Ngọc Tuấn Dĩnh cười hì hì hai tiếng, “Cũng may mà cậu làm mồi dụ nên mới kéo được mấy đàn em này đến.”
Lăng Kiền Chiêu nhìn lướt qua tờ đăng ký, “Phía trên cũng có không ít con trai mà, những người này là ai kéo tới?”
Ngọc Tuấn Dĩnh có một người bạn cùng phòng là hủ nữ, nên cũng bị ảnh hưởng, cô cũng có chút hủ, nghe thấy Lăng Kiền Chiêu nói như vậy, ánh mắt liền bắt đầu thô bỉ, “Nói không chừng, những bạn trai này cũng bị sắc đẹp của cậu hấp dẫn…”
Lăng Kiền Chiêu gập ngón tay lại gõ lên trán cô một cái, sau đó duỗi ngón trở ra một đường trêu ghẹo từ trán của cô đi xuống, lướt qua gò má, cuối cùng dừng lại ở cằm cô, ngón cái đặt trên môi cô nhẹ nhàng xoa xoa, khẽ cười nói: “Chẳng lẽ không có ai nói cho đàn chị, bộ dáng này của chị, rất đẹp mê người sao?”