Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 918
Chương 918
Đang muốn xoay người lại nghe thấy Lý Khả Hân uyển chuyển từ chối: “Anh Nam Thiên không cần đâu, hôm nay em không muốn về nhà.”
Triệu Nam Thiên há hốc miệng: “Không muốn đi về? Vậy em định đi đâu?”
Vu Chiến cũng thấy sốt ruột : “Đúng vậy, Khả Hân, cũng không phải chuyện gì lớn, em đừng có suy nghĩ không thông!”
Lý Khả Hân chỉnh lại tóc: “Anh Vu hiểu lầm rồi, lát nữa thể nào Miêu Quốc Khánh cũng sẽ nói với chị dâu tôi việc hôm nay, nếu như giờ tôi trở về nhất định sẽ cãi nhau một trận với chị dâu.”
Triêu Nam Thiên gật đầu: “Nhưng cũng đã muộn như vậy, em định đi đâu? Em có bạn bè ở Đông Châu sao?”
Lý Khả Hân lắc đầu.
Triệu Nam Thiên bỗng nhiên đề cao âm lượng, sau đó nháy mắt vài cái: “Đúng rồi, Vu Chiến tôi nhớ hình như nhà cậu còn phòng trống đúng không?”
Vu Chiến sửng sốt một lát sau đó liền lấy lại tinh thần: “Đúng đúng đúng, nhà tôi vẫn còn phòng!”
Nói xong anh ta cảm kích nhìn Triệu Nam Thiên đúng là anh em tốt mà, con mẹ nó đủ nghĩa khí!
Triệu Nam Thiên cũng đi theo phụ họa: “Nếu không em cứ tới nhà Vu Chiến ở đi, em yên tâm anh lấy nhân phẩm ra đảm bảo, tên nhóc này tuyệt đối không có ý xấu, anh ta nếu như dám làm gì em, anh sẽ bóp chết anh ta!”
Vi Chiến ưỡn ngực, vỗ vỗ mấy cái: “Không sai, Khả Hân em cứ yên tâm, anh Thiên rất hiểu tôi, tôi chưa bao giờ trộm cắp, về nhà của tôi em cứ yên tâm, muốn ở bao lâu cũng được!”
Lý Khả Hân lắc đầu: “Không được đâu.”
Vu Chiến sốt ruột: “Khả Hân , tôi nói thật đó! Không thì em cứ tới nhà tôi ở đi , tôi sẽ đi ra ngoài ở, trong nhà cũng chỉ có một mình tôi thôi, em không cần lo lắng!”
Lý Khả Hân giải thích: “Anh Vu hiểu lầm rồi, tôi không phải có ý này, hôm nay tôi muốn trở về cửa hàng nghỉ ngơi một đêm.”
Vu Chiến lấy lại tinh thần: “Ở trong cửa hàng? Ngay dưới lầu nhà anh Thiên?”
“Ừm, dù sao ngày mai cũng phải đi làm, không muốn đi qua đi lại, cũng sẽ không làm anh trai tôi phải lo lắng.”
Vu Chiến cũng không hề miễn cưỡng: “Vậy được rồi, để tôi đưa hai người về.”
Lý Khả Hân từ chối: “Không cần đâu anh Vu, đã muộn như vầy còn phiền anh phải đi một chuyến rất xấu hổ, dù sao cách đây cũng không có xa, tôi đi về cùng anh Thiên là được rồi, vừa lúc tôi cũng muốn đi bộ cho khuây khỏa một chút.
Vu Chiến gật đầu: “Được rồi, Nam Thiên vậy tôi giao Khả Hân lại cho cậu, cậu phải bảo vệ cho cô ấy!”
Triệu Nam Thiên trừng mắt liếc nhìn anh ta, cái gì mà nói giao lại cho tôi? Vào thời điểm như ngày cậu lại không lên?
Còn muốn nói lại thì đã thấy Vu Chiến lên xe.
Anh thật không còn cách gì chỉ có thể nói: “Vậy chúng ta đi thôi.”
“Được!”
Lý Khả Hân cúi đầu, đã qua nữa đêm trên đường không còn được mấy người đi lại, đèn đường mờ nhạt chiếu xuống làm hai cái bóng kéo dài trên đất, nhìn qua còn rất lãng mạn
……
Bên kia anh Lý lo lắng hỏi: “Đã muộn như vậy rồi vì sao em gái còn chưa về? Cô đã giới thiệu ai cho em ấy vậy, sẽ không có ý xấu gì đấy chứ?”
Đang muốn xoay người lại nghe thấy Lý Khả Hân uyển chuyển từ chối: “Anh Nam Thiên không cần đâu, hôm nay em không muốn về nhà.”
Triệu Nam Thiên há hốc miệng: “Không muốn đi về? Vậy em định đi đâu?”
Vu Chiến cũng thấy sốt ruột : “Đúng vậy, Khả Hân, cũng không phải chuyện gì lớn, em đừng có suy nghĩ không thông!”
Lý Khả Hân chỉnh lại tóc: “Anh Vu hiểu lầm rồi, lát nữa thể nào Miêu Quốc Khánh cũng sẽ nói với chị dâu tôi việc hôm nay, nếu như giờ tôi trở về nhất định sẽ cãi nhau một trận với chị dâu.”
Triêu Nam Thiên gật đầu: “Nhưng cũng đã muộn như vậy, em định đi đâu? Em có bạn bè ở Đông Châu sao?”
Lý Khả Hân lắc đầu.
Triệu Nam Thiên bỗng nhiên đề cao âm lượng, sau đó nháy mắt vài cái: “Đúng rồi, Vu Chiến tôi nhớ hình như nhà cậu còn phòng trống đúng không?”
Vu Chiến sửng sốt một lát sau đó liền lấy lại tinh thần: “Đúng đúng đúng, nhà tôi vẫn còn phòng!”
Nói xong anh ta cảm kích nhìn Triệu Nam Thiên đúng là anh em tốt mà, con mẹ nó đủ nghĩa khí!
Triệu Nam Thiên cũng đi theo phụ họa: “Nếu không em cứ tới nhà Vu Chiến ở đi, em yên tâm anh lấy nhân phẩm ra đảm bảo, tên nhóc này tuyệt đối không có ý xấu, anh ta nếu như dám làm gì em, anh sẽ bóp chết anh ta!”
Vi Chiến ưỡn ngực, vỗ vỗ mấy cái: “Không sai, Khả Hân em cứ yên tâm, anh Thiên rất hiểu tôi, tôi chưa bao giờ trộm cắp, về nhà của tôi em cứ yên tâm, muốn ở bao lâu cũng được!”
Lý Khả Hân lắc đầu: “Không được đâu.”
Vu Chiến sốt ruột: “Khả Hân , tôi nói thật đó! Không thì em cứ tới nhà tôi ở đi , tôi sẽ đi ra ngoài ở, trong nhà cũng chỉ có một mình tôi thôi, em không cần lo lắng!”
Lý Khả Hân giải thích: “Anh Vu hiểu lầm rồi, tôi không phải có ý này, hôm nay tôi muốn trở về cửa hàng nghỉ ngơi một đêm.”
Vu Chiến lấy lại tinh thần: “Ở trong cửa hàng? Ngay dưới lầu nhà anh Thiên?”
“Ừm, dù sao ngày mai cũng phải đi làm, không muốn đi qua đi lại, cũng sẽ không làm anh trai tôi phải lo lắng.”
Vu Chiến cũng không hề miễn cưỡng: “Vậy được rồi, để tôi đưa hai người về.”
Lý Khả Hân từ chối: “Không cần đâu anh Vu, đã muộn như vầy còn phiền anh phải đi một chuyến rất xấu hổ, dù sao cách đây cũng không có xa, tôi đi về cùng anh Thiên là được rồi, vừa lúc tôi cũng muốn đi bộ cho khuây khỏa một chút.
Vu Chiến gật đầu: “Được rồi, Nam Thiên vậy tôi giao Khả Hân lại cho cậu, cậu phải bảo vệ cho cô ấy!”
Triệu Nam Thiên trừng mắt liếc nhìn anh ta, cái gì mà nói giao lại cho tôi? Vào thời điểm như ngày cậu lại không lên?
Còn muốn nói lại thì đã thấy Vu Chiến lên xe.
Anh thật không còn cách gì chỉ có thể nói: “Vậy chúng ta đi thôi.”
“Được!”
Lý Khả Hân cúi đầu, đã qua nữa đêm trên đường không còn được mấy người đi lại, đèn đường mờ nhạt chiếu xuống làm hai cái bóng kéo dài trên đất, nhìn qua còn rất lãng mạn
……
Bên kia anh Lý lo lắng hỏi: “Đã muộn như vậy rồi vì sao em gái còn chưa về? Cô đã giới thiệu ai cho em ấy vậy, sẽ không có ý xấu gì đấy chứ?”
Bình luận facebook