Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-284
Chương 462: Bệnh viện xảy ra chuyện
Lâm Nguyệt Dao cảm thấy là giả, còn Đường Mẫn lại cảm thấy là thật.
Dì hai và chú hai đối xử rất nhiệt tình với Tô Văn Kỳ, người ngoài cũng đi hết rồi chỉ còn lại người trong nhà, Đường Mẫn cũng bắt đầu hỏi những câu thường hỏi.
Ví như nhà có mấy người, bố mẹ làm nghề gì, bao giờ kết hôn, có muốn sinh con không, blah blah..
Hỏi đến mức Tô Văn Kỳ đỏ hết cả mặt, tuy cô đã gặp rất nhiều kiểu rồi, nhưng chưa từng trải nghiệm qua kiểu này.
Chỉ có thể hỏi sao đáp vậy.
Đừng thấy rằng Tô văn Kỳ là thiên hậu, khi đến nhà của Tần Lâm cô cũng chỉ là cô con dâu bé nhỏ mà thôi.
Lâm Nguyệt Dao biết bọn họ đang đóng kịch cũng mất hết cả hứng, nói với Tần Lâm.
“Anh họ, còn nhớ lần trước anh nói muốn cho em xem quyển sách dân gian không?”
Tần Lâm mỉm cười: “Ừm, để anh đi lấy cho em”.
Lúc trước Lâm Nguyệt Dao đã nhìn thấy Tần Lâm chữa khỏi được vài căn bệnh khó chữa, nhưng anh không thể giải thích rõ ràng được, anh ấy nói rằng đó là phương thuốc mà anh đã nhìn thấy trong một quyển sách dân gian và Lâm Nguyệt Dao luôn muốn mượn quyển sách ấy.
Tần Lâm cũng chuẩn bị xong rồi, lúc ở nhà anh đã tự viết ra một vài phương thuốc và kết hợp những lí luận giữa Tây y và Đông y, coi như cho Lâm Nguyệt Dao mở mang tầm mắt.
Sau khi cầm quyển sách, Lâm Nguyệt Dao chau mày.
“Cái gì đây, giấy nháp? Anh keo kiệt thật đấy!”
Lâm Nguyệt Dao trợn mắt, cầm quyến sách mang về phòng xem.
Buổi tối, sau khi Tô Văn Kỳ và Tần Lâm rời khỏi nhà dì Hai, lúc này mới thoải mái thở dài.
“Thật mệt chết mà, hóa ra đóng giả bạn gái người khác lại mệt như vậy!”
Tô Văn Kỳ rất tự nhiên khoác tay Tần Lâm, ra vẻ làm nũng, Tần Lâm cũng không từ chối, hai người cứ vậy thong thả bước đi.
“Còn mệt không? Tôi đưa cô đi ăn đồ ngon lấy lại sức”.
“Được thôi, hihi!”
Cả buổi chiều, Tô Văn Kỳ và Tần Lâm đều đi dạo ăn uống, bây giờ kỹ năng diễn xuất của Tô Văn Kỳ ngày càng tinh tế, khoác tay Tần Lâm tung ta tung tăng, đeo cặp kính dâm không ai nhận ra hết.
Khi hai người đang ăn, đột nhiên Lâm Nguyệt Dao gọi điện tới.
“Alo! Anh đang ở đâu vậy, bệnh viện nhà chúng ta xảy ra chuyện rồi!”
Tần Lâm nhíu mày: “Chuyện gì, em bình tĩnh nói”.
Bọn họ mới rời nhà dì Hai chưa được bao lâu, chỉ mới mấy giờ đồng hồ vậy mà bệnh viện đã xảy ra chuyện?
“Em vẫn luôn ngồi trong phòng đọc quyển sách anh đưa, rồi bệnh viện gọi cho em nói có ca cấp cứu, em liền chạy vội tới”.
“Các triệu chứng của bệnh nhân này vừa hay giống y hệt với triệu chứng được ghi trong quyển sách anh đưa cho em, em liền áp dụng luôn cho anh ta, kết quả anh ta bây giờ đang ngất xỉu vì sốc rồi!”
Tần Lâm nhíu chặt mày, cuốn sách đó là do anh tự tay viết, mọi thứ đều được viết rất rõ ràng, triệu chứng và phương thuốc đều được ghi chính xác, nếu như chẩn đoán bệnh chính xác, thì không thể xảy ra sai xót được.
“Bệnh gì?”
“Bài đầu tiên trong cuốn sách, bệnh đại tràng”.
Tần Lâm trau mày: “Được, để anh đến xem sao”.
Nói xong, Tần Lâm chào tạm biệt Tô Văn Kỳ, một mình gọi xe đến bệnh viện, tính mạng của bệnh nhân là quan trọng nhất.
Sau khi đến bệnh viện, Lâm Nguyệt Dao đang đứng đợi anh trong phòng cấp cứu, bên trong còn có hai vị bác sĩ nước ngoài.
“Bác sĩ Lâm, bệnh nhân xảy ra chuyện trong bệnh viện của cô, cô phải chịu toàn bộ trách nhiệm!”
Lâm Nguyệt Dao cau mày, vẻ mặt có chút không vui.
“Bác sĩ Joel, anh nói như vậy hơi quá đáng rồi đấy, rõ ràng các người không chữa được mới chuyển qua đây”.
Vị bác sĩ Joel này là bác sĩ nội khoa của bệnh viện quốc tế tỉnh Hàn Đông, bệnh viên đôi bên cũng có chút quan hệ, bình thường nếu có ca khó chữa hay một số bệnh nan y, hai bên sẽ đều giúp đỡ nhau.
Đây cũng chính là Bệnh viện Nhân Dân duy nhất có quan hệ với bệnh viện tuyến tỉnh.
Chuyện hôm nay là như này, trong lúc đang khám bệnh, bác sĩ Joel cảm thấy trường hợp của bệnh nhân này rất hợp với chữa Đông y, vậy nên đã tận tay chuyển bệnh nhân đến Bệnh viện Nhân Dân, muốn tìm bác sĩ Đông y chữa giúp.
Lâm Nguyệt Dao khong hiểu biết nhiều về Đông y, vốn dĩ không muốn can thiệp, nhưng các triệu chứng lại giống hệt như trong cuốn sách Tần Lâm đưa cho.
Cứ vậy bắt bệnh, cô ấy liền bắt đầu thử.
Kết quả vừa thử đã xảy ra vấn đề, bệnh nhân bất tỉnh vì sốc, bây giờ chỉ có thể bắt đầu cấp cứu.
Bác sĩ Joel hừ lạnh: “Bác sĩ Lâm, tuy rằng chúng tôi đến tìm các cô giúp đỡ, nhưng trình độ của cô quá tệ, coi như y thuật không tốt tôi cũng không trách cô, nhưng cô không chữa được thì thôi, lại còn làm nguy hại đến tính mạng của bệnh nhân! Chuyện này, cô bắt buộc phải chịu trách nhiệm!”
Mấy vị bác sĩ nhìn nhau, ánh mắt vô cùng kiên định.
Bệnh nhân này có thân phận đặc biệt, tên là Lôi Hồng, giới tính nữ, năm nay 30 tuổi.
Tuy rằng vừa đẹp lại vừa trẻ, nhưng thân phận lại vô cùng đặc biệt.
Lôi Hồng quản lý hầu hết các tụ điểm vui chơi trong tỉnh, cả đám giang hồ đường phố, những người nhàn rỗi đều do Lôi Hồng quản lý.
Nữ lão đại của ngành công nghiệp xám, giống như Đoàn Bảo Đông của Đông Hải.
Thân phận đặc biệt này của Lôi Hồng, chỉ cần xảy ra bất kỳ chuyện gì, e rằng không chỉ đơn giản như bồi thường hay sự cố chữa bệnh, sợ rằng tính mạng của bác sĩ chính cũng không do bản thân nắm giữ nữa.
Cho nên khi chữa bệnh Joel cũng rất thận trọng, không dám thử bất cứ thứ gì có tác dụng phụ, trực tiếp chuyển củ khoai nóng này đến tay Bệnh viện Nhân Dân.
Lâm Nguyệt Dao nhíu chặt đôi mày, đang nghĩ đến cách cấp cứu thì của phòng phẫu thuật đột nhiên mở ra, mấy tên mặc áo vest đen bước vào.
Trong đó, một tên đầu trọc thân toàn sát khí, trực tiếp giơ tay lên, nhắm thẳng khẩu súng lục đen vào đầu Lâm Nguyệt Dao.
“Cô chính là bác sĩ chữa chính?”
Lâm Nguyệt Dao giật mình, nhưng ngoài mặt vẫn điềm tĩnh: “Tôi chính là bác sĩ chữa chính, anh muốn làm gì!”
Tên đầu trọc lạnh lùng nói: “Nếu chị Hồng xảy ra bất kỳ chuyện gì, cô sẽ không được nhìn thấy ánh sáng của ngày mai đâu”.
Nói xong, tên đầu trọc hạ súng xuống, nhìn thấy vị bác sĩ nữ cùng với hai tên nước ngoài, cũng không có chút lực phản kháng nào, muốn chạy cũng không chạy được, liền gọi mấy mấy thằng đệ đứng canh trước cửa, đừng hòng ai chạy thoát.
Joel nhìn thấy tình huống này, nhanh chóng nói.
“Thưa ngài, tôi thực sự không liên quan gì đến chuyện này, khi chị Hồng còn ở bệnh viện tôi, vẫn luôn khỏe mạnh, chỉ là từ lúc đến bệnh viện này mới xảy ra chuyện!”
Tên đầu trọc nhăn mày, lạnh lùng liếc nhìn ông ta: “Bớt nói nhảm đi, chị Hồng mà xảy ra chuyện gì, các người đừng hòng thoát nổi”.
Lời của tên đầu trọc khiến sắc mặt Joel tái mét, đứng sang bên cạnh bắt đầu suy nghĩ xem làm cách nào để đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu Lâm Nguyệt Dao.
Lâm Nguyệt Dao cẩn thận quan sát bệnh nhân, tình trạng cơ thể của Lôi Hồng thực sự rất đặc biệt, còn trẻ vậy, tại sao lại có nhiều phản ứng trái ngược như vậy?
Hơn nữa cô ấy còn chữa trị theo như trong sách của Tần Lâm, tại sao lại xảy ra chuyện được?
Lâm Nguyệt Dao cảm thấy là giả, còn Đường Mẫn lại cảm thấy là thật.
Dì hai và chú hai đối xử rất nhiệt tình với Tô Văn Kỳ, người ngoài cũng đi hết rồi chỉ còn lại người trong nhà, Đường Mẫn cũng bắt đầu hỏi những câu thường hỏi.
Ví như nhà có mấy người, bố mẹ làm nghề gì, bao giờ kết hôn, có muốn sinh con không, blah blah..
Hỏi đến mức Tô Văn Kỳ đỏ hết cả mặt, tuy cô đã gặp rất nhiều kiểu rồi, nhưng chưa từng trải nghiệm qua kiểu này.
Chỉ có thể hỏi sao đáp vậy.
Đừng thấy rằng Tô văn Kỳ là thiên hậu, khi đến nhà của Tần Lâm cô cũng chỉ là cô con dâu bé nhỏ mà thôi.
Lâm Nguyệt Dao biết bọn họ đang đóng kịch cũng mất hết cả hứng, nói với Tần Lâm.
“Anh họ, còn nhớ lần trước anh nói muốn cho em xem quyển sách dân gian không?”
Tần Lâm mỉm cười: “Ừm, để anh đi lấy cho em”.
Lúc trước Lâm Nguyệt Dao đã nhìn thấy Tần Lâm chữa khỏi được vài căn bệnh khó chữa, nhưng anh không thể giải thích rõ ràng được, anh ấy nói rằng đó là phương thuốc mà anh đã nhìn thấy trong một quyển sách dân gian và Lâm Nguyệt Dao luôn muốn mượn quyển sách ấy.
Tần Lâm cũng chuẩn bị xong rồi, lúc ở nhà anh đã tự viết ra một vài phương thuốc và kết hợp những lí luận giữa Tây y và Đông y, coi như cho Lâm Nguyệt Dao mở mang tầm mắt.
Sau khi cầm quyển sách, Lâm Nguyệt Dao chau mày.
“Cái gì đây, giấy nháp? Anh keo kiệt thật đấy!”
Lâm Nguyệt Dao trợn mắt, cầm quyến sách mang về phòng xem.
Buổi tối, sau khi Tô Văn Kỳ và Tần Lâm rời khỏi nhà dì Hai, lúc này mới thoải mái thở dài.
“Thật mệt chết mà, hóa ra đóng giả bạn gái người khác lại mệt như vậy!”
Tô Văn Kỳ rất tự nhiên khoác tay Tần Lâm, ra vẻ làm nũng, Tần Lâm cũng không từ chối, hai người cứ vậy thong thả bước đi.
“Còn mệt không? Tôi đưa cô đi ăn đồ ngon lấy lại sức”.
“Được thôi, hihi!”
Cả buổi chiều, Tô Văn Kỳ và Tần Lâm đều đi dạo ăn uống, bây giờ kỹ năng diễn xuất của Tô Văn Kỳ ngày càng tinh tế, khoác tay Tần Lâm tung ta tung tăng, đeo cặp kính dâm không ai nhận ra hết.
Khi hai người đang ăn, đột nhiên Lâm Nguyệt Dao gọi điện tới.
“Alo! Anh đang ở đâu vậy, bệnh viện nhà chúng ta xảy ra chuyện rồi!”
Tần Lâm nhíu mày: “Chuyện gì, em bình tĩnh nói”.
Bọn họ mới rời nhà dì Hai chưa được bao lâu, chỉ mới mấy giờ đồng hồ vậy mà bệnh viện đã xảy ra chuyện?
“Em vẫn luôn ngồi trong phòng đọc quyển sách anh đưa, rồi bệnh viện gọi cho em nói có ca cấp cứu, em liền chạy vội tới”.
“Các triệu chứng của bệnh nhân này vừa hay giống y hệt với triệu chứng được ghi trong quyển sách anh đưa cho em, em liền áp dụng luôn cho anh ta, kết quả anh ta bây giờ đang ngất xỉu vì sốc rồi!”
Tần Lâm nhíu chặt mày, cuốn sách đó là do anh tự tay viết, mọi thứ đều được viết rất rõ ràng, triệu chứng và phương thuốc đều được ghi chính xác, nếu như chẩn đoán bệnh chính xác, thì không thể xảy ra sai xót được.
“Bệnh gì?”
“Bài đầu tiên trong cuốn sách, bệnh đại tràng”.
Tần Lâm trau mày: “Được, để anh đến xem sao”.
Nói xong, Tần Lâm chào tạm biệt Tô Văn Kỳ, một mình gọi xe đến bệnh viện, tính mạng của bệnh nhân là quan trọng nhất.
Sau khi đến bệnh viện, Lâm Nguyệt Dao đang đứng đợi anh trong phòng cấp cứu, bên trong còn có hai vị bác sĩ nước ngoài.
“Bác sĩ Lâm, bệnh nhân xảy ra chuyện trong bệnh viện của cô, cô phải chịu toàn bộ trách nhiệm!”
Lâm Nguyệt Dao cau mày, vẻ mặt có chút không vui.
“Bác sĩ Joel, anh nói như vậy hơi quá đáng rồi đấy, rõ ràng các người không chữa được mới chuyển qua đây”.
Vị bác sĩ Joel này là bác sĩ nội khoa của bệnh viện quốc tế tỉnh Hàn Đông, bệnh viên đôi bên cũng có chút quan hệ, bình thường nếu có ca khó chữa hay một số bệnh nan y, hai bên sẽ đều giúp đỡ nhau.
Đây cũng chính là Bệnh viện Nhân Dân duy nhất có quan hệ với bệnh viện tuyến tỉnh.
Chuyện hôm nay là như này, trong lúc đang khám bệnh, bác sĩ Joel cảm thấy trường hợp của bệnh nhân này rất hợp với chữa Đông y, vậy nên đã tận tay chuyển bệnh nhân đến Bệnh viện Nhân Dân, muốn tìm bác sĩ Đông y chữa giúp.
Lâm Nguyệt Dao khong hiểu biết nhiều về Đông y, vốn dĩ không muốn can thiệp, nhưng các triệu chứng lại giống hệt như trong cuốn sách Tần Lâm đưa cho.
Cứ vậy bắt bệnh, cô ấy liền bắt đầu thử.
Kết quả vừa thử đã xảy ra vấn đề, bệnh nhân bất tỉnh vì sốc, bây giờ chỉ có thể bắt đầu cấp cứu.
Bác sĩ Joel hừ lạnh: “Bác sĩ Lâm, tuy rằng chúng tôi đến tìm các cô giúp đỡ, nhưng trình độ của cô quá tệ, coi như y thuật không tốt tôi cũng không trách cô, nhưng cô không chữa được thì thôi, lại còn làm nguy hại đến tính mạng của bệnh nhân! Chuyện này, cô bắt buộc phải chịu trách nhiệm!”
Mấy vị bác sĩ nhìn nhau, ánh mắt vô cùng kiên định.
Bệnh nhân này có thân phận đặc biệt, tên là Lôi Hồng, giới tính nữ, năm nay 30 tuổi.
Tuy rằng vừa đẹp lại vừa trẻ, nhưng thân phận lại vô cùng đặc biệt.
Lôi Hồng quản lý hầu hết các tụ điểm vui chơi trong tỉnh, cả đám giang hồ đường phố, những người nhàn rỗi đều do Lôi Hồng quản lý.
Nữ lão đại của ngành công nghiệp xám, giống như Đoàn Bảo Đông của Đông Hải.
Thân phận đặc biệt này của Lôi Hồng, chỉ cần xảy ra bất kỳ chuyện gì, e rằng không chỉ đơn giản như bồi thường hay sự cố chữa bệnh, sợ rằng tính mạng của bác sĩ chính cũng không do bản thân nắm giữ nữa.
Cho nên khi chữa bệnh Joel cũng rất thận trọng, không dám thử bất cứ thứ gì có tác dụng phụ, trực tiếp chuyển củ khoai nóng này đến tay Bệnh viện Nhân Dân.
Lâm Nguyệt Dao nhíu chặt đôi mày, đang nghĩ đến cách cấp cứu thì của phòng phẫu thuật đột nhiên mở ra, mấy tên mặc áo vest đen bước vào.
Trong đó, một tên đầu trọc thân toàn sát khí, trực tiếp giơ tay lên, nhắm thẳng khẩu súng lục đen vào đầu Lâm Nguyệt Dao.
“Cô chính là bác sĩ chữa chính?”
Lâm Nguyệt Dao giật mình, nhưng ngoài mặt vẫn điềm tĩnh: “Tôi chính là bác sĩ chữa chính, anh muốn làm gì!”
Tên đầu trọc lạnh lùng nói: “Nếu chị Hồng xảy ra bất kỳ chuyện gì, cô sẽ không được nhìn thấy ánh sáng của ngày mai đâu”.
Nói xong, tên đầu trọc hạ súng xuống, nhìn thấy vị bác sĩ nữ cùng với hai tên nước ngoài, cũng không có chút lực phản kháng nào, muốn chạy cũng không chạy được, liền gọi mấy mấy thằng đệ đứng canh trước cửa, đừng hòng ai chạy thoát.
Joel nhìn thấy tình huống này, nhanh chóng nói.
“Thưa ngài, tôi thực sự không liên quan gì đến chuyện này, khi chị Hồng còn ở bệnh viện tôi, vẫn luôn khỏe mạnh, chỉ là từ lúc đến bệnh viện này mới xảy ra chuyện!”
Tên đầu trọc nhăn mày, lạnh lùng liếc nhìn ông ta: “Bớt nói nhảm đi, chị Hồng mà xảy ra chuyện gì, các người đừng hòng thoát nổi”.
Lời của tên đầu trọc khiến sắc mặt Joel tái mét, đứng sang bên cạnh bắt đầu suy nghĩ xem làm cách nào để đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu Lâm Nguyệt Dao.
Lâm Nguyệt Dao cẩn thận quan sát bệnh nhân, tình trạng cơ thể của Lôi Hồng thực sự rất đặc biệt, còn trẻ vậy, tại sao lại có nhiều phản ứng trái ngược như vậy?
Hơn nữa cô ấy còn chữa trị theo như trong sách của Tần Lâm, tại sao lại xảy ra chuyện được?
Bình luận facebook