Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1039
Chương 1039
Tất cả các thành viên tham gia hoạt động đều là những người ưu tú được tuyển chọn trên cả nước.
Và anh thuộc nhóm Bạch Thảo Phương và hầu hết các thành viên của nhóm này cũng đến từ Cửu Vinh ở Đông Châu.
Về phần nhiệm vụ rất đơn giản, đó là năm trong tay chức vị canh gác cổng sở khoa học kỹ thuật.
Yêu cầu duy nhất là về tính bảo mật, cố gắng trong vòng ba ngày hoàn thành việc thay đổi công việc và không được để lộ bất kỳ sai sót nào.
Không có gì ngạc nhiên khi Bạch Thảo Phương quá thận trọng. Các hành động chống lại băng nhóm tội phạm này đã được Cửu Vinh thực hiện ba lần.
Hai lần đầu tiên ở các thành phố khác đều kết thúc trong thất bại.
Và trong nhiệm vụ thứ hai, đã xảy ra thương vong.
Mà lần này, là chiến dịch truy quét thứ ba của Cửu Vinh và cũng là cơ hội cuối cùng để đánh chặn quỹ bất hợp pháp này ở trong nước.
Tin rằng đối phương cũng hiểu được điều này, nhất định phản kích sẽ càng điên cuồng!
Anh đang suy nghĩ thì bị ai đó võ một cái vào vai: “Nam Thiên thế nào, ngày đầu tiên đi làm anh vần còn thói quen như vậy sao?”
Triệu Nam Thiên nhìn lại: “À, trưởng khoa Đàm.”
Trưởng khoa Đàm ra hiệu cho anh ngồi xuống rồi nói: “Trưởng khoa Cao nói với tôi sau này sẽ không có việc gì cần phải lộ mặt ra bên ngoài. Cậu yên tâm, sẽ không để cho công việc bẩn thỉu nào đến tay cậu đây!”
Triệu Nam Thiên mỉm cười: “Thật không? Cảm giác đó thật tốt!”
Trong lòng anh biết rằng Cao Thanh Hương đã ra mặt giúp đỡ, anh không hề nghĩ đến cô ta lại vội vàng giúp đỡ mình như vậy.
Làm sao anh có thể ở văn phòng hưởng điều hòa cả ngày được?
Triệu Nam Thiên không sốt ruột, nói ra thì việc này cũng gấp không được, không chừng bên cạnh có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn chằm chằm.
Anh khoác lác buôn chuyện hút thuốc với mấy đồng nghiệp một hồi, chưa được bao lâu đã thân quen hẳn.
Rất nhanh, chiếc di động nhận được một tin nhắn của Lý Khả Hân: “Anh Thiên, giờ anh có rảnh không?”
Triệu Nam Thiên cười ha ha, khẳng định là những lời hồi sáng đã làm cô ta sợ hãi.
Chắc chắn phải thận trọng một chút rồi, nhưng cũng không đến mức trông gà hoá cuốc.
Chấp hành nhiệm vụ mang tính chất năm vùng thì trong chặt ngoài lỏng mới là thủ đoạn cao minh nhất.
Triệu Nam Thiên đáp lại: “Không sao, gửi tin nhắn vẫn được.”
Lý Khả Hân vội vàng đáp: “Em đậu phỏng vấn rồi!”
Triệu Nam Thiên ngậm điếu thuốc, ấn bàn phím trả lời: “Vậy à? Vậy chúc mừng eml”
“Trưởng khoa Cao bảo ngày mai em đến đi làm, đúng rồi, anh Thiên, em không muốn ở ký túc xá!”
Triệu Nam Thiên ăn ngay nói thật: “Vậy làm sao đi làm qua lại tan ca? Bên anh có việc, chắc không thể thường xuyên đón đưa em rồi.”
“Vừa rồi em có hỏi lãnh đạo, ký túc xá quản lý nghiêm khắc lắm, không cho dùng đồ điện, không cho nấu cơm, ra vào cũng phải đúng thời gian.”
Tất cả các thành viên tham gia hoạt động đều là những người ưu tú được tuyển chọn trên cả nước.
Và anh thuộc nhóm Bạch Thảo Phương và hầu hết các thành viên của nhóm này cũng đến từ Cửu Vinh ở Đông Châu.
Về phần nhiệm vụ rất đơn giản, đó là năm trong tay chức vị canh gác cổng sở khoa học kỹ thuật.
Yêu cầu duy nhất là về tính bảo mật, cố gắng trong vòng ba ngày hoàn thành việc thay đổi công việc và không được để lộ bất kỳ sai sót nào.
Không có gì ngạc nhiên khi Bạch Thảo Phương quá thận trọng. Các hành động chống lại băng nhóm tội phạm này đã được Cửu Vinh thực hiện ba lần.
Hai lần đầu tiên ở các thành phố khác đều kết thúc trong thất bại.
Và trong nhiệm vụ thứ hai, đã xảy ra thương vong.
Mà lần này, là chiến dịch truy quét thứ ba của Cửu Vinh và cũng là cơ hội cuối cùng để đánh chặn quỹ bất hợp pháp này ở trong nước.
Tin rằng đối phương cũng hiểu được điều này, nhất định phản kích sẽ càng điên cuồng!
Anh đang suy nghĩ thì bị ai đó võ một cái vào vai: “Nam Thiên thế nào, ngày đầu tiên đi làm anh vần còn thói quen như vậy sao?”
Triệu Nam Thiên nhìn lại: “À, trưởng khoa Đàm.”
Trưởng khoa Đàm ra hiệu cho anh ngồi xuống rồi nói: “Trưởng khoa Cao nói với tôi sau này sẽ không có việc gì cần phải lộ mặt ra bên ngoài. Cậu yên tâm, sẽ không để cho công việc bẩn thỉu nào đến tay cậu đây!”
Triệu Nam Thiên mỉm cười: “Thật không? Cảm giác đó thật tốt!”
Trong lòng anh biết rằng Cao Thanh Hương đã ra mặt giúp đỡ, anh không hề nghĩ đến cô ta lại vội vàng giúp đỡ mình như vậy.
Làm sao anh có thể ở văn phòng hưởng điều hòa cả ngày được?
Triệu Nam Thiên không sốt ruột, nói ra thì việc này cũng gấp không được, không chừng bên cạnh có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn chằm chằm.
Anh khoác lác buôn chuyện hút thuốc với mấy đồng nghiệp một hồi, chưa được bao lâu đã thân quen hẳn.
Rất nhanh, chiếc di động nhận được một tin nhắn của Lý Khả Hân: “Anh Thiên, giờ anh có rảnh không?”
Triệu Nam Thiên cười ha ha, khẳng định là những lời hồi sáng đã làm cô ta sợ hãi.
Chắc chắn phải thận trọng một chút rồi, nhưng cũng không đến mức trông gà hoá cuốc.
Chấp hành nhiệm vụ mang tính chất năm vùng thì trong chặt ngoài lỏng mới là thủ đoạn cao minh nhất.
Triệu Nam Thiên đáp lại: “Không sao, gửi tin nhắn vẫn được.”
Lý Khả Hân vội vàng đáp: “Em đậu phỏng vấn rồi!”
Triệu Nam Thiên ngậm điếu thuốc, ấn bàn phím trả lời: “Vậy à? Vậy chúc mừng eml”
“Trưởng khoa Cao bảo ngày mai em đến đi làm, đúng rồi, anh Thiên, em không muốn ở ký túc xá!”
Triệu Nam Thiên ăn ngay nói thật: “Vậy làm sao đi làm qua lại tan ca? Bên anh có việc, chắc không thể thường xuyên đón đưa em rồi.”
“Vừa rồi em có hỏi lãnh đạo, ký túc xá quản lý nghiêm khắc lắm, không cho dùng đồ điện, không cho nấu cơm, ra vào cũng phải đúng thời gian.”
Bình luận facebook