Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 175
- Nếu như Mộ Hàn sư huynh thi triển ra 'Lạc Lôi Đao Pháp' này, e rằng bốn người chúng ta cho dù liên thủ có lẽ đều khó có thể ngăn cản.
Kỷ Vũ Lộ cười thật tươi tắn.
- Không phải chỉ sợ, mà là khẳng định. Mộ Hàn sư huynh chính là ngay cả tu sĩ Đạo Cảnh Nhất Trọng cảnh giới Huyền Thai cũng đều đã giết.
Lăng Nghị ha ha cười nói.
- Cái gì?
Lăng Nghị vừa dứt lời, Kỷ Vũ Lộ, Hạng Thần và Ôn Siêu đều là không nhịn được thất kinh, khó có thể tin nhìn qua Lăng Nghị, lại nhìn một chút Mộ Hàn.
Mộ Hàn khẽ nhíu mày:
- Lăng Nghị sư đệ, ngươi là nghe ai nói?
Ở Vô Cực Thiên Tông này, biết được tất cả lai lịch của hắn hẳn là không có mấy người. Tiêu Tố Ảnh là một người, Thủy Tâm Nguyệt cũng là một người. Hai người bọn họ thiết nghĩ đến không đến mức nói lung tung khắp nơi về tình huống của mình mới đúng.
Lăng Nghị tựa hồ ý thức được tự mình nói lỡ miệng, cười khổ nói:
- Mộ Hàn sư huynh, mấy ngày nay những lời đồn đại có liên quan đến chuyện của ngươi đã lan truyền khắp thành Vô Cực. Nói sư huynh ngươi bốn tháng trước khi còn ở Việt Quốc đã liên tiếp giết chết mấy vị cao thủ Vũ Hóa Cảnh, thậm chí còn có cường giả Đạo Cảnh Huyền Thai Nhất Trọng Thiên...
Nói đến đoạn này, trong mắt Lăng Nghị hiện lên một vẻ khác thường.
Ba người Kỷ Vũ Lộ đều là lạnh toát sống lưng. Mấy ngày nay tất cả bọn họ cũng chân không ra khỏi cửa giống như Mộ Hàn, ngày ngày trải qua tại chỗ ở để tu luyện công pháp võ đạo mới thu hoạch được từ Võ Bi Bí Cảnh. Đúng là một chút cũng không có nghe nói qua mấy tin tức này. Bọn họ vốn tưởng rằng Mộ Hàn mặc dù Đạo Tâm cực kỳ viên mãn, nhưng thực lực bây giờ hẳn là so cùng bọn họ thì không sai biệt nhiều lắm. Nhưng lại dẫu như thế nào cũng không nghĩ tới Mộ Hàn từ lúc bốn tháng trước, liền đã từng giết cường giả cảnh giới Huyền Thai.
Hiện nay lại đã qua nhiều ngày như vậy, thực lực của Mộ Hàn chẳng lẽ không phải trở nên càng khủng bố hơn sao?
Mộ Hàn thu hết thần sắc của Lăng Nghị vào trong mắt, phút chốc giễu cợt cười nói:
- Sư đệ nghe nói qua những tin tức này, nói vậy đã biết ta là xuất thân từ Mộ gia ở thành Liệt Sơn tại Việt Quốc. Mà trong số những người ta giết đó, có ba cao thủ Vũ Hóa Cảnh đều là trưởng lão Mộ gia. Còn cường giả Đạo Cảnh kia chính là tộc trưởng Mộ gia, cũng là ông ngoại của ta?
- A?
Ba người Kỷ Vũ Lộ lập tức trợn mắt há hốc mồm, theo bản năng liền kinh ngạc đến kêu lên thành tiếng. Mộ Hàn lần này nói càng là rất nhiều điều nằm ngoài bọn họ dự liệu. Trong số những người bị Mộ Hàn giết, lại có chính ngoại tổ phụ của hắn?
- Ách...
Lăng Nghị môi giật giật, không nói gì. Nhưng lại tương đương là chấp nhận lời lẽ của Mộ Hàn.
- Lăng Nghị sư đệ, hiện ở bên ngoài đều nói về ta như thế nào?
Mộ Hàn lạnh nhạt hỏi tiếp
- Phỏng đoán bọn họ đều nói những điều phi thường khó nghe đi?
- Vâng, nói sư huynh ngươi giết huynh thí tổ, cùng hung cực ác...
Lăng Nghị không nhịn được mà nuốt nướt bọt.
- Sát huynh thí tổ? Cùng hung cực ác?
Nhắc lại vài từ này một lần, Mộ Hàn lạnh lùng cười rộ lên.
Hắn lúc này mới tỉnh ngộ chính mình vừa rồi đã bỏ sót hai người. Đó chính là hai vị đệ tử hoàng thất Việt Quốc và đệ tử Hùng giacũng đã thông qua việc có được tín vật của Bích Loa thiên nữ Tiêu Tố Ảnh để tiến vào Vô Cực Thiên Tông, bọn họ cũng biết rõ ràng tình huống của mình.
Nếu như không hề bất ngờ, những chuyện có liên quan đến chính mình tại Việt Quốc nhất định là bọn hắn lan truyền đi ra ngoài.
Ba ngày vừa qua có lẽ là bọn họ qua được con đường nào đó mà nghe nói tới chuyện chính mình đi tới thành Vô Cực. Thế nhưng điều khiến cho Mộ Hàn nghi ngờ chính là, chính mình cùng hai người kia không oán không cừu, vậy thì vì sao bọn họ phải lan truyền hung danh của mình tại thành Vô Cực? Cho là như vậy liền có thể làm cho chính mình bị Vô Cực Thiên Tông trục xuất khỏi hàng ngũ phên dậu môn phái?
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn đảo qua bốn người, rồi cười nói:
- Kỷ sư muội, Lăng sư đệ, các ngươi bây giờ còn tính toán cùng ta đi tới 'Vực Giới Sát Tràng'?
Trên mặt Lăng Nghị cũng là lộ ra một nụ cười:
- Mộ Hàn sư huynh, nếu như ta muốn đổi ý như vậy thì hôm nay cũng sẽ không tới đây. Ta tin tưởng sư huynh cũng không phải cái loại người cùng hung cực ác này. Sư huynh có thể trong vòng nửa khắc canh giờ liền qua được 'Thiên Tâm Kiều" kia. Kết quả này đã chứng minh tất cả.
- Nói đúng.
Kỷ Vũ Lộ đã tỉnh hồn lại, tỉnh táo nói
- Ta cũng tin tưởng sư huynh, bọn họ bị sư huynh giết chết nhất định có duyên cớ khác. Một số người chỉ lan truyền việc sư huynh giết bọn họ đi ra ngoài, đồng thời cũng không cùng lúc nói ra duyên cớ sư huynh giết bọn họ, khẳng định là có dụng ý khác. Họ muốn hủy hoại danh dự của sư huynh.
- Không sai, sư huynh chắc chắn cũng không nên để ý tới những lời đồn đại này làm gì nhiều.
Hạng Thần cũng là gật đầu, Ôn Siêu dù chưa lên tiếng, nhưng vẻ kiên định trên mặt lại không bỏ sót thái độ mà hắn biểu lộ.
Nghe vậy, Mộ Hàn có chút kinh ngạc.
Nhữngnhững lời đồn đại này cũng không thể ảnh hưởng đến tâm thần của Mộ Hàn. Nhưng khi nó xuất hiện lại giống như vào lúc húp cháo đột nhiên phát hiện bên trong cháo hoa có một viên phân chuột đen tuyền, bị lộn mửa một phen luôn khó tránh khỏi.
Có điều khiến cho Mộ Hàn không nghĩ tới chính là, bốn vị đồng môn trước mắt này mới biết nhau không quá ba ngày mà lại tín nhiệm như vậy đối với chính mình. Mặc dù điều khiến cho bọn họ tín nhiệm, chủ yếu vẫn là bị ảnh hưởng của kết quả khảo hạch Thiên Tâm Kiều. Nhưng có thể làm được giống như bọn họ vậy, thì cũng đã là phi thường hiếm thấy.
Dù sao ác danh của Mộ Hàn cũng đã lan truyền ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn thật khó mà làm sáng tỏ cho thật sạch sẽ. Hơn nữa Mộ Hàn cũng chưa từng tính toán đi làm sáng tỏ. Ở chung một chỗ cùng hắn như người sát huynh thí tổ này, đối với Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu ít nhiều đều sẽ sinh ra một chút ảnh hưởng bất lợi.
- Đa tạ, đa tạ.
Mộ Hàn hơi khom người chắp tay, trong lòng nổi lên một tia ấm áp. Bất chợt hắn liền cười nói rành mạch
- Nếu bốn vị sư đệ sư muội đã chuẩn bị tốt, chúng ta đây liền xuất phát?
- Đi thôi!
Có năm bóng người nối đuôi nhau đi ra, cảm giác xa lạ với nhau cũng đã giảm đi rất nhiều.!.
Cuồng phong gào thét, cát bụi mù trời, trên mặt đất những tảng đá lớn sừng sững đứng thẳng, khe rãnh ngang dọc chằng chịt.
Sẩm tối, có năm bóng người đối diện bão cát hăng hái đi tới. Bọn họ đúng là năm người Mộ Hàn, Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu. Lúc này đã là ngày thứ hai bọn họ rời khỏi thành Vô Cực.
- Thời tiết quỉ quái này.
Lăng Nghị không nhịn được mắng một tiếng, rồi sau đó đảo mắt nhìn về phía Ôn Siêu ở bên cạnhĐọc nhanh tại Vietwriter.com
Kỷ Vũ Lộ cười thật tươi tắn.
- Không phải chỉ sợ, mà là khẳng định. Mộ Hàn sư huynh chính là ngay cả tu sĩ Đạo Cảnh Nhất Trọng cảnh giới Huyền Thai cũng đều đã giết.
Lăng Nghị ha ha cười nói.
- Cái gì?
Lăng Nghị vừa dứt lời, Kỷ Vũ Lộ, Hạng Thần và Ôn Siêu đều là không nhịn được thất kinh, khó có thể tin nhìn qua Lăng Nghị, lại nhìn một chút Mộ Hàn.
Mộ Hàn khẽ nhíu mày:
- Lăng Nghị sư đệ, ngươi là nghe ai nói?
Ở Vô Cực Thiên Tông này, biết được tất cả lai lịch của hắn hẳn là không có mấy người. Tiêu Tố Ảnh là một người, Thủy Tâm Nguyệt cũng là một người. Hai người bọn họ thiết nghĩ đến không đến mức nói lung tung khắp nơi về tình huống của mình mới đúng.
Lăng Nghị tựa hồ ý thức được tự mình nói lỡ miệng, cười khổ nói:
- Mộ Hàn sư huynh, mấy ngày nay những lời đồn đại có liên quan đến chuyện của ngươi đã lan truyền khắp thành Vô Cực. Nói sư huynh ngươi bốn tháng trước khi còn ở Việt Quốc đã liên tiếp giết chết mấy vị cao thủ Vũ Hóa Cảnh, thậm chí còn có cường giả Đạo Cảnh Huyền Thai Nhất Trọng Thiên...
Nói đến đoạn này, trong mắt Lăng Nghị hiện lên một vẻ khác thường.
Ba người Kỷ Vũ Lộ đều là lạnh toát sống lưng. Mấy ngày nay tất cả bọn họ cũng chân không ra khỏi cửa giống như Mộ Hàn, ngày ngày trải qua tại chỗ ở để tu luyện công pháp võ đạo mới thu hoạch được từ Võ Bi Bí Cảnh. Đúng là một chút cũng không có nghe nói qua mấy tin tức này. Bọn họ vốn tưởng rằng Mộ Hàn mặc dù Đạo Tâm cực kỳ viên mãn, nhưng thực lực bây giờ hẳn là so cùng bọn họ thì không sai biệt nhiều lắm. Nhưng lại dẫu như thế nào cũng không nghĩ tới Mộ Hàn từ lúc bốn tháng trước, liền đã từng giết cường giả cảnh giới Huyền Thai.
Hiện nay lại đã qua nhiều ngày như vậy, thực lực của Mộ Hàn chẳng lẽ không phải trở nên càng khủng bố hơn sao?
Mộ Hàn thu hết thần sắc của Lăng Nghị vào trong mắt, phút chốc giễu cợt cười nói:
- Sư đệ nghe nói qua những tin tức này, nói vậy đã biết ta là xuất thân từ Mộ gia ở thành Liệt Sơn tại Việt Quốc. Mà trong số những người ta giết đó, có ba cao thủ Vũ Hóa Cảnh đều là trưởng lão Mộ gia. Còn cường giả Đạo Cảnh kia chính là tộc trưởng Mộ gia, cũng là ông ngoại của ta?
- A?
Ba người Kỷ Vũ Lộ lập tức trợn mắt há hốc mồm, theo bản năng liền kinh ngạc đến kêu lên thành tiếng. Mộ Hàn lần này nói càng là rất nhiều điều nằm ngoài bọn họ dự liệu. Trong số những người bị Mộ Hàn giết, lại có chính ngoại tổ phụ của hắn?
- Ách...
Lăng Nghị môi giật giật, không nói gì. Nhưng lại tương đương là chấp nhận lời lẽ của Mộ Hàn.
- Lăng Nghị sư đệ, hiện ở bên ngoài đều nói về ta như thế nào?
Mộ Hàn lạnh nhạt hỏi tiếp
- Phỏng đoán bọn họ đều nói những điều phi thường khó nghe đi?
- Vâng, nói sư huynh ngươi giết huynh thí tổ, cùng hung cực ác...
Lăng Nghị không nhịn được mà nuốt nướt bọt.
- Sát huynh thí tổ? Cùng hung cực ác?
Nhắc lại vài từ này một lần, Mộ Hàn lạnh lùng cười rộ lên.
Hắn lúc này mới tỉnh ngộ chính mình vừa rồi đã bỏ sót hai người. Đó chính là hai vị đệ tử hoàng thất Việt Quốc và đệ tử Hùng giacũng đã thông qua việc có được tín vật của Bích Loa thiên nữ Tiêu Tố Ảnh để tiến vào Vô Cực Thiên Tông, bọn họ cũng biết rõ ràng tình huống của mình.
Nếu như không hề bất ngờ, những chuyện có liên quan đến chính mình tại Việt Quốc nhất định là bọn hắn lan truyền đi ra ngoài.
Ba ngày vừa qua có lẽ là bọn họ qua được con đường nào đó mà nghe nói tới chuyện chính mình đi tới thành Vô Cực. Thế nhưng điều khiến cho Mộ Hàn nghi ngờ chính là, chính mình cùng hai người kia không oán không cừu, vậy thì vì sao bọn họ phải lan truyền hung danh của mình tại thành Vô Cực? Cho là như vậy liền có thể làm cho chính mình bị Vô Cực Thiên Tông trục xuất khỏi hàng ngũ phên dậu môn phái?
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn đảo qua bốn người, rồi cười nói:
- Kỷ sư muội, Lăng sư đệ, các ngươi bây giờ còn tính toán cùng ta đi tới 'Vực Giới Sát Tràng'?
Trên mặt Lăng Nghị cũng là lộ ra một nụ cười:
- Mộ Hàn sư huynh, nếu như ta muốn đổi ý như vậy thì hôm nay cũng sẽ không tới đây. Ta tin tưởng sư huynh cũng không phải cái loại người cùng hung cực ác này. Sư huynh có thể trong vòng nửa khắc canh giờ liền qua được 'Thiên Tâm Kiều" kia. Kết quả này đã chứng minh tất cả.
- Nói đúng.
Kỷ Vũ Lộ đã tỉnh hồn lại, tỉnh táo nói
- Ta cũng tin tưởng sư huynh, bọn họ bị sư huynh giết chết nhất định có duyên cớ khác. Một số người chỉ lan truyền việc sư huynh giết bọn họ đi ra ngoài, đồng thời cũng không cùng lúc nói ra duyên cớ sư huynh giết bọn họ, khẳng định là có dụng ý khác. Họ muốn hủy hoại danh dự của sư huynh.
- Không sai, sư huynh chắc chắn cũng không nên để ý tới những lời đồn đại này làm gì nhiều.
Hạng Thần cũng là gật đầu, Ôn Siêu dù chưa lên tiếng, nhưng vẻ kiên định trên mặt lại không bỏ sót thái độ mà hắn biểu lộ.
Nghe vậy, Mộ Hàn có chút kinh ngạc.
Nhữngnhững lời đồn đại này cũng không thể ảnh hưởng đến tâm thần của Mộ Hàn. Nhưng khi nó xuất hiện lại giống như vào lúc húp cháo đột nhiên phát hiện bên trong cháo hoa có một viên phân chuột đen tuyền, bị lộn mửa một phen luôn khó tránh khỏi.
Có điều khiến cho Mộ Hàn không nghĩ tới chính là, bốn vị đồng môn trước mắt này mới biết nhau không quá ba ngày mà lại tín nhiệm như vậy đối với chính mình. Mặc dù điều khiến cho bọn họ tín nhiệm, chủ yếu vẫn là bị ảnh hưởng của kết quả khảo hạch Thiên Tâm Kiều. Nhưng có thể làm được giống như bọn họ vậy, thì cũng đã là phi thường hiếm thấy.
Dù sao ác danh của Mộ Hàn cũng đã lan truyền ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn thật khó mà làm sáng tỏ cho thật sạch sẽ. Hơn nữa Mộ Hàn cũng chưa từng tính toán đi làm sáng tỏ. Ở chung một chỗ cùng hắn như người sát huynh thí tổ này, đối với Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu ít nhiều đều sẽ sinh ra một chút ảnh hưởng bất lợi.
- Đa tạ, đa tạ.
Mộ Hàn hơi khom người chắp tay, trong lòng nổi lên một tia ấm áp. Bất chợt hắn liền cười nói rành mạch
- Nếu bốn vị sư đệ sư muội đã chuẩn bị tốt, chúng ta đây liền xuất phát?
- Đi thôi!
Có năm bóng người nối đuôi nhau đi ra, cảm giác xa lạ với nhau cũng đã giảm đi rất nhiều.!.
Cuồng phong gào thét, cát bụi mù trời, trên mặt đất những tảng đá lớn sừng sững đứng thẳng, khe rãnh ngang dọc chằng chịt.
Sẩm tối, có năm bóng người đối diện bão cát hăng hái đi tới. Bọn họ đúng là năm người Mộ Hàn, Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu. Lúc này đã là ngày thứ hai bọn họ rời khỏi thành Vô Cực.
- Thời tiết quỉ quái này.
Lăng Nghị không nhịn được mắng một tiếng, rồi sau đó đảo mắt nhìn về phía Ôn Siêu ở bên cạnhĐọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook