• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Y võ song toàn Full dịch (113 Viewers)

  • Chap-40

Chương 40: Vị nào là cậu Tần?




“Là tôi”.



Người đàn ông trung niên vội tiến lên cung kính cúi người.



“Chào cậu Tần, tôi là chủ quản của tập đoàn Mạnh Thị, tôi họ Khang, cậu có thể gọi tôi là Tiểu Khang”.



Chủ quản Khang giới thiệu bản thân một lượt cho Tần Lâm, sau đó ông ta quay người lại nhìn Tôn Đồng rồi lạnh lùng nói.



“Cậu chính là cái thứ không biết điều gây sự với cậu Tần sao?”



Tôn Đồng lộ vẻ mặt khó hiểu.



“Ông là ai? Ông là cái thá gì mà dám khua tay múa chân ở nhà hàng của tôi chứ?”



Chủ quản Khang hừ lạnh một tiếng: “Nhà hàng của cậu? Phùng Lão Tam chỉ có 30% cổ phần mà thôi, từ khi nào trở thành nhà hàng của cậu vậy?”



Chuỗi nhà hàng của tập đoàn Mạnh Thị phân bố khắp thành phố, quy mô rất lớn.



Họ kiểm soát quyền nắm cổ phần để quản lý tốt hơn các nhà hàng thực của tất cả công ty dịch vụ thực phẩm.



Cho dù là nhà hàng nhượng quyền kinh doanh thì quyền nắm cổ phần chủ yếu vẫn nằm trong tay tập đoàn Mạnh Thị.



Vì thế Phùng Lão Tam, ông chủ của cửa hàng này mặc dù có quyền quyết định sách lược nhưng trên thực tế chỉ có 30% cổ phần, không được coi là ông chủ thực sự.



Tôn Đồng cau mày: “Bớt dùng chiêu trò này với tôi đi, ông là ai mà dám khua tay múa chân ở nhà hàng của tôi chứ, nói phét mà không biết ngượng mồm! Được, bây giờ tôi sẽ gọi điện cho chú của tôi, để mấy người đứng đây diễn kịch cho tôi xem!”



Tôn Đồng rút điện thoại ra bấm gọi số máy của Phùng Lão Tam.



“Alo, chú à! Có mấy người làm loạn ở nhà hàng, còn nói là sẽ khiến cháu mất việc!”



Phùng Lão Tam đang uống rượu, nghe thấy thế lập tức cười khẩy.



“Khiến cháu mất việc? Cháu làm việc ở nhà hàng của chú, chú không nói, ai dám đuổi cháu đi chứ? Được rồi, bây giờ chú sẽ đến xem sao!”



Tầm mười mấy phút sau, Phùng Lão Tam say rượu lảo đảo đẩy cửa vào.



“Là thằng nào, là thằng chó chết nào dám gây chuyện ở nhà hàng của tao?!”



Phùng Lão Tam huênh hoang bước vào trong, dáng vẻ vênh váo kiêu ngạo, dù sao đây cũng là địa bàn của ông ta.



Sắc mặt của chủ quản Khang trở nên vô cùng u ám, quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Phùng Lão Tam.



“Phùng Lão Tam, anh cũng to gan đấy nhỉ!”



Nhìn thấy chủ quản Khang, Phùng Lão Tam bị dọa sợ đến hồn bay phách lạc.



“Tổng giám đốc Khang? Sao anh lại đến đây?”



Phùng Lão Tam lập tức tỉnh rượu, dáng vẻ vênh váo vừa nãy liền biến mất, đổi lại là bộ dạng khách khí cung kính.



Chủ quản Khang là người chịu trách nhiệm bộ phận nhà hàng của tập đoàn Mạnh Thị, chuyên quản lý bên bọn họ, một câu của ông ta là có thể quyết định sự sống còn của nhà hàng này.



Sắc mặt của chủ quản Khang trở nên u ám, chuyện mà tổng giám đốc Mạnh giao phó đương nhiên ông ta phải hoàn thành xuất sắc, kết quả lại bị tên Phùng Lão Tam này làm hỏng hết.



“Phùng Lão Tam! Quy chế phục vụ nhà hàng của tập đoàn Mạnh Thị viết thế nào? Đối xử với khách hàng, đối xử với nhân viên ra sao, cần tôi dạy cho anh không?!”



Phùng Lão Tam toàn thân toát mồ hôi lạnh.



“Chủ quản Khang bớt giận, tôi ra ngoài uống rượu, tôi chẳng biết gì hết!”



Chủ quản Khang hừ lạnh một tiếng: “Cậu Tần này là khách quý của tổng giám đốc Mạnh, đến nhà hàng của các anh lại bị đối xử tệ như thế này? Quản lý của các người giỏi lắm, ỷ vào quyền của anh để hoành hành ngang ngược!”



Phùng Lão Tam bị dọa sợ tới mức suýt thì quỳ xuống: “Chủ quản Khang, đây không phải là ý của tôi, tôi thực sự không biết gì cả!”



Nhìn dáng vẻ mơ hồ của Tôn Đồng, Phùng Lão Tam giận run người, lao lên tát một phát vào mặt Tôn Đồng.



“Ai cho cháu cái gan đấy hả! Mau xin lỗi cậu Tần đi!”



Dù sao thì Phùng Lão Tam cũng là người làm ăn, mặc dù uống rượu say nhưng phản ứng cũng rất nhanh.



Tình hình trước mắt rất rõ ràng, chắc chắn là Tôn Đồng đắc tội với cậu Tần, hơn nữa đắc tội không hề nhẹ, nếu không chủ quản Khang cũng sẽ không đích thân đến!



Tôn Đồng ngây người ra, anh ta không ngờ rằng tên họ Tần đó lại thực sự quen biết rộng đến vậy!



Tôn Đồng cúi đầu, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng không tài nào nói ra được lời xin lỗi.



Chủ quản Khang hừ lạnh một tiếng: “Phùng Lão Tam, bởi vì anh gây tổn hại tới hình tượng thương hiệu công ty, theo hợp đồng, quyền quản lý cổ phần của anh sẽ bị cưỡng chế thu mua với giá thâos, từ nay trở đi, nhà hàng Hòa Thuận này không có bất cứ liên quan gì đến anh nữa”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Võ Thiên Tôn
Chương 181-185
Võ Đạo Tông Sư
Võ Thánh Diệp Hi Hòa
  • Đang cập nhật
Chương 91-95
Võ Giả Báo Thù
  • Bắc Diệp

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom