• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (3 Viewers)

  • Chương 233

Có điều, Trần Liệt không nghe được câu trả lời của Hoắc Thiệu Hằng mà chỉ nghe được tiếng cánh cửa đóng lại rầm một tiếng.











Quỹ từ thiện quân nhân “Kim Chi Tâm” của Đế Quốc Hoa Hạ được thành lập một cách nhanh chóng. Tất cả các thủ tục pháp lý đều được lo liệu đầy đủ. Ngoài ra, các thành viên nòng cốt cũng đều là các nhân viên chuyên môn, nằm trong lực lượng quân nhân tài giỏi năng nổ của Quân khu sáu nắm quyền quản lý.





Khi tin tức này truyền đến tai Cố Yên Nhiên, cô ta cảm thấy như vừa phải hít ngược một hơi khí lạnh vào trong vậy.





“Đã có người quyên tiền rồi sao? Lại còn giấu danh tính à? Tin tức này là thật sao?” Cố Yên Nhiên nhìn email cơ mật của Phó Giám đốc Sở Mật vụ Từ của Đế Quốc Hoa Hạ gửi tới, lông mày cô ta cau chặt lại lẩm bẩm: “Không phải chứ? Điều kiện hà khắc như vậy thì làm gì có người nào đáp ứng được? Số tiền kia thật sự là do có người quyên góp sao? Hay là cố ý…”





Cô ta vốn tính toán để bản thân sẽ là người nắm quyền chủ đạo trong việc chi phối Quỹ từ thiện này. Cô ta sẽ dùng danh nghĩa của Hoắc Thiệu Hằng còn bản thân thì đứng sau giúp anh xử lý mọi việc.





Cô ta bỏ tiền ra đương nhiên cô ta có quyền lên tiếng, nếu không, thì ai lại ngu xuẩn như vậy chứ? Thật sự coi tiền như cỏ rác sao?





Số tiền chín mươi triệu đô la Mỹ kia, thật sự quyên góp mà không có mục đích gì sao? Lại còn là quyên góp giấu danh tính nữa?





Nghĩ thế nào cũng thấy chuyện này rất không đáng tin, liệu có khi nào đây là đòn tung hỏa mù của họ, để cô ta quyên góp nhiều tiền hơn không?





Chuyện như này rất hay gặp trên thương trường, giống như bán đấu giá vậy, để tất cả mọi người cùng đấu giá, ai trả giá cao hơn thì thắng.





Đương nhiên Cố Yên Nhiên hoàn toàn không tin được rằng có người nào không có mục đích gì mà lại đi quyên góp cho quân đội tận chín mươi triệu đô la Mỹ.





Tổng tài sản của cô ta cũng không vượt quá vài tỉ đô la Mỹ, đó còn là cộng hết cả bất động sản và cổ phiếu, trái phiếu mới có thể đạt được con số như vậy.





Còn nếu như nói đến vốn lưu động tiền mặt thì cô ta cũng phải mất cả tháng mới có thể gom được chín mươi triệu đô la Mỹ.





Cố Yên Nhiên suy nghĩ một chút sau đó gọi điện cho Luật sư tại Mỹ của cô ta, “Jenifer, cô có thể tìm người điều tra giúp tôi về tình hình Quỹ từ thiện quân nhân mới thành lập của quân đội Đế Quốc Hoa Hạ không? Thật sự có người quyên góp rồi sao?”





Đối phương là một nữ luật sư rất tháo vát, năng lực làm việc vô cùng tốt. Vừa nghe cô ta nói qua về tình hình, cô ấy liền trả lời ngay, “Không thể nào! Điều này không thể xảy ra được! Tôi sẽ tìm người của chi nhánh chúng tôi ở Đế Quốc Hoa Hạ xem bọn họ nghe ngóng được thông tin gì không.”





Sau khi cúp điện thoại, Cố Yên Nhiên ngả người trên chếc ghế sofa thổ cẩm màu trắng ngà thêu chỉ vàng kim, thất thần nhìn những hạt mưa bụi ngoài cửa sổ.





Từng hạt mưa như những hạt ngọc rơi xuống phiến lá chuối tây ngoài sân vườn, gột những phiến lá thành một màu xanh mướt.





Mùa hạ ở thành phố C chắc cũng sắp qua rồi nhỉ?





Rất nhanh là đến tháng Chín, thời tiết cũng đang chuyển lạnh rồi.





Cố Yên Nhiên cúi đầu nhìn bức thư trong tay mình, giống như muốn tìm được chứng cứ chứng minh đối phương nói dối từ trong chính những con chữ này vậy.





Jenifer nhanh chóng gọi điện lại cho cô ta, “Yan, chuyện này tôi không giúp cô được rồi. Lần quyên góp này do bên Quân khu sáu mới thành lập của Đế Quốc Hoa Hạ chủ trì, người của tôi không thể thâm nhập được vào Quân khu sáu đâu.”





“Quân khu sáu á?” Cố Yên Nhiên cầm chiếc điện thoại Vertu rồi đột nhiên nói: “Tôi biết rồi, Jenifer, cảm ơn cô.”





Nếu như cô ta nhớ không nhầm, Quân khu sáu này cũng chính là địa bàn của vị Thiếu tướng Hoắc mà cô ta nhìn trúng…





Trên mặt Cố Yên Nhiên hiện lên nụ cười lạnh, chụm ngón cái và ngón giữa lại thành hình hoa lan sau đó dùng dĩa ngà voi xiên lấy một miếng dưa Ha-mi trong đĩa bỏ vào miệng.





Nếu như Thiếu tướng Hoắc đã muốn như vậy, vậy thì cô ta sẽ giúp anh được như ý.





“Người đâu, chuẩn bị mười triệu đô la Mỹ, chuyển vào số tài khoản mà Phó Giám đốc Từ đưa.” Cố Yên Nhiên vừa ăn dưa Ha-mi vừa dặn dò cấp dưới.





Bên cạnh cô ta lúc nào cũng có năm, sáu thư ký cao cấp, mỗi ngày đều có vô số quyết sách chờ cô ta phê duyệt, mỗi giây mỗi phút đều là các cuộc làm ăn hàng triệu đô la Mỹ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom