• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng (1 Viewer)

  • Chương 80-86

Sáng hôm sau

Quả nhiên đúng như cô dự đoán, tin tức về buổi họp báo ngày hôm qua một lần nữa chiếm No.1 Hot Search

Công chúa Ariana lần đầu lộ diện trước truyền thông.

Nghi án cựu chủ tịch và phu nhân giết hại cố công chúa Ari của hoàng gia Anh quốc.


Đó là hai trong nhiều số những bài viết về sự kiện ngày hôm quá

Cây kim trong bọc rồi sẽ có ngày lòi ra, âu thì đây cũng chính là quả báo mà gia tộc Diệp tự chuốc lấy

-Chị...chị nghe em nói gì không?

-Hả, em nói gì?

Hy Nguyệt đang đắm chìm trong những suy nghĩ thì bị tiếng gọi của Khánh Hà làm choàng tỉnh

-Sau khi sáp nhập với Ari, chị tính vẫn làm về mảng thời trang mà trước nay Diệp thị từng theo chứ?


- Trước kia như nào thì bây giờ cứ như vậy đi. Dù sao khi còn sống, mẹ chị cũng rất thích về thời trang mà

Khánh Hà cũng không hề có ý kiến gì với quyết định của Hy Nguyệt, một lúc sau Khánh Hà lại hỏi tiếp

-Nếu đã sáp nhập với Ari rồi thì danh tiếng và chất lượng đương nhiên cũng sẽ chú trọng hơn nhưng mà...mấy nhà thiết kế trước đây của Diệp thị...

Vấn đề này Khánh Hà nói rất đúng, đây cũng chính là điều cô đang nghĩ đến. Hy Nguyệt hơi trầm ngâm

-Vậy thì để một tuần nữa xem sao, nếu như họ bất tài thì chúng ta sẽ tìm nhà

thiết kế mới

Khánh Hà gật đầu sau đó chú tâm xem lại lịch trình hôm nay của cô. Đang kiểm tra đột nhiên mặt Khánh Hà liền biến sắc

-Trưa nay, chúng ta có buổi gặp mặt với Lục tổng tại LCK

-LCK?

Cô dừng lại để xem biểu hiện trên mặt Hy Nguyệt rồi chần chừ nói tiếp

-Hay là...để em hủy cuộc hẹn

-Tại sao phải hủy? Chị cũng có chuyện cần tìm Lục Lãnh Phong đây

Hy Nguyệt trầm ngâm hơn một phút rồi cô bảo Khánh Hà cúi thấp xuống, thì thầm vào tai cô ấy điều gì đó

-Đến LCK thì đem theo cái đó cho chị

LA

-Dạ, để em đi chuẩn bị ngay

Tại LCK

-Phu nhân để tôi dẫn cô lên phòng Lục tổng

Hy Nguyệt và Khánh Hà vừa bước vào sảnh công ty thì đã gặp Tiểu Giang. Cậu trợ lý này cũng chẳng thay đổi gì mấy, cô gật đầu sau đó nói

-Tôi đã không còn là Lục phu nhân nữa rồi, sau này cứ gọi là tiểu thư Henry đi

-Là tôi nhất thời quen miệng, Henry tiểu thư

Tiểu Giang gãi gãi đầu nhìn cô sau đó cả ba người cùng đi lên phòng chủ tịch

*Cạch*

Sau khi đến trước cửa phòng, Tiểu Giang cúi chào Hy Nguyệt rồi tiếp tục đi làm việc. Căn phòng quen thuộc hiện lên ngay trước mắt, bàn làm việc đó, ghế sô pha đó, tất cả đều gợi lại cho Hy Nguyệt những hồi ức không mấy tốt đẹp

Bỏ suy nghĩ linh tinh sang một bên, cô cố tỏ vẻ lạnh lùng để đối diện với Lục Lãnh Phong. Sau khi đã bàn xong chuyện làm ăn, Hy Nguyệt chưa vội rời đi, cô nhìn thẳng vào mắt anh không một chút kiêng dè rồi nói

-Tôi có vài điều muốn nói, không biết Lục tổng đây có muốn nghe không?

Lục Lãnh Phong chỉ cười rồi nhìn cô. Nhận thấy có vẻ anh đồng ý, Hy Nguyệt ra hiệu để Khánh Hà bỏ một va li tiền lên bàn

-Trong đó là toàn bộ số tiền tôi nợ anh...từ tiền anh giúp tôi cắt đứt quan hệ với Diệp gia, tiền vì tôi mà không hợp tác với Vương thị và tiền viện phí khi tôi gặp tai nạn. Không thiếu một xu, từ nay về sau chúng ta không nợ nần gì hết

Đây là những gì em muốn nói đó hả? Em muốn cắt đứt quan hệ với tôi tới vậy sao?

Lục Lãnh Phong thật không ngờ cô gái nhỏ này lại dám dùng tiền để rũ bỏ toàn bộ mối quan hệ với anh.

Cảm nhận được anh đang tức giận, Hy Nguyệt chỉ cười nhạt rồi quay người nói cho anh biết một câu trước khi rời đi
-Sau Diệp gia chính là anh, từ từ đón chờ kịch hay đi

Tiếng cửa phòng đóng lại cũng là lúc Lục Lãnh Phong như muốn bốc hỏa, anh tức đến nổi bóp nát tách trà khiến mảnh vỡ đâm hết vào tay

Thấy Hy Nguyệt bước ra về, Tiểu Giang nghĩ hai người đã bàn về dự án xong nên bèn mở cửa phòng chủ tịch

Vừa bước vào cậu đã thấy trên bàn có một va li được mở ra, bên trong là một số tiền vô cùng lớn và tay của Lục Lãnh Phong đang chảy máu không ngừng


-Lục tổng, tay ngài chảy máu rồi. Để tôi sơ cứu cho ngài

Cậu đoán được phần nào là do Hy Nguyệt. Đúng thật là chỉ có thiếu phu nhân mới có cái gan này thôi

Chiếc ô tô đang từ từ lăn bánh rời khỏi LCK, Khánh Hà ngồi kế bên Hy Nguyệt, nhìn vào màn hình điện thoại rồi nói với cô

-Chị, bên Anh vừa thông báo: một tuần nữa thái tử William sẽ về

Nghe cô thư kí của mình nói, Hy Nguyệt hơi nhướn mày ngạc nhiên

-Anh ấy về đây làm gì vậy?


-Em cũng không biết

Hôm nay, Hy Nguyệt cảm thấy không được khỏe cho nên về nhà sớm hơn thường ngày. Cô và Khánh Hà đang ngồi ở sô pha để chờ bộ phim mà cả hai rất thích

Đột nhiên, ở cửa chính lại vang lên tiếng chuông. Nhìn lên đồng hồ thì đã tám giờ mười rồi, không biết giờ này mà ai còn đến tìm nữa cơ chứ

Khánh Hà đang chăm chú xem phim thì bị tiếng chuông làm cho phân tâm nên có hơi bực mình

Để em ra xem thử là ai

Nói rồi, cô bỏ chiếc gối vuông sang một bên rồi bước đến cửa chính, qua ống nhòm cửa Khánh Hà thấy bóng dáng của một người mặc vest đen

-Là...anh ta

Hy Nguyệt đương nhiên biết hai từ "anh ta" là nói đến ai, mắt hướng ra cửa hơi đăm chiêu

-Em vào phòng trước đi...để chị mở cửa cho

Dứt lời, cô cầm lấy điều khiển bấm tắt ti vi, đợi Khánh Hà đã vào phòng cô mới bước đến mở cửa ra

-Anh cho người theo dõi tôi?

Hy Nguyệt khoanh tay trước ngực đưa mắt lườm anh nhưng Lục Lãnh Phong chỉ nhìn mà không đáp. Cô nhìn anh, anh nhìn cô tầm hơn một phút thì Hy Nguyệt chủ động đưa một tay hướng vào nhà rồi nói

-Khách đến thì phải mời vào trước chứ nhỉ? Vào đi

Cô lạnh nhạt nói rồi đi thẳng vào trong, đi theo sau là Lục Lãnh Phong

-Ngồi xuống đi

Hy Nguyệt chỉ tay qua ghế sô pha, lúc anh ngồi xuống cô mới để ý tay trái của anh đã được băng bó lại bằng băng gạt y tế

Cô cứ nhìn chằm chằm vào đó thoáng chút ý nghĩ lo lắng. Đột nhiên, Hy Nguyệt nhớ lại trước đây khi đứt tay hình như anh đã từng giúp cô xử lý vết thương

Hy Nguyệt, mày đang nghĩ cái gì vậy nè

Điên rồi, mày không được động lòng nghe chưa?

-Em quan tâm tôi sao?

Thấy mắt cô hướng về mình, Lục Lãnh Phong giơ tay trái lên giọng hơi đắc ý

Dẹp suy nghĩ vớ vẩn sang một bên, Hy Nguyệt không để lộ một tia cảm xúc nào, thờ ơ hỏi

-Anh đến đây là có chuyện gì nói nhanh đi

Đến xem nơi ở của vợ mình không được sao?

Vợ hả? Nghe câu nói đó Hy Nguyệt có chút thoáng buồn

-Tôi là vợ anh nhưng đó là ba năm trước

-Chúng ta chưa ly hôn, trước kia hay bây giờ thì em vẫn là vợ của tôi

Lục Lãnh Phong vẫn mặt dày đáp lại

Lời của anh khiến cô ngớ ra, mặc kệ Lục Lãnh Phong, Hy Nguyệt bước lại chiếc tủ gần đó, kéo ngăn tủ lấy ra một tờ đơn ly hôn đã có sẵn chứ kí của cô

Đem tờ đơn cùng với một cây viết đặt xuống trước mặt anh. Lục Lãnh Phong ngờ người nhìn cô

-Em hận...anh nhiều đến vậy sao?
-Hận? Sau những việc làm trước kia đương nhiên là tôi hận nhưng mà...anh có biết không? Tôi cũng từng yêu anh, yêu anh ngay lần đầu gặp ở lễ đường

Nghe Hy Nguyệt nói, tim anh như có hàng ngàn, hàng vạn mũi tên đâm vào. Thật sự rất đau!!!


Lục Lãnh Phong cầm lấy cây bút nhưng lại cứ chần chừ mãi. Một chữ kí so với anh thì rất đơn giản cơ mà

-Xin lỗi em...vì tất cả

Hai từ "xin lỗi" này Hy Nguyệt từng rất mong chờ chính miệng Lục Lãnh Phong nói ra nhưng mà ngay tại lúc này cô không thể chấp nhận nó được và càng không cho phép bản thân mình mềm lòng tha thứ cho anh

-Anh từng nghe câu gương vỡ khó lành, nước đổ khó hốt chưa? Nó giống như tôi vậy. Sau tất cả những gì anh gây ra chỉ một câu xin lỗi là xong sao? Nó có thể bù đắp lại những tổn thương mà tôi phải chịu?

Hai mắt đã đỏ lên, Hy Nguyệt vội quay lưng về phía Lục Lãnh Phong để tránh anh thấy được gương mặt yếu đuối lúc này


Cô lén lút quệt đi nước mắt. Không ai lên tiếng khiến cho không gian im lặng đến đáng sợ. Lấy lại bình tĩnh, Hy Nguyệt mở lời

-Nếu như lời xin lỗi này nói sớm hơn ba năm thì có thể tình thể đã khác rồi

Đơn ly hôn mời Lục tổng kí rồi về cho. Tôi mệt rồi

Hy Nguyệt lấy hai tay xoa xoa thái dương. Hình như cơn đau nửa đầu lại tái phát nữa rồi. Nó cũng chính là di chứng từ vụ tai nạn ba năm trước

-Nếu như anh kí mà khiến em vui vẻ hơn thì anh sẽ kí

Lục Lãnh Phong không chần chừ hay do dự nữa, anh cầm lấy bút rồi kí xuống tờ đơn ly hôn

Kể từ giây phút này, hai người đã chính thức cắt đứt quan hệ vợ chồng

Tiếng cửa đóng lại, sau khi anh bước ra về cô mới nhìn sang tờ giấy đặt trên bàn miệng lẩm bẩm

-Kí thật sao?

Rõ ràng là cô muốn anh kí nhưng tại sao khi có được chữ kí rồi thì người cô lại khó chịu thế này?

Hy Nguyệt từng bước nặng nề đi đến chiếc tủ với lấy lọ thuốc nhỏ trên đó, lấy ra một viên rồi uống

Cơn đau cũng từ từ mà dịu lại. Thấy không còn động tĩnh gì Khánh Hà mới dám bước ra. Cô thấy Hy Nguyệt ngồi ở sô pha tay ôm một bên đầu thì lo lắng chạy lại

-Chị, chị không sao chứ? Uống miếng nước trước đi

Khánh Hà nhanh nhẹn rót ra một ly nước đưa cho Hy Nguyệt, đợi hô hấp của cô ổn định lại Khánh Hà mới nói tiếp

-Chứng đau nửa đầu của chị từ lâu đã khỏi rồi mà sao bây giờ lại tái phát?

-Chắc là do gặp Lục Lãnh Phong

Khánh Hà nắm lấy hai tay Hy Nguyệt, nhìn thẳng vào mặt cô nghiêm túc hỏi

-Có phải chị còn yêu anh ta đúng không?

Yêu sao?

Hy Nguyệt né tránh ánh mặt của Khánh Hà rồi vội tìm một lý do

-Làm gì có...c-chị vào phòng trước em..em cũng nghỉ ngơi sớm đi

-Làm gì có...c-chị vào phòng trước em..em cũng nghỉ ngơi sớm đi
Dứt lời, Hy Nguyệt cầm lấy tờ đơn ly hôn rồi nhanh chóng đi vào phòng đóng sầm cửa lại. Nắm chặt nó trong tay, cô tựa lưng vào tường rồi từ từ ngồi xuống
Cuối cùng thì vẫn phải ly hôn

Cô chỉ muốn một cuộc hôn nhân bình thường thôi mà tại sao ông trời lại ác quá vậy?
Khánh Hà nhìn theo Hy Nguyệt mà chỉ biết lắc đầu, cô đi lại đứng trước phòng của Hy Nguyệt định gõ cửa hỏi xem "chị ổn không?"
Vừa giơ tay lên thì lại có tiếng thút thít phát ra từ bên trong. Không nghĩ thì cũng biết, Hy Nguyệt đang khóc. Khánh Hà thở dài tự ngẫm nghĩ
-Tại sao chị cứ phải tạo cái vỏ bọc mạnh mẽ làm gì? Muốn khóc thì cứ khóc với em cần gì phải trốn tránh một mình như vậy?

Khánh Hà đứng đó một lúc lâu, suy đi nghĩ lại thì nhất định ngày mai cô phải đến LCK, gặp tên Lục tổng đáng chết đó nói cho ra lẽ,
Tại LCK.
-Lục tổng, cô thư kí của...thiếu phu nhân muốn gặp ngài
-Cho vào đi
Khánh Hà đi theo Tiểu Giang vào bên trong phòng chủ tịch, anh ra hiệu cho trợ lý Giang ra ngoài
Khi trong phòng chỉ còn lại hai người, cô liền đi thẳng vào vấn đề
-Lục tổng, anh làm ơn buông tha cho chị Nguyệt đi, ba năm qua chị ấy đã khổ lắm rồi. Anh làm ơn tránh xa chị ấy ra đi
Hai mươi ba tuổi nó đã là một giai đoạn lưng chừng và chênh vênh rồi...vậy mà chị ấy lại phải chịu thêm vô vàng nỗi đau nữa, tất cả đều vì sự xuất hiện của anh đó. Tôi hy vọng Lục tổng sẽ hiểu. chào anh!
Khánh Hà cúi đầu rồi ra về, còn Lục Lãnh Phong vì mấy lời đó mà hô hấp cũng không trở nên nặng nề hơn. Anh nhắm mắt rồi ngã lưng ra ghế
Sau khi cô rời khỏi thì Tiểu Giang mới dám bước vào. Thấy vẻ phiền muộn của ông chủ. ông cũng rất đau lòng
-Lục tổng
Nghe tiếng gọi của trợ lý Giang, anh mới choàng tỉnh sau đó lại phải tiếp tục công việc, thỉnh thoảng lại họ lên vài cơn
-Lục tổng có sao không? Dạo này hình như sức khoẻ của ngài không được tốt đấy
-Không sao, cậu đi pha cho tôi tách cà phê đi
Hy Nguyệt và Khánh Hà đang đứng ở sân bay để đón William. Từ xa có một chàng trai tóc hai mái đang kéo va li về phía hai cô gái. Kính râm đen, áo sơ mi đắt tiền nhìn chẳng khác một chàng badboy, trông vô cùng bảnh tỏn
-Anh về làm gì vậy, phiền chết được. Em nhớ tuần trước báo mới đăng là anh đang hẹn hò với cô minh tinh nào mà? Sao không ở Anh tận hưởng niềm vui đi
Vừa mới gặp lại, cứ nghĩ sẽ anh em tình thân nào ngờ lại bị Hy Nguyệt nói phiền phức, William liền trách móc
-Còn không phải tại ba mẹ anh sao? Hai người họ không yên tâm về em nên mới bắt anh sang đây. Riết anh chẳng biết anh hay em mới là con ruột nữa. Còn nữa, anh đá cô ta rồi
Hy Nguyệt ồ lên một tiếng rồi vỗ lên vai của William vài cái trêu chọc
-Thái tử ơi, anh cứ đào hoa như vậy có ngày bị nghiệp quật thật đấy

Để xem nghiệp nào dám quật cả anh. Được rồi, về thôi anh đứng tê cả chân

Hy Nguyệt kéo chiếc va li dùm anh rồi cả ba người cùng đi ra xe. Cô bảo William về căn hộ trước còn mình phải tiếp tục công việc nhưng William lại không nghe, anh muốn đi cùng xem như là để tham quan




Cô gật gù rồi bảo tài xế lái xe đến cửa hàng của Thiên Nhi

Vừa xuống xe đã thấy cô bạn thân đang quét dọn cửa kính hoàn toàn không để tâm đến những thứ khác

-Khụ...khụ

Hy Nguyệt bước lại gần, giả vờ họ vài cái để gây sự chú ý. Thiên Nhi theo phản xạ quay sang nhìn, gương mặt thoáng nét bất ngờ cộng vui mừng, cây chổi quét bụi trong tay cũng rơi xuống đất


-Nguyệt Nguyệt? Là cậu đúng không?

Chưa đợi cô trả lời Thiên Nhi đã nhào lại ôm chầm lấy, mũi còn sụt sùi muốn khóc

-Lần trước thấy cậu trên ti vi nhưng mình lại không dám tin đó là cậu. Huhu sao bây giờ cậu mới về

Được rồi, được rồi vào trong trước đã

Hy Nguyệt vuốt vuốt tấm lưng Thiên Nhi, mỉm cười nói

-Mình đi lấy nước cho mọi người

Thiên Nhi cầm lần lượt ra ba ly nước đưa cho Hy Nguyệt, Khánh Hà và

William

-Hai người này là...?

-ì để mình giới thiệu đây là thư kí của mình

Cô chỉ tay về phía Khánh Hà và nói

-Chào chị, em là Khánh Hà

-Còn đó là...

Hy Nguyệt định giới thiệu William thì Thiên Nhi liền vỗ đùi một cái rồi nói

-Khỏi nói mình cũng biết. Đây là...vệ sĩ của cậu đúng không?

Nghe Thiên Nhi nói, cô và Khánh Hà nhìn nhau nhịn cười. William thì mặt biến sắc, đường đường là thái tử lại bị một con nhóc nói là vệ sĩ

-Nhưng mà Nguyệt Nguyệt này, cậu vệ sĩ này có vẻ... không đáng tin

Thiên Nhi vẫn vô cùng ngây thơ không biết gì, cậu kê sát Hy Nguyệt rồi nói nhỏ với cô bạn thân những gì mình đang suy nghĩ

William tức thì lại càng tức hơn, đã nói là vệ sĩ bây giờ lại bảo không đáng tin. Con nhóc này là đang muốn chết sao?

-Nhưng mà sao mình thấy anh ta quen quá

-Người nổi tiếng như vậy mà cậu không biết sao?

Hy Nguyệt nhìn anh họ của mình rồi nhìn sang Thiên Nhi cười trêu chọc. Sau đó cô lấy điện thoại của mình search tên William rồi đưa cho cô gái phía trước

Thiên Nhi hết nhìn điện thoại rồi lại ngước lên nhìn chàng trai

William vô cùng tự đắc, anh đang nghĩ con nhóc bạn của Hy Nguyệt sẽ sợ sệt vì những lời vừa nói nào ngờ thái độ chẳng khác gì lúc nãy

-Hứ, thì ra là cái tên thái tử đó

-Cô biết sợ rồi hả?

-Shhh
Có thể mọi người chưa biết, Thiên Nhi còn là một trong số ít những người anti William nữa đấy. Cô ghét tình đào hoa và cái lịch sử tình trường của William vô cùng

-Thiên Nhi này, mình có chuyện này muốn nói với cậu

Hửm? Chuyện gì vậy?


Hy Nguyệt nắm lấy tay Thiên Nhi rồi tươi cười nói tiếp

-Mình muốn mời cậu về làm nhà thiết kế độc quyền cho Ari...thế nào?

Làm nhà thiết kế của tập đoàn Ari đương nhiên rất may mắn, đằng này lại còn được chủ tịch đích thân mời thì lại càng may mắn hơn

-Mình cũng rất muốn...nhưng mà....

Thiên Nhi có vẻ hơi do dự với lời đề nghị của Hy Nguyệt

-Có vấn đề gì sao?


-Nếu vậy thì...cửa hàng này phải làm sao?

Cô còn tưởng chuyện gì, nếu vấn đề là cửa hàng thời trang này thì chuyện nhỏ thôi. Hy Nguyệt hơi suy nghĩ một chút rồi tiếp lời

-Lúc đại học cậu có nói nếu sau này trở thành nhà thiết kế thì sẽ tự mình mở một khu trưng bày toàn bộ thiết kế do chính bản thân làm chủ

-Ý cậu.....?

Hy Nguyệt mỉm cười rồi gật đầu

-Không được, số tiền đó lớn lắm mình...mình

-Vấn đề tiền bạc là chuyện nhỏ thôi, cậu yên tâm đi

Thiên Nhi nghe cô nói thì vô cùng xúc động, liền nhào đến ôm ấy Hy Nguyệt , giọng nói như muốn khóc

-Sao cậu tốt với mình quá vậy

-Chúng ta là bạn thân mà

Hy Nguyệt vòng hai tay ôm chặt lấy cô bạn của mình, bầu không khí vô cùng ngọt ngào. William thấy hai người ôm nhau thì nhìn Thiên Nhi đầy chán ghét

-Mình còn có việc ở công ty, hôm khác lại gặp

Khi lên xe, Hy Nguyệt thấy William mặt mày chẳng được nên quan tâm hỏi

-Nè, anh sao vậy?

-Tại sao em lại cho con nhóc kiêu căng đó là nhà thiết kế độc quyền? Nó tỏ thái độ với anh của em đó

Vừa mở miệng, William liền phàn nàn với cô

-Cậu ấy tài năng

Hy Nguyệt nhún vai một cái rồi đáp gọn lỏn đúng bốn từ

-Sao em không nói, anh tìm cho em mấy nhà thiết kế còn tài năng hơn con nhỏ đó nhiều

-Không cần. Mà nè mới lần đầu gặp anh không thích người ta nói không chừng...mai mốt Thiên Nhi lại thành chị dâu của em đấy

Cô nói một tràng tiếng Anh để trêu William. Có lẽ chọc tức ông anh họ này là sở thích gần đây của Hy Nguyệt

-Con nhóc đó có cho anh đây cũng chẳng thèm

Điện thoại vang lên tiếng chuông, Khánh Hà liền níu tay áo của Hy Nguyệt nói khẽ

-Chị, mọi chuyện chị giao hiện tại em đã hoàn tất rồi

-Cảm ơn em

Cô quay sang nhìn Khánh Hà mỉm cười, vô cùng hài lòng với câu trả lời đó. Hy Nguyệt đưa mắt nhìn khung cảnh bên ngoài, trong lòng tự ngẫm

-Lục Lãnh Phong à, trò vui mà tôi nói sắp bắt đầu rồi đó
Hai ngày sau

Kể từ ngày sáp nhập Diệp thị với Ari, Hy Nguyệt liền công khai tranh giành những đối tác làm ăn cũng như các dự án với LCK


Được một tập đoàn của hoàng gia ngõ ý hợp tác thì đương nhiên các công ty đó đều rất vinh hạnh mà đồng ý. Đến hiện nay đã có nhiều hơn ba đối tác từ chối LCK để hợp tác với Ari

-Lục tổng, giá cổ phiếu của LCK đang...giảm xuống

Tiểu Giang đưa chiếc ipad cho Lục Lãnh Phong, ngập ngừng nói

-C-còn chuyện này nữa Lục tổng

-Chuyện gì


Trợ lý Giang do dự không biết phải mở lời làm sao, nhận thấy ánh mắt Lục Lãnh Phong đang nhìn mình cậu đành nói ra hết

-Hiện tại các bài báo đã đào lại các bức hình về những năm trước của ngài...còn có tin đồn về việc thiếu phu nhân biến mất

Nghe trợ lý mình nói, anh liền mở điện thoại lên để kiểm chứng. Đúng như vậy, trên mạng đang tràn lan những bức ảnh chụp lại khoảnh khắc thân mật giữa anh và người phụ nữ khác. Trong đó còn có cả những tấm hình từ trước lúc anh và Hy Nguyệt chưa lấy nhau

Nhưng tất cả chúng đều là hiểu lầm, những người phụ nữ đó cố tình tiếp xúc thân mật với Lục Lãnh Phong hồng nuôi ý định có thể leo lên giường anh

Bên cạnh đó, các trang báo đang thi nhai đưa tin về cuộc sống hôn nhân của Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt:

Nghi án Lục thiếu phu nhân biến mất vì chồng ngoại tình?

Lộ ảnh Lục tổng của LCK cặp kè với người phụ nữ khác khiến phu nhân bỏ đi suốt ba năm

Tiểu Giang thấy Lục Lãnh Phong đang siết chặt điện thoại làm gân xanh nổi hết cả lên, cậu liền cất tiếng hỏi

-Ngài có cần tôi điều tra kẻ đứng đằng sau là ai không?

Anh im lặng, nhìn ra bên ngoài cửa sổ một lúc lâu mới trả lời

-Không cần, tôi biết là ai rồi. Khụ...khụ...khụ...

-Lục tổng, dạo này ngài ho nhiều hơn trước rồi... hay là ngài đi kiểm tra sức khỏe đi

Thấy anh cứ ho khan từng cơn Tiểu Giang lộ rõ vẻ lo lắng

-Tôi không sao, bệnh vặt thôi cần gì phải kiểm tra khụ...khụ. Cậu ra ngoài pha cho tôi tách cà phê đi

Sau khi Tiểu Giang rời đi, anh vẫn một mình trầm tư bên cửa sổ

Đây là món quà em dành cho anh đấy sao Hy Nguyệt?

Đã ba ngày trôi qua, những scandal liên quan đến chủ tịch của LCK ngoại tình vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt. Lục Lãnh Phong không hề có ý định sẽ cho tháo gỡ những tin đồn đấy, anh chỉ tìm cách để làm giá cổ phiếu của công ty không quá tuột dốc

Tập đoàn Ari

Hy Nguyệt đang ngồi lưới xem tin tức của ngày hôm nay. Quả nhiên các tin đồn về Lục tổng vẫn chễm chệ ở No.1 Hot Search nhưng tại sao phía LCK. vẫn chưa hề có một động tĩnh gì?

Cô đặt điện thoại xuống bàn làm việc rồi bước đến bên cạnh cửa sổ, vẻ mặt trầm tư nhìn về tòa nhà xa xa ở phía trước

-Lục Lãnh Phong, sao anh có thể bình tĩnh như vậy? Không phải tập đoàn rất quan trọng với anh sao?

Giờ đây thật sự cô vô cùng khó chịu, cứ nghĩ khi những scandal xuất hiện Lục Lãnh Phong sẽ sốt sắng nhưng...tại sao lại không như những gì Hy Nguyệt đã nghĩ?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom