Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6: Thế giới 1: THANH MAI TRÚC MÃ (6)
Quân Hàn đèo Khả Lạc trở về nhà.
- Hàn, cậu không thích Lý Nhược Vân hả?
- Ừm. - Quân Hàn trả lời bằng giọng mũi, mắt anh kiên định nhìn thẳng về phía trước "Sao mình có thể thích cô ta được chứ".
Khả Lạc nghe thế liền im lặng, tay cô nhẹ nắm lấy áo sơ mi trắng của anh " Tên này thật sự là trọng sinh rồi, công lược lần này có vẻ khó đây."- cô nghĩ. Quân Hàn giật người khi nhận thấy cô đang bám vào áo anh, nếu là kiếp trước thì anh sẽ hạnh phúc đến bay lên trời rồi, nhưng bây giờ có lẽ là không như thế.
...----------------...
Buổi tối, đang nghe điện thoại thì Quân Hàn thấy có tiếng gõ cửa:
- Tôi có chút việc, ngắt máy đây.
- Vâng, Hàn tổng. - Người bên kia đáp.
- Quân Hàn siết chặt chiếc điện thoại, mắt nhìn thẳng cái cửa:
Ai?
- Là tớ, tớ không hiểu bài toán hồi sáng nên.. muốn nhờ cậu giảng lại giúp tớ. - Giọng Khả Lạc vang lên.
- Cửa không khóa.
Khả Lạc mở cửa bước vào phòng, cô đặt sách toán lên bàn cậu, lật ra trang sách mà hồi sáng đã học:
Chỗ này, chỗ này và câu hỏi này, tớ không hiểu.
Quân Hàn nhìn sách, giọng anh vang lên, giảng lại những phần mà cô nói không hiểu, giọng anh trầm ấm, hơi khàn khàn, Khả Lạc cảm nhận như vậy.
- Bài này tớ không biết làm. - Khả Lạc chỉ vào trang sách.
Quân Hàn đọc toàn bộ câu hỏi, anh ngước nhìn cô:
Áp dụng công thức là ra.
Khả Lạc mắt giựt giựt, cô giả bộ xoắn tay áo lên như muốn đánh cậu ấy:
- Ra cái mụ nội cậu á!!
Quân Hàn phì cười:
- Giỡn thôi, tập trung lại tôi chỉ cậu làm.
Tối đó hai người cùng nhau làm bài tập đến khuya.
......................
Buổi sáng, Khả Lạc bước xuống nhà ăn, cô kéo ghế ngồi cạnh Quân Hàn, đang ăn thì thấy trong chén mình có thêm một quả trứng ốp la, cô quay mặt qua nhìn Quân Hàn, khóe miệng cong cong:
Cảm ơn.
Bà Quân huýnh huýnh cánh tay ông Quân, ra hiệu kêu ông Quân nhìn hai đứa nhỏ, ông Quân cười:
Hai đứa tình cảm thật đấy.
- Phải chi Lạc Lạc chưa có hôn ước thì đã làm con dâu nhà họ Quân rồi.
Bà Quân tiếp lời. Nói xong bà mới nhận ra mình nói sai, nhìn sắc mặt đứa con trai tối sầm lại, bà Quân ân hận.
Ông Quân thấy thế liền đổi chủ đề nói chuyện, phá vỡ bầu không khí lạnh băng lúc nãy.
Khả Lạc vừa ra khỏi nhà liền thấy bác tài xế đang đợi, cô lại gần hỏi:
Hàn đâu rồi bác.
- Cậu chủ đã đi trước rồi tiểu thư.
Khả Lạc nhún vai, lên xe đến trường. Bước vào lớp, cô thấy Quân Hàn nằm gục trên bàn, cạnh đó là Lý Nhược Vân đang nói ríu rít. "Tiểu Cửu, xuất hiện hiệu ứng bươm bướm rồi".
Tiểu Cửu bay quanh Khả Lạc:
- Phải, người nữ chủ tiếp cận là nam phụ, không phải nam chủ, có thể là do việc nam phụ trọng sinh gây nên.
Khả Lạc trầm tư, thế giới này phải phá vỡ mối quan hệ giữa nam chủ và nữ chủ, lại phải công lược nam phụ, nam phụ lại có mối ngăn cách với nguyên chủ, cô thật khổ tâm!
Chuông reo, giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, cô thông báo:
Tập trung nào, nửa tháng sau trường mình sẽ có ' Cuộc thi King- Queen', lựa ra cặp đôi đẹp nhất trường, bây giờ cô sẽ phân cặp nhé. Lý Nhược Vân
- Dạ
- Em với Quân Hàn nhé
- Lý Nhược Vân thẹn thùng:
- Dạ nghe theo cô ạ.
Cô giáo gật đầu:
Doãn Lạc
- Dạ vâng? - Khả Lạc lên tiếng
- Em với Dương Phong Triệt là 1 cặp nhé.
- Không muốn. - Dương Phong Triệt lên tiếng với giọng điệu chán ghét
- Em xin từ chối. - Giọng Khả Lạc vang lên cùng lúc với Dương Phong Triệt, hắn ta quay xuống nhìn cô với vẻ mặt ngạc nhiên lại đầy sự ' không thể ngờ được ', Dương Phong Triệt đen mặt, mấy ngày nay cô cứ tránh mặt hắn, điều này khiến hắn khá bực bội.
Khả Lạc đưa tay chỉ về phía Quân Hàn, lên tiếng:
- Em muốn ghép với tiểu Hàn.
Cô giáo khó xử nhìn Quân Hàn:
- Nhưng... Quân Hàn em thấy thế nào?
- Bạn học Doãn Lạc ạ. - Quân Hàn lên tiếng.
Lý Nhược Vân nghe thấy thế liền cắn chặt răng, đầu hơi cuối xuống che đi gương mặt căm tức " Tại sao cứ luôn là cô ta ".
Cô giáo nghe lựa chọn của Quân Hàn xong thì nói:
Vậy Lý Nhược Vân ghép với Dương Phong Triệt nhé.
- Dạ, vâng ạ. - Lý Nhược Vân nâng lên gương mặt giả tạo, mỉm cười.
- Hàn, cậu không thích Lý Nhược Vân hả?
- Ừm. - Quân Hàn trả lời bằng giọng mũi, mắt anh kiên định nhìn thẳng về phía trước "Sao mình có thể thích cô ta được chứ".
Khả Lạc nghe thế liền im lặng, tay cô nhẹ nắm lấy áo sơ mi trắng của anh " Tên này thật sự là trọng sinh rồi, công lược lần này có vẻ khó đây."- cô nghĩ. Quân Hàn giật người khi nhận thấy cô đang bám vào áo anh, nếu là kiếp trước thì anh sẽ hạnh phúc đến bay lên trời rồi, nhưng bây giờ có lẽ là không như thế.
...----------------...
Buổi tối, đang nghe điện thoại thì Quân Hàn thấy có tiếng gõ cửa:
- Tôi có chút việc, ngắt máy đây.
- Vâng, Hàn tổng. - Người bên kia đáp.
- Quân Hàn siết chặt chiếc điện thoại, mắt nhìn thẳng cái cửa:
Ai?
- Là tớ, tớ không hiểu bài toán hồi sáng nên.. muốn nhờ cậu giảng lại giúp tớ. - Giọng Khả Lạc vang lên.
- Cửa không khóa.
Khả Lạc mở cửa bước vào phòng, cô đặt sách toán lên bàn cậu, lật ra trang sách mà hồi sáng đã học:
Chỗ này, chỗ này và câu hỏi này, tớ không hiểu.
Quân Hàn nhìn sách, giọng anh vang lên, giảng lại những phần mà cô nói không hiểu, giọng anh trầm ấm, hơi khàn khàn, Khả Lạc cảm nhận như vậy.
- Bài này tớ không biết làm. - Khả Lạc chỉ vào trang sách.
Quân Hàn đọc toàn bộ câu hỏi, anh ngước nhìn cô:
Áp dụng công thức là ra.
Khả Lạc mắt giựt giựt, cô giả bộ xoắn tay áo lên như muốn đánh cậu ấy:
- Ra cái mụ nội cậu á!!
Quân Hàn phì cười:
- Giỡn thôi, tập trung lại tôi chỉ cậu làm.
Tối đó hai người cùng nhau làm bài tập đến khuya.
......................
Buổi sáng, Khả Lạc bước xuống nhà ăn, cô kéo ghế ngồi cạnh Quân Hàn, đang ăn thì thấy trong chén mình có thêm một quả trứng ốp la, cô quay mặt qua nhìn Quân Hàn, khóe miệng cong cong:
Cảm ơn.
Bà Quân huýnh huýnh cánh tay ông Quân, ra hiệu kêu ông Quân nhìn hai đứa nhỏ, ông Quân cười:
Hai đứa tình cảm thật đấy.
- Phải chi Lạc Lạc chưa có hôn ước thì đã làm con dâu nhà họ Quân rồi.
Bà Quân tiếp lời. Nói xong bà mới nhận ra mình nói sai, nhìn sắc mặt đứa con trai tối sầm lại, bà Quân ân hận.
Ông Quân thấy thế liền đổi chủ đề nói chuyện, phá vỡ bầu không khí lạnh băng lúc nãy.
Khả Lạc vừa ra khỏi nhà liền thấy bác tài xế đang đợi, cô lại gần hỏi:
Hàn đâu rồi bác.
- Cậu chủ đã đi trước rồi tiểu thư.
Khả Lạc nhún vai, lên xe đến trường. Bước vào lớp, cô thấy Quân Hàn nằm gục trên bàn, cạnh đó là Lý Nhược Vân đang nói ríu rít. "Tiểu Cửu, xuất hiện hiệu ứng bươm bướm rồi".
Tiểu Cửu bay quanh Khả Lạc:
- Phải, người nữ chủ tiếp cận là nam phụ, không phải nam chủ, có thể là do việc nam phụ trọng sinh gây nên.
Khả Lạc trầm tư, thế giới này phải phá vỡ mối quan hệ giữa nam chủ và nữ chủ, lại phải công lược nam phụ, nam phụ lại có mối ngăn cách với nguyên chủ, cô thật khổ tâm!
Chuông reo, giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, cô thông báo:
Tập trung nào, nửa tháng sau trường mình sẽ có ' Cuộc thi King- Queen', lựa ra cặp đôi đẹp nhất trường, bây giờ cô sẽ phân cặp nhé. Lý Nhược Vân
- Dạ
- Em với Quân Hàn nhé
- Lý Nhược Vân thẹn thùng:
- Dạ nghe theo cô ạ.
Cô giáo gật đầu:
Doãn Lạc
- Dạ vâng? - Khả Lạc lên tiếng
- Em với Dương Phong Triệt là 1 cặp nhé.
- Không muốn. - Dương Phong Triệt lên tiếng với giọng điệu chán ghét
- Em xin từ chối. - Giọng Khả Lạc vang lên cùng lúc với Dương Phong Triệt, hắn ta quay xuống nhìn cô với vẻ mặt ngạc nhiên lại đầy sự ' không thể ngờ được ', Dương Phong Triệt đen mặt, mấy ngày nay cô cứ tránh mặt hắn, điều này khiến hắn khá bực bội.
Khả Lạc đưa tay chỉ về phía Quân Hàn, lên tiếng:
- Em muốn ghép với tiểu Hàn.
Cô giáo khó xử nhìn Quân Hàn:
- Nhưng... Quân Hàn em thấy thế nào?
- Bạn học Doãn Lạc ạ. - Quân Hàn lên tiếng.
Lý Nhược Vân nghe thấy thế liền cắn chặt răng, đầu hơi cuối xuống che đi gương mặt căm tức " Tại sao cứ luôn là cô ta ".
Cô giáo nghe lựa chọn của Quân Hàn xong thì nói:
Vậy Lý Nhược Vân ghép với Dương Phong Triệt nhé.
- Dạ, vâng ạ. - Lý Nhược Vân nâng lên gương mặt giả tạo, mỉm cười.
Bình luận facebook