Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-121
Chương 121: Xin chào, vampire đại vương của ta (11)
Rầm, rầm, rầm.
Hạ Hạ không chút lưu tình nào vung kiếm những thứ bàn gỗ bay về phía cô bị cô chém làm đôi.
Tên vampire dùng ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô hận không thể giết cô ngay lập tức, hắn tức giận gào lên: "Ngươi rốt cuộc muốn gì?"
Hạ Hạ giơ kiếm chỉ về phía hắn: "Ta hỏi lần cuối ngươi rốt cuộc đầu độc hắn loại độc gì?"
Tên vampire nghe vậy cười nói: "Ngươi nói Lục Ngạn? Ha ha ha ngươi tự đi mà tìm cần ta làm gì nếu như ta nói loại thuốc đó không có thuốc giải thì sao?"
Hạ Hạ nghe vậy lập tức lấy ra một cây súng không chút lưu tình nào bắn một lần hết số đạn bạc được nộp trong cây súng.
Tên vampire này vốn đã bị thương do Hạ Hạ lúc đầu tập kích quá bất ngờ đã bắn đạn bạc trúng tay hắn bây giờ sức lực bay của hắn như giảm một nữa rồi. Tuy rằng như vậy thì hắn vẫn có thể né tránh hết những viên đạn bạc kia, sắc mặt Hạ Hạ không chút thay đổi. Tay trái cô biến ra nhiều thanh đao nhỏ được làm bằng bạc, cô như đoán trước được những bước đi của tên vampire phóng cây nào thì đều gần trúng tên vampire. Cho dù tên vampire này có nhanh nhưng mà hắn vẫn không lợi hại bằng Hạ Hạ.
Cô nhảy lên xà ngang của ngôi nhà này lợi dụng một ít lợi thế kéo căng sợi dây bạc trong tay. Rõ ràng cây xà ngang cao hơn hai mét Hạ Hạ lại chẳng ngần ngại mà nhảy xuống sợi dây bạc được cô khéo léo cột lại trên xà ngang thuận lợi cho cô lơ lửng, đạp lên những cây dựng Hạ Hạ vung kém chặt đứt một tay của tên vampire.
Hắn bị kiếm bạc làm bị thương da thịt như bị cháy lên, hắn hét một tiếng đau đớn cuối cùng cũng không bay nhảy lên tầng hai rồi xuống tầng một được nữa.
Hạ Hạ buông tay cô đáp xuống mặt đất nhìn tên vampire co người nằm quằn quại, cô không có sở thích tra tấn người khác bởi vậy nên cô chỉ dùng thanh kiếm bạc đang cầm đâm xuyên qua một chân của tên vampire. Hắn lại hét lên một tiếng thảm thiết.
Hạ Hạ cúi người một chút nhìn gương mặt của tên vampire, cô hỏi: "Một lần cuối cùng." cô gằng từ chữ nói: "Thuốc, giải, ở, đâu?"
Tên vampire mặc dù đuối sức nhưng mà về tính chất thì vẫn không đuối, hắn gắng gượng nói: "Ta nói không có!" vốn hắn tưởng rằng ít nhiều có thể làm cho Hạ Hạ hoang mang nhiều ít lo sợ nếu không có thuốc giải thì Lục Ngạn sẽ ra sao... Nhưng không... cô không lo sợ không hoang mang mà trên mặt chỉ có sự bình tình.
Cô "ồ" một tiếng nói: "Vậy thì ngươi còn sống để làm gì? Nên chết mới tốt, người chết ngoan hơn người sống nhiều. Mà ta quên ngươi cũng chẳng phải người."
Tên vampire vừa hiểu kịp lời nói của cô còn chưa kịp ngọ nguậy thì đã bị Hạ Hạ dùng kiếm bạc đâm qua vị trí trái tim đem hắn bị thiêu thành khói bụi.
Cô đúng dậy phủi phủi tay mình, Tiểu Hệ Hệ lên tiếng hỏi.
[Kí chủ người không sợ boss của người gặp chuyện nếu không có thuốc giải sao?]
Hạ Hạ không trả lời trọng tâm mà bỗng nhiên lảng qua một chủ đề khác.
Cô nói: "Sợ sao?! Tiểu Hệ Hệ em thật biết dùng từ."
Cô không phải chưa từng sợ thứ gì có điều thời gian đã mài giũa cô trở nên khác với ngày xưa, sự sợ hãi vốn chẳng còn xuất hiện trong từ điển của cô. Nhưng mà bây giờ Trần Tử Hàn còn đó, sự sợ hãi có lẽ cũng sẽ không xuất hiện đâu. Dù gì cô cũng không như ngày xưa, cô có đủ sức để bảo vệ hắn.
Tiểu Hệ Hệ không biết trong lòng kí chủ nó rốt cuộc đang nghĩ gì hay là đang nhớ về chuyện gì. Nhưng mà cô biểu hiện nhưng vậy làm cho nó có chút e ngại. Rốt cuộc thì nó mới vừa thông qua hệ thống của tam thiếu tìm hiểu bối cảnh cũng như quá khứ của kí chủ mình.
Hạ Hạ tra kiếm vào vỏ, nói: "Chị đương nhiên không muốn boss nhà chị bị đau. Tên vampire này không nói thì chị đi tìm đến hoàng thất vampire!"
Lời Hạ Hạ nói đi vào hoàng thất cứ như đang nói đi chợ bình thường vậy. Phải biết rằng một nhân loại hay một purified vào được trong đó chưa chắc có thể rời khỏi.
Vòng tay của Hạ Hạ bỗng nhiên báo tin. Cô mở lên thù màn hình chiếu cảnh nhà cô đã bị phá hủy hết một phần tư.
Hạ Hạ: "......"
Đứa nào dám phá nhà bà! Không đúng chẳng lẽ boss nhà cô?!
Lãnh đạo cũng xuất hiện ngay sau đó, ông ta nói: [Nhà cô bị hai tên vampire từ bên ngoài chạy xe vào tông phá như thế. Mặc dù không có nguyên nhân]
Hạ Hạ không xác định: "Hai tên?"
[Đúng vậy hai tên]
Hạ Hạ nhíu mày, xem ra có một tên chạy xe tông nhà cô rồi cứu boss nhà cô ra.
[Tôi không biết bọn chúng vô tình hay cố ý nhưng mà nếu là cố ý thì cô nên cẩn trọng có thể chúng đang cố làm gì đó khiêu khích cũng như cảnh báo cô]
Lãnh đạo nhìn màn hình tắt đi, khóe miệng không nhịn được cong lên. Tốt nhất là những vampire đó nên giết cô ta càng nhanh càng tốt.
Rầm, rầm, rầm.
Hạ Hạ không chút lưu tình nào vung kiếm những thứ bàn gỗ bay về phía cô bị cô chém làm đôi.
Tên vampire dùng ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô hận không thể giết cô ngay lập tức, hắn tức giận gào lên: "Ngươi rốt cuộc muốn gì?"
Hạ Hạ giơ kiếm chỉ về phía hắn: "Ta hỏi lần cuối ngươi rốt cuộc đầu độc hắn loại độc gì?"
Tên vampire nghe vậy cười nói: "Ngươi nói Lục Ngạn? Ha ha ha ngươi tự đi mà tìm cần ta làm gì nếu như ta nói loại thuốc đó không có thuốc giải thì sao?"
Hạ Hạ nghe vậy lập tức lấy ra một cây súng không chút lưu tình nào bắn một lần hết số đạn bạc được nộp trong cây súng.
Tên vampire này vốn đã bị thương do Hạ Hạ lúc đầu tập kích quá bất ngờ đã bắn đạn bạc trúng tay hắn bây giờ sức lực bay của hắn như giảm một nữa rồi. Tuy rằng như vậy thì hắn vẫn có thể né tránh hết những viên đạn bạc kia, sắc mặt Hạ Hạ không chút thay đổi. Tay trái cô biến ra nhiều thanh đao nhỏ được làm bằng bạc, cô như đoán trước được những bước đi của tên vampire phóng cây nào thì đều gần trúng tên vampire. Cho dù tên vampire này có nhanh nhưng mà hắn vẫn không lợi hại bằng Hạ Hạ.
Cô nhảy lên xà ngang của ngôi nhà này lợi dụng một ít lợi thế kéo căng sợi dây bạc trong tay. Rõ ràng cây xà ngang cao hơn hai mét Hạ Hạ lại chẳng ngần ngại mà nhảy xuống sợi dây bạc được cô khéo léo cột lại trên xà ngang thuận lợi cho cô lơ lửng, đạp lên những cây dựng Hạ Hạ vung kém chặt đứt một tay của tên vampire.
Hắn bị kiếm bạc làm bị thương da thịt như bị cháy lên, hắn hét một tiếng đau đớn cuối cùng cũng không bay nhảy lên tầng hai rồi xuống tầng một được nữa.
Hạ Hạ buông tay cô đáp xuống mặt đất nhìn tên vampire co người nằm quằn quại, cô không có sở thích tra tấn người khác bởi vậy nên cô chỉ dùng thanh kiếm bạc đang cầm đâm xuyên qua một chân của tên vampire. Hắn lại hét lên một tiếng thảm thiết.
Hạ Hạ cúi người một chút nhìn gương mặt của tên vampire, cô hỏi: "Một lần cuối cùng." cô gằng từ chữ nói: "Thuốc, giải, ở, đâu?"
Tên vampire mặc dù đuối sức nhưng mà về tính chất thì vẫn không đuối, hắn gắng gượng nói: "Ta nói không có!" vốn hắn tưởng rằng ít nhiều có thể làm cho Hạ Hạ hoang mang nhiều ít lo sợ nếu không có thuốc giải thì Lục Ngạn sẽ ra sao... Nhưng không... cô không lo sợ không hoang mang mà trên mặt chỉ có sự bình tình.
Cô "ồ" một tiếng nói: "Vậy thì ngươi còn sống để làm gì? Nên chết mới tốt, người chết ngoan hơn người sống nhiều. Mà ta quên ngươi cũng chẳng phải người."
Tên vampire vừa hiểu kịp lời nói của cô còn chưa kịp ngọ nguậy thì đã bị Hạ Hạ dùng kiếm bạc đâm qua vị trí trái tim đem hắn bị thiêu thành khói bụi.
Cô đúng dậy phủi phủi tay mình, Tiểu Hệ Hệ lên tiếng hỏi.
[Kí chủ người không sợ boss của người gặp chuyện nếu không có thuốc giải sao?]
Hạ Hạ không trả lời trọng tâm mà bỗng nhiên lảng qua một chủ đề khác.
Cô nói: "Sợ sao?! Tiểu Hệ Hệ em thật biết dùng từ."
Cô không phải chưa từng sợ thứ gì có điều thời gian đã mài giũa cô trở nên khác với ngày xưa, sự sợ hãi vốn chẳng còn xuất hiện trong từ điển của cô. Nhưng mà bây giờ Trần Tử Hàn còn đó, sự sợ hãi có lẽ cũng sẽ không xuất hiện đâu. Dù gì cô cũng không như ngày xưa, cô có đủ sức để bảo vệ hắn.
Tiểu Hệ Hệ không biết trong lòng kí chủ nó rốt cuộc đang nghĩ gì hay là đang nhớ về chuyện gì. Nhưng mà cô biểu hiện nhưng vậy làm cho nó có chút e ngại. Rốt cuộc thì nó mới vừa thông qua hệ thống của tam thiếu tìm hiểu bối cảnh cũng như quá khứ của kí chủ mình.
Hạ Hạ tra kiếm vào vỏ, nói: "Chị đương nhiên không muốn boss nhà chị bị đau. Tên vampire này không nói thì chị đi tìm đến hoàng thất vampire!"
Lời Hạ Hạ nói đi vào hoàng thất cứ như đang nói đi chợ bình thường vậy. Phải biết rằng một nhân loại hay một purified vào được trong đó chưa chắc có thể rời khỏi.
Vòng tay của Hạ Hạ bỗng nhiên báo tin. Cô mở lên thù màn hình chiếu cảnh nhà cô đã bị phá hủy hết một phần tư.
Hạ Hạ: "......"
Đứa nào dám phá nhà bà! Không đúng chẳng lẽ boss nhà cô?!
Lãnh đạo cũng xuất hiện ngay sau đó, ông ta nói: [Nhà cô bị hai tên vampire từ bên ngoài chạy xe vào tông phá như thế. Mặc dù không có nguyên nhân]
Hạ Hạ không xác định: "Hai tên?"
[Đúng vậy hai tên]
Hạ Hạ nhíu mày, xem ra có một tên chạy xe tông nhà cô rồi cứu boss nhà cô ra.
[Tôi không biết bọn chúng vô tình hay cố ý nhưng mà nếu là cố ý thì cô nên cẩn trọng có thể chúng đang cố làm gì đó khiêu khích cũng như cảnh báo cô]
Lãnh đạo nhìn màn hình tắt đi, khóe miệng không nhịn được cong lên. Tốt nhất là những vampire đó nên giết cô ta càng nhanh càng tốt.
Bình luận facebook