Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1281
Chương 1281: Nhất định phải bắt hắn quỳ xuống xin tha!
Tạ Trường Hà vừa nghe liền cảm thấy không ổn, đây chẳng phải rõ ràng khinh thường người nhà họ Tạ sao? Tên Tần Lâm này ác quá, dám gây ấn tượng xấu về nhà họ Tạ cho đại thiếu gia nhà họ Tưởng, thế này thì sao được?
Tạ Trường Hà biết, nhất định phải dạy cho tên Tần Lâm này một bài học, không đuổi hắn ra khỏi nhà họ Tạ, Tưởng thiếu gia sao có thể liên hôn với bọn họ?
Bây giờ cục diện của nhà họ Tạ vô cùng thảm, nhất định phải liên hôn với nhà họ Tưởng mới có tương lai, nếu không tình hình gia tộc sẽ ngày càng đi xuống, một khi bị loại khỏi thập đại gia tộc của thủ đô thì sẽ bị người đời cười chê!
Nhiều năm như vậy, cạnh tranh giữa thập đại gia tộc vô cùng khốc liệt, gia tộc nào nhỡ may sa cơ lỡ vận thì sẽ bị đuổi ra ngay, sự cạnh tranh mười năm một lần rất khốc liệt. Mấy năm nay nhà họ Tạ suy thoái, nằm ở vùng yếu thế trong thập đại gia tộc. Nếu như không vì Tạ Hồng Mai ưu tú đến vậy, thì muốn đứng vững trong thập đại gia tộc cũng khó khăn.
Vậy nên bây giờ nhà họ Tạ chuẩn bị gả Tạ Hồng Mai cho thiên tài của nhà họ Tưởng, song kiếm hợp bích, như vậy họ nhất định sẽ có chỗ đứng vững chắc trong thập đại gia tộc, đến lúc đó không nể mặt sư cũng phải nể mặt phật, ai mà chẳng nể mặt nhà họ Tưởng chứ. Nhà họ Tưởng nằm trong top ba của thập đại gia tộc thủ đô, thế lực của nhà họ ở thủ đô tương đương với vương hầu quý tộc.
Đến lúc nhà họ Tạ liên hôn với nhà họ Tưởng, họ sẽ thu được vô vàn lợi ích, đây chính là cơ hội để nhà họ Tạ vươn mình.
Tạ Trường Hà sao có thể bỏ qua cơ hội này được! Cần phải biết, hiện nay trong thập đại gia tộc, thực lực của Tưởng Vân Đài rất mạnh, các lão tiền bối chắc không có ai là đối thủ của anh ta, ngay cả cao thủ bảng Hổ cũng là thầy của anh ta, điều này cũng đưa thực lực của nhà họ Tưởng lên một tầm cao mới, ai có thể kéo kết được quan hệ với nhà họ Tưởng thì sẽ trở thành người được tất cả mọi người ngưỡng mộ.
Tạ Hồng Mai có thể lọt vào mắt xanh của Tưởng Vân Đài cũng là cơ hội của nhà họ Tạ bọn họ, là phúc của Tạ Hồng Mai.
Nhưng giữa đường lại gặp chuyện, tên Tần Lâm này đúng là ung nhọt mà.
Tạ Giang Phong bị đánh gục trên đất, nhà họ Tạ bọn họ nổi giận, mặc dù Tạ Giang Hoài muốn cùng đấu một trận với Tần Lâm để lấy lại thể diện cho nhà họ Tạ, nhưng thực lực của ông ta rõ ràng không phải đối thủ của Tần Lâm, ông ta chỉ mạnh hơn Tạ Giang Phong một chút xíu thôi.
Tạ Giang Hoài chỉ dám giận không dám nói, bây giờ chỉ có thể chờ vào sự định đoạt của bố mình.
Tạ Giang Hoài chỉ có thể chửi mắng Tạ Hồng Mai, bởi vì ông ta đánh không lại Tần Lâm.
"Dám hành hung người nhà họ Tạ, tôi thấy cậu không muốn sống nữa thì phải. Tạ Hồng Mai, sao tao lại có một đứa con gái không biết trời cao đất dày như mày, ở trước mặt Tưởng thiếu gia mà mày lại gây chuyện mất mặt đến thế, đúng là tức chết tao!"
Tần Lâm khinh thường nói.
"Đấy là do nhà họ Tạ các người ra tay với tôi, đánh không lại tôi, mấy người lại bảo tôi hành hung mấy người? Con người có một chiếc miệng hai con mắt, mấy người sao lại nói năng bừa bãi thế? Tôi thấy nhà họ Tạ mấy người chẳng ra làm sao cả".
Tạ Giang Hoài tức giận hét lên.
"Cậu cậu cậu... Đồ khốn!"
Tần Lâm lạnh lùng nói thẳng, cho dù là bố vợ anh cũng không quan tâm.
"Không phục thì hai ta đánh một trận, ông thắng thì ông nói gì cũng đúng, ông thua thì câm miệng lại!"
Tạ Giang Hoài không đánh lại được, cũng không mắng lại được, tức suýt sùi bọt mép.
"Mày xem mày tìm được loại thế nào về này!"
Tạ Trường Hà nhìn Tạ Trường Nguyệt, trầm giọng nói.
"Lão Tam, chú ra tay đi, thể diện của nhà họ Tạ chúng ta không thể mất đi như vậy được, nhất định phải bắt cậu ta quỳ xuống xin tha!"
"Vâng, anh cả".
Tạ Trường Nguyệt gật đầu, sốc lại tinh thần, nhiều năm rồi ông ta chưa ra tay, lần này nhất định phải dạy cho Tần Lâm một bài học, trả mối thù cho nhà họ Tạ, nếu không nhà họ Tạ sao có chỗ đứng ở thủ đô nữa? Như vậy chẳng phải khiến đại thiếu gia nhà họ Tưởng cười chê sao?
"Hy vọng nhà họ Tạ mấy người không khiến tôi thất vọng".
Tưởng Vân Đài nhìn Tạ Trường Hà, Tạ Trường Hà gật đầu, sợ đắc tội đại thiếu gia nhà họ Tưởng, thân phận địa vị của Tưởng đại thiếu gia bây giờ không hề kém ông ta chút nào, thậm chí còn trên bọn họ, bây giờ đại thiếu gia nhà họ Tưởng đang nổi lên như cồn ở cái thủ đô này, ai dám không nể mặt anh ta chứ?
Nhà họ Tạ muốn mượn thân phận và địa vị của nhà họ Tưởng để nâng nhà họ Tạ lên, đương nhiên phải ăn nói khép nép khúm núm trước mặt Tưởng Vân Đài rồi.
"Ông ba, ông thực sự muốn ra tay sao?"
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói, thực lực của ông ba vô cùng mạnh, hơn nữa đã trở thành cao thủ huyết mạch hơn mười năm rồi, người thường không thể so với ông ta được.
"Ông cũng không làm trái được lời ông nội cháu, vì nhà họ Tạ, ông khuyên cháu nên hiểu chuyện một chút đi Hồng Mai".
Tạ Trường Nguyệt tỉnh bơ mà nói, ông ta chỉ nghe lệnh của anh cả, hơn nữa chuyện này liên quan đến vinh quang của nhà họ Tạ, ông ta cũng không thể đổ trách nhiệm cho người khác được!
Tần Lâm kéo Tạ Hồng Mai lại, nhìn thẳng vào Tạ Trường Nguyệt, chuẩn bị sẵn sàng.
"Không cần nhiều lời, ra tay đi".
"Thằng nhãi, chịu chết đi!"
Tạ Trường Nguyệt mạnh hơn Tạ Giang Phong nhiều, từng quyền đều vô cùng mạnh mẽ, mở ra hợp vào, như gió rền bão cuốn.
"Hây..."
"Ha..."
Trường quyền* của Tạ Trường Nguyệt mạnh mẽ, truyền nhân của Hình Ý Quyền thực sự vô cùng ung dung, mang trong mình hình thần, hướng trường quyền tung ra vô cùng có lực.
*Trường quyền: Trường quyền phóng dài, đánh xa Trường quyền là một loại quyền mà động tác trong bài quyền có số lượt quyền giá (quyền thức) và bộ hình (tấn pháp) di chuyển tương đối nhiều đồng thời lấy động tác đánh xa, nhảy cao đá nhanh, bộ pháp bước dài rộng linh hoạt làm chính.
Tần Lâm lấy lui làm tiến, cũng vô cùng cẩn thận, mặc dù Tạ Trường Nguyệt không phải đối thủ của anh, nhưng anh vẫn muốn xem Hình Ý Quyền mà Tạ Trường Nguyệt đã luyện tập mấy chục năm như thế nào.
Tần Lâm bây giờ có khát vọng rất lớn với sức mạnh, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu là thứ anh thiếu hụt nhất, chỉ có càng ngày càng chiến đấu với nhiều người mới có thể khiến anh mạnh lên.
Hình Ý Quyền của Tạ Trường Nguyệt vô cùng tiêu chuẩn, ba anh em đều là cao thủ huyết mạch, Tạ Trường Nguyệt say mê học võ, cũng vô cùng hiểu Hình Ý Quyền, khi giao chiến với Tần Lâm cũng rất mạnh mẽ, sự biến hóa giữa hình ý và vô hình, vạn vật vô biên, nhất định là hình ý quyền của mọi người.
Mặc dù ông ta còn lâu mới là đối thủ của Tần Lâm, cũng không đột phá được nhiều kinh mạch như anh, nhưng võ công Hình Ý Quyền của ông ta thực sự đạt đến đỉnh cao, điều này khiến Tần Lâm vô cùng nể phục.
Lấy tinh hoa, bỏ đi cặn bã mới là mục đích Tần Lâm theo đuổi, chỉ có như vậy, anh mới không ngừng trở nên mạnh mẽ, dù là Hình Ý Quyền hay là Quân Thể Quyền, Tần Lâm cũng có thể mô phỏng lại, hơn nữa chắt lọc được tinh hoa trong nó, như thế mới có thể có tiến bộ.
Vậy nên khi giao chiến với Tạ Trường Nguyệt, anh mới dây dưa lâu vậy.
Tạ Hồng Mai không khỏi nghĩ vậy.
"Thực lực của ông ba thực sự lợi hại, có thể đánh ngang tay với Tần đại sư".
Tưởng Vân Đài lại nhíu mày, tên Tần Lâm này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Sao trước giờ chưa nghe danh một người mạnh như vậy chứ?
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói, thực lực của ông ba vô cùng mạnh, hơn nữa đã trở thành cao thủ huyết mạch hơn mười năm rồi, người thường không thể so với ông ta được.
"Ông cũng không làm trái được lời ông nội cháu, vì nhà họ Tạ, ông khuyên cháu nên hiểu chuyện một chút đi Hồng Mai".
Tạ Trường Nguyệt tỉnh bơ mà nói, ông ta chỉ nghe lệnh của anh cả, hơn nữa chuyện này liên quan đến vinh quang của nhà họ Tạ, ông ta cũng không thể đổ trách nhiệm cho người khác được!
Tần Lâm kéo Tạ Hồng Mai lại, nhìn thẳng vào Tạ Trường Nguyệt, chuẩn bị sẵn sàng.
"Không cần nhiều lời, ra tay đi".
"Thằng nhãi, chịu chết đi!"
Tạ Trường Nguyệt mạnh hơn Tạ Giang Phong nhiều, từng quyền đều vô cùng mạnh mẽ, mở ra hợp vào, như gió rền bão cuốn.
"Hây..."
"Ha..."
Trường quyền* của Tạ Trường Nguyệt mạnh mẽ, truyền nhân của Hình Ý Quyền thực sự vô cùng ung dung, mang trong mình hình thần, hướng trường quyền tung ra vô cùng có lực.
*Trường quyền: Trường quyền phóng dài, đánh xa Trường quyền là một loại quyền mà động tác trong bài quyền có số lượt quyền giá (quyền thức) và bộ hình (tấn pháp) di chuyển tương đối nhiều đồng thời lấy động tác đánh xa, nhảy cao đá nhanh, bộ pháp bước dài rộng linh hoạt làm chính.
Tần Lâm lấy lui làm tiến, cũng vô cùng cẩn thận, mặc dù Tạ Trường Nguyệt không phải đối thủ của anh, nhưng anh vẫn muốn xem Hình Ý Quyền mà Tạ Trường Nguyệt đã luyện tập mấy chục năm như thế nào.
Tần Lâm bây giờ có khát vọng rất lớn với sức mạnh, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu là thứ anh thiếu hụt nhất, chỉ có càng ngày càng chiến đấu với nhiều người mới có thể khiến anh mạnh lên.
Hình Ý Quyền của Tạ Trường Nguyệt vô cùng tiêu chuẩn, ba anh em đều là cao thủ huyết mạch, Tạ Trường Nguyệt say mê học võ, cũng vô cùng hiểu Hình Ý Quyền, khi giao chiến với Tần Lâm cũng rất mạnh mẽ, sự biến hóa giữa hình ý và vô hình, vạn vật vô biên, nhất định là hình ý quyền của mọi người.
Mặc dù ông ta còn lâu mới là đối thủ của Tần Lâm, cũng không đột phá được nhiều kinh mạch như anh, nhưng võ công Hình Ý Quyền của ông ta thực sự đạt đến đỉnh cao, điều này khiến Tần Lâm vô cùng nể phục.
Lấy tinh hoa, bỏ đi cặn bã mới là mục đích Tần Lâm theo đuổi, chỉ có như vậy, anh mới không ngừng trở nên mạnh mẽ, dù là Hình Ý Quyền hay là Quân Thể Quyền, Tần Lâm cũng có thể mô phỏng lại, hơn nữa chắt lọc được tinh hoa trong nó, như thế mới có thể có tiến bộ.
Vậy nên khi giao chiến với Tạ Trường Nguyệt, anh mới dây dưa lâu vậy.
Tạ Hồng Mai không khỏi nghĩ vậy.
"Thực lực của ông ba thực sự lợi hại, có thể đánh ngang tay với Tần đại sư".
Tưởng Vân Đài lại nhíu mày, tên Tần Lâm này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Sao trước giờ chưa nghe danh một người mạnh như vậy chứ?
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Khi Tần Lâm hoàn toàn hiểu hết tuyệt chiêu của Tạ Trường Nguyệt, anh bắt đầu phản kích.
"Kết thúc rồi".
Tần Lâm ung dung mỉm cười, ánh mắt rét lạnh, đánh ra một cú cực mạnh như dùng chùy giáng xuống, quyền ào ào lao đến, dễ như trở bàn tay.
Lúc này Tạ Trường Nguyệt vốn tự tin đầy mình không ngờ, thế phản công của Tần Lâm lại kinh khủng đến vậy.
Ông ta bị đánh lui về sau, cảm thấy đã cố gắng hết sức, nhưng chưa đến mười chiêu, Tần Lâm đã nhìn thấu tất cả sơ hở của ông ta, hơn nữa từng chiêu đều khiến ông ta khó có thể ứng phó, từng bước bại trận.
Bốp bốp bốp...
Đòn tấn công của Tần Lâm khiến Tạ Trường Nguyệt không thể nào chống đỡ nổi, cuối cùng bị trúng ba quyền ngay ngực và bả vai, cơ thể hơn bảy mươi tuổi liền ngã gục, mặc dù chân tay khá cường tráng nhưng dưới sực nặng của nắm đấm, Tạ Trường Nguyệt cuối cùng cũng bị Tần Lâm đánh bại, vô cùng bi thảm.
-----------------------
Tạ Trường Hà vừa nghe liền cảm thấy không ổn, đây chẳng phải rõ ràng khinh thường người nhà họ Tạ sao? Tên Tần Lâm này ác quá, dám gây ấn tượng xấu về nhà họ Tạ cho đại thiếu gia nhà họ Tưởng, thế này thì sao được?
Tạ Trường Hà biết, nhất định phải dạy cho tên Tần Lâm này một bài học, không đuổi hắn ra khỏi nhà họ Tạ, Tưởng thiếu gia sao có thể liên hôn với bọn họ?
Bây giờ cục diện của nhà họ Tạ vô cùng thảm, nhất định phải liên hôn với nhà họ Tưởng mới có tương lai, nếu không tình hình gia tộc sẽ ngày càng đi xuống, một khi bị loại khỏi thập đại gia tộc của thủ đô thì sẽ bị người đời cười chê!
Nhiều năm như vậy, cạnh tranh giữa thập đại gia tộc vô cùng khốc liệt, gia tộc nào nhỡ may sa cơ lỡ vận thì sẽ bị đuổi ra ngay, sự cạnh tranh mười năm một lần rất khốc liệt. Mấy năm nay nhà họ Tạ suy thoái, nằm ở vùng yếu thế trong thập đại gia tộc. Nếu như không vì Tạ Hồng Mai ưu tú đến vậy, thì muốn đứng vững trong thập đại gia tộc cũng khó khăn.
Vậy nên bây giờ nhà họ Tạ chuẩn bị gả Tạ Hồng Mai cho thiên tài của nhà họ Tưởng, song kiếm hợp bích, như vậy họ nhất định sẽ có chỗ đứng vững chắc trong thập đại gia tộc, đến lúc đó không nể mặt sư cũng phải nể mặt phật, ai mà chẳng nể mặt nhà họ Tưởng chứ. Nhà họ Tưởng nằm trong top ba của thập đại gia tộc thủ đô, thế lực của nhà họ ở thủ đô tương đương với vương hầu quý tộc.
Đến lúc nhà họ Tạ liên hôn với nhà họ Tưởng, họ sẽ thu được vô vàn lợi ích, đây chính là cơ hội để nhà họ Tạ vươn mình.
Tạ Trường Hà sao có thể bỏ qua cơ hội này được! Cần phải biết, hiện nay trong thập đại gia tộc, thực lực của Tưởng Vân Đài rất mạnh, các lão tiền bối chắc không có ai là đối thủ của anh ta, ngay cả cao thủ bảng Hổ cũng là thầy của anh ta, điều này cũng đưa thực lực của nhà họ Tưởng lên một tầm cao mới, ai có thể kéo kết được quan hệ với nhà họ Tưởng thì sẽ trở thành người được tất cả mọi người ngưỡng mộ.
Tạ Hồng Mai có thể lọt vào mắt xanh của Tưởng Vân Đài cũng là cơ hội của nhà họ Tạ bọn họ, là phúc của Tạ Hồng Mai.
Nhưng giữa đường lại gặp chuyện, tên Tần Lâm này đúng là ung nhọt mà.
Tạ Giang Phong bị đánh gục trên đất, nhà họ Tạ bọn họ nổi giận, mặc dù Tạ Giang Hoài muốn cùng đấu một trận với Tần Lâm để lấy lại thể diện cho nhà họ Tạ, nhưng thực lực của ông ta rõ ràng không phải đối thủ của Tần Lâm, ông ta chỉ mạnh hơn Tạ Giang Phong một chút xíu thôi.
Tạ Giang Hoài chỉ dám giận không dám nói, bây giờ chỉ có thể chờ vào sự định đoạt của bố mình.
Tạ Giang Hoài chỉ có thể chửi mắng Tạ Hồng Mai, bởi vì ông ta đánh không lại Tần Lâm.
"Dám hành hung người nhà họ Tạ, tôi thấy cậu không muốn sống nữa thì phải. Tạ Hồng Mai, sao tao lại có một đứa con gái không biết trời cao đất dày như mày, ở trước mặt Tưởng thiếu gia mà mày lại gây chuyện mất mặt đến thế, đúng là tức chết tao!"
Tần Lâm khinh thường nói.
"Đấy là do nhà họ Tạ các người ra tay với tôi, đánh không lại tôi, mấy người lại bảo tôi hành hung mấy người? Con người có một chiếc miệng hai con mắt, mấy người sao lại nói năng bừa bãi thế? Tôi thấy nhà họ Tạ mấy người chẳng ra làm sao cả".
Tạ Giang Hoài tức giận hét lên.
"Cậu cậu cậu... Đồ khốn!"
Tần Lâm lạnh lùng nói thẳng, cho dù là bố vợ anh cũng không quan tâm.
"Không phục thì hai ta đánh một trận, ông thắng thì ông nói gì cũng đúng, ông thua thì câm miệng lại!"
Tạ Giang Hoài không đánh lại được, cũng không mắng lại được, tức suýt sùi bọt mép.
"Mày xem mày tìm được loại thế nào về này!"
Tạ Trường Hà nhìn Tạ Trường Nguyệt, trầm giọng nói.
"Lão Tam, chú ra tay đi, thể diện của nhà họ Tạ chúng ta không thể mất đi như vậy được, nhất định phải bắt cậu ta quỳ xuống xin tha!"
"Vâng, anh cả".
Tạ Trường Nguyệt gật đầu, sốc lại tinh thần, nhiều năm rồi ông ta chưa ra tay, lần này nhất định phải dạy cho Tần Lâm một bài học, trả mối thù cho nhà họ Tạ, nếu không nhà họ Tạ sao có chỗ đứng ở thủ đô nữa? Như vậy chẳng phải khiến đại thiếu gia nhà họ Tưởng cười chê sao?
"Hy vọng nhà họ Tạ mấy người không khiến tôi thất vọng".
Tưởng Vân Đài nhìn Tạ Trường Hà, Tạ Trường Hà gật đầu, sợ đắc tội đại thiếu gia nhà họ Tưởng, thân phận địa vị của Tưởng đại thiếu gia bây giờ không hề kém ông ta chút nào, thậm chí còn trên bọn họ, bây giờ đại thiếu gia nhà họ Tưởng đang nổi lên như cồn ở cái thủ đô này, ai dám không nể mặt anh ta chứ?
Nhà họ Tạ muốn mượn thân phận và địa vị của nhà họ Tưởng để nâng nhà họ Tạ lên, đương nhiên phải ăn nói khép nép khúm núm trước mặt Tưởng Vân Đài rồi.
"Ông ba, ông thực sự muốn ra tay sao?"
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói, thực lực của ông ba vô cùng mạnh, hơn nữa đã trở thành cao thủ huyết mạch hơn mười năm rồi, người thường không thể so với ông ta được.
"Ông cũng không làm trái được lời ông nội cháu, vì nhà họ Tạ, ông khuyên cháu nên hiểu chuyện một chút đi Hồng Mai".
Tạ Trường Nguyệt tỉnh bơ mà nói, ông ta chỉ nghe lệnh của anh cả, hơn nữa chuyện này liên quan đến vinh quang của nhà họ Tạ, ông ta cũng không thể đổ trách nhiệm cho người khác được!
Tần Lâm kéo Tạ Hồng Mai lại, nhìn thẳng vào Tạ Trường Nguyệt, chuẩn bị sẵn sàng.
"Không cần nhiều lời, ra tay đi".
"Thằng nhãi, chịu chết đi!"
Tạ Trường Nguyệt mạnh hơn Tạ Giang Phong nhiều, từng quyền đều vô cùng mạnh mẽ, mở ra hợp vào, như gió rền bão cuốn.
"Hây..."
"Ha..."
Trường quyền* của Tạ Trường Nguyệt mạnh mẽ, truyền nhân của Hình Ý Quyền thực sự vô cùng ung dung, mang trong mình hình thần, hướng trường quyền tung ra vô cùng có lực.
*Trường quyền: Trường quyền phóng dài, đánh xa Trường quyền là một loại quyền mà động tác trong bài quyền có số lượt quyền giá (quyền thức) và bộ hình (tấn pháp) di chuyển tương đối nhiều đồng thời lấy động tác đánh xa, nhảy cao đá nhanh, bộ pháp bước dài rộng linh hoạt làm chính.
Tần Lâm lấy lui làm tiến, cũng vô cùng cẩn thận, mặc dù Tạ Trường Nguyệt không phải đối thủ của anh, nhưng anh vẫn muốn xem Hình Ý Quyền mà Tạ Trường Nguyệt đã luyện tập mấy chục năm như thế nào.
Tần Lâm bây giờ có khát vọng rất lớn với sức mạnh, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu là thứ anh thiếu hụt nhất, chỉ có càng ngày càng chiến đấu với nhiều người mới có thể khiến anh mạnh lên.
Hình Ý Quyền của Tạ Trường Nguyệt vô cùng tiêu chuẩn, ba anh em đều là cao thủ huyết mạch, Tạ Trường Nguyệt say mê học võ, cũng vô cùng hiểu Hình Ý Quyền, khi giao chiến với Tần Lâm cũng rất mạnh mẽ, sự biến hóa giữa hình ý và vô hình, vạn vật vô biên, nhất định là hình ý quyền của mọi người.
Mặc dù ông ta còn lâu mới là đối thủ của Tần Lâm, cũng không đột phá được nhiều kinh mạch như anh, nhưng võ công Hình Ý Quyền của ông ta thực sự đạt đến đỉnh cao, điều này khiến Tần Lâm vô cùng nể phục.
Lấy tinh hoa, bỏ đi cặn bã mới là mục đích Tần Lâm theo đuổi, chỉ có như vậy, anh mới không ngừng trở nên mạnh mẽ, dù là Hình Ý Quyền hay là Quân Thể Quyền, Tần Lâm cũng có thể mô phỏng lại, hơn nữa chắt lọc được tinh hoa trong nó, như thế mới có thể có tiến bộ.
Vậy nên khi giao chiến với Tạ Trường Nguyệt, anh mới dây dưa lâu vậy.
Tạ Hồng Mai không khỏi nghĩ vậy.
"Thực lực của ông ba thực sự lợi hại, có thể đánh ngang tay với Tần đại sư".
Tưởng Vân Đài lại nhíu mày, tên Tần Lâm này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Sao trước giờ chưa nghe danh một người mạnh như vậy chứ?
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói, thực lực của ông ba vô cùng mạnh, hơn nữa đã trở thành cao thủ huyết mạch hơn mười năm rồi, người thường không thể so với ông ta được.
"Ông cũng không làm trái được lời ông nội cháu, vì nhà họ Tạ, ông khuyên cháu nên hiểu chuyện một chút đi Hồng Mai".
Tạ Trường Nguyệt tỉnh bơ mà nói, ông ta chỉ nghe lệnh của anh cả, hơn nữa chuyện này liên quan đến vinh quang của nhà họ Tạ, ông ta cũng không thể đổ trách nhiệm cho người khác được!
Tần Lâm kéo Tạ Hồng Mai lại, nhìn thẳng vào Tạ Trường Nguyệt, chuẩn bị sẵn sàng.
"Không cần nhiều lời, ra tay đi".
"Thằng nhãi, chịu chết đi!"
Tạ Trường Nguyệt mạnh hơn Tạ Giang Phong nhiều, từng quyền đều vô cùng mạnh mẽ, mở ra hợp vào, như gió rền bão cuốn.
"Hây..."
"Ha..."
Trường quyền* của Tạ Trường Nguyệt mạnh mẽ, truyền nhân của Hình Ý Quyền thực sự vô cùng ung dung, mang trong mình hình thần, hướng trường quyền tung ra vô cùng có lực.
*Trường quyền: Trường quyền phóng dài, đánh xa Trường quyền là một loại quyền mà động tác trong bài quyền có số lượt quyền giá (quyền thức) và bộ hình (tấn pháp) di chuyển tương đối nhiều đồng thời lấy động tác đánh xa, nhảy cao đá nhanh, bộ pháp bước dài rộng linh hoạt làm chính.
Tần Lâm lấy lui làm tiến, cũng vô cùng cẩn thận, mặc dù Tạ Trường Nguyệt không phải đối thủ của anh, nhưng anh vẫn muốn xem Hình Ý Quyền mà Tạ Trường Nguyệt đã luyện tập mấy chục năm như thế nào.
Tần Lâm bây giờ có khát vọng rất lớn với sức mạnh, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu là thứ anh thiếu hụt nhất, chỉ có càng ngày càng chiến đấu với nhiều người mới có thể khiến anh mạnh lên.
Hình Ý Quyền của Tạ Trường Nguyệt vô cùng tiêu chuẩn, ba anh em đều là cao thủ huyết mạch, Tạ Trường Nguyệt say mê học võ, cũng vô cùng hiểu Hình Ý Quyền, khi giao chiến với Tần Lâm cũng rất mạnh mẽ, sự biến hóa giữa hình ý và vô hình, vạn vật vô biên, nhất định là hình ý quyền của mọi người.
Mặc dù ông ta còn lâu mới là đối thủ của Tần Lâm, cũng không đột phá được nhiều kinh mạch như anh, nhưng võ công Hình Ý Quyền của ông ta thực sự đạt đến đỉnh cao, điều này khiến Tần Lâm vô cùng nể phục.
Lấy tinh hoa, bỏ đi cặn bã mới là mục đích Tần Lâm theo đuổi, chỉ có như vậy, anh mới không ngừng trở nên mạnh mẽ, dù là Hình Ý Quyền hay là Quân Thể Quyền, Tần Lâm cũng có thể mô phỏng lại, hơn nữa chắt lọc được tinh hoa trong nó, như thế mới có thể có tiến bộ.
Vậy nên khi giao chiến với Tạ Trường Nguyệt, anh mới dây dưa lâu vậy.
Tạ Hồng Mai không khỏi nghĩ vậy.
"Thực lực của ông ba thực sự lợi hại, có thể đánh ngang tay với Tần đại sư".
Tưởng Vân Đài lại nhíu mày, tên Tần Lâm này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Sao trước giờ chưa nghe danh một người mạnh như vậy chứ?
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Khi Tần Lâm hoàn toàn hiểu hết tuyệt chiêu của Tạ Trường Nguyệt, anh bắt đầu phản kích.
"Kết thúc rồi".
Tần Lâm ung dung mỉm cười, ánh mắt rét lạnh, đánh ra một cú cực mạnh như dùng chùy giáng xuống, quyền ào ào lao đến, dễ như trở bàn tay.
Lúc này Tạ Trường Nguyệt vốn tự tin đầy mình không ngờ, thế phản công của Tần Lâm lại kinh khủng đến vậy.
Ông ta bị đánh lui về sau, cảm thấy đã cố gắng hết sức, nhưng chưa đến mười chiêu, Tần Lâm đã nhìn thấu tất cả sơ hở của ông ta, hơn nữa từng chiêu đều khiến ông ta khó có thể ứng phó, từng bước bại trận.
Bốp bốp bốp...
Đòn tấn công của Tần Lâm khiến Tạ Trường Nguyệt không thể nào chống đỡ nổi, cuối cùng bị trúng ba quyền ngay ngực và bả vai, cơ thể hơn bảy mươi tuổi liền ngã gục, mặc dù chân tay khá cường tráng nhưng dưới sực nặng của nắm đấm, Tạ Trường Nguyệt cuối cùng cũng bị Tần Lâm đánh bại, vô cùng bi thảm.
-----------------------
Bình luận facebook