Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-434
Chương 612: Bái kiến cậu Tần
Vẻ mặt của Hoàng Yến vô cùng khó coi: "Xin lỗi, tôi...tôi không biết đấy là bố cậu!"
Đúng là điên mà, ông Charles đến nhà họ, tại sao lại đi xe điện giao đồ ăn?
Tại sao không giống với Charles đệ nhị, cùng ngồi ô tô đến?
Hơn nữa ông Charles sao không lộ thân phận của mình, vừa đi vào liền tìm Tần Lâm, đây là trò gì thế!
Hoàng Yến vô cùng ngượng ngùng: "Là do cậu ta, đều do cậu ta tôi mới nhầm lẫn, tôi đâu muốn đuổi ông Charles đi đâu, tôi muốn đuổi cậu ta đi!"
"Tên họ Tần kia! Còn không mau cút đi!"
Lời Hoàng Yến vừa dứt, ông Charles cười khẩy.
"Con đàn bà ngu ngốc, dám thất lễ với người có quyền thực sự, mà dám làm trò đầu cơ trục lợi này".
Nói xong, ông Charles nhìn mọi người trong gia tộc Charles rồi nói.
"Vị này là cậu Tần ở Hoa Hạ mà tôi thường nhắc với mọi người, mọi người mau hành lễ".
Người của gia tộc Charles đứng dậy, hướng về phía Tần Lâm, quỳ một chân trên mặt đất, tay trái để lên vai phải.
"Bái kiến cậu Tần!"
Tần Lâm gật đầu: "Không cần khách khí".
Gia tộc Charles nổi tiếng là những người rất trọng lễ nghi, Tần Lâm cũng không ngăn người nhà bọn họ, nếu như không để bọn họ quỳ, e rằng bọn họ sẽ cảm thấy khó chịu.
Đám Hoàng Yến sững người.
Bái kiến cậu Tần?
Sao bọn họ lại hành lễ như vậy với Tần Lâm.
Hoàng Yến cảm giác nhân sinh quan của mình bị đạp đổ, chuyện này không ổn!
Tần Lâm chẳng qua chỉ là bác sĩ mà thôi, sao có khả năng có năng lực lớn đến vậy, nhất định có gì nhầm lần!
"Thưa ông Charles, mọi người, mọi người có nhầm lẫn gì không vậy?"
Ông Charles lạnh lùng hừ một tiếng: "Tôi thấy mấy người mới nhầm lẫn ấy!"
"Cậu Tần là khách quý của gia tộc Charles chúng tôi, năm năm trước chúng tôi từng tặng cậu Tần Quân Lệnh Hiệu, cậu Tần từng nói, Quân Lệnh Hiệu này sẽ được tặng cho hôn thê tương lai để làm vật đính ước, mà tôi thấy trên cổ Liễu tiểu thư đang có đeo một tấm Quân Lệnh Bài, chẳng nhẽ mấy người không thấy sao?"
"Tấm Quân Lệnh Bài không chỉ là mấy chiếc máy bay, vài chiếc du thuyền, mà quan trọng hơn, nó là biểu tượng của thân phận".
"Trên không trung có mười lăm tuyến đường bay có thể tùy ý bay, trên biển cho mười tuyến đường biển có thể tùy ý đi qua, có thể tùy ý đi qua bất kỳ vùng biển nào giữa Hoa Hạ và nước Mễ".
"Đây là biểu tượng của thân phận, chẳng nhẽ không đáng để nhà họ Liễu mấy người coi trọng sao? Sao mấy người lại đối xử như vậy với cậu Tần?"
"Mấy người đúng là làm trò mà".
"Cậu Tần, chúng ta đi chỗ khác nói chuyện đi".
Ông Charles nói mấy lời này khiến Hoàng Yến mắt chữ A mồm chữ O.
Quân Lệnh Bài là do gia tộc Charles đưa sao?
Nhưng người được tặng chẳng phải họ Diệp sao, sao lại là Tần Lâm chứ?
Tần Lâm gật đầu, cùng đi với ông Charles.
Khi đến cổng, Tần Lâm đi đến trước mặt Liễu Thanh Thanh, vuốt tóc cô ấy, nói.
"Em về công ty thì chuẩn bị hợp tác với gia tộc Charles đi".
"Ừm, em biết rồi", Liễu Thanh Thanh ngoan ngoãn gật đầu, trước mặt người khác, cô ấy là người giàu nhất Hoa Hạ, là người phụ nữ tài giỏi nhất, nhưng trước mặt Tần Lâm thì không tỏ ra mạnh mẽ đến vậy, dường như biến thành một cô gái ngoan.
Tần Lâm xoa đầu Liễu Thanh Thanh, sợ cô ấy có áp lực tâm lý, sau đó cùng đi với ông Charles ra khỏi cổng.
Gia tộc Charles cũng rời đi.
Nhà họ Liễu lập tức yên lặng.
Một tiếng trước còn ồn ào náo nhiệt, mọi người đều phấn khích đợi gia tộc Charles đến.
Kết quả bây giờ lại như vậy, cụt hứng ra về, đắc tội với gia tộc Charles, đắc tội với cả Tần Lâm.
Nếu như theo lời ông Charles nói, bọn họ thực sự đã ôm một cục vàng lớn, sau đó không biết điều, còn đuổi Tần Lâm đi, bọn họ thật đúng là đang làm trò.
Liễu Thanh Thanh lạnh lùng nhìn Hoàng Yến, nói.
"Mẹ, bây giờ mẹ hài lòng chưa?"
Sắc mặt Hoàng Yến vô cùng khó coi, bà ấy đương nhiên không ngờ mọi chuyện lại xảy ra như vậy.
"Thanh Thanh, đều là lỗi của mẹ, nhưng đừng vì mẹ mà ảnh hưởng đến mối quan hệ của bọn con".
Liễu Thanh Thanh hừ một tiếng rồi quay người, không quan tâm đến bà ấy nữa, sau đó quay người rời đi luôn.
Đương nhiên sẽ không vì mấy chuyện này mà ảnh hưởng đến mối quan hệ của cô ấy và Tần Lâm, nếu không vì Hoàng Yến tự cho là mình đúng thì quan hệ giữa bọn họ và Tần Lâm cũng không đến mức như vậy.
May mà Tần Lâm không vì bọn họ mà khó chịu với Liễu Thanh Thanh, nếu không Liễu Thanh Thanh sẽ hận chết bố mẹ mình.
...
Tần Lâm và ông Charles rời khỏi đây xong liền tìm một khách sạn, đặt bàn, vừa ăn vừa nói chuyện.
Sư đồ Tần Lâm có ơn cứu mạng với Charles, vậy nên tất cả mọi người trong gia tộc Charles đều đối xử với Tần Lâm vô cùng lễ phép.
Cho dù là ăn cơm cũng vô cùng khách khí, vô cùng có quy tắc.
"Cậu Tần, lần này tôi đến là vì muốn nhờ cậu giúp đỡ".
Tần Lâm nói: "Có việc gì xin ông cứ nói".
Gia tộc Charles vô cùng khách khí với Tần Lâm, cũng đưa cho sư đồ bọn họ rất nhiều tiền khám bệnh, trong thẻ của Tần Lâm có bao nhiêu tiền đều là từ lợi nhuận hàng năm của gia tộc Charles.
Vậy nên nếu Tần Lâm có thể giúp thì anh cũng muốn giúp.
"Cậu Tần, gia tộc chúng tôi hay qua lại với nước Dị Lan, công chúa nước Dị Lan gần đây bị bệnh nặng, muốn nhờ cậu Tần khám, không biết có tiện không".
Tần Lâm sững sờ: "Nước Dị Lan? Xa lắm đấy, bệnh như thế nào, ông cứ kể trước cho tôi nghe".
Ông Charles nói: "Công chúa nước Dị Lan mới mười hai tuổi, trước giờ chưa từng có bạn trai, nhưng đột nhiên lại có thai, nhiều bác sĩ đều bó tay, đến bệnh viện cũng không thể làm phẫu thuật, cảm thấy nếu như tùy tiện mổ thai nhi này ra thì rất vô nhân đạo".
"Nhưng công chúa nước Dị Lan vẫn còn là trinh nữ, điều này chúng tôi có thể bảo đảm, công chúa trước nay chưa hề có bạn trai, cũng không hề tiếp xúc với đàn ông, sao có thể mang thai được?"
Tần Lâm nhíu mày, tình trạng này đúng là kỳ lạ.
Nếu như ở Hoa Hạ, đa phần mọi người sẽ cho rằng là chuyện ma quỷ, hoặc là đồn thổi mấy điều không hay ho.
Có điều trên phương diện Đông y, tình trạng bệnh này cũng có thể coi là dễ chữa.
Bởi vì bệnh càng kỳ quái, thì càng đơn giản, nguyên nhân phát bệnh ít, dễ tìm ra căn nguyên để chữa trị.
Ví dụ như bệnh cảm cúm, bệnh cảm cúm mặc dù thường thấy nhưng nguyên nhân phát bệnh có hàng ngàn hàng vạn, loại bệnh cũng đa dạng nhiều kiểu, muốn tìm một phương pháp chữa cảm cúm có hiệu quả tức thời thì đúng là khó ngang lên trời.
Đa phần cảm cúm đều không được chữa trị đúng cách, đa phần là nhờ vào thuốc kháng sinh để khống chế virus không lan ra, để cơ thể tự hồi phục khả năng chống lại virus, cơ bản những người có sức khỏe tốt bốn năm ngày là khỏe, đây là phương pháp chữa bệnh cảm cúm hiện nay.
Cho dù là Đông y cũng như vậy, bởi vì cảm cúm thực sự có quá nhiều loại, không thể nào phân chia chi tiết được.
Nhưng mấy chứng bệnh khó chữa thì không như vậy, sau khi xác định được nguyên nhân bệnh, cơ bản chỉ có một con đường để chữa.
Tần Lâm nói: "Trước tiên tôi không qua đó, bảo bác sĩ ở bên đó mở carema, để tôi xem qua xem".
Với y thuật của Tần, biết đâu có thể chỉ huy chữa bệnh từ xa.
Vẻ mặt của Hoàng Yến vô cùng khó coi: "Xin lỗi, tôi...tôi không biết đấy là bố cậu!"
Đúng là điên mà, ông Charles đến nhà họ, tại sao lại đi xe điện giao đồ ăn?
Tại sao không giống với Charles đệ nhị, cùng ngồi ô tô đến?
Hơn nữa ông Charles sao không lộ thân phận của mình, vừa đi vào liền tìm Tần Lâm, đây là trò gì thế!
Hoàng Yến vô cùng ngượng ngùng: "Là do cậu ta, đều do cậu ta tôi mới nhầm lẫn, tôi đâu muốn đuổi ông Charles đi đâu, tôi muốn đuổi cậu ta đi!"
"Tên họ Tần kia! Còn không mau cút đi!"
Lời Hoàng Yến vừa dứt, ông Charles cười khẩy.
"Con đàn bà ngu ngốc, dám thất lễ với người có quyền thực sự, mà dám làm trò đầu cơ trục lợi này".
Nói xong, ông Charles nhìn mọi người trong gia tộc Charles rồi nói.
"Vị này là cậu Tần ở Hoa Hạ mà tôi thường nhắc với mọi người, mọi người mau hành lễ".
Người của gia tộc Charles đứng dậy, hướng về phía Tần Lâm, quỳ một chân trên mặt đất, tay trái để lên vai phải.
"Bái kiến cậu Tần!"
Tần Lâm gật đầu: "Không cần khách khí".
Gia tộc Charles nổi tiếng là những người rất trọng lễ nghi, Tần Lâm cũng không ngăn người nhà bọn họ, nếu như không để bọn họ quỳ, e rằng bọn họ sẽ cảm thấy khó chịu.
Đám Hoàng Yến sững người.
Bái kiến cậu Tần?
Sao bọn họ lại hành lễ như vậy với Tần Lâm.
Hoàng Yến cảm giác nhân sinh quan của mình bị đạp đổ, chuyện này không ổn!
Tần Lâm chẳng qua chỉ là bác sĩ mà thôi, sao có khả năng có năng lực lớn đến vậy, nhất định có gì nhầm lần!
"Thưa ông Charles, mọi người, mọi người có nhầm lẫn gì không vậy?"
Ông Charles lạnh lùng hừ một tiếng: "Tôi thấy mấy người mới nhầm lẫn ấy!"
"Cậu Tần là khách quý của gia tộc Charles chúng tôi, năm năm trước chúng tôi từng tặng cậu Tần Quân Lệnh Hiệu, cậu Tần từng nói, Quân Lệnh Hiệu này sẽ được tặng cho hôn thê tương lai để làm vật đính ước, mà tôi thấy trên cổ Liễu tiểu thư đang có đeo một tấm Quân Lệnh Bài, chẳng nhẽ mấy người không thấy sao?"
"Tấm Quân Lệnh Bài không chỉ là mấy chiếc máy bay, vài chiếc du thuyền, mà quan trọng hơn, nó là biểu tượng của thân phận".
"Trên không trung có mười lăm tuyến đường bay có thể tùy ý bay, trên biển cho mười tuyến đường biển có thể tùy ý đi qua, có thể tùy ý đi qua bất kỳ vùng biển nào giữa Hoa Hạ và nước Mễ".
"Đây là biểu tượng của thân phận, chẳng nhẽ không đáng để nhà họ Liễu mấy người coi trọng sao? Sao mấy người lại đối xử như vậy với cậu Tần?"
"Mấy người đúng là làm trò mà".
"Cậu Tần, chúng ta đi chỗ khác nói chuyện đi".
Ông Charles nói mấy lời này khiến Hoàng Yến mắt chữ A mồm chữ O.
Quân Lệnh Bài là do gia tộc Charles đưa sao?
Nhưng người được tặng chẳng phải họ Diệp sao, sao lại là Tần Lâm chứ?
Tần Lâm gật đầu, cùng đi với ông Charles.
Khi đến cổng, Tần Lâm đi đến trước mặt Liễu Thanh Thanh, vuốt tóc cô ấy, nói.
"Em về công ty thì chuẩn bị hợp tác với gia tộc Charles đi".
"Ừm, em biết rồi", Liễu Thanh Thanh ngoan ngoãn gật đầu, trước mặt người khác, cô ấy là người giàu nhất Hoa Hạ, là người phụ nữ tài giỏi nhất, nhưng trước mặt Tần Lâm thì không tỏ ra mạnh mẽ đến vậy, dường như biến thành một cô gái ngoan.
Tần Lâm xoa đầu Liễu Thanh Thanh, sợ cô ấy có áp lực tâm lý, sau đó cùng đi với ông Charles ra khỏi cổng.
Gia tộc Charles cũng rời đi.
Nhà họ Liễu lập tức yên lặng.
Một tiếng trước còn ồn ào náo nhiệt, mọi người đều phấn khích đợi gia tộc Charles đến.
Kết quả bây giờ lại như vậy, cụt hứng ra về, đắc tội với gia tộc Charles, đắc tội với cả Tần Lâm.
Nếu như theo lời ông Charles nói, bọn họ thực sự đã ôm một cục vàng lớn, sau đó không biết điều, còn đuổi Tần Lâm đi, bọn họ thật đúng là đang làm trò.
Liễu Thanh Thanh lạnh lùng nhìn Hoàng Yến, nói.
"Mẹ, bây giờ mẹ hài lòng chưa?"
Sắc mặt Hoàng Yến vô cùng khó coi, bà ấy đương nhiên không ngờ mọi chuyện lại xảy ra như vậy.
"Thanh Thanh, đều là lỗi của mẹ, nhưng đừng vì mẹ mà ảnh hưởng đến mối quan hệ của bọn con".
Liễu Thanh Thanh hừ một tiếng rồi quay người, không quan tâm đến bà ấy nữa, sau đó quay người rời đi luôn.
Đương nhiên sẽ không vì mấy chuyện này mà ảnh hưởng đến mối quan hệ của cô ấy và Tần Lâm, nếu không vì Hoàng Yến tự cho là mình đúng thì quan hệ giữa bọn họ và Tần Lâm cũng không đến mức như vậy.
May mà Tần Lâm không vì bọn họ mà khó chịu với Liễu Thanh Thanh, nếu không Liễu Thanh Thanh sẽ hận chết bố mẹ mình.
...
Tần Lâm và ông Charles rời khỏi đây xong liền tìm một khách sạn, đặt bàn, vừa ăn vừa nói chuyện.
Sư đồ Tần Lâm có ơn cứu mạng với Charles, vậy nên tất cả mọi người trong gia tộc Charles đều đối xử với Tần Lâm vô cùng lễ phép.
Cho dù là ăn cơm cũng vô cùng khách khí, vô cùng có quy tắc.
"Cậu Tần, lần này tôi đến là vì muốn nhờ cậu giúp đỡ".
Tần Lâm nói: "Có việc gì xin ông cứ nói".
Gia tộc Charles vô cùng khách khí với Tần Lâm, cũng đưa cho sư đồ bọn họ rất nhiều tiền khám bệnh, trong thẻ của Tần Lâm có bao nhiêu tiền đều là từ lợi nhuận hàng năm của gia tộc Charles.
Vậy nên nếu Tần Lâm có thể giúp thì anh cũng muốn giúp.
"Cậu Tần, gia tộc chúng tôi hay qua lại với nước Dị Lan, công chúa nước Dị Lan gần đây bị bệnh nặng, muốn nhờ cậu Tần khám, không biết có tiện không".
Tần Lâm sững sờ: "Nước Dị Lan? Xa lắm đấy, bệnh như thế nào, ông cứ kể trước cho tôi nghe".
Ông Charles nói: "Công chúa nước Dị Lan mới mười hai tuổi, trước giờ chưa từng có bạn trai, nhưng đột nhiên lại có thai, nhiều bác sĩ đều bó tay, đến bệnh viện cũng không thể làm phẫu thuật, cảm thấy nếu như tùy tiện mổ thai nhi này ra thì rất vô nhân đạo".
"Nhưng công chúa nước Dị Lan vẫn còn là trinh nữ, điều này chúng tôi có thể bảo đảm, công chúa trước nay chưa hề có bạn trai, cũng không hề tiếp xúc với đàn ông, sao có thể mang thai được?"
Tần Lâm nhíu mày, tình trạng này đúng là kỳ lạ.
Nếu như ở Hoa Hạ, đa phần mọi người sẽ cho rằng là chuyện ma quỷ, hoặc là đồn thổi mấy điều không hay ho.
Có điều trên phương diện Đông y, tình trạng bệnh này cũng có thể coi là dễ chữa.
Bởi vì bệnh càng kỳ quái, thì càng đơn giản, nguyên nhân phát bệnh ít, dễ tìm ra căn nguyên để chữa trị.
Ví dụ như bệnh cảm cúm, bệnh cảm cúm mặc dù thường thấy nhưng nguyên nhân phát bệnh có hàng ngàn hàng vạn, loại bệnh cũng đa dạng nhiều kiểu, muốn tìm một phương pháp chữa cảm cúm có hiệu quả tức thời thì đúng là khó ngang lên trời.
Đa phần cảm cúm đều không được chữa trị đúng cách, đa phần là nhờ vào thuốc kháng sinh để khống chế virus không lan ra, để cơ thể tự hồi phục khả năng chống lại virus, cơ bản những người có sức khỏe tốt bốn năm ngày là khỏe, đây là phương pháp chữa bệnh cảm cúm hiện nay.
Cho dù là Đông y cũng như vậy, bởi vì cảm cúm thực sự có quá nhiều loại, không thể nào phân chia chi tiết được.
Nhưng mấy chứng bệnh khó chữa thì không như vậy, sau khi xác định được nguyên nhân bệnh, cơ bản chỉ có một con đường để chữa.
Tần Lâm nói: "Trước tiên tôi không qua đó, bảo bác sĩ ở bên đó mở carema, để tôi xem qua xem".
Với y thuật của Tần, biết đâu có thể chỉ huy chữa bệnh từ xa.
Bình luận facebook