Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 23: Thiếu Nữ Không Có Lương Tâm (19)
“Bạn học Bạch Cập, bọn tớ có thể đánh tennis với cậu không?” Mấy nữ sinh bước tới hỏi.
Tần Mộng Trân vừa đi đến phía đối diện chuẩn bị thì nhìn thấy vậy, cô ta khinh thường nghĩ.
Chỉ bằng mấy khuôn mặt, dáng người đó mà còn muốn học theo cô ta à?
Tần Mộng Trân đang chờ để cười nhạo mấy người kia, nhưng ngay sau đó lại nghe thấy tiếng hoan hô đầy vui vẻ.
Bạch, Bạch Cập đồng ý!?
Sao có thể!?
Cô ta cảm thấy không thể tin được, cũng định quay lại nhìn xem tình huống thế nào.
“Bạn học Tần Mộng Trân, bọn tớ và Bạch Cập là một đội, cậu tìm thêm người đi, bọn mình cùng chơi tennis.”
“Đúng vậy, làm phiền bạn học Tần phải tìm thêm người rồi.”
Mấy nữ sinh kia nói vậy làm đôi chân cô ta cứng đờ lại, trên mặt vẫn nở nụ cười: “Được.”
Lúc cúi đầu giả vờ sửa soạn lại quần áo mới giận dữ cắn chặt hàm răng.
Tại sao cuối cùng lại như vậy!
Cô ta ngẩng đầu nhìn xung quanh, lại thấy Bạch Mạn Tinh đang đứng cạnh rào chắn nhìn Phác Tiêu chơi bóng rổ.
Còn bên kia, Tô Mộc đang nói chuyện phiếm với mấy nữ sinh.
“Bạn học Bạch, cậu chơi tennis có tốt không?” Nữ sinh A nâng mặt, nhìn cô bằng đôi mắt hình trái tim, được nhìn nam thần ở khoảng cách gần như này mới thấy làn da của nam thần quá là đẹp.
“Cũng được.” Tô Mộc trả lời.
“Bạn học Bạch, ngoài tennis, cậu có biết chơi bóng rổ không?” Nữ sinh B hưng phấn lên tiếng, não bổ dáng vẻ đẹp trai của nam thần trên sân bóng rổ.
Có thể đừng quyến rũ như vậy có được không.
“Biết."
Dù mấy người đó hỏi thế nào, câu trả lời của Tô Mộc vĩnh viễn ngắn gọn như thế.
Mấy nữ sinh hỏi có thể đánh tennis cùng nhau không được đồng ý, hỏi nhiều câu hỏi như vậy cũng được trả lời. Bọn họ quay đầu nhìn nhau, đều nhìn thấy sự hâm mộ trong đáy mắt.
Quá đẹp traiiiii, không chỉ đẹp trai mà còn thân thiện, không lạnh lùng như vẻ bề ngoài.
“Bạn học Bạch, chúng ta có thể bắt đầu rồi.” Bên kia truyền đến giọng nói ngọt ngào của Tần Mộng Trân.
Nhìn mấy người kia nói chuyện vui vẻ, cô ta thật sự nôn nóng muốn chết đi được.
Quan hệ của Bạch Mạn Tinh và cô ta cũng không tệ lắm, cho nên cũng có cùng cảm giác ấy.
Trận đấu trên sân tennis hấp dẫn đông đảo nữ sinh tới xem.
Dáng vẻ đẹp trai lưu loát, động tác không chút dư thừa trên sân cũng cuốn lấy tầm mắt của mọi người.
Tiếng hét không ngừng vang lên: "Bạch Cập cố lên!”
“Bạch Cập đẹp trai quá, a a a a……”
“Tuyệt vời, bạn học Bạch Cập tuyệt đối sẽ chiến thắng!”
……
Tô Mộc cùng nữ sinh A một đội đấu với Tần Mộng Trân và một nam sinh, thắng tuyệt đối.
Kết thúc trận đấu, bọn họ ngồi nghỉ, còn đội tiếp theo tiếp tục.
“Bạn học Bạch, uống nước đi.” Nữ sinh B cùng đội đỏ mặt đưa một chai nước cho cô.
“Cảm ơn.” Tô Mộc nhận lấy rồi mở nắp ngửa đầu uống nước.
Phần tóc mái dính mồ hôi, sườn mặt hoàn mỹ cùng đường cong duyên dáng của phần cổ……
Mấy nữ sinh nhìn chăm chú hinh ảnh này, không muốn bỏ lỡ dù chỉ một giây.
“Ực ——” không biết là ai nuốt nước bọt.
Trận đấu trên sân nhanh chóng kết thúc.
“Bạn học Bạch, cậu có thể đánh với mình không?” Nữ sinh C sắp lên sân nhìn cô với ánh mắt chờ mong.
Tô Mộc xoay xoay cổ tay rồi đứng dậy cầm lấy vợt tennis để bên cạnh: “Đi.”
Đã lâu rồi không được sảng khoái đổ mồ hôi như vậy, cô cũng rất muốn tiếp tục chơi.
Cô vừa xuất hiện, trên sân lại là từng tiếng hét chói tai.
“Sao vậy?” Bên sân bóng rổ đang nghỉ ngơi, giọng nói trầm thấp của Phác Tiêu đột nhiên vang lên sau lưng Bạch Mạn Tinh.
“Fan nữ của cậu em trai của tôi chứ gì.” Bạch Mạn Tinh lạnh lùng cười nói.
Đúng là không biết tại sao bây giờ nữ sinh không có tí rụt rè nào như vậy, một thằng con trai trông như con gái có gì đẹp đẽ không biết, còn không bằng……
Cô nhìn Phác Tiêu, trong mắt có thêm vài phần nóng bỏng.
“Phác Tiêu, anh có muốn chơi tennis không?”
Được đăng tại webtruyen
Mọi người có rảnh ghé đọc mấy bộ truyện mình đang edit nha *tim tim*
Tần Mộng Trân vừa đi đến phía đối diện chuẩn bị thì nhìn thấy vậy, cô ta khinh thường nghĩ.
Chỉ bằng mấy khuôn mặt, dáng người đó mà còn muốn học theo cô ta à?
Tần Mộng Trân đang chờ để cười nhạo mấy người kia, nhưng ngay sau đó lại nghe thấy tiếng hoan hô đầy vui vẻ.
Bạch, Bạch Cập đồng ý!?
Sao có thể!?
Cô ta cảm thấy không thể tin được, cũng định quay lại nhìn xem tình huống thế nào.
“Bạn học Tần Mộng Trân, bọn tớ và Bạch Cập là một đội, cậu tìm thêm người đi, bọn mình cùng chơi tennis.”
“Đúng vậy, làm phiền bạn học Tần phải tìm thêm người rồi.”
Mấy nữ sinh kia nói vậy làm đôi chân cô ta cứng đờ lại, trên mặt vẫn nở nụ cười: “Được.”
Lúc cúi đầu giả vờ sửa soạn lại quần áo mới giận dữ cắn chặt hàm răng.
Tại sao cuối cùng lại như vậy!
Cô ta ngẩng đầu nhìn xung quanh, lại thấy Bạch Mạn Tinh đang đứng cạnh rào chắn nhìn Phác Tiêu chơi bóng rổ.
Còn bên kia, Tô Mộc đang nói chuyện phiếm với mấy nữ sinh.
“Bạn học Bạch, cậu chơi tennis có tốt không?” Nữ sinh A nâng mặt, nhìn cô bằng đôi mắt hình trái tim, được nhìn nam thần ở khoảng cách gần như này mới thấy làn da của nam thần quá là đẹp.
“Cũng được.” Tô Mộc trả lời.
“Bạn học Bạch, ngoài tennis, cậu có biết chơi bóng rổ không?” Nữ sinh B hưng phấn lên tiếng, não bổ dáng vẻ đẹp trai của nam thần trên sân bóng rổ.
Có thể đừng quyến rũ như vậy có được không.
“Biết."
Dù mấy người đó hỏi thế nào, câu trả lời của Tô Mộc vĩnh viễn ngắn gọn như thế.
Mấy nữ sinh hỏi có thể đánh tennis cùng nhau không được đồng ý, hỏi nhiều câu hỏi như vậy cũng được trả lời. Bọn họ quay đầu nhìn nhau, đều nhìn thấy sự hâm mộ trong đáy mắt.
Quá đẹp traiiiii, không chỉ đẹp trai mà còn thân thiện, không lạnh lùng như vẻ bề ngoài.
“Bạn học Bạch, chúng ta có thể bắt đầu rồi.” Bên kia truyền đến giọng nói ngọt ngào của Tần Mộng Trân.
Nhìn mấy người kia nói chuyện vui vẻ, cô ta thật sự nôn nóng muốn chết đi được.
Quan hệ của Bạch Mạn Tinh và cô ta cũng không tệ lắm, cho nên cũng có cùng cảm giác ấy.
Trận đấu trên sân tennis hấp dẫn đông đảo nữ sinh tới xem.
Dáng vẻ đẹp trai lưu loát, động tác không chút dư thừa trên sân cũng cuốn lấy tầm mắt của mọi người.
Tiếng hét không ngừng vang lên: "Bạch Cập cố lên!”
“Bạch Cập đẹp trai quá, a a a a……”
“Tuyệt vời, bạn học Bạch Cập tuyệt đối sẽ chiến thắng!”
……
Tô Mộc cùng nữ sinh A một đội đấu với Tần Mộng Trân và một nam sinh, thắng tuyệt đối.
Kết thúc trận đấu, bọn họ ngồi nghỉ, còn đội tiếp theo tiếp tục.
“Bạn học Bạch, uống nước đi.” Nữ sinh B cùng đội đỏ mặt đưa một chai nước cho cô.
“Cảm ơn.” Tô Mộc nhận lấy rồi mở nắp ngửa đầu uống nước.
Phần tóc mái dính mồ hôi, sườn mặt hoàn mỹ cùng đường cong duyên dáng của phần cổ……
Mấy nữ sinh nhìn chăm chú hinh ảnh này, không muốn bỏ lỡ dù chỉ một giây.
“Ực ——” không biết là ai nuốt nước bọt.
Trận đấu trên sân nhanh chóng kết thúc.
“Bạn học Bạch, cậu có thể đánh với mình không?” Nữ sinh C sắp lên sân nhìn cô với ánh mắt chờ mong.
Tô Mộc xoay xoay cổ tay rồi đứng dậy cầm lấy vợt tennis để bên cạnh: “Đi.”
Đã lâu rồi không được sảng khoái đổ mồ hôi như vậy, cô cũng rất muốn tiếp tục chơi.
Cô vừa xuất hiện, trên sân lại là từng tiếng hét chói tai.
“Sao vậy?” Bên sân bóng rổ đang nghỉ ngơi, giọng nói trầm thấp của Phác Tiêu đột nhiên vang lên sau lưng Bạch Mạn Tinh.
“Fan nữ của cậu em trai của tôi chứ gì.” Bạch Mạn Tinh lạnh lùng cười nói.
Đúng là không biết tại sao bây giờ nữ sinh không có tí rụt rè nào như vậy, một thằng con trai trông như con gái có gì đẹp đẽ không biết, còn không bằng……
Cô nhìn Phác Tiêu, trong mắt có thêm vài phần nóng bỏng.
“Phác Tiêu, anh có muốn chơi tennis không?”
Được đăng tại webtruyen
Mọi người có rảnh ghé đọc mấy bộ truyện mình đang edit nha *tim tim*
Bình luận facebook