Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Hiện ra trước mắt của Đường Vịnh Hi là thân thể cường tráng cùng với cơ bấp cuồn cuộn trên bắp tay của Tần Gia Uy làm Đường Vịnh Hi không thể nào dời khỏi tầm mắt của mình.
Tần Gia Uy cảm thấy đắc ý khi anh nhìn thấy Đường Vịnh Hi nhìn mình bằng ánh mắt khát khao, anh nở một nụ cười mê hồn nhìn vào người phụ nữ với thân hình tuyệt mỹ dưới thân mình.
Đàn ông đúng là loại động vật được trời ban thiên phú làm phụ nữ chìm đắm trong dục vọng, họ không cần học hỏi hay tìm tòi cũng biết được nơi mẫn cảm nhất của phụ nữ và biết cách chinh phục họ một cách triệt để.
Từng nơi đôi môi mỏng của Tần Gia Uy chạm vào đều để lại giấu ấn thuộc về riêng anh, một màu đỏ xinh đẹp như những cánh hoa bỉ ngạn nở rộ trên làn da trắng nõn của Đường Vịnh Hi.
Hai người từ từ hưởng thụ sự hưng phấn từ đối phương đem lại cho mình.
Sau một trận mây mưa long trời lỡ đất tinh thần của Tần Gia Uy thật sảng khoái, anh bế Đường Vịnh Hi lúc này đã không còn sức lực nằm trên giường vào trong phòng tắm, lau sạch những giọt hồng đã khiến Đường Vịnh Hi trở thành niềm kiêu hãnh nhất của anh.
Nằm trên giường lớn Tần Gia Uy với chiếc áo thun ba lỗ che đi phần ngực vạm vỡ của mình, bàn tay thản nhiên vuốt ve tấm lưng trần của Đường Vịnh Hi, lúc này cô y như một con tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn nằm yên trên lồng ngực ấm áp của anh.
Hai thân thể được phủ lên bởi một lớp chăn mỏng.
Trong lòng Đường Vịnh Hi hiện lên nhiều điều khó xử.
"Bây giờ cô phải làm sao đây?.
Cô đã yêu anh, một người tuyệt đối không thể có tình cảm với bất kỳ ai đã bị một Tần Gia Uy lạnh lùng chinh phục."
Trong lúc này đột nhiên điện thoại di động đặt trên đầu giường của Tần Gia Uy vang lên.
"Reng...... Reng.....reng......."
Anh để mặc nó đổ chuông Tần Gia Uy không hề có ý định bắt máy, điện thoại reng một lúc chợt ngừng lại.
Nhưng chỉ sau vài giây ngắn ngủi lại đổ chuông thêm một lần nữa, Tần Gia Uy châu đôi mày rậm của mình lại, anh bực bội khom tới cầm lấy điện thoại di động lên vươn tay định ném nó vào bức tường phía trước, nhưng hành động này của anh đã bị Đường Vịnh Hi dùng tay chặn lại.
Cô nhìn anh lắc đầu, Đường Vịnh Hi biết hiện tại Tần Gia Uy không muốn ai làm phiền đến đêm tân hôn của hai người.
Ngày hôm nay đối với hai người mới chính thức là đêm tân hôn.
Tần Gia Uy không nói ra miệng nhưng trong lòng anh đã quyết định, sau khi xử lý xong công việc anh sẽ tổ chức một hôn lễ bù lại cho Đường Vịnh Hi.
Lần này anh sẽ khiến tất cả phụ nữ trên thế giới này vừa ganh tị vừa hâm mộ cô.
"Chuyện gì?."
Giọng nói không vui của Tần Gia Uy vang lên trong điện thoại làm Trần Linh Giang im lặng vài giây, trong lòng cô thầm nghĩ không biết có phải Đường Vịnh Hi đã chọc tức đến lão đại không.
"Lão đại, 9 giờ sáng ngày mai chúng ta khởi hành sang Hy Lạp."
Trần Linh Giang nói với giọng tôn kính, cô và Sam đã điều tra và tham khảo địa hình bên Hy Lạp để tránh có việc rủi ro.
"Tôi biết."
Nói xong Tần Gia Uy lập tức cúp máy, anh quăng điện thoại sang một bên bàn tay bất giác ôm chặt Đường Vịnh Hi vào lòng.
Tần Gia Uy trầm mặt suy nghĩ một chút rồi chuyển tầm mắt của mình nhìn vào Đường Vịnh Hi, lúc này khuôn mặt cô ửng hồng cặp mắt sáng lung linh cùng hàng mi công dài chớp chớp nhìn anh làm trái tim của Tần Gia Uy bất giác nhảy loạn nhịp.
Anh yêu thương cúi đầu đặt lên trán Đường Vịnh Hi một nụ hôn nồng ấm.
"Ngày mai em đi cùng anh sang Hy Lạp."
Tần Gia Uy buông Đường Vịnh Hi ra, anh với khuôn mặt nghiêm túc thân thể cường tráng chỉ được che bởi cái áo thun ba lỗ màu trắng đi đến quầy bar rót cho mình một ly rượu mạnh, bàn tay cường tráng với những ngón tay thon dài nhìn vào thật hấp dẫn cầm ly rượu làm động tác lắc lắc.
Lúc này Đường Vịnh Hi ngồi trên giường cô vươn tay kéo tấm chăn che lại thân thể không mảnh vải che thân của cô.
Cặp mắt sắc bén quan sát kỹ bàn tay của anh, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh không mang găng tay.
Lúc đầu cô còn tưởng tay của Tần Gia Uy rất kinh tởm chắc có một vết sẹo không muốn người khác nhìn thấy nên mới dùng đôi găng tay bằng da để che lại.
Nhưng cô thật không ngờ bàn tay của anh thật hoàn hảo không một vết xước còn ngược lại rất mềm mại mịn màng.
Nhìn thấy ánh mắt thăm dò của Đường Vịnh Hi nhìn mình, Tần Gia Uy cong môi lên thành một nụ cười nhẹ, ánh mắt gợi tình nhìn cô thiết tha, cử chị dịu dàng cùng với nụ người mê người của anh làm trái tim của Đường Vịnh Hi đập thình thịch.
"Anh ấy cũng biết cười, nhưng phải công nhận nụ cười của anh ấy là nụ cười đẹp nhất mà mình đã từng nhìn thấy."
Tần Gia Uy thấy cô nhìn mình như vậy dục vọng trong lòng chợt trổ lên, anh biết vừa rồi anh đã hành hạ cô, nên sợ thân thể mảnh mai của Đường Vịnh Hi sẽ chịu không nổi lần hai.
"Khuya rồi, em ngủ đi."
Nói xong Tần Gia Uy uống cạn ly rượu mạnh trên tay của mình, chất lỏng màu hổ phách chảy xuống cổ họng hiện lên cảm giác nóng ran khó chịu làm anh bất giác nhíu mày.
Trong lòng Tần Gia Uy cố đè nén cảm giác mãnh liệt của vừa rồi khi bàn tay anh chạm vào thân thể mê người của Đường Vịnh Hi, lúc này còn vương vấn trong lòng anh.
Hiện ra trước mắt của Đường Vịnh Hi là thân thể cường tráng cùng với cơ bấp cuồn cuộn trên bắp tay của Tần Gia Uy làm Đường Vịnh Hi không thể nào dời khỏi tầm mắt của mình.
Tần Gia Uy cảm thấy đắc ý khi anh nhìn thấy Đường Vịnh Hi nhìn mình bằng ánh mắt khát khao, anh nở một nụ cười mê hồn nhìn vào người phụ nữ với thân hình tuyệt mỹ dưới thân mình.
Đàn ông đúng là loại động vật được trời ban thiên phú làm phụ nữ chìm đắm trong dục vọng, họ không cần học hỏi hay tìm tòi cũng biết được nơi mẫn cảm nhất của phụ nữ và biết cách chinh phục họ một cách triệt để.
Từng nơi đôi môi mỏng của Tần Gia Uy chạm vào đều để lại giấu ấn thuộc về riêng anh, một màu đỏ xinh đẹp như những cánh hoa bỉ ngạn nở rộ trên làn da trắng nõn của Đường Vịnh Hi.
Hai người từ từ hưởng thụ sự hưng phấn từ đối phương đem lại cho mình.
Sau một trận mây mưa long trời lỡ đất tinh thần của Tần Gia Uy thật sảng khoái, anh bế Đường Vịnh Hi lúc này đã không còn sức lực nằm trên giường vào trong phòng tắm, lau sạch những giọt hồng đã khiến Đường Vịnh Hi trở thành niềm kiêu hãnh nhất của anh.
Nằm trên giường lớn Tần Gia Uy với chiếc áo thun ba lỗ che đi phần ngực vạm vỡ của mình, bàn tay thản nhiên vuốt ve tấm lưng trần của Đường Vịnh Hi, lúc này cô y như một con tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn nằm yên trên lồng ngực ấm áp của anh.
Hai thân thể được phủ lên bởi một lớp chăn mỏng.
Trong lòng Đường Vịnh Hi hiện lên nhiều điều khó xử.
"Bây giờ cô phải làm sao đây?.
Cô đã yêu anh, một người tuyệt đối không thể có tình cảm với bất kỳ ai đã bị một Tần Gia Uy lạnh lùng chinh phục."
Trong lúc này đột nhiên điện thoại di động đặt trên đầu giường của Tần Gia Uy vang lên.
"Reng...... Reng.....reng......."
Anh để mặc nó đổ chuông Tần Gia Uy không hề có ý định bắt máy, điện thoại reng một lúc chợt ngừng lại.
Nhưng chỉ sau vài giây ngắn ngủi lại đổ chuông thêm một lần nữa, Tần Gia Uy châu đôi mày rậm của mình lại, anh bực bội khom tới cầm lấy điện thoại di động lên vươn tay định ném nó vào bức tường phía trước, nhưng hành động này của anh đã bị Đường Vịnh Hi dùng tay chặn lại.
Cô nhìn anh lắc đầu, Đường Vịnh Hi biết hiện tại Tần Gia Uy không muốn ai làm phiền đến đêm tân hôn của hai người.
Ngày hôm nay đối với hai người mới chính thức là đêm tân hôn.
Tần Gia Uy không nói ra miệng nhưng trong lòng anh đã quyết định, sau khi xử lý xong công việc anh sẽ tổ chức một hôn lễ bù lại cho Đường Vịnh Hi.
Lần này anh sẽ khiến tất cả phụ nữ trên thế giới này vừa ganh tị vừa hâm mộ cô.
"Chuyện gì?."
Giọng nói không vui của Tần Gia Uy vang lên trong điện thoại làm Trần Linh Giang im lặng vài giây, trong lòng cô thầm nghĩ không biết có phải Đường Vịnh Hi đã chọc tức đến lão đại không.
"Lão đại, 9 giờ sáng ngày mai chúng ta khởi hành sang Hy Lạp."
Trần Linh Giang nói với giọng tôn kính, cô và Sam đã điều tra và tham khảo địa hình bên Hy Lạp để tránh có việc rủi ro.
"Tôi biết."
Nói xong Tần Gia Uy lập tức cúp máy, anh quăng điện thoại sang một bên bàn tay bất giác ôm chặt Đường Vịnh Hi vào lòng.
Tần Gia Uy trầm mặt suy nghĩ một chút rồi chuyển tầm mắt của mình nhìn vào Đường Vịnh Hi, lúc này khuôn mặt cô ửng hồng cặp mắt sáng lung linh cùng hàng mi công dài chớp chớp nhìn anh làm trái tim của Tần Gia Uy bất giác nhảy loạn nhịp.
Anh yêu thương cúi đầu đặt lên trán Đường Vịnh Hi một nụ hôn nồng ấm.
"Ngày mai em đi cùng anh sang Hy Lạp."
Tần Gia Uy buông Đường Vịnh Hi ra, anh với khuôn mặt nghiêm túc thân thể cường tráng chỉ được che bởi cái áo thun ba lỗ màu trắng đi đến quầy bar rót cho mình một ly rượu mạnh, bàn tay cường tráng với những ngón tay thon dài nhìn vào thật hấp dẫn cầm ly rượu làm động tác lắc lắc.
Lúc này Đường Vịnh Hi ngồi trên giường cô vươn tay kéo tấm chăn che lại thân thể không mảnh vải che thân của cô.
Cặp mắt sắc bén quan sát kỹ bàn tay của anh, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh không mang găng tay.
Lúc đầu cô còn tưởng tay của Tần Gia Uy rất kinh tởm chắc có một vết sẹo không muốn người khác nhìn thấy nên mới dùng đôi găng tay bằng da để che lại.
Nhưng cô thật không ngờ bàn tay của anh thật hoàn hảo không một vết xước còn ngược lại rất mềm mại mịn màng.
Nhìn thấy ánh mắt thăm dò của Đường Vịnh Hi nhìn mình, Tần Gia Uy cong môi lên thành một nụ cười nhẹ, ánh mắt gợi tình nhìn cô thiết tha, cử chị dịu dàng cùng với nụ người mê người của anh làm trái tim của Đường Vịnh Hi đập thình thịch.
"Anh ấy cũng biết cười, nhưng phải công nhận nụ cười của anh ấy là nụ cười đẹp nhất mà mình đã từng nhìn thấy."
Tần Gia Uy thấy cô nhìn mình như vậy dục vọng trong lòng chợt trổ lên, anh biết vừa rồi anh đã hành hạ cô, nên sợ thân thể mảnh mai của Đường Vịnh Hi sẽ chịu không nổi lần hai.
"Khuya rồi, em ngủ đi."
Nói xong Tần Gia Uy uống cạn ly rượu mạnh trên tay của mình, chất lỏng màu hổ phách chảy xuống cổ họng hiện lên cảm giác nóng ran khó chịu làm anh bất giác nhíu mày.
Trong lòng Tần Gia Uy cố đè nén cảm giác mãnh liệt của vừa rồi khi bàn tay anh chạm vào thân thể mê người của Đường Vịnh Hi, lúc này còn vương vấn trong lòng anh.
Bình luận facebook