• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Y võ song toàn Full dịch (111 Viewers)

  • Chap-684

Chương 862: Lệ Tát




Cho nên hai người được coi là kẻ thù không đội trời chung của nhau ở trường đại học, thậm chí trước khi tốt nghiệp Lệ Tát còn không tìm được bạn trai.



Chỉ cần người đàn ông đang theo đuổi Lệ Tát nhìn thấy Hồ Gia Hân, thì anh ta sẽ lập tức đổi mục tiêu sang theo đuổi Hồ Gia Hân.



Bây giờ Lệ Tát nghĩ đến chuyện này vẫn còn tức giận, nhiều năm như vậy, nếu không có Hồ Gia Hân thì chắc chắn cô ta đã tìm được nhiều bạn trai rồi, cuộc sống cũng sẽ thuận buồm xuôi gió hơn.



Cho nên ngày hôm nay gặp mặt, đúng là kẻ thù gặp nhau, vô cùng chướng mắt.



Nhìn một bàn thức ăn, Lệ Tát cười lạnh.



"Nghe nói bây giờ cô làm bà chủ, lợi hại quá, nhưng mà vẫn phải tự sống bằng sức lực của mình có khổ sở lắm không?"



Hồ Gia Hân cười nhạt: "Cũng ổn, tôi học về ngành này, cũng là sở thích của tôi, chẳng có gì khổ hay không khổ cả".



Lệ Tát cười khinh thường: "Không thể nói như vậy được, nhìn cô khổ sở như vậy tôi cũng rất thương xót, đôi khi phụ nữ không thể quá mạnh mẽ, vẫn phải dựa vào đàn ông, nếu phụ nữ mà phải tự lao động bằng đôi tay của mình thì cần đàn ông để làm gì? Đúng không?"



Ý Lệ Tát muốn nói là mặc dù bây giờ Hồ Gia Hân rất giàu nhưng số tiền đó là do bản thân tự kiếm ra, gặp phải rất nhiều khó khăn, rất mệt, chẳng bằng tìm một người đàn ông, mỗi ngày trang điểm xinh đẹp, sao phải mệt như vậy chứ?



Hồ Gia Hân thì không nghĩ như vậy, tam quan của hai người không giống nhau, Hồ Gia Hân thích bản thân lao động dựa vào sức mình hơn, như vậy mới gọi là bản lĩnh, mặc dù có mệt một chút cũng không cần phải ngửa tay xin tiền người khác.



Còn Lệ Tát thì không như vậy, Lệ Tát cảm thấy có thể dụ dỗ đàn ông mới là bản lĩnh của cô ta.



Hồ Gia Hân cười chế giễu rồi nói.



"Nếu cô không có chuyện gì nữa thì đừng nói chuyện với tôi, tôi phải ăn cơm với bạn trai".



Thấy Hồ Gia Hân đã có bạn trai, Lệ Tát vô cùng khó chịu.



Lúc học đại học, vì Hồ Gia Hân bỏ lỡ không biết bao nhiêu chàng trai ưu tú nên bây giờ cô ta thấy hơi coi thường những chàng trai đó.



Không ngờ Hồ Gia Hân lại tìm được bạn trai, không được, cô ta nhất định phải báo thù!



Năm đó, Hồ Gia Hân cướp biết bao nhiêu người bạn trai của cô ta? Lần này nhất định phải báo thù, phải cướp được bạn trai của Hồ Gia Hân mới hả dạ!



Lệ Tát bước tới trước mặt Tần Lâm, mùi nước hoa cao cấp trên người tràn ngập xung quanh, Lệ Tát hơi khom lưng, lộ ra vòng một đầy đặn, từ góc độ của Tần Lâm có thể nhìn rõ đường cong hoàn mỹ của cô ta.



Một tay Lệ Tát vịn vào bàn, khom người nhìn Tần Lâm, hương thơm quanh quẩn khắp nơi, hai mắt cô ta nhìn thẳng vào mắt Tần Lâm rồi nói.



"Chào anh, làm quen với nhau một chút, em là bạn học của Hồ Gia Hân, tên là Lệ Tát".



Nói xong, Lệ Tát đưa một tay ra trước mặt Tần Lâm, muốn bắt tay anh.



Chỉ cần hai người bắt tay là Lệ Tát có cơ hội dùng ngón tay vẽ tín hiệu vào tay Tần Lâm rồi.



Đàn ông đều là loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, cho dù Tần Lâm đã có người bạn gái như Hồ Gia Hân, nhưng chỉ cần dụ dỗ một chút cũng rất dễ ngoại tình.



Dù gì thì anh cũng chỉ để ý đến việc đổi một người bạn gái khác chứ chắc chắn không để ý việc có thêm một người bạn gái.



Hồ Gia Hân chau mày, người phụ nữ này điên rồi, ở trước mặt mọi người mà dám trắng trợn dụ dỗ bạn trai của cô ấy?



Cho dù hai người không phải người yêu thật sự của nhau, nhưng ít nhất bọn họ cũng thể hiện là người yêu thật sự, người phụ nữ này làm như vậy thật sự quá đáng!



Nhưng điều làm Lệ Tát thất vọng là Tần Lâm không có hứng thú với loại người này.



"Làm quen với cô? Tại sao phải làm quen với cô?"



Câu nói của Tần Lâm khiến Lệ Tát ngây người, cánh tay giơ trước mặt Tần Lâm cứng đờ lại.



"Cái này... ha ha, thêm một người bạn không phải là một chuyện vui sao?" Lệ Tát giả vờ lẳng lơ nói với Tần Lâm.



Tần Lâm vẫn không hề nhúc nhích, lạnh lùng nói.



"Tôi lại thấy đây không phải là chuyện vui, tôi cũng không muốn quen cô".



Nghe thấy câu nói của Tần Lâm, Hồ Gia Hân thực sự rất vui, suýt nữa thì bật cười.



Tần Lâm đúng là thẳng nam mà!



Đương nhiên, Tần Lâm không phải thẳng nam thật, chỉ là đối với một số người anh mới thể hiện như vậy, gặp người mình thích đương nhiên sẽ không như vậy.



Lệ Tát bị Tần Lâm làm cho nghẹn họng, nhưng cô ta vẫn không cảm thấy gì cả, người đàn ông như thế này khá thẳng thắn, nhưng có thẳng hơn nữa cũng không thể thoát khỏi mỹ nhân kế.



Lệ Tát chuẩn bị tâm lý lại một lần nữa, sau đó nói.



"Anh đẹp trai, xem ra anh không nhiệt tình với em cho lắm? Có phải vì có người khác ở đây không? Hay là hôm khác chúng ta gặp nhau riêng nhé? Em đảm bảo sẽ làm cho anh lưu luyến không quên..."



" Lệ Tát!" Hồ Gia Hân đứng lên, vẻ mặt có chút tức giận.



Bây giờ người phụ nữ này đã không quyến rũ một cách bình thường mà vô cùng lẳng lơ!



Hồ Gia Hân tức giận nghiến răng nghiến lợi, chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào vô liêm sỉ như thế này!



Lệ Tát chẳng thèm để ý, trong mắt cô ta, quyến rũ đàn ông là bản lĩnh của cô ta.



Nếu người đàn ông của bạn bị người khác cướp mất thì đó là lỗi của bạn.



Lệ Tát thích nhất câu nói đó, trông chừng người đàn ông của các người cho kỹ, tôi ra tay đây!



Nhưng Lệ Tát lại chẳng được bất cứ lợi ích gì từ chỗ Tần Lâm.



Tần Lâm nghe vậy thì lạnh lùng nói.



"Không cần đâu, tôi không muốn gặp riêng với cô".



Lời của Tần Lâm khiến Lệ Tát lại xấu hổ một lần nữa, cô ta chau mày, không tin người đàn ông này không hiểu ý của cô ta.



Lệ Tát cắn môi nói.



"Xem ra cách ăn mặc trang điểm hôm nay của em không thu hút được anh rồi? Hay để hôm nào em đổi bộ đồ khác cho anh xem nhé? Anh thích kiểu gì? Trang điểm theo kiểu thanh xuân hay kiểu gợi cảm điên cuồng? Em đều có thể thay đổi cho anh xem đấy..."



Bây giờ Lệ Tát đã dụ dỗ vô cùng trắng trợn không nể nang gì cả, thậm chí không quan tâm ánh mắt của người khác, nếu là người đàn ông bình thường thì e là đã có dấu hiệu từ vòng đầu tiên rồi.



Cho dù có bạn gái bên cạnh cũng sẽ phải lấy phương thức liên lạc gì đó.



Nhưng Tần Lâm lại chẳng có phản ứng gì với cô ta.



Vừa nói xong, Tần Lâm liền nâng mắt lên, nhìn cô ta một cái rồi nghiêm túc nói.



"Cô hiểu nhầm rồi, tôi không để ý tới cô không phải vì cách ăn mặc của cô không đẹp, mà là vì cô không xinh đẹp, nhân phẩm, da dẻ, cơ thể cũng không đẹp, cô có hiểu không?"



Tần Lâm vừa nói xong, cả nhà hàng đều im lặng.



Mọi người ngây người, những người hóng chuyện cũng há hốc miệng.



Câu nói này đúng là đắt giá, đúng là không để cho người ta chút mặt mũi nào!



Không xinh đẹp, nhân phẩm, da dẻ, cơ thể cũng không đẹp...



Vậy chắc chẳng còn chỗ nào đẹp rồi?



Hồ Gia Hân cuối cùng cũng không chịu được nữa, bật cười cười thành tiếng, ôm bụng cười toe toét.



Giống như vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên đời vậy.



Tần Lâm quá thẳng thắn rồi, hahaha...



Vẻ mặt của Lệ Tát thực sự rất khó coi, cô ta không ngờ rằng Tần Lâm lại nói những lời như vậy.



Trước mặt nhiều người như vậy, cô ta lải nhải cả buổi vậy mà người ta lại nói cô ta không đẹp chỗ nào cả.



Không để ý thì là không để ý, không phải vì ăn mặc hay trang điểm mà là bản thân cũng chẳng ra thể thống gì.



Lệ Tát nghiến răng nghiến lợi, tên Tần Lâm này thật quá đáng, sao có thể nói cô ta như vậy chứ!



Thấy Hồ Gia Hân cười như được mùa, Lệ Tát vô cùng tức giận.



"Cô cười cái gì, cô im miệng ngay!"



Nói xong, Lệ Tát xông lên, giơ cánh tay định tát Hồ Gia Hân.



Mặc dù Hồ Gia Hân là bà chủ lớn, nhưng trong mắt Lệ Tát, cô ấy chỉ là bạn học thôi, đánh cô ấy cũng chẳng thành vấn đề!



"Bốp!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Võ Thiên Tôn
Chương 181-185
Võ Đạo Tông Sư
Võ Thánh Diệp Hi Hòa
  • Đang cập nhật
Chương 91-95
Võ Giả Báo Thù
  • Bắc Diệp

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom