• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Xin chào, thiếu tướng đại nhân 2022 (65 Viewers)

  • chap-96

Xin chào, thiếu tướng đại nhân - Chương 96: Hồi ức chung




Translator & Editor: Lục Tịnh An



Được một cô gái trẻ thổ lộ tình yêu, đồng thời thể hiện ý muốn dâng tặng trinh tiết của cô ta, cùng hắn một đêm, là đàn ông thì sẽ không thể không chút động lòng.



Mai Hạ Văn cũng không ngờ Ngải Duy Nam lại to gan nhiệt tình như vậy, trong chốc lát ngớ người ra, bị cô ta ôm chặt eo, nhịn không được mà giơ tay lên ôm vai và vỗ nhẹ lưng cô ta.



Hắn thật sự không yêu Ngải Duy Nam.



Điều này không có gì để giải thích.



Thật ra yêu hay không yêu giữa nam và nữ, rất nhiều lúc chẳng có lí do và nguyên nhân gì.



Có lúc giữa hai người không có phản ứng hóa học, một bên cố gắng hơn nữa cũng vô dụng.



Giữa nam và nữ, chỉ có hai bên cùng yêu mới gọi là tình yêu.



Còn lại đều là yêu thầm hoặc yêu đơn phương, không phải tình cảm của đôi bên.



Ngải Duy Nam không phải không tốt, nhưng không thể khiến Mai Hạ Văn nảy sinh tình yêu có kích thích và ham muốn, dùng từ phương Tây, giữa hai người không có phản ứng hóa học, nên không cách nào yêu nhau.



Nhưng Ngải Duy Nam cũng rất hiểu đàn ông.



Đối với đàn ông mà nói, cho dù không yêu người ta, lên giường cũng không vấn đề gì.



Phương Tây có tục ngữ gọi là ‘mercy fuck’, ý chỉ loại tình một đêm như yêu cầu của Ngải Duy Nam.



Cho nên đây là bước cuối cùng trong kế hoạch của cô ta, cũng là biện pháp cứu vãn tồi tệ nhất trong dự tính.





Cô ta nhắc đến yêu cầu này, cũng có niềm tin là chỉ cần Mai Hạ Văn lên giường với cô ta một lần, sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba…



Tình cảm sẽ dần tăng lên thành tình yêu sau những lần qua đêm như vậy.



Cho dù Mai Hạ Văn tin hay không, dù sao Ngải Duy Nam cũng tin.



Thấy Mai Hạ Văn vẫn không đẩy cô ta ra, Ngải Duy Nam còn cho rằng Mai Hạ Văn đã ngầm đồng ý rồi.



Cô ta nhỏ giọng nói: “... Mình còn đặt một phòng thứ ba ở đây…”



Vốn dĩ cô ta nói với bạn học là đặt hai phòng, một phòng cho nam ở, một phòng cho nữ ở.



Thật ra cô ta lặng lẽ đặt phòng thứ ba, dành riêng cho mình và Mai Hạ Văn.



Cô ta muốn lần đầu tiên của mình phải thật hoàn mỹ, không để lại nuối tiếc nào, cũng khiến cho Mai Hạ Văn thử một lần là khó quên, không cách nào vứt bỏ cô ta.



Đáng tiếc cô ta đã đánh giá quá cao sức hấp dẫn của mình.



Lúc này trong đầu Mai Hạ Văn hiện ra, không chỉ là chuyện xưa khắc cốt ghi tâm với mối tình đầu, mà còn có đôi mắt to tròn trong suốt của Cố Niệm Chi.



Cuối cùng hắn cũng đẩy Ngải Duy Nam ra, cười nói: “Duy Nam, trinh tiết của cậu, nên giữ lại cho người thương yêu cậu nhất. Mình không yêu cậu, không thể lên giường với cậu.” Nói xong, hắn nhìn đồng hồ, “Trễ rồi, mình phải về đây. Mọi người chơi đi, mình đi trước.”



Ngải Duy Nam chuẩn bị lâu như vậy, các loại tình huống cô ta cũng đã dự liệu trước đó rồi, bao gồm kết quả tệ nhất là Mai Hạ Văn từ chối cô ta.



Có điều cô ta vẫn không ngờ được, Mai Hạ Văn lại có thể cự tuyệt cô ta đến mức độ này.



Ngay cả khi cô ta chủ động dâng lên tận cửa, hận không thể ném mình vào người Mai Hạ Văn, vẫn bị hắn đẩy ra…



Nhìn bóng lưng Mai Hạ Văn từng bước rời khỏi, Ngải Duy Nam ôm mặt khóc.



……



Mai Hạ Văn trở về trường, đã hơn một giờ sáng rồi.



Cổng kí túc xá đã đóng, hắn gọi quản lý dậy mới cho hắn đi vào.



Nhưng hắn hoàn toàn không ngủ được.



Hôm nay Ngải Duy Nam đã nhắc đến người hắn giấu trong lòng bốn năm.



Hắn cho rằng hắn đã thoát ra được, đối mặt với người đó lần nữa, hắn có thể điềm nhiên như không nói cười vui vẻ, trở thành một quá khứ yêu đương của hắn.



Nhưng chuyện tối nay, khiến hắn phát hiện thật ra hắn vẫn chưa quên cô ấy.



Mỗi lần Ngải Duy Nam nhắc đến cô ấy, tim hắn lại đập kịch liệt một trận.



Loại cảm giác này, trước giờ vẫn chưa có người nào đem lại cho hắn, bao gồm cả Cố Niệm Chi.



Đương nhiên, sự khuấy động mà Cố Niệm Chi cho hắn vẫn nhiều hơn những người con gái khác rất nhiều.



Ngày tháng trôi qua, đợi thời gian bọn họ cùng nhau trải qua đủ dài, tình cảm sâu nặng rồi, có lẽ có thể xóa đi dấu vết của mối tình đầu để lại.



Trước mắt xem ra, điều này vẫn chưa làm được.



Mai Hạ Văn dứt khoát lấy điện thoại ra, mở weibo “bầu trời của hồng trà”.



Đây là lúc hai người yêu nhau cuồng nhiệt năm cấp ba, đã từng sử dụng chung một tài khoản weibo, hai người đều có mật khẩu, không có follower nào khác, viết nhiều thứ cho nhau trên đó, chỉ cho đối phương xem.



Hai người đều là thanh niên văn nghệ, những câu nói và thơ ca biểu đạt tình yêu đó, mỗi dòng status ghi lại quá khứ triền miên của bọn họ, đều từng là chất xúc tác tốt nhất cho tình cảm của bọn họ.



Mai Hạ Văn ở trong bóng tối đăng nhập vào tài khoản mà hắn nhớ kĩ trong lòng, nhưng lúc nhập mật khẩu, thình lình phát hiện không đăng nhập được bằng mật khẩu đó nữa.



Mai Hạ Văn trong phút chốc ngồi dậy từ trên giường.





Mật khẩu này chỉ có hắn và cô ấy biết.



Mà weibo này, trước đây không lâu hắn còn đăng nhập vào xem, mới mấy tháng thôi, sao mật khẩu lại đổi rồi?!



Lẽ nào… Cô ấy quay về rồi? Còn đổi mật khẩu?!



Ngón tay Mai Hạ Văn không ngừng thử các kiểu mật khẩu khác nhau trong ô đăng nhập của weibo, cuối cùng thậm chí còn dùng chức năng tìm lại mật khẩu.



Không có tin nhắn nào được gửi đến điện thoại của hắn.



Điều này nói rõ tất cả bảo mật của tài khoản weibo này đều bị đổi hết rồi.



Mai Hạ Văn phát ngốc mất một lúc.



Sau kinh ngạc lúc đầu, hắn từ từ bình tĩnh lại, nhìn tài khoản weibo đó, hắn cảm thấy cũng không thể xác định trăm phần trăm là cô ấy quay lại.



Chẳng lẽ bị người khác trộm tài khoản rồi?



Loại chuyện này cũng thường xảy ra.



Mai Hạ Văn đăng nhập vào tài khoản weibo của mình, trực tiếp tìm kiếm weibo “bầu trời của hồng trà” dùng chung với người yêu đầu tiên kia.



Kết quả phát hiện trên weibo đó bất ngờ xuất hiện một dòng status mới nhất.



“Có lẽ phong cảnh nơi xa chưa hẳn đã đẹp, có lẽ phong cảnh đẹp nhất chính là bên cạnh chúng ta. Rất xin lỗi tôi tùy tiện của năm đó, vứt bỏ phong cảnh đẹp nhất bên cạnh mình…”



Tay của Mai Hạ Văn run rẩy kịch liệt, không dám tin vào mắt mình.



Xa cách bốn năm, hắn lại nhìn thấy cô ấy một lần…



Nhìn thấy dòng weibo mới nhất này, Mai Hạ Văn chắc chắn rằng tài khoản weibo không bị người ta trộm, mà là bị cô ấy đổi mật khẩu.



Nói ra bốn năm nay hắn cũng lần lượt đăng không ít nội dung trên weibo này, đều là viết cho cô ấy xem.



Sau khi chia tay, hắn không biết cô ấy có còn quay lại không, cũng không biết cô ấy có xem không, chỉ là mỗi lần nghĩ đến cái gì, liền đăng nhập vào để viết chút gì đó, cho dù chỉ có mình mình xem, hắn cũng không quan tâm.



Cũng chính là sau khi hắn bắt đầu quyết tâm theo đuổi Cố Niệm Chi, mới rất ít đăng nhập vào weibo dùng chung của hắn và người yêu đầu.



Tối nay bị Ngải Duy Nam nhắc lại, hắn mới nhớ đến mà lên xem một chút.



Không ngờ rằng vừa xem, thì phát hiện sự thật khiến hắn khó ngủ cả đêm.



Hắn do dự rất lâu, ngón tay vẽ lung tung trên “tin nhắn riêng” cả buổi, cuối cùng vẫn nhịn được.



Cô ấy là người rời đi, nếu như cô ấy còn có tình cảm với hắn, cũng nên là cô ấy đến tìm hắn…



Sau đó gần sáng Mai Hạ Văn mới ngủ được.



Ngày hôm sau tỉnh dậy, hình như là buổi trưa rồi.



Tiện tay lấy điện thoại lên xem, lại phát hiện là mấy tin nhắn của Cố Niệm Chi.



Đều là của sáng hôm nay, hắn đang ngủ, nên bỏ qua rồi.



Mai Hạ Văn vội gọi điện cho Cố Niệm Chi.



Bên kia chỉ vang lên một tiếng thì bắt máy.



“Hạ Văn, anh tỉnh rồi?” Giọng nói vui vẻ của Cố Niệm Chi vang lên ở đầu dây bên kia, “Nghe tráng sĩ nói tối qua rất khuya anh mới đi ngủ hả?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom