Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 39: LÁI XE TĂNG ĐI THAM DỰ
Đột nhiên nở nụ cười lạnh, làm cả người Ngô Khoan Nghiệp run lên, anh ta có một cảm giác không nói nên lời, giống như là Tiêu Phong trước mắt này là một tồn tại mà anh ta vĩnh viễn không có cách nào vượt qua được!
Nhưng mà, cảm giác này rất nhanh biến mất, bởi vì, Tiêu Phong không để ý đến anh ta, mà kéo Khương Uyển Đồng rời đi trước mặt mọi người.
"Mẹ nó! Kiêu ngạo cái gì!"
Ngô Khoan Nghiệp tức giận mắng một câu, quay đầu lại vội vàng nói mấy câu với Khương Chính Thuần, rồi cũng rời đi.
Còn người nhà họ Khương ở lại, lúc này mắt to trừng mắt nhỏ, rất là mở mịt!
Bọn họ đều nhỏ giọng nghị luận xem thân phận của Tiêu Phong là gì, thế mà có thể quen biết với thiếu tá Hàn, đây tuyệt đối là một tin túc lớn!
"Kỷ, chuyện này hôm nay, cậu hỏi Khương Uyển Đồng một chút, nhất định phải làm rõ quan hệ giữa Tiêu Phong và thiếu tá Hàn Lợi Dân!" Khương Chính Thuần để lại câu nói đó, cũng mang theo người nhà họ Khương rời đi.
Khương Kỷ do dự, mắt nhìn Từ Phân và Khương Bân Bân , sau đó ba người cất bước đi về phía tiểu viện.
Nhưng mà, không lâu sau, Từ Phân và Khương Bân Bân lại hùng hùng hổ hổ đi ra, trong miệng còn lầm bầm mắng chửi: "Thật là xui! Còn tưởng rằng có quan hệ gì với thiếu tá Hàn Lợi Dân chứ, thì ra là chăm sóc quân nhân xuất ngũ thôi! Phi!"
Khương Kỷ cũng bất đắc dĩ thở dài, đi ra tiểu viện.
Mãi cho đến tối hôm sau, Tiêu Phong mới kéo Khương Uyển Đồng ăn mặc vô cùng tinh sảo, ôm Giai Giai mặc váy công chúa trắng, rời khỏi tiểu viện.
Hôm nay, người nhà họ Khương cố ý bao hết mấy chiếc xe Alphard thương vụ đi đến tổng bộ đóng quân Tô Hàng tham gia tiệc tối đêm này!
Tâm tình kích động, tay run rẩy!
Mọi người nhà họ Khương đều mang theo tâm trạng vô cùng sung sướng lên xe.
Nhưng mà, đến Tiêu Phong và Khương Uyển Đồng, Khương Kiều Diễm lại hầm hừ ngăn ở cửa xe, nghiêm mặt nói: "Làm gì thế? Mấy người còn muốn ngồi xe đi sao? Cũng không nhìn xem mình có thân phận gì! Đây chính là Alphard, ba tỷ đó! Tự hai người thuê xe đi thôi!"
Dứt lời, Khương Kiều Diễm trực tiếp bảo lái xe đóng cửa lại.
Người nhà họ Khương trên xe, cũng xuyên qua cửa sổ xe, lộ ra vẻ mặt cười nhạo với Tiêu Phong và Khương Uyển Đồng.
"Mấy người nhìn bọn họ đi, thật sự rất đáng thương, tôi cũng không đành lòng...ha ha ha."
"Thuê xe? Bọn họ có thể gọi được xe mới lạ, chỉ sợ phải tự đi thôi!"
"Được rồi được rồi, nói bọn họ cái gì, chúng ta đi thôi."
Dứt lời, mấy chiếc Alphard thương vụ rời khỏi nhà họ Khương, để lại Khương Uyển Đồng bất lực trong gió.
Cô mặc một bộ váy dự tiệc màu đen, lúc này vẻ mặt có vẻ rất uất ức, nhìn nhìn Tiêu Phong, nói: "Nếu không, chúng ta gọi xe đi đi?"
Tiêu Phong nhàn nhạt cười cười, ôm Khương Uyển Đồng, nói: "Được, anh đi gọi xe."
Nói xong, Tiêu Phong đưa tay cọ cọ cái mũi nhỏ của Giai Giai trong ngực, hỏi: "Giai Giai, có muốn ngồi xe lớn lớn đi chơi không?"
"Được ba ba, Giai Giai muốn ngồi xe lớn lớn." Giai Giai vui vẻ vỗ bàn tay nhỏ, cả mắt đều ngập tràn chờ mong.
Sau đó, Tiêu Phong bấm một dãy số, nói đơn giản mấy câu.
Khoảng chừng năm phút đồng hồ, cuối đường, đột nhiên xuất hiện âm thanh ầm ầm!
Cả mắt đất cũng chấn động theo!
Âm thanh như vậy, làm trong lòng Khương Uyển Đồng sợ hãi, quay đầu nhìn lại cuối đường, xuất hiện mấy nóng pháo màu xanh thật dài!
Rồi sau đó, cô mới nhìn rõ, thì ra là bốn chiếc xe tăng!!!
Chiếc xe tăng đầu tiên nhất, còn đặc biệt treo hoa tươi, đằng sau ba chiếc xe tăng đi theo bảo hộ!
Hình ảnh như vậy, làm cho người đi đường hai bên đều nhìn lại!
"Trời ơi! Tôi nhìn thấy gì đấy? Bốn chiếc xe tăng!"
"Mẹ ơi! Đây là thủ đoạn gì chứ, thế mà lái bốn chiếc xe tăng đến!"
"Mau nhìn! Hình như đi về phía biệt uyển nhà họ Khương!"
Rung động!
Khiếp sợ!
Lúc này Khương Uyển Đồng cả kinh vội vàng che miệng, mắt to ngập tràn vẻ kinh ngạc.
"Tiêu... Tiêu Phong, chúng ta sẽ không phải là ngồi chiếc xe này...đi tham gia tiệc tối hôm nay chứ?" Mặt mũi Khương Uyển Đồng ngập tràn kinh ngạc, nháy mắt to hồ nghi.
Tiêu Phong nhàn nhạt cười, nói: "Đúng thế, thích không?"
Vẻ mặt Khương Uyển Đồng, vừa kích động, vừa không thể tin được, vừa sợ hãi.
Cô cho đên bây giờ cũng chưa từng tự mình trải nghiệm xe tăng đâu!
Cự thú sắt thép như vậy, không phải đều là đàn ông mới chơi sao?
Đây là...Đây là chuẩn bị chỉ có trực nam thẳng tắp mới có sao?
"Tiêu Phong, anh có thể nói cho em, đây là anh lấy từ đầu ra được không? Đây chính là xe tăng đó, thế mà anh một cuộc điện thoại có thể lấy ra được..." Khương Uyển Đồng giữ chặt Tiêu Phong muốn lên xe, ánh mắt ngập tràn vẻ không thể tin được.
Tiêu Phong cười cười nói: "Rất đơn giản thôi, dù sao anh cũng đã từng đi lính, ở Tô Hàng cũng có một số chiến hữu cũ, tìm bọn họ mượn tạm. Nhanh lên đi, bọn họ đưa chúng ta đi xong còn phải về."
"A a nha." Khương Uyển Đồng vội vàng gật đầu, rồi sau đó được Tiêu Phong đỡ lên, mới ngồi được vào trong xe tăng.
Lên xe, Khương Uyển Đồng mới phát hiện, chiếc xe tăng này hình như được sửa đổi lại rồi, Tiêu Phong cũng kéo mình đứng trên xe tăng, lộ nửa người trên, nhận lấy ánh mắt và camera của người qua đường, điều này làm cho Khương Uyển Đồng rất ngại.
Bởi vì, thật sự là quá đáng chú ý rồi.
Ngược lại Giai Giai, rất là vui vẻ, ánh mắt đều tò mò.
...
Tổng bộ đóng quân Tô Hàng, sân tiệc tối.
Xung quanh sân tiệc tối, đều là chiến sĩ cầm súng canh giữ, rất là nghiêm ngặt!
Cửa ra vào, nhân sĩ đỉnh lưu của Tô Hàng nối liền không dứt, đều mang theo thư mời, đứng ở khu vực chờ bên ngoài hội trường, cùng đợi kiểm tra thư mời đi vào.
Mọi người đều bắt chuyện với nhau, trên cơ bản đều hàn huyên mấy câu, sau đó tâm sự mấy chuyện làm ăn.
"Đúng tôi, tôi có nghe nói, tiệc tối hôm nay, không chỉ có thiếu tá Hàn Lợi Dân tham dự, còn đặc biệt mời một khách quý vô cùng quan trọng!"
"Thật sao? Sao tôi không nghe nói gì cả, nói nhanh đi, là khách quý quan trọng thế nào?"
"Anh cũng không biết? Khách quý quan trọng đêm nay, đó chính là chủ soái Bắc Lương của Bắc Lương! Ông vua thống trị 300 nghìn binh sĩ Bắc Lương!"
Ôn ào!
Lập tức, cả khu chờ, đều nhắc lên một làn sóng nghị luận nhiệt liệt!
Tất cả mọi người đang thảo luận và chờ mong chủ soái Bắc Lương được vạn người kính ngưỡng này.
Cũng vào lúc này, cả người nhà họ Khương, cũng ngồi Alphard đến hội trường.
Bọn họ vừa xuống xe, đã bị tình huống trước mắt làm chấn động!
Cả hội trường sắp xếp vô cùng rầm rộ, bảo vệ xung quanh, đều là chiến sĩ đóng quân ở Tô Hàng trong thời gian nghĩa vụ quân sự, được võ trang đầy đủ, trang phục thống nhất, vô cùng khí phách!
Hơn nữa đến tham gia tiệc tối này, đều là nhân sĩ đỉnh lưu của Tô Hàng!
Gia tộc hạng hai như nhà họ Khương vậy, căn bản không có!
Nhưng, đúng vào lúc này!
không biết ai trong đám người cao giọng hô một tiếng.
"Woah! Tôi nhìn thấy gì vậy? Đó là xe tăng sao? Có là bốn chiếc! Đây là nhân vật lớn nào đây, thế mà ngồi xe tăng đến! Không phải là chủ soái Bắc Lương trong truyền thuyết chứ!"
Nhưng mà, cảm giác này rất nhanh biến mất, bởi vì, Tiêu Phong không để ý đến anh ta, mà kéo Khương Uyển Đồng rời đi trước mặt mọi người.
"Mẹ nó! Kiêu ngạo cái gì!"
Ngô Khoan Nghiệp tức giận mắng một câu, quay đầu lại vội vàng nói mấy câu với Khương Chính Thuần, rồi cũng rời đi.
Còn người nhà họ Khương ở lại, lúc này mắt to trừng mắt nhỏ, rất là mở mịt!
Bọn họ đều nhỏ giọng nghị luận xem thân phận của Tiêu Phong là gì, thế mà có thể quen biết với thiếu tá Hàn, đây tuyệt đối là một tin túc lớn!
"Kỷ, chuyện này hôm nay, cậu hỏi Khương Uyển Đồng một chút, nhất định phải làm rõ quan hệ giữa Tiêu Phong và thiếu tá Hàn Lợi Dân!" Khương Chính Thuần để lại câu nói đó, cũng mang theo người nhà họ Khương rời đi.
Khương Kỷ do dự, mắt nhìn Từ Phân và Khương Bân Bân , sau đó ba người cất bước đi về phía tiểu viện.
Nhưng mà, không lâu sau, Từ Phân và Khương Bân Bân lại hùng hùng hổ hổ đi ra, trong miệng còn lầm bầm mắng chửi: "Thật là xui! Còn tưởng rằng có quan hệ gì với thiếu tá Hàn Lợi Dân chứ, thì ra là chăm sóc quân nhân xuất ngũ thôi! Phi!"
Khương Kỷ cũng bất đắc dĩ thở dài, đi ra tiểu viện.
Mãi cho đến tối hôm sau, Tiêu Phong mới kéo Khương Uyển Đồng ăn mặc vô cùng tinh sảo, ôm Giai Giai mặc váy công chúa trắng, rời khỏi tiểu viện.
Hôm nay, người nhà họ Khương cố ý bao hết mấy chiếc xe Alphard thương vụ đi đến tổng bộ đóng quân Tô Hàng tham gia tiệc tối đêm này!
Tâm tình kích động, tay run rẩy!
Mọi người nhà họ Khương đều mang theo tâm trạng vô cùng sung sướng lên xe.
Nhưng mà, đến Tiêu Phong và Khương Uyển Đồng, Khương Kiều Diễm lại hầm hừ ngăn ở cửa xe, nghiêm mặt nói: "Làm gì thế? Mấy người còn muốn ngồi xe đi sao? Cũng không nhìn xem mình có thân phận gì! Đây chính là Alphard, ba tỷ đó! Tự hai người thuê xe đi thôi!"
Dứt lời, Khương Kiều Diễm trực tiếp bảo lái xe đóng cửa lại.
Người nhà họ Khương trên xe, cũng xuyên qua cửa sổ xe, lộ ra vẻ mặt cười nhạo với Tiêu Phong và Khương Uyển Đồng.
"Mấy người nhìn bọn họ đi, thật sự rất đáng thương, tôi cũng không đành lòng...ha ha ha."
"Thuê xe? Bọn họ có thể gọi được xe mới lạ, chỉ sợ phải tự đi thôi!"
"Được rồi được rồi, nói bọn họ cái gì, chúng ta đi thôi."
Dứt lời, mấy chiếc Alphard thương vụ rời khỏi nhà họ Khương, để lại Khương Uyển Đồng bất lực trong gió.
Cô mặc một bộ váy dự tiệc màu đen, lúc này vẻ mặt có vẻ rất uất ức, nhìn nhìn Tiêu Phong, nói: "Nếu không, chúng ta gọi xe đi đi?"
Tiêu Phong nhàn nhạt cười cười, ôm Khương Uyển Đồng, nói: "Được, anh đi gọi xe."
Nói xong, Tiêu Phong đưa tay cọ cọ cái mũi nhỏ của Giai Giai trong ngực, hỏi: "Giai Giai, có muốn ngồi xe lớn lớn đi chơi không?"
"Được ba ba, Giai Giai muốn ngồi xe lớn lớn." Giai Giai vui vẻ vỗ bàn tay nhỏ, cả mắt đều ngập tràn chờ mong.
Sau đó, Tiêu Phong bấm một dãy số, nói đơn giản mấy câu.
Khoảng chừng năm phút đồng hồ, cuối đường, đột nhiên xuất hiện âm thanh ầm ầm!
Cả mắt đất cũng chấn động theo!
Âm thanh như vậy, làm trong lòng Khương Uyển Đồng sợ hãi, quay đầu nhìn lại cuối đường, xuất hiện mấy nóng pháo màu xanh thật dài!
Rồi sau đó, cô mới nhìn rõ, thì ra là bốn chiếc xe tăng!!!
Chiếc xe tăng đầu tiên nhất, còn đặc biệt treo hoa tươi, đằng sau ba chiếc xe tăng đi theo bảo hộ!
Hình ảnh như vậy, làm cho người đi đường hai bên đều nhìn lại!
"Trời ơi! Tôi nhìn thấy gì đấy? Bốn chiếc xe tăng!"
"Mẹ ơi! Đây là thủ đoạn gì chứ, thế mà lái bốn chiếc xe tăng đến!"
"Mau nhìn! Hình như đi về phía biệt uyển nhà họ Khương!"
Rung động!
Khiếp sợ!
Lúc này Khương Uyển Đồng cả kinh vội vàng che miệng, mắt to ngập tràn vẻ kinh ngạc.
"Tiêu... Tiêu Phong, chúng ta sẽ không phải là ngồi chiếc xe này...đi tham gia tiệc tối hôm nay chứ?" Mặt mũi Khương Uyển Đồng ngập tràn kinh ngạc, nháy mắt to hồ nghi.
Tiêu Phong nhàn nhạt cười, nói: "Đúng thế, thích không?"
Vẻ mặt Khương Uyển Đồng, vừa kích động, vừa không thể tin được, vừa sợ hãi.
Cô cho đên bây giờ cũng chưa từng tự mình trải nghiệm xe tăng đâu!
Cự thú sắt thép như vậy, không phải đều là đàn ông mới chơi sao?
Đây là...Đây là chuẩn bị chỉ có trực nam thẳng tắp mới có sao?
"Tiêu Phong, anh có thể nói cho em, đây là anh lấy từ đầu ra được không? Đây chính là xe tăng đó, thế mà anh một cuộc điện thoại có thể lấy ra được..." Khương Uyển Đồng giữ chặt Tiêu Phong muốn lên xe, ánh mắt ngập tràn vẻ không thể tin được.
Tiêu Phong cười cười nói: "Rất đơn giản thôi, dù sao anh cũng đã từng đi lính, ở Tô Hàng cũng có một số chiến hữu cũ, tìm bọn họ mượn tạm. Nhanh lên đi, bọn họ đưa chúng ta đi xong còn phải về."
"A a nha." Khương Uyển Đồng vội vàng gật đầu, rồi sau đó được Tiêu Phong đỡ lên, mới ngồi được vào trong xe tăng.
Lên xe, Khương Uyển Đồng mới phát hiện, chiếc xe tăng này hình như được sửa đổi lại rồi, Tiêu Phong cũng kéo mình đứng trên xe tăng, lộ nửa người trên, nhận lấy ánh mắt và camera của người qua đường, điều này làm cho Khương Uyển Đồng rất ngại.
Bởi vì, thật sự là quá đáng chú ý rồi.
Ngược lại Giai Giai, rất là vui vẻ, ánh mắt đều tò mò.
...
Tổng bộ đóng quân Tô Hàng, sân tiệc tối.
Xung quanh sân tiệc tối, đều là chiến sĩ cầm súng canh giữ, rất là nghiêm ngặt!
Cửa ra vào, nhân sĩ đỉnh lưu của Tô Hàng nối liền không dứt, đều mang theo thư mời, đứng ở khu vực chờ bên ngoài hội trường, cùng đợi kiểm tra thư mời đi vào.
Mọi người đều bắt chuyện với nhau, trên cơ bản đều hàn huyên mấy câu, sau đó tâm sự mấy chuyện làm ăn.
"Đúng tôi, tôi có nghe nói, tiệc tối hôm nay, không chỉ có thiếu tá Hàn Lợi Dân tham dự, còn đặc biệt mời một khách quý vô cùng quan trọng!"
"Thật sao? Sao tôi không nghe nói gì cả, nói nhanh đi, là khách quý quan trọng thế nào?"
"Anh cũng không biết? Khách quý quan trọng đêm nay, đó chính là chủ soái Bắc Lương của Bắc Lương! Ông vua thống trị 300 nghìn binh sĩ Bắc Lương!"
Ôn ào!
Lập tức, cả khu chờ, đều nhắc lên một làn sóng nghị luận nhiệt liệt!
Tất cả mọi người đang thảo luận và chờ mong chủ soái Bắc Lương được vạn người kính ngưỡng này.
Cũng vào lúc này, cả người nhà họ Khương, cũng ngồi Alphard đến hội trường.
Bọn họ vừa xuống xe, đã bị tình huống trước mắt làm chấn động!
Cả hội trường sắp xếp vô cùng rầm rộ, bảo vệ xung quanh, đều là chiến sĩ đóng quân ở Tô Hàng trong thời gian nghĩa vụ quân sự, được võ trang đầy đủ, trang phục thống nhất, vô cùng khí phách!
Hơn nữa đến tham gia tiệc tối này, đều là nhân sĩ đỉnh lưu của Tô Hàng!
Gia tộc hạng hai như nhà họ Khương vậy, căn bản không có!
Nhưng, đúng vào lúc này!
không biết ai trong đám người cao giọng hô một tiếng.
"Woah! Tôi nhìn thấy gì vậy? Đó là xe tăng sao? Có là bốn chiếc! Đây là nhân vật lớn nào đây, thế mà ngồi xe tăng đến! Không phải là chủ soái Bắc Lương trong truyền thuyết chứ!"
Bình luận facebook