Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Trong lúc đó, Mỹ Mỹ chợt tỉnh giấc, cô ta chống tay mệt mỏi ngồi dậy trong thân thể lõa lồ. Chợt nhìn thấy hình xăm hắc long ở một bên ngực của Lãnh Mạc, cô ta há hốc, tay bịt kín miệng để không cho tiếng sợ hãi thốt ra nhưng rất không may hắn ta quay sang nhìn cô một cách lãnh đạm.
"Anh...Lãnh Mạc...anh...có hình xăm hắc long...chẳng lẽ anh chính là...một trong bốn tên trùm hắc đạo...bị cảnh sát truy nã"
Hắn ta nhếch môi, khẽ gật đầu vẫn ngang nhiên nhâm nhi ly rượu sau khi thưởng thức vị đắng chát si mê của Whisky, hắn ta từ từ đứng dậy trong tư thế áo sơ mi buông hết khuy để lộ hình xăm con rồng đen dài đến tận thắt lưng
"Cô đã biết rồi, tốt" hắn ta vỗ tay khen ngợi Mỹ Mỹ, ánh mắt đanh thép như dao chém thẳng vào người cô ta "vậy thì tôi nói cho rõ nhé, tôi chính là thủ lĩnh bang Hắc Long, là người đứng đầu hắc đạo, cũng là người FBI đang truy nã"
"Nhưng còn tập đoàn Kris?" Mỹ Mỹ sợ hãi khi bàn tay anh ta siết chặt cổ tay cô đến đau buốt
"Chỉ là một vỏ bọc. Mỹ Mỹ à, cô không may mắn khi biết được thân phận thật của tôi"
"Á..aaaa đừng.."
...đoàng đoàng...
Máu từ thái dương người con gái xấu số đó chảy ướt cả một góc khăn trải giường, Lãnh Mạc sau khi hạ thủ với cô ta xong hắn không mấy thương tiếc, choàng áo khoác lông cừu của mình rời khỏi căn phòng đó. Lúc này bên ngoài đàn em bang Hắc Long đã túc trực đầy đủ, họ tránh thành hai hàng chừa lối đi cho Lãnh Mạc rồi vào dọn dẹp cái xác.
....
Giang Ngữ Hân tập trung, chăm chú nghe cậu kể chuyện đến ngây người, đến cả khi kết thúc câu chuyện về Hắc đạo cô vẫn cỏn không khỏi rùng mình
"Này, Tiểu Hân nghe cậu kể gì không?" Cậu cô vẫy vẫy tay trước mắt cô rồi quát lớn khiến cô giật bắn mình "Ngữ Hân con mau hoàn hồn về cho cậu"
"Cậu à, suýt chút nữa cậu làm tim con rơi ra rồi đấy" Giang Ngữ Hân vuốt mạnh từng hồi lên ngực "nhưng mà hiện nay rất nhiều thể loại hình xăm được nhiều người ưa chuộng, làm sao nhận biết được ai là tứ đại thủ lĩnh ở hắc đạo kia"
"Giới hắc đạo gồm bốn bang phái lớn, từng bang phái có hình xăm riêng của họ. Thứ nhất là bang Bạch Hổ sẽ có một hình xăm con hổ đang nhe nanh vồ mồi, thứ hai là bang Đại Bàng sẽ có hình xăm là một con chim đại bàng đang tung cánh, thứ ba là bang Kỳ Lân cái này thì con biết rồi, thủ lĩnh là 'chồng' hiện tại của con đấy, ông Alex, và cuối cùng là bang phái mạnh nhất, bang Hắc Long, thủ lĩnh bang phái này là người trẻ tuổi nhất, nghe đâu anh ta khoảng đâu cỡ ba mươi tuổi, người này có hình xăm con rồng màu đen trên ngực, nhưng Tiểu Hân này tên thủ lĩnh Hắc Long rất độc ác hắn ta luôn che giấu kỹ thân phận của mình, một khi ai tình cờ phát hiện hình xăm của hắn, biết hắn là ông trùm hắc đạo, hắn sẽ giết người đó không thương tiếc, con nhớ chưa, sau này dù xảy ra chuyện gì cũng đừng động vào bốn người này"
Giang Ngữ Hân "xì" một tiếng thật dài, cô bĩu môi nhìn cậu "làm sao biết được ai là ai chứ cậu, chẳng lẽ con vạch áo xem ngực từng người, mà cho dù người đó có hình xăm một trong bốn con linh vật đó, cũng chưa chắc là thủ lĩnh hắc bang, bởi vì rồng đen, kỳ lân, đại bàng hay hổ trắng đều là những hình xăm thông dụng, ai mà chẳng xăm được chứ cậu"
"Con bé này, nhưng đó là hình xăm độc quyền đấy, không ai có kỹ xảo xăm đến vậy đâu, lại đây, cậu cho con xem hình xăm của họ, sau này biết mà né tránh nhớ chưa"
Từng bốn loại hình vẽ dựng lên trước mắt Giang Ngữ Hân khiến cô tròn xoe mắt ngạc nhiên, miệng hình chữ O không khỏi khen ngợi "đẹp quá, làm sao cậu có được chúng?"
Cậu cô gãi đầu, cười trừ, rồi ấp úng "thì...thì hồi đó cậu...cũng có hay...đánh bài...cờ bạc này nọ...nên giới hắc đạo cậu...cũng biết chút chút"
Giang Ngữ Hân cười lớn nhìn cậu, cô ôm bụng cười ngả nghiêng "hồi đó sao, bây giờ cậu vẫn còn bài bạc đấy thôi"
"Thôi đi, con đừng châm chọc cậu nữa, vào bếp ăn cơm thôi, còn đi học sớm"
"Vâng"
Giang Ngữ Hân có chút hụt hẫng khi cậu của cô nhắc đến hai chữ "đi học", cô mếu máo khóc thầm trong lòng vì mình đã bị cấm thi môn thi ngày hôm qua, vì vậy...sẽ chờ sang năm sau mới có thể học lại...mới có thể tốt nghiệp ra trường. Cơ mà nhắc đến chuyện tốt nghiệp cô lại rùng mình, bởi lẽ lời hứa của cô với "tên chồng" kia sẽ định cư ở Mỹ luôn với hắn khi ra trường. Chết tiệt, đường nào cũng chết, không tốt nghiệp cũng chết vì đói, còn tốt nghiệp thì lại chết vì bị hắn ta làm thịt.
Giang Ngữ Hân xoa đầu làm rối tung cả tóc "huhu ông trời ơi, con chỉ muốn gả cho anh Gia Hào thôi mà"
Nghe thấy thế, cậu cô vừa bưng bê hai tô cơm to tướng trao tận tay Giang Ngữ Hân, cười hả hê "Nhưng cậu ta chỉ là ca sĩ, ở trên cao lắm, là minh tinh, sẽ không để tâm đến dân thường như con đâu Tiểu Hân, mau ăn cơm thôi"
....
Tại công ty Kris, Lãnh Mạc vẫn trong bộ dạng chàng thanh niên lịch lãm trong trang phục là bộ vest đen nam tính, nhìn hắn ta bước lên thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, các nhân viên nữ trầm trồ khen ngợi, thì thầm to nhỏ "ước gì tôi được một lần chạm vào boss, hay là được tiếp chuyện với boss cũng đã mãn nguyện rồi"
"Hì hì, tôi còn muốn cả...hôn boss nữa"
Lãnh Mạc từ xa bóp bóp mi tâm, dĩ nhiên hắn vừa lướt qua dàn nhân viên nữ đã có thể nghe hết những lời nói đó, quay sang thư ký riêng với gương mặt lạnh lẽo "đuổi việc" chỉ tay vào ba cô tiếp tân, Lãnh Mạc dứt khoát "tất cả bọn họ"
"Vâng thưa boss"
Cạch...
Cửa phòng được định vị mở từ xa bằng đồ điện từ trường, Lãnh Mạc bước vào, hắn ta ngồi ngay xuống bàn làm việc, đập vào mắt là chiếc bàn đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Rầm...
Lãnh Mạc đập mạnh tay xuống bàn, tức giận tột độ, nới lỏng chiếc cà vạt đen đã được thắt cẩn trọng, hắn ta quát lớn "ai đã động vào bàn làm việc của tôi"
"Là...là...nhân viên cũ thôi, anh bị mất thứ gì sao ạ?" Tên thư ký toát cả mồ hôi hột, giọn điệu ấp úng, nuốt nước bọt ừng ực, rõ ràng là bàn làm việc chẳng có gì thay đổi ngoài...
"Thẻ sinh viên bị bẻ gãy của Giang Ngữ Hân" hắn tay trấn tĩnh bản thân, hai tay buông lỏng ngồi phịch xuống ghế "ai đã dọn?"
"Chắc nhân viên nghĩ...đồ đã gãy...anh đã không cần...nên vứt rồi cũng nên"
Lãnh Mạc cười khẩy "chặt tay bà ta đi"
"Nhưng thưa boss"
"Cút đi, sau này bàn làm việc của tôi, không ai được động vào" hắn không còn bình tĩnh, xoa trán "không ai được quyền vào phòng này"
"Vâng thưa boss"
Tên thư ký rời khỏi phòng của hắn, tim không khỏi đập loạn xạ, vừa rồi hắn ta nổi trận lôi đình chỉ vì một miếng "rác" bị "vứt" còn ra lệnh chặt tay bà lao công chỉ vì việc vô cớ này, không làm hài lòng hắn ta. Lãnh Mạc bản tính không phải một con người, hắn ta đúng là con quỷ đội lốt người, độc ác bậc nhất trong giới hắc đạo. Từ một cậu bé tám tuổi đã phải gia nhập hắc bang, tập luyện cực khổ, giết chết những kẻ cản phá mình mà lập nên tập đoàn Kris, hơn nữa còn được phong làm thủ lĩnh bang Hắc Long nổi danh khắp hắc bang. Tính ra hắn ta độc ác cũng đã ăn sâu từ trong máu rồi.
"Anh...Lãnh Mạc...anh...có hình xăm hắc long...chẳng lẽ anh chính là...một trong bốn tên trùm hắc đạo...bị cảnh sát truy nã"
Hắn ta nhếch môi, khẽ gật đầu vẫn ngang nhiên nhâm nhi ly rượu sau khi thưởng thức vị đắng chát si mê của Whisky, hắn ta từ từ đứng dậy trong tư thế áo sơ mi buông hết khuy để lộ hình xăm con rồng đen dài đến tận thắt lưng
"Cô đã biết rồi, tốt" hắn ta vỗ tay khen ngợi Mỹ Mỹ, ánh mắt đanh thép như dao chém thẳng vào người cô ta "vậy thì tôi nói cho rõ nhé, tôi chính là thủ lĩnh bang Hắc Long, là người đứng đầu hắc đạo, cũng là người FBI đang truy nã"
"Nhưng còn tập đoàn Kris?" Mỹ Mỹ sợ hãi khi bàn tay anh ta siết chặt cổ tay cô đến đau buốt
"Chỉ là một vỏ bọc. Mỹ Mỹ à, cô không may mắn khi biết được thân phận thật của tôi"
"Á..aaaa đừng.."
...đoàng đoàng...
Máu từ thái dương người con gái xấu số đó chảy ướt cả một góc khăn trải giường, Lãnh Mạc sau khi hạ thủ với cô ta xong hắn không mấy thương tiếc, choàng áo khoác lông cừu của mình rời khỏi căn phòng đó. Lúc này bên ngoài đàn em bang Hắc Long đã túc trực đầy đủ, họ tránh thành hai hàng chừa lối đi cho Lãnh Mạc rồi vào dọn dẹp cái xác.
....
Giang Ngữ Hân tập trung, chăm chú nghe cậu kể chuyện đến ngây người, đến cả khi kết thúc câu chuyện về Hắc đạo cô vẫn cỏn không khỏi rùng mình
"Này, Tiểu Hân nghe cậu kể gì không?" Cậu cô vẫy vẫy tay trước mắt cô rồi quát lớn khiến cô giật bắn mình "Ngữ Hân con mau hoàn hồn về cho cậu"
"Cậu à, suýt chút nữa cậu làm tim con rơi ra rồi đấy" Giang Ngữ Hân vuốt mạnh từng hồi lên ngực "nhưng mà hiện nay rất nhiều thể loại hình xăm được nhiều người ưa chuộng, làm sao nhận biết được ai là tứ đại thủ lĩnh ở hắc đạo kia"
"Giới hắc đạo gồm bốn bang phái lớn, từng bang phái có hình xăm riêng của họ. Thứ nhất là bang Bạch Hổ sẽ có một hình xăm con hổ đang nhe nanh vồ mồi, thứ hai là bang Đại Bàng sẽ có hình xăm là một con chim đại bàng đang tung cánh, thứ ba là bang Kỳ Lân cái này thì con biết rồi, thủ lĩnh là 'chồng' hiện tại của con đấy, ông Alex, và cuối cùng là bang phái mạnh nhất, bang Hắc Long, thủ lĩnh bang phái này là người trẻ tuổi nhất, nghe đâu anh ta khoảng đâu cỡ ba mươi tuổi, người này có hình xăm con rồng màu đen trên ngực, nhưng Tiểu Hân này tên thủ lĩnh Hắc Long rất độc ác hắn ta luôn che giấu kỹ thân phận của mình, một khi ai tình cờ phát hiện hình xăm của hắn, biết hắn là ông trùm hắc đạo, hắn sẽ giết người đó không thương tiếc, con nhớ chưa, sau này dù xảy ra chuyện gì cũng đừng động vào bốn người này"
Giang Ngữ Hân "xì" một tiếng thật dài, cô bĩu môi nhìn cậu "làm sao biết được ai là ai chứ cậu, chẳng lẽ con vạch áo xem ngực từng người, mà cho dù người đó có hình xăm một trong bốn con linh vật đó, cũng chưa chắc là thủ lĩnh hắc bang, bởi vì rồng đen, kỳ lân, đại bàng hay hổ trắng đều là những hình xăm thông dụng, ai mà chẳng xăm được chứ cậu"
"Con bé này, nhưng đó là hình xăm độc quyền đấy, không ai có kỹ xảo xăm đến vậy đâu, lại đây, cậu cho con xem hình xăm của họ, sau này biết mà né tránh nhớ chưa"
Từng bốn loại hình vẽ dựng lên trước mắt Giang Ngữ Hân khiến cô tròn xoe mắt ngạc nhiên, miệng hình chữ O không khỏi khen ngợi "đẹp quá, làm sao cậu có được chúng?"
Cậu cô gãi đầu, cười trừ, rồi ấp úng "thì...thì hồi đó cậu...cũng có hay...đánh bài...cờ bạc này nọ...nên giới hắc đạo cậu...cũng biết chút chút"
Giang Ngữ Hân cười lớn nhìn cậu, cô ôm bụng cười ngả nghiêng "hồi đó sao, bây giờ cậu vẫn còn bài bạc đấy thôi"
"Thôi đi, con đừng châm chọc cậu nữa, vào bếp ăn cơm thôi, còn đi học sớm"
"Vâng"
Giang Ngữ Hân có chút hụt hẫng khi cậu của cô nhắc đến hai chữ "đi học", cô mếu máo khóc thầm trong lòng vì mình đã bị cấm thi môn thi ngày hôm qua, vì vậy...sẽ chờ sang năm sau mới có thể học lại...mới có thể tốt nghiệp ra trường. Cơ mà nhắc đến chuyện tốt nghiệp cô lại rùng mình, bởi lẽ lời hứa của cô với "tên chồng" kia sẽ định cư ở Mỹ luôn với hắn khi ra trường. Chết tiệt, đường nào cũng chết, không tốt nghiệp cũng chết vì đói, còn tốt nghiệp thì lại chết vì bị hắn ta làm thịt.
Giang Ngữ Hân xoa đầu làm rối tung cả tóc "huhu ông trời ơi, con chỉ muốn gả cho anh Gia Hào thôi mà"
Nghe thấy thế, cậu cô vừa bưng bê hai tô cơm to tướng trao tận tay Giang Ngữ Hân, cười hả hê "Nhưng cậu ta chỉ là ca sĩ, ở trên cao lắm, là minh tinh, sẽ không để tâm đến dân thường như con đâu Tiểu Hân, mau ăn cơm thôi"
....
Tại công ty Kris, Lãnh Mạc vẫn trong bộ dạng chàng thanh niên lịch lãm trong trang phục là bộ vest đen nam tính, nhìn hắn ta bước lên thang máy dành riêng cho tổng giám đốc, các nhân viên nữ trầm trồ khen ngợi, thì thầm to nhỏ "ước gì tôi được một lần chạm vào boss, hay là được tiếp chuyện với boss cũng đã mãn nguyện rồi"
"Hì hì, tôi còn muốn cả...hôn boss nữa"
Lãnh Mạc từ xa bóp bóp mi tâm, dĩ nhiên hắn vừa lướt qua dàn nhân viên nữ đã có thể nghe hết những lời nói đó, quay sang thư ký riêng với gương mặt lạnh lẽo "đuổi việc" chỉ tay vào ba cô tiếp tân, Lãnh Mạc dứt khoát "tất cả bọn họ"
"Vâng thưa boss"
Cạch...
Cửa phòng được định vị mở từ xa bằng đồ điện từ trường, Lãnh Mạc bước vào, hắn ta ngồi ngay xuống bàn làm việc, đập vào mắt là chiếc bàn đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Rầm...
Lãnh Mạc đập mạnh tay xuống bàn, tức giận tột độ, nới lỏng chiếc cà vạt đen đã được thắt cẩn trọng, hắn ta quát lớn "ai đã động vào bàn làm việc của tôi"
"Là...là...nhân viên cũ thôi, anh bị mất thứ gì sao ạ?" Tên thư ký toát cả mồ hôi hột, giọn điệu ấp úng, nuốt nước bọt ừng ực, rõ ràng là bàn làm việc chẳng có gì thay đổi ngoài...
"Thẻ sinh viên bị bẻ gãy của Giang Ngữ Hân" hắn tay trấn tĩnh bản thân, hai tay buông lỏng ngồi phịch xuống ghế "ai đã dọn?"
"Chắc nhân viên nghĩ...đồ đã gãy...anh đã không cần...nên vứt rồi cũng nên"
Lãnh Mạc cười khẩy "chặt tay bà ta đi"
"Nhưng thưa boss"
"Cút đi, sau này bàn làm việc của tôi, không ai được động vào" hắn không còn bình tĩnh, xoa trán "không ai được quyền vào phòng này"
"Vâng thưa boss"
Tên thư ký rời khỏi phòng của hắn, tim không khỏi đập loạn xạ, vừa rồi hắn ta nổi trận lôi đình chỉ vì một miếng "rác" bị "vứt" còn ra lệnh chặt tay bà lao công chỉ vì việc vô cớ này, không làm hài lòng hắn ta. Lãnh Mạc bản tính không phải một con người, hắn ta đúng là con quỷ đội lốt người, độc ác bậc nhất trong giới hắc đạo. Từ một cậu bé tám tuổi đã phải gia nhập hắc bang, tập luyện cực khổ, giết chết những kẻ cản phá mình mà lập nên tập đoàn Kris, hơn nữa còn được phong làm thủ lĩnh bang Hắc Long nổi danh khắp hắc bang. Tính ra hắn ta độc ác cũng đã ăn sâu từ trong máu rồi.
Bình luận facebook