Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1136
Sau khi ăn xong, Âu Dương lại nói chuyện với Lý Long Nhi một lát, sau đó ở lại Lý gia. Hai người Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập đương nhiên không còn kiên nhẫn, vội vàng kéo Âu Dương vào trong phòng, tiếp theo dùng thuật cách âm ngăn cách toàn bộ căn phòng.
Bọn họ nhìn Âu Dương giống như thẩm vấn phạm nhân nói:
- Tiểu tử, nói đi, rốt cuộc có âm mưu gì?
- Âm mưu...
Âu Dương thật sự không biết nói gì, mình có âm mưu gì, mình chỉ là nghĩ ra phương thức làm thế nào vứt đại chiêu vào mặt thiên đình mà thôi.
- Tiểu tử ngươi hàn huyên với tên Lý gì đó lâu như vậy, đừng nói với ta ngươi không nghĩ ra cái gì.
Bạch Tinh chỉ vào mũi Âu Dương, cảm giác như nếu ngươi không nói ta sẽ làm thịt ngươi.
- Ha ha...
Âu Dương cười nói:
- Không có gì, chỉ là minh bạch phương thức làm thế nào tiêu diệt thiên đình mà thôi!
Vẻ tươi cười trên mặt Âu Dương vẫn bí hiểm, nhưng lúc này hai người kia cũng không có tâm tư quan tâm vẻ tươi cười của Âu Dương rốt cuộc là bí hiểm hay không, cái bọn họ muốn biết là rốt cuộc là phương pháp gì!
Âu Dương cũng nhìn ra dáng vẻ cấp thiết của hai người, hắn khẽ vuốt chòm râu... Đúng rồi, Âu Dương không có chòm râu, cho nên hắn chỉ làm bộ, sau đó nói:
- Hai người các ngươi có một lỗ hổng rất lớn, chính là các ngươi không xem con người là người. Ta có thể rất có trách nhiệm nói cho các ngươi, chính vì điểm này các ngươi vĩnh viễn không có khả năng trở thành chí cao vô thượng!
- Tại sao?
Nghe thấy bốn chữ "chí cao vô thượng", hai người tạm thời bị Âu Dương dời đi lực chú ý, dù sao so với thiên đình, chí cao vô thượng hiển nhiên càng có lực hấp dẫn hơn.
- Chí cao vô thượng đó là lấy thân hóa đạo, có câu nói rất hay, đó chính là tồn tại chính là đạo lý. Nếu con người tồn tại, chứng tỏ bọn họ là một phần của đạo. Nhưng trong mắt các ngươi từ trước đến nay không có con người, các ngươi luôn cho rằng mình là thần tiên ở trên cao. Các ngươi nói cho ta biết, đạo tâm của các ngươi bất toàn, còn nói cái gì là lấy thân hóa đạo với ta?
Trong mắt Âu Dương mang theo vài phần trịnh trọng. Kỳ thực Âu Dương vốn không muốn nói cho bọn họ, dù sao có vài thứ cần mình tự giác ngộ, nhưng từ trạng thái của hai vị này nhìn ra, nếu như không có ai ai nói cho bọn họ, như vậy có thể cả đời này bọn họ cũng không giác ngộ!
- Nhưng có nói cũng rất hay, vật họp theo loài, chúng ta ở trên cao là bởi vì chúng ta nỗ lực đạt được!
Bạch Tinh nhìn Âu Dương, kỳ thực hắn cũng không phải chưa từng nghĩ đến những chuyện này, nhưng hắn nghĩ không rõ.
- Con đường là do các ngươi tự mình đi, ta không thể lựa chọn cho các ngươi, ta chỉ đứng trên cương vị bằng hữu nhắc nhở các ngươi một chút mà thôi. Được rồi, chúng ta không nói vấn đề này nữa, trước tiên nói về làm thế nào tiêu diệt thiên đình đã!
Âu Dương cười ha ha nói:
- Các ngươi cũng không nghe được Lý Long Nhi nói cái gì, bởi vì trong mắt các ngươi con kiến hôi làm sao có thể có bất cứ bang trợ nào với các ngươi. Hôm nay ta lần đầu tiên đánh vỡ suy nghĩ của các ngươi, nói cho các ngươi, phương pháp con kiến hôi trong mắt các ngươi nghĩ đến, các ngươi vĩnh viễn không nghĩ được!
- Điều này không có khả năng!
Bạch Tinh hiển nhiên không tin chuyện này. Theo hắn thấy, chỉ có hắn làm việc con kiến hôi làm không được, con kiến hôi làm sao có thể làm được chuyện hắn không làm được?
- Có khả năng hay không không phải ngươi định đoạt!
Âu Dương cũng không có khách khí nói:
- Hai người các ngươi nói cho ta biết cái gì là thế giới cực hạn?
- Ngươi có thể không hỏi mấy chuyện vô nghĩa này được không? Ngươi tùy tiện múa quyền phát sinh ba phần điểm một lực lượng là có thể trực tiếp mở ra cánh cửa thông đến ngoại vực, còn lực lượng cũng sẽ trực tiếp...
Ngụy Bỉnh Dập vốn đang muốn châm chọc Âu Dương, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ tới câu nói làm sao chỉ có thể tiêu diệt một phần ba của Lý Long Nhi? Lúc này hắn đã minh bạch ý tứ trong lời nói của Âu Dương!
Thì ra là thế, nếu như không phải Lý Long Nhi nói, cho dù kêu bọn họ nghĩ một trăm năm tuyệt đối cũng không nghĩ ra phương thức vô sỉ như vậy! Kỳ thực phương pháp này rất đơn giản. Thiên đình tiên cung thật sự rất lớn, nhưng nếu như ba người Âu Dương liên hợp xuất thủ, một kích trực tiếp phá hủy thiên đình cũng không phải không có khả năng.
Nhưng vấn đề xuất hiện, tiên giới căn bản không thể chịu đựng lực lượng cực lớn như vậy, cho nên khi bọn người Âu Dương suy nghĩ căn bản là quên mất vấn đề này, mà trực tiếp nghĩ đến làm thế nào đánh tan thiên đình.
- Thì ra là thế!
Lúc này Bạch Tinh cũng minh bạch, hắn vui mừng nói:
- Thì ra phương pháp này đơn giản như vậy, vậy mà ba người chúng ta lại giống như kẻ ngu si...
- Không phải ba người chúng ta, là chính ngươi! Đừng lôi kéo chúng ta vào!
Âu Dương vội vã tách bạch quan hệ với Bạch Tinh, nếu không, hắn sẽ trực tiếp định nghĩa mình là kẻ ngu si giống như hắn.
- Ngay cả ông trời cũng giúp chúng ta, chúng ta còn chờ cái gì, trực tiếp đi tiêu diệt bọn hắn thôi!
Bạch Tinh lại một lần nữa kích động, nhưng hắn vừa xuất khẩu, lại bị Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập trợn mắt liếc nhìn. Không sai bọn họ thật sự đã tìm được phương thức hủy diệt pho tượng, nhưng thiên đình cũng không phải kẻ ngu si.
Đám người Khâu Vân Bình cũng không phải nói giỡn, một khi bọn họ bắt đầu kế hoạch, như vậy chính là chiến đấu sinh tử đến cùng, nếu như không thể giết chết toàn bộ đối phương, như vậy bọn họ chính là thất bại ! Đây là trận chiến quá then chốt, cho nên Âu Dương thấy cần có một kế hoạch rất tốt.
- Chúng ta muốn đẩy thiên đình vào ngoại vực cũng không phải dễ dàng, cần có một người thu hút tất cả hỏa lực của pho tượng trong nháy mắt, sau đó hai người khác một người mở ngoại vực, một người trực tiếp đẩy thiên đình, sau đó ba người chúng ta nên lập tức xuất thủ trực tiếp hủy diệt toàn bộ tiên cung, để thiên đình cuối cùng hoàn toàn tan vỡ!
Âu Dương nói ra suy nghĩ của mình, lại phát hiện Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh đều chỉ tay về phía mình, rất hiển nhiên ý tứ của hai người bọn họ là muốn mình đi thu hút hỏa lực...
- Các ngươi cũng quá vô sỉ! Ta là Yêu Cung Thủ chiến đấu từ xa, làm sao có thể đi thu hút hỏa lực chứ!
Âu Dương nói rất hùng hồn, nhưng đổi lấy là ánh mắt khinh bỉ của hai đồng bọn.
- Đừng để ta vạch trần gốc gác của ngươi chứ!
Ngụy Bỉnh Dập vỗ vai Âu Dương, mang theo vài phần an ủi nói:
- Trong hai chúng ta bất luận là ai đi, khẳng định đều sẽ có thương tổn nhất định, duy độc có tên biến thái như ngươi là không!
Khi Ngụy Bỉnh Dập nói đến biến thái có cố tình nhấn mạnh, kỳ thực biến thái trong miệng hắn cũng không phải chỉ có Âu Dương, mà còn có Thứ Kiêu Cung.
Không sai, năng lực phòng ngự của Âu Dương xác thực kém hơn Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh một bậc, thế nhưng một khi để Thứ Kiêu Cung hoàn thành hình thái chuyển hoán, sau đó giao cho Âu Dương phòng ngự tuyệt đối trong khoảng thời gian ngắn, chính là pho tượng công kích hung tàn thế nào đi nữa, tuyệt đối cũng không thể xúc phạm tới Âu Dương.
Bọn họ nhìn Âu Dương giống như thẩm vấn phạm nhân nói:
- Tiểu tử, nói đi, rốt cuộc có âm mưu gì?
- Âm mưu...
Âu Dương thật sự không biết nói gì, mình có âm mưu gì, mình chỉ là nghĩ ra phương thức làm thế nào vứt đại chiêu vào mặt thiên đình mà thôi.
- Tiểu tử ngươi hàn huyên với tên Lý gì đó lâu như vậy, đừng nói với ta ngươi không nghĩ ra cái gì.
Bạch Tinh chỉ vào mũi Âu Dương, cảm giác như nếu ngươi không nói ta sẽ làm thịt ngươi.
- Ha ha...
Âu Dương cười nói:
- Không có gì, chỉ là minh bạch phương thức làm thế nào tiêu diệt thiên đình mà thôi!
Vẻ tươi cười trên mặt Âu Dương vẫn bí hiểm, nhưng lúc này hai người kia cũng không có tâm tư quan tâm vẻ tươi cười của Âu Dương rốt cuộc là bí hiểm hay không, cái bọn họ muốn biết là rốt cuộc là phương pháp gì!
Âu Dương cũng nhìn ra dáng vẻ cấp thiết của hai người, hắn khẽ vuốt chòm râu... Đúng rồi, Âu Dương không có chòm râu, cho nên hắn chỉ làm bộ, sau đó nói:
- Hai người các ngươi có một lỗ hổng rất lớn, chính là các ngươi không xem con người là người. Ta có thể rất có trách nhiệm nói cho các ngươi, chính vì điểm này các ngươi vĩnh viễn không có khả năng trở thành chí cao vô thượng!
- Tại sao?
Nghe thấy bốn chữ "chí cao vô thượng", hai người tạm thời bị Âu Dương dời đi lực chú ý, dù sao so với thiên đình, chí cao vô thượng hiển nhiên càng có lực hấp dẫn hơn.
- Chí cao vô thượng đó là lấy thân hóa đạo, có câu nói rất hay, đó chính là tồn tại chính là đạo lý. Nếu con người tồn tại, chứng tỏ bọn họ là một phần của đạo. Nhưng trong mắt các ngươi từ trước đến nay không có con người, các ngươi luôn cho rằng mình là thần tiên ở trên cao. Các ngươi nói cho ta biết, đạo tâm của các ngươi bất toàn, còn nói cái gì là lấy thân hóa đạo với ta?
Trong mắt Âu Dương mang theo vài phần trịnh trọng. Kỳ thực Âu Dương vốn không muốn nói cho bọn họ, dù sao có vài thứ cần mình tự giác ngộ, nhưng từ trạng thái của hai vị này nhìn ra, nếu như không có ai ai nói cho bọn họ, như vậy có thể cả đời này bọn họ cũng không giác ngộ!
- Nhưng có nói cũng rất hay, vật họp theo loài, chúng ta ở trên cao là bởi vì chúng ta nỗ lực đạt được!
Bạch Tinh nhìn Âu Dương, kỳ thực hắn cũng không phải chưa từng nghĩ đến những chuyện này, nhưng hắn nghĩ không rõ.
- Con đường là do các ngươi tự mình đi, ta không thể lựa chọn cho các ngươi, ta chỉ đứng trên cương vị bằng hữu nhắc nhở các ngươi một chút mà thôi. Được rồi, chúng ta không nói vấn đề này nữa, trước tiên nói về làm thế nào tiêu diệt thiên đình đã!
Âu Dương cười ha ha nói:
- Các ngươi cũng không nghe được Lý Long Nhi nói cái gì, bởi vì trong mắt các ngươi con kiến hôi làm sao có thể có bất cứ bang trợ nào với các ngươi. Hôm nay ta lần đầu tiên đánh vỡ suy nghĩ của các ngươi, nói cho các ngươi, phương pháp con kiến hôi trong mắt các ngươi nghĩ đến, các ngươi vĩnh viễn không nghĩ được!
- Điều này không có khả năng!
Bạch Tinh hiển nhiên không tin chuyện này. Theo hắn thấy, chỉ có hắn làm việc con kiến hôi làm không được, con kiến hôi làm sao có thể làm được chuyện hắn không làm được?
- Có khả năng hay không không phải ngươi định đoạt!
Âu Dương cũng không có khách khí nói:
- Hai người các ngươi nói cho ta biết cái gì là thế giới cực hạn?
- Ngươi có thể không hỏi mấy chuyện vô nghĩa này được không? Ngươi tùy tiện múa quyền phát sinh ba phần điểm một lực lượng là có thể trực tiếp mở ra cánh cửa thông đến ngoại vực, còn lực lượng cũng sẽ trực tiếp...
Ngụy Bỉnh Dập vốn đang muốn châm chọc Âu Dương, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ tới câu nói làm sao chỉ có thể tiêu diệt một phần ba của Lý Long Nhi? Lúc này hắn đã minh bạch ý tứ trong lời nói của Âu Dương!
Thì ra là thế, nếu như không phải Lý Long Nhi nói, cho dù kêu bọn họ nghĩ một trăm năm tuyệt đối cũng không nghĩ ra phương thức vô sỉ như vậy! Kỳ thực phương pháp này rất đơn giản. Thiên đình tiên cung thật sự rất lớn, nhưng nếu như ba người Âu Dương liên hợp xuất thủ, một kích trực tiếp phá hủy thiên đình cũng không phải không có khả năng.
Nhưng vấn đề xuất hiện, tiên giới căn bản không thể chịu đựng lực lượng cực lớn như vậy, cho nên khi bọn người Âu Dương suy nghĩ căn bản là quên mất vấn đề này, mà trực tiếp nghĩ đến làm thế nào đánh tan thiên đình.
- Thì ra là thế!
Lúc này Bạch Tinh cũng minh bạch, hắn vui mừng nói:
- Thì ra phương pháp này đơn giản như vậy, vậy mà ba người chúng ta lại giống như kẻ ngu si...
- Không phải ba người chúng ta, là chính ngươi! Đừng lôi kéo chúng ta vào!
Âu Dương vội vã tách bạch quan hệ với Bạch Tinh, nếu không, hắn sẽ trực tiếp định nghĩa mình là kẻ ngu si giống như hắn.
- Ngay cả ông trời cũng giúp chúng ta, chúng ta còn chờ cái gì, trực tiếp đi tiêu diệt bọn hắn thôi!
Bạch Tinh lại một lần nữa kích động, nhưng hắn vừa xuất khẩu, lại bị Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập trợn mắt liếc nhìn. Không sai bọn họ thật sự đã tìm được phương thức hủy diệt pho tượng, nhưng thiên đình cũng không phải kẻ ngu si.
Đám người Khâu Vân Bình cũng không phải nói giỡn, một khi bọn họ bắt đầu kế hoạch, như vậy chính là chiến đấu sinh tử đến cùng, nếu như không thể giết chết toàn bộ đối phương, như vậy bọn họ chính là thất bại ! Đây là trận chiến quá then chốt, cho nên Âu Dương thấy cần có một kế hoạch rất tốt.
- Chúng ta muốn đẩy thiên đình vào ngoại vực cũng không phải dễ dàng, cần có một người thu hút tất cả hỏa lực của pho tượng trong nháy mắt, sau đó hai người khác một người mở ngoại vực, một người trực tiếp đẩy thiên đình, sau đó ba người chúng ta nên lập tức xuất thủ trực tiếp hủy diệt toàn bộ tiên cung, để thiên đình cuối cùng hoàn toàn tan vỡ!
Âu Dương nói ra suy nghĩ của mình, lại phát hiện Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh đều chỉ tay về phía mình, rất hiển nhiên ý tứ của hai người bọn họ là muốn mình đi thu hút hỏa lực...
- Các ngươi cũng quá vô sỉ! Ta là Yêu Cung Thủ chiến đấu từ xa, làm sao có thể đi thu hút hỏa lực chứ!
Âu Dương nói rất hùng hồn, nhưng đổi lấy là ánh mắt khinh bỉ của hai đồng bọn.
- Đừng để ta vạch trần gốc gác của ngươi chứ!
Ngụy Bỉnh Dập vỗ vai Âu Dương, mang theo vài phần an ủi nói:
- Trong hai chúng ta bất luận là ai đi, khẳng định đều sẽ có thương tổn nhất định, duy độc có tên biến thái như ngươi là không!
Khi Ngụy Bỉnh Dập nói đến biến thái có cố tình nhấn mạnh, kỳ thực biến thái trong miệng hắn cũng không phải chỉ có Âu Dương, mà còn có Thứ Kiêu Cung.
Không sai, năng lực phòng ngự của Âu Dương xác thực kém hơn Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh một bậc, thế nhưng một khi để Thứ Kiêu Cung hoàn thành hình thái chuyển hoán, sau đó giao cho Âu Dương phòng ngự tuyệt đối trong khoảng thời gian ngắn, chính là pho tượng công kích hung tàn thế nào đi nữa, tuyệt đối cũng không thể xúc phạm tới Âu Dương.
Bình luận facebook