Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Xuyên Nhanh: Bạo Quân Hung Hãn Sủng Ái Ta - Chương 28: Nguy hiểm tứ phía
Keng..keng...
Dạ Quân một mình cầm kiếm, chém gãy những mũi tên đang không ngừng lao tới. Chẳng biết hắn cầm kiếm đi lúc nào, nhưng hiện tại đã có chỗ dùng đến.
Một người hay đề phòng như hắn tất nhiên sẽ luôn cầm vũ khí đi rồi.
Thấy những mũi tên không hề có tác dụng gì với Dạ Quân.
Bọn sát thủ không còn cách nào khác, đành thay nhau bay ra từ những bụi rậm rạp có thể che kín người.
Một người...hai người..ba người...có đến 9 người bay ra từ bụi cây.
Vũ Tình lần đầu tiên thấy nhiều người như vậy đòi ám sát hai người. Liền cảm thấy họ đánh giá cao hai người quá rồi.
Nhưng liệu nàng có nhớ là hai người đứng đầu một nước không?
" Nàng ngồi yên ở đây, đừng xuống..." - Âm thanh của Dạ Quân làm nàng hoàn hồn.
Vũ Tình gật đầu lia địa, cho nàng xuống nàng cũng không dám xuống. Nhìn đám sát thủ đang tấn công Dạ Quân, Vũ Tình bỗng lo lắng vô cùng. Nhưng rất nhanh, sự sợ hãi đã xâm chiếm tâm trí nàng. Nàng chỉ có thể quan sát trận chiến nhưng cũng chẳng nhìn được lâu.
Dạ Quân vô cùng uyển chuyển mà tránh từng đường kiếm đang chém về phía mình. Sau đó lại nhân lúc sơ hở đâm tên sát thủ lạ mắt một nhát.
Mấy tên sát thủ lao vào tấn công Dạ Quân. Nhưng có vẻ là nội lực của Dạ Quân vô cùng mạnh, chẳng bao lâu đã có vài tên nằm rạp xuống. Bất động.
Thấy bên mình thất thủ, bọn sát thủ bắt đầu không yên. Bọn họ biết mình không đánh lại hắn, thế là toan bỏ chạy.
Nhưng rất nhanh, một trong số bọn sát thủ sống sót đã liếc đến chỗ Vũ Tình. Bọn chúng liếc mắt ra hiệu cho nhau sau đó ăn ý phối hợp, hai tên cản đường muốn thu hút sự chú ý của Dạ Quân.
Hai tên còn lại liền lao nhanh lại chỗ Vũ Tình. Nhiệm vụ lần này của bọn họ là ám sát hai người, nhưng giết được một người thì cũng là chuyện tốt.
Vũ Tình ôm mặt, nàng không muốn nhìn thấy cảnh tượng chém giết. Nàng rất sợ, vô cùng sợ, nàng chưa nhìn thấy máu người văng tung tóe bao giờ. Nếu bây giờ nàng mà nhìn thấy người chết, chắc chắn sẽ bị ám ảnh không dứt ra được.
Nàng không hề biết mối nguy hiểm đang cận kề. Đợi đến lúc nàng ngẩng đầu lên thì đã thấy hai tên đang cầm kiếm lao nhanh, mũi kiếm đã gần sát mặt nàng. Chỉ cần một đường nữa thôi là chém xuống.
Xoẹt!!!
Theo đường chém xuống, máu đỏ văng lên mặt Vũ Tình. Cảm nhật được mùi máu tanh và cảm giác ươn ướt trên mặt, Vũ Tình liền mở mắt ra.
Kì lạ, nàng không hề có cảm giác đau.
Mở mắt ra, người đầu tiên nhìn thấy là một dáng hình quen thuộc. Không sai, đó chính là Dạ Quân.
Là hắn, hắn đã tiêu diệt hai tên kia sau đó đỡ kiếm cho nàng. Ánh mắt trần ngập sát khí của hắn như không hề cảm thấy đau đớn, hắn đứng một mình, duy ngã độc tôn như một vị quân vương quan sát thế gian rộng lớn của mình, hắn rõ ràng là quân vương không sai vài đâu được. Nhưng chỉ có nàng biết, cánh tay kia máu...từng giọt..từng giọt..dọc theo cánh tay mà chảy xuống.
Dạ Quân chỉ múa vài đường kiếm đã tiêu diệt hai tên còn lại. Một tên trước khi chết không cam lòng, bắn tín hiệu lên trời toan gọi đồng bọn.
Dạ Quân mặc kệ cánh tay bị thương, ôm Vũ Tình nhảy lên ngựa rời đi. Có lẽ sẽ chẳng bao lâu nữa, đồng bọn của những tên sát thủ kia sẽ đến. Đến lúc đó, dựa vào cánh tay bị thương của Dạ Quân không biết chống đỡ được bao lâu.
Vũ Tình không dám nói một lời nào, yên yên phận phận để Dạ Quân mang đi đâu thì đi.
Đi được một lúc, Dạ Quân liền ho khan.
Vũ Tình thấy kì lạ, bị thương mà biểu hiện như thế chắc chắn là có vấn đề. Vừa nghĩ đến đây, đã nghe thấy tiếng Dạ Quân vừa khó chịu, vừa tức giận nói.
" Bọn khốn đó..tẩm độc vào kiếm..chết tiệt!!!"
Vèo!!! Vèo!!!
Mũi tên găm vào con ngựa, ngựa đau đớn " Hí " lên một tiếng sau đó ngã khụy. Cả hai người cũng theo đó mà ngã xuống. Nhưng Dạ Quân nhanh hơn một bước, trước khi bị ngã hắn đã ôm Vũ Tình đáp đất nhẹ nhàng.
Vì sử dụng nội lực mà Dạ Quân càng bị độc ngấm sâu, sức lực theo đó mà tụt xuống.
Chết tiệt!!! Độc này có tác dụng làm người sức lực cạn kiệt một cách nhanh chóng. Đây không hoàn toàn lấy mạng người được nhưng độc này chẳng khác nào mặc người ta chém giết cả.
Dạ Quân nghe thấy tiếng bước chân dồn dập cách đây không xa. Tay cầm kiếm của hắn bỗng căng chặt lại.
Không ổn, bọn người đó sắp đuổi đến đây rồi!!
Dạ Quân một mình cầm kiếm, chém gãy những mũi tên đang không ngừng lao tới. Chẳng biết hắn cầm kiếm đi lúc nào, nhưng hiện tại đã có chỗ dùng đến.
Một người hay đề phòng như hắn tất nhiên sẽ luôn cầm vũ khí đi rồi.
Thấy những mũi tên không hề có tác dụng gì với Dạ Quân.
Bọn sát thủ không còn cách nào khác, đành thay nhau bay ra từ những bụi rậm rạp có thể che kín người.
Một người...hai người..ba người...có đến 9 người bay ra từ bụi cây.
Vũ Tình lần đầu tiên thấy nhiều người như vậy đòi ám sát hai người. Liền cảm thấy họ đánh giá cao hai người quá rồi.
Nhưng liệu nàng có nhớ là hai người đứng đầu một nước không?
" Nàng ngồi yên ở đây, đừng xuống..." - Âm thanh của Dạ Quân làm nàng hoàn hồn.
Vũ Tình gật đầu lia địa, cho nàng xuống nàng cũng không dám xuống. Nhìn đám sát thủ đang tấn công Dạ Quân, Vũ Tình bỗng lo lắng vô cùng. Nhưng rất nhanh, sự sợ hãi đã xâm chiếm tâm trí nàng. Nàng chỉ có thể quan sát trận chiến nhưng cũng chẳng nhìn được lâu.
Dạ Quân vô cùng uyển chuyển mà tránh từng đường kiếm đang chém về phía mình. Sau đó lại nhân lúc sơ hở đâm tên sát thủ lạ mắt một nhát.
Mấy tên sát thủ lao vào tấn công Dạ Quân. Nhưng có vẻ là nội lực của Dạ Quân vô cùng mạnh, chẳng bao lâu đã có vài tên nằm rạp xuống. Bất động.
Thấy bên mình thất thủ, bọn sát thủ bắt đầu không yên. Bọn họ biết mình không đánh lại hắn, thế là toan bỏ chạy.
Nhưng rất nhanh, một trong số bọn sát thủ sống sót đã liếc đến chỗ Vũ Tình. Bọn chúng liếc mắt ra hiệu cho nhau sau đó ăn ý phối hợp, hai tên cản đường muốn thu hút sự chú ý của Dạ Quân.
Hai tên còn lại liền lao nhanh lại chỗ Vũ Tình. Nhiệm vụ lần này của bọn họ là ám sát hai người, nhưng giết được một người thì cũng là chuyện tốt.
Vũ Tình ôm mặt, nàng không muốn nhìn thấy cảnh tượng chém giết. Nàng rất sợ, vô cùng sợ, nàng chưa nhìn thấy máu người văng tung tóe bao giờ. Nếu bây giờ nàng mà nhìn thấy người chết, chắc chắn sẽ bị ám ảnh không dứt ra được.
Nàng không hề biết mối nguy hiểm đang cận kề. Đợi đến lúc nàng ngẩng đầu lên thì đã thấy hai tên đang cầm kiếm lao nhanh, mũi kiếm đã gần sát mặt nàng. Chỉ cần một đường nữa thôi là chém xuống.
Xoẹt!!!
Theo đường chém xuống, máu đỏ văng lên mặt Vũ Tình. Cảm nhật được mùi máu tanh và cảm giác ươn ướt trên mặt, Vũ Tình liền mở mắt ra.
Kì lạ, nàng không hề có cảm giác đau.
Mở mắt ra, người đầu tiên nhìn thấy là một dáng hình quen thuộc. Không sai, đó chính là Dạ Quân.
Là hắn, hắn đã tiêu diệt hai tên kia sau đó đỡ kiếm cho nàng. Ánh mắt trần ngập sát khí của hắn như không hề cảm thấy đau đớn, hắn đứng một mình, duy ngã độc tôn như một vị quân vương quan sát thế gian rộng lớn của mình, hắn rõ ràng là quân vương không sai vài đâu được. Nhưng chỉ có nàng biết, cánh tay kia máu...từng giọt..từng giọt..dọc theo cánh tay mà chảy xuống.
Dạ Quân chỉ múa vài đường kiếm đã tiêu diệt hai tên còn lại. Một tên trước khi chết không cam lòng, bắn tín hiệu lên trời toan gọi đồng bọn.
Dạ Quân mặc kệ cánh tay bị thương, ôm Vũ Tình nhảy lên ngựa rời đi. Có lẽ sẽ chẳng bao lâu nữa, đồng bọn của những tên sát thủ kia sẽ đến. Đến lúc đó, dựa vào cánh tay bị thương của Dạ Quân không biết chống đỡ được bao lâu.
Vũ Tình không dám nói một lời nào, yên yên phận phận để Dạ Quân mang đi đâu thì đi.
Đi được một lúc, Dạ Quân liền ho khan.
Vũ Tình thấy kì lạ, bị thương mà biểu hiện như thế chắc chắn là có vấn đề. Vừa nghĩ đến đây, đã nghe thấy tiếng Dạ Quân vừa khó chịu, vừa tức giận nói.
" Bọn khốn đó..tẩm độc vào kiếm..chết tiệt!!!"
Vèo!!! Vèo!!!
Mũi tên găm vào con ngựa, ngựa đau đớn " Hí " lên một tiếng sau đó ngã khụy. Cả hai người cũng theo đó mà ngã xuống. Nhưng Dạ Quân nhanh hơn một bước, trước khi bị ngã hắn đã ôm Vũ Tình đáp đất nhẹ nhàng.
Vì sử dụng nội lực mà Dạ Quân càng bị độc ngấm sâu, sức lực theo đó mà tụt xuống.
Chết tiệt!!! Độc này có tác dụng làm người sức lực cạn kiệt một cách nhanh chóng. Đây không hoàn toàn lấy mạng người được nhưng độc này chẳng khác nào mặc người ta chém giết cả.
Dạ Quân nghe thấy tiếng bước chân dồn dập cách đây không xa. Tay cầm kiếm của hắn bỗng căng chặt lại.
Không ổn, bọn người đó sắp đuổi đến đây rồi!!
Bình luận facebook