Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 87: Ác Nữ Phế Hậu Không Dễ Làm (17)
Đường xá của Tây Hạ quốc về đêm vô cùng náo nhiệt, đèn điện được thắp lên, sáng rực cả một góc trời. Hoà vào quang cảnh là tiếng cười đùa của trẻ nhỏ và tiếng reo bán từ các sạp hàng ven sông.
Ẩn trong đám đông tấp nập là một vị công tử hắc y phục lịch lãm. Nói là công tử quả thật là có chút sai. Bởi vì đây chính là Quân Dao nha!
Quân Dao cầm quạt ngọc phe phẩy, rất thoả mãn mà cười một tiếng lớn.
- Đúng! Chính là cái cảm giác này!
Cô cứ đứng đó nói to rồi cười giòn. Tất nhiên vì hành động bất bình thường, cô đã nhanh chóng thu về một lượng ánh nhìn khinh bỉ.
Vị công tử này hảo soái cũng hảo điên khùng!
Hệ thống từ trong không gian cầm lên một cái túi ni nông màu đen, cẩn thận úp lên mặt. Cả cơ thể củ cải cứ run lên từng hồi, ẩn sâu trong đôi mắt là một mảng hoang mang vô tận.
Đây không phải là kí chủ nhà nó! Tỷ tỷ nhà bên à, đổi người gấp!
Quân Dao cười chán chê liền trở về bộ dạng phong lãng. Cô đút tay vào túi quần, từ từ tiến vào một thanh lâu gần đó.
Suốt quãng thời gian ở trong cung, cô đã không ít lần nghe đến tửu lâu này. Nơi này chính là một thanh lâu, một tửu lầu bậc nhất của Tây Hạ quốc. Chính là theo kiểu rượu ngon ấp ủ nghìn năm cùng mĩ nhân xinh đẹp tuyệt diễm. Tất cả đều khiến cho nam nhân mê mệt.
Vừa thấy có khách đến, một tiểu nhị nhanh chóng đi đến, bày ra thái độ rất tận tình mà chào hỏi.
- Vị công tử này là lần đầu đến sao? Ta sẽ giới thiệu cho ngài những thứ tốt nhất!
- Được, dẫn đường đi.
Quân Dao híp đôi mắt phượng lại, khoé miệng cũng cong lên một nụ cười ma mị câu nhân. Cả cơ thể toả ra mùi hương chết người.
Tiểu nhị nào đó: Sao có cảm giác như ta muốn một cái đồng tính luyến ái?
Rất nhanh sau đó, Quân Dao đã được tiểu nhị kia dẫn đến một bàn ở hành lang tầng hai. Từ đây có thể nhìn được toàn cảnh tầng một. Hơn nữa, đối diện với bàn này chính là sân khấu lớn.
Cô nhìn bàn rồi rất ưng ý gật đầu một cái.
Bàn lớn như vậy, sẽ ngồi được rất nhiều mĩ nhân nha!
- Phục vụ, mau đến đây.
Quân Dao ngồi xuống bàn rồi phất tay một cái, điệu bộ chính là toả ra khí chất của một kẻ có tiền.
Tiểu nhị nghe xong mặt có chút nghệt ra.
Vị công tử này à, ta chính là luôn đứng ở đây đó!
Sau khi gọi món, cô tất nhiên không quên dặn tiểu nhị kia mang đến mĩ nhân. Xong xuôi, Quân Dao lại tiếp tục nhìn vào sân khấu.
Không lâu sau, bốn nữ nhân xinh đẹp e thẹn bước đến trước mặt cô, ai cùng đều nhìn chằm chằm vào cô với ánh nhìn thèm thuồng.
Thực sự là có chút sợ hãi.
Nhưng mà vì đẹp nên được tha thứ!
Gạt hết suy nghĩ sang một bên, Quân Dao cười lên đầy hào hoa. Cô mở rộng vòng tay của mình ra, tùy ý để cho mỹ nữ xà vào. Cảm giác này chính là vô cùng khoái!
Trong khi cô đang dang rộng tay hạnh phúc cùng mỹ nhân thì bên dưới thanh lâu cũng đã đón thêm một vị khách mới.
Anh ta một thân bạch y nhu nhuận mà lại toát lên vẻ quyền quý.
Nam nhân đó vừa bước vào trong đã bị thu hút bởi một giọng cười có chút thiếu ý tứ. Anh ta đưa ánh mắt dò xét lên nhìn theo hướng phát ra âm thanh, sau mới nhíu mày một cái rồi bước đi.
Bên trên, Quân Dao vẫn rất vui vẻ mà ôm mĩ nahan uống rượu, bộ dạng thoáng chốc đã say mèm.
Nhận thấy vị công tử trước mắt đã say, bốn mĩ nhân liền nhìn nhau cười đầy ẩn ý. Bọn họ cùng hợp sức dìu cô đứng dậy, chỉ là có chút khó khăn.
Quân Dao dù sau vẫn nhận thấy cơ thể mình bị kéo đi, cô nhanh chóng vung tay thật mạnh, thành công đem bốn mĩ nhân ngã uỳnh xuống đất.
- Hỗn láo, dám chiếm tiện nghi của bổn công tử.
Quân Dao "công tử" vừa nói vừa loạng choạng như sắp ngã xuống đất, gương mặt vì say rượu mà đỏ ửng lên, thật sự rất câu nhân.
Cô chầm chậm tiến đến bên bốn cô gái kia, bàn tay nhỏ không nhịn được mà tò mò đưa tay giật tóc của một người.
Nữ nhân bị giật tóc hét lên một tiếng thật lớn. Sau đó, người ta chỉ thấy trên tay vị công tử là một bộ tóc mềm mại, nữ nhân ngồi kia đầu đã không còn một sợi tóc. Cô ta bị nhục nhã liền ôm đầu bỏ chạy. Để lại Quân Dao đang ngơ ngác cùng khuôn mặt sợ hãi của ba vị tỷ muội.
Khách khứa sau khi thấy một màn này liền cười ồ lên giòn dã, có vẻ đối với chuyện vừa rồi là vô cùng thích thú.
Trong góc tối, nam nhân thân bạch y che miệng cười nhẹ. Sau đó liền rời khỏi ghế, tiến về phía của cô.
Anh ta chầm chậm bước đến, cẩn thận kéo cô vào lòng. Đôi mắt tinh tường dường như xuất hiện một mảng bất lực.
Anh cất lên âm giọng ấm áp nhẹ nhàng, bàn tay cũng cẩn thận vuốt lại phần tóc rồi của cô.
- Tỷ tỷ, đừng nháo nữa.
Quân Dao trong cơn say chỉ mơ hồ nghe thấy như có ai gọi mình. Đang muốn ngẩng mặt lên xem thử thì đã bị cơn buồn ngủ ấp đến, cô đành nhắm mắt lại, hoàn toàn chìm vào cơn mê mặc cho người kia bế mình rời khỏi.
Khách của thanh lâu: Hảo kích thích!
Ẩn trong đám đông tấp nập là một vị công tử hắc y phục lịch lãm. Nói là công tử quả thật là có chút sai. Bởi vì đây chính là Quân Dao nha!
Quân Dao cầm quạt ngọc phe phẩy, rất thoả mãn mà cười một tiếng lớn.
- Đúng! Chính là cái cảm giác này!
Cô cứ đứng đó nói to rồi cười giòn. Tất nhiên vì hành động bất bình thường, cô đã nhanh chóng thu về một lượng ánh nhìn khinh bỉ.
Vị công tử này hảo soái cũng hảo điên khùng!
Hệ thống từ trong không gian cầm lên một cái túi ni nông màu đen, cẩn thận úp lên mặt. Cả cơ thể củ cải cứ run lên từng hồi, ẩn sâu trong đôi mắt là một mảng hoang mang vô tận.
Đây không phải là kí chủ nhà nó! Tỷ tỷ nhà bên à, đổi người gấp!
Quân Dao cười chán chê liền trở về bộ dạng phong lãng. Cô đút tay vào túi quần, từ từ tiến vào một thanh lâu gần đó.
Suốt quãng thời gian ở trong cung, cô đã không ít lần nghe đến tửu lâu này. Nơi này chính là một thanh lâu, một tửu lầu bậc nhất của Tây Hạ quốc. Chính là theo kiểu rượu ngon ấp ủ nghìn năm cùng mĩ nhân xinh đẹp tuyệt diễm. Tất cả đều khiến cho nam nhân mê mệt.
Vừa thấy có khách đến, một tiểu nhị nhanh chóng đi đến, bày ra thái độ rất tận tình mà chào hỏi.
- Vị công tử này là lần đầu đến sao? Ta sẽ giới thiệu cho ngài những thứ tốt nhất!
- Được, dẫn đường đi.
Quân Dao híp đôi mắt phượng lại, khoé miệng cũng cong lên một nụ cười ma mị câu nhân. Cả cơ thể toả ra mùi hương chết người.
Tiểu nhị nào đó: Sao có cảm giác như ta muốn một cái đồng tính luyến ái?
Rất nhanh sau đó, Quân Dao đã được tiểu nhị kia dẫn đến một bàn ở hành lang tầng hai. Từ đây có thể nhìn được toàn cảnh tầng một. Hơn nữa, đối diện với bàn này chính là sân khấu lớn.
Cô nhìn bàn rồi rất ưng ý gật đầu một cái.
Bàn lớn như vậy, sẽ ngồi được rất nhiều mĩ nhân nha!
- Phục vụ, mau đến đây.
Quân Dao ngồi xuống bàn rồi phất tay một cái, điệu bộ chính là toả ra khí chất của một kẻ có tiền.
Tiểu nhị nghe xong mặt có chút nghệt ra.
Vị công tử này à, ta chính là luôn đứng ở đây đó!
Sau khi gọi món, cô tất nhiên không quên dặn tiểu nhị kia mang đến mĩ nhân. Xong xuôi, Quân Dao lại tiếp tục nhìn vào sân khấu.
Không lâu sau, bốn nữ nhân xinh đẹp e thẹn bước đến trước mặt cô, ai cùng đều nhìn chằm chằm vào cô với ánh nhìn thèm thuồng.
Thực sự là có chút sợ hãi.
Nhưng mà vì đẹp nên được tha thứ!
Gạt hết suy nghĩ sang một bên, Quân Dao cười lên đầy hào hoa. Cô mở rộng vòng tay của mình ra, tùy ý để cho mỹ nữ xà vào. Cảm giác này chính là vô cùng khoái!
Trong khi cô đang dang rộng tay hạnh phúc cùng mỹ nhân thì bên dưới thanh lâu cũng đã đón thêm một vị khách mới.
Anh ta một thân bạch y nhu nhuận mà lại toát lên vẻ quyền quý.
Nam nhân đó vừa bước vào trong đã bị thu hút bởi một giọng cười có chút thiếu ý tứ. Anh ta đưa ánh mắt dò xét lên nhìn theo hướng phát ra âm thanh, sau mới nhíu mày một cái rồi bước đi.
Bên trên, Quân Dao vẫn rất vui vẻ mà ôm mĩ nahan uống rượu, bộ dạng thoáng chốc đã say mèm.
Nhận thấy vị công tử trước mắt đã say, bốn mĩ nhân liền nhìn nhau cười đầy ẩn ý. Bọn họ cùng hợp sức dìu cô đứng dậy, chỉ là có chút khó khăn.
Quân Dao dù sau vẫn nhận thấy cơ thể mình bị kéo đi, cô nhanh chóng vung tay thật mạnh, thành công đem bốn mĩ nhân ngã uỳnh xuống đất.
- Hỗn láo, dám chiếm tiện nghi của bổn công tử.
Quân Dao "công tử" vừa nói vừa loạng choạng như sắp ngã xuống đất, gương mặt vì say rượu mà đỏ ửng lên, thật sự rất câu nhân.
Cô chầm chậm tiến đến bên bốn cô gái kia, bàn tay nhỏ không nhịn được mà tò mò đưa tay giật tóc của một người.
Nữ nhân bị giật tóc hét lên một tiếng thật lớn. Sau đó, người ta chỉ thấy trên tay vị công tử là một bộ tóc mềm mại, nữ nhân ngồi kia đầu đã không còn một sợi tóc. Cô ta bị nhục nhã liền ôm đầu bỏ chạy. Để lại Quân Dao đang ngơ ngác cùng khuôn mặt sợ hãi của ba vị tỷ muội.
Khách khứa sau khi thấy một màn này liền cười ồ lên giòn dã, có vẻ đối với chuyện vừa rồi là vô cùng thích thú.
Trong góc tối, nam nhân thân bạch y che miệng cười nhẹ. Sau đó liền rời khỏi ghế, tiến về phía của cô.
Anh ta chầm chậm bước đến, cẩn thận kéo cô vào lòng. Đôi mắt tinh tường dường như xuất hiện một mảng bất lực.
Anh cất lên âm giọng ấm áp nhẹ nhàng, bàn tay cũng cẩn thận vuốt lại phần tóc rồi của cô.
- Tỷ tỷ, đừng nháo nữa.
Quân Dao trong cơn say chỉ mơ hồ nghe thấy như có ai gọi mình. Đang muốn ngẩng mặt lên xem thử thì đã bị cơn buồn ngủ ấp đến, cô đành nhắm mắt lại, hoàn toàn chìm vào cơn mê mặc cho người kia bế mình rời khỏi.
Khách của thanh lâu: Hảo kích thích!
Bình luận facebook