• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (2 Viewers)

  • Chương 736

Chương 736:





Có điều, sau khi tới không lâu, anh nhận ra hôm nay cũng chỉ là hội nghị sau Tết theo thông lệ của tầng lớp lãnh đạo cấp cao của Bộ Quốc phòng mà thôi.





Trước kia, khi anh ở trụ sở tại thành phố C, vẫn thường xuyên đi làm nhiệm vụ, chưa từng trải qua nhiều hội nghị thường kỳ của lãnh đạo cấp cao trong Bộ Quốc phòng.





Lần này, Cục tác chiến đặc biệt của Bộ Quốc phòng được chính thức thành lập, anh là quyền Tư lệnh, sau này sẽ còn phải thường xuyên tham gia những buổi hội nghị như thế này. Nếu như không muốn tham gia, nhất định phải có Thượng tướng Quý phê chuẩn mới được.





Khi vào trong phòng họp, anh nhận ra Hoắc Quan Thần bố mình cũng ngồi dự hội nghị này.





Hoắc Thiệu Hằng không thay đổi nét mặt ngồi xuống sau tấm biển ghi tên mình, gật đầu với mọi người trong phòng họp, coi như chào hỏi.





Hoắc Quan Thần ngồi ở vị trí đối diện với anh, hai bố con đều không phải là người nói nhiều, chỉ nhìn nhau một cái rồi thôi.





Không bao lâu sau, cuối cùng Thượng tướng Quý cũng tới, ngồi xuống bàn chủ tọa, vẻ mặt tươi cười chắp tay nói với mọi người, “Chúc các vị năm mới vui vẻ, chúc mừng năm mới tất cả các vị.”





Hôm nay là hội nghị thường niên lần đầu tiên từ sau Tết, tâm trạng của ai cũng rất nhẹ nhàng, thoải mái.





Trêи bàn phòng họp còn có bánh ngọt, kẹo, trà và cà phê, giống như một bữa tiệc trà vậy.





Thượng tướng Quý ăn một miếng bánh đậu vàng, nói với mọi người, “Mọi người cứ tự nhiên ăn bánh, uống nước nhé, đừng gò bó. Hôm nay vẫn tính là ăn Tết, phải vui chơi, ăn uống chứ hả.”





Bầu không khí trong phòng họp lập tức trở nên náo nhiệt hơn.





Hoắc Thiệu Hằng không thích ăn những đồ ngọt này, chỉ uống một tách cà phê đen không đường.





Có điều, anh chợt nhớ rằng Cố Niệm Chi thích ăn những món điểm tâm nổi tiếng ở Đế đô, ví dụ như món bánh nếp cuộn, bánh đậu vàng, bánh gạo nếp… Nhớ đến chuyện đó, anh quyết định lát nữa sẽ tới phòng làm bánh ngọt để mua một ít bánh ngọt đưa tới cho Cố Niệm Chi.





Thượng tướng Quý vừa ăn bánh ngọt vừa chủ trì hội nghị.





“Hôm nay, việc đầu tiên tôi muốn nói với mọi người là về nhiệm vụ chủ đạo, cũng là nhiệm vụ quan trọng nhất của năm nay. Đó chính là về thí nghiệm bị cắt đứt mười sáu năm trước, năm nay sẽ được khởi động lại.”





Trong phòng lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt của mọi người đều bất giác nhìn về phía Hoắc Quan Thần và Hoắc Thiệu Hằng.





Thượng tướng Quý cũng nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng, trịnh trọng nói, “Thiệu Hằng, chuyện này chủ yếu là do Giám đốc Tống của Sở Vật lý năng lượng cao phụ trách, cậu đại diện Bộ Quốc phòng hỗ trợ. Là người lãnh đạo Cục tác chiến đặc biệt, hơn nữa còn là con trai của Giám đốc Tống, cậu hiểu rõ tính bí mật và tầm quan trọng của nhiệm vụ này hơn bất kỳ ai khác.”





Hoắc Thiệu Hằng hơi cúi người, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, “Chuyện này chúng tôi còn đang trong giai đoạn chuẩn bị lên kế hoạch. Ngày nào công tác bảo mật còn chưa thỏa đáng, ngày đó thí nghiệm sẽ không thể khởi động lại được.”





Thượng tướng Quý gật đầu, nhìn về phía mọi người trong phòng họp, “Mọi người ở đây đều là những nhân vật quan trọng, nhân vật đầu não của Bộ Quốc phòng, nhưng đối với tầm quan trọng của thí nghiệm này, kể cả những người đang ngồi trong phòng họp đây, không phải ai cũng có đủ cấp bậc an ninh để có thể biết nội dung. Cho nên mọi người cần phải nhớ kỹ, nhất định phải giữ bí mật chuyện này. Một khi phát hiện ra có người tiết lộ bí mật, chắc chắn người đó sẽ phải nhận sự trừng phạt cao nhất theo kỷ luật Quân đội.”





Nói xong, ông ta nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng, “Thiệu Hằng, cậu còn có gì muốn nói không?”





“Thượng tướng Quý nói rất hay, nhưng tôi vẫn muốn bổ sung hai câu, đó là: Điều khoản giữ bí mật của Cục tác chiến đặc biệt chúng tôi đã được khởi động, tất cả những người biết được thí nghiệm sắp sửa tái khởi động đều sẽ bị giám sát nghiêm ngặt.”





“Hả? Không phải chứ? Nhưng chúng tôi không biết gì cả mà!”





Một người đàn ông ngồi ở phía cuối bàn chủ tọa kêu lên. Ông ta là Cục trưởng Cục trang bị của Bộ Quốc phòng, họ Kỷ, vẻ mặt trông có chút tức giận, “Cục tác chiến đặc biệt các cậu sao có thể làm như thế được? Vừa thông báo một câu đã bắt đầu giám sát chúng tôi sao? Quyền hạn của các cậu cũng lớn quá nhỉ?”





“Hành động lần này của chúng tôi đã được Thường vụ Đảng ủy của Bộ Quốc phòng, còn cả Tổ Quản trị Hành chính của Quốc hội thông qua rồi. Cho nên, nếu Cục trưởng Kỷ có ý kiến gì khác, xin mời khiếu nại với Thường vụ Đảng ủy Bộ Quốc phòng và Tổ Quản trị Hành chính của Quốc hội.”





Hoắc Thiệu Hằng thong thả nói, hai tay đan vào nhau, chống xuống bàn, ánh mắt sắc bén kia khiến Cục trưởng Kỷ nhìn mà không thoải mái trong lòng.





Nhưng Hoắc Thiệu Hằng đã nói đến mức này, ông ta cũng không tiện nói lại thêm gì, chỉ lầu bầu một câu, “Vậy sao cậu không nói trước một tiếng chứ? Đột nhiên tập kϊƈɦ như thế này là có ý gì?”





“Cục trưởng Kỷ, Cục tác chiến đặc biệt được đặc quyền của Bộ Quốc phòng và Quốc hội, nếu như cậu ta mà thông báo trước với ông thì mới là trái với quy định.”





Thượng tướng Quý không nhẹ không nặng nói với Cục trưởng Kỷ một câu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom