằng hà vô số giống như hàng ngàn mũi tên nhọn chi chít đánh tới bốn phía phô thiên cái địa.
Đinh đinh đang đang...
Vô số âm thanh dày đặc truyền lại, rất nhiều kiếm quang bị địch nhân đánh rơi xuống nhưng chúng đã phát huy được tác dụng của mình nhiều hơn.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, lúc nầy địch nhân dưới Linh Giai giống như chồng vở xếp chồng lên nhau, một người nối tiếp một người rơi xuống liên tiếp từ trên không. Chỉ cócao thủ ngoài Linh Giai mới có thể đủ sức chống đỡ công kích của Đường Phong.
Mặc dù chặn được nhưng những người đó cũng không dám lại tới gần Đường Phong nữa, tất cả đều cuống quít lùi lại né tránh phạm vi công kích của kiếm quang.
Chỉ có một Linh Giai không hề thối lui, hắn thông minh hơn so với bất kỳ kẻ khác, mục tiêu của hắn không phải là Đường Phong mà là Chu Tiểu Điệp ngay bên cạnh.
Vừa ban nãy Đường Phong dùng một chiêu làm thương nặng lão giả tóc trắng thì người này đã nhìn ra được thực lực của Đường Phong hơn xa cảnh giới Linh Giai hạ phẩm của hắn, cho nên muốn chiến thắng được Đường Phong là điều không thể, chỉ cóthể bắt được Chu Tiểu Điệp vào tay mới có thể chiến thắng bất ngờ.
Người này vô cùng thông minh nhưng cũng là người vô cùng ngu xuẩn. Loại hành động này của hắn chỉ khiến tính mệnh của hắn mất đi nhanh hơn so với những Linh Giai khác.
Đường Phong trăm cay nghìn đắng tới đây, lại tiêu hao nhiều thời gian và tâm cơ như vậy chính là muốn mang Chu Tiểu Điệp về, hiện giờ phải vô cùng vất vả mới có thể đưa nha đầu này ra khỏi Trảm Hồn Tông, há có thể tha thứ cho người khác có tâm tưđánh chủ ý lên người nàng?
Nhận thấy được ý đồ của người này, một tầng hàn quang hiện lên trong đôi mắt của Đường Phong.
Người nọ cũng rất mạnh, dĩ nhiên cho dựa vào thân pháp liền cóthể tránh được kiếm quang truy sát từ bốn phương tám hướng, vẻ mặt hắn vui mừng như điên, một tay vươn tới Chu Tiểu Điệp ở trước mặt mình.
Không chỉ như vậy, hắn còn triển khai một bộ kiếm thuật hòng chế trụ hành động của Đường Phong.
Không thể không nói trong đám cao thủ Linh Giai tại đây, cho dùlà tâm cơ hay thủ đoạn thì người nay vẫn là lợi hại nhất.
- A.
Chu Tiểu Điệp thất thanh kêu lên một tiếng bởi vì vai của nàng vừa bị người khác tóm được, tuy rằng nàng muốn dùng ám khiđể bắn đối phương nhưng cương khí của hắn dũng mãnh tràn vào cơ thể trực tiếp phong ấn kinh mạch của nàng, khiến cho nàng căn bản không thể động đậy.
- Qua đây!
Người nọ hô to một tiếng liền muốn mang Chu Tiểu Điệp thoát khỏi bên cạnh Đường Phong, nhưng vừa dứt lời thì đôi mắt của hắn trợn trừng lên.
Bởi vì hắn phát hiện ra mặc kệ dùng lực mạnh đến thế nào thìtiểu cô nương chỉ có cảnh giới Thiên Giai kia vẫn đứng yên bấtđộng, ngược lại cánh tay mình vươn tới lại bị một bàn tay như gọng kìm sắt nắm chặt.
Phóng mắt nhìn lại chỉ thấy vẻ mặt âm trầm của ma đầu kia đang nhìn mình, mà cánh tay của hắn đang nắm trên chính cánh tay của mình, thanh trường kiếm trên cánh tay còn lại của hắn cũng chậm rãi nâng lên.
- Buông ra, nếu không ta lập tức cho nàng chết dưới một chưởng!
Người nọ kinh hãi vạn phần vội vã đe dọa một tiếng.
- Ngươi cứ thử xem!
Đường Phong lạnh lùng nhìn hắn, cương khí trong cơ thể vận khởi ra hùng hồn quán nhập vào bên trong kinh mạch của đối phương.
Người nãy cũng không làm gì được, hắn tự biết mình không thểgiãy dụa lâp tức liền nghĩ phải khiến Chu Tiểu Điệp cùng đi chết theo, một thân kinh mạch của nàng cũng bị hắn chế trụ không làm gì được, mà kinh mạch của hắn cũng bị Đường Phong nhanh chóng phong bế.
- Không có khả năng!
Thần sắc của người nọ có chút không thể tin tưởng.
Hắn có thể phong bế kinh mạch của Chu Tiểu Điệp là bởi vì thực lực của hắn cao hơn so với Chu Tiểu Điệp nhưng Đường Phong chẳng qua chỉ là một Linh Giai hạ phẩm, cảnh giới tương đồng dựa vào cái gì mà hắn có thể phong bế được kinh mạch của chính mình?
Tình huống này hiển nhiên đã vượt qua phạm vi lý giải của hắn.
- Xoát…
Hàn quang to lớn hiện lên, cùng với âm thanh hét lên thảm thiết người nọ lảo đảo vài cái rồi lui về phía sau, chỉ là một cánh tay của hắn đã bị chặt đứt.
- Sưu sưu!
Trong lúc Chu Tiểu Điệp chạy trốn ma chưởng của người này liền phi ra hai thanh đao, hai thanh phi đao này là do Đường Phongđặc biệt chế tạo vì nàng, phi đao mang theo tiếng xé gió xuyên thẳng qua ngực của hắn.
- Tê tê...
Một trận thanh âm lạnh lẽo vang lên, những cao thủ Linh Giai hạphẩm vừa mới may mắn nhặt lại được một mang hiện giờ ánh mắt nhìn Đường Phong đã thay đổi.
Bình luận facebook