Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-58
Chương 58 không biết đường ôm tôi về phòng
*Chương có nội dung hình ảnh
**********
Ngày hôm sau Cổ Tư bị tiếng đập cửa đánh thức.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đó không phải tiếng đập cửa phòng ngoài mà là phòng ngủ của cô.
Cô mơ màng mở mắt, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, cô hỏi ai vậy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trì Uyên dường như hơi cạn lời, "Ngoài tôi ra thì còn ai vào đây nữa."
Cổ Tư ‘à một tiếng, "Có chuyện gì vậy?"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trì Uyên nói, "Cô ra ngoài một lát đi, tôi cần dùng phòng ngủ."
Cổ Tư xoay người ôm chăn, "Anh vào đi."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trì Uyên chờ một lát mới đẩy cửa vào. Anh đứng ở cửa, mặc áo ngủ chỉnh tề.
Anh nhìn Cổ Tư, cất giọng bình thản, "Cô ra ngoài đi, tôi cần dùng phòng tắm, chỉ một lát thôi."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cố Tư nhắm mắt lại, "Nếu như anh không dùng giường thì anh cứ tự nhiên,tôi ngủ tiếp đây."
Trì Uyên không nhúc nhích, vẫn đứng ở đó.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thực ra Cổ Tư biết anh muốn làm gì, cô nhắm mắt lại, trong lòng vui như nở hoa.
Trì Uyên ngập ngừng mấy giây rồi cuối cùng đi tới.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cổ Tư tưởng anh vào thẳng phòng tắm, nhưng ai ngờ anh lại đến bên giường.
Anh kéo chăn bọc lấy Cổ Tư rồi sau đó ôm ngang cô lên.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cổ Tư ả một tiếng, trừng mắt nhìn Trì Uyên.
Trì Uyên ôm Cổ Tư ra ngoài, đi đến bên ghế sofa rồi ném cô xuống.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau đó anh mặt không biểu cảm đi vào phòng, khóa cửa lại.
Cố Tư giãy giụa ngồi dậy, tóc tại bù xù, nhìn chằm chằm cửa phòng một lúc rồi cười.Trì Uyên muốn đi vệ sinh.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Xem ra anh hết nhịn nổi rồi.
Cổ Tư nghĩ ngợi một lát rồi cúi đầu ôm chăn, nằm vật xuống ghế sofa.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cô nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Một lúc sau Trì Uyên mới ra ngoài, nhân cơ hội này, anh đánh răng rửa mặt luôn ở bên trong.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đi ra thấy Cổ Tư nằm ngủ trên ghế sofa. Anh nghĩ ngợi rồi lại quay trở về phòng.
Túi thuốc của Cổ Tư đặt trên tủ đầu giường, trong đó toàn là thuốc dạ dày. Cập nhật chương mới nhất tạ*i Truyện88.vip
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhìn có vẻ không ít.
Trì Uyên dời ánh mắt đi chỗ khác, đứng trước cửa sổ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Gió buổi sáng khá mát mẻ, thổi bay sự nóng nảy vừa rồi của anh.
Không biết là vì sao, từ đêm qua đến giờsự nóng nảy này cứ âm ỉ trong ngực anh.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trì Uyên đứng đó một lúc, bên ngoài bỗng vang lên tiếng đập cửa.
Không cần nghĩ anh cũng biết là ai.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trì Uyên ra ngoài định mở cửa cho Tử Thư, ai ngờ đi tới cửa anh lại vòng về.
Tư thế ngủ của Cổ Tư không được đẹp cho lắm, cô ôm chăn, váy ngủ xốc lên tận bắp đùi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Anh đi qua, cầm chăn đắp lên người Cổ
Tu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Quan sát một lượt, cảm thấy không có vấn đề, anh mới đi mở cửa cho Tử Thư.
Tử Thư vừa vào đã vội nói, "Nhanh lên nào, tôi thuê xe rồi, hôm nay chúng ta ra ngoài chơi..."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc nhìn thấy Cố Tư nằm trên ghế sofa, Tử Thư lập tức dừng lại, mắt đảo vài vòng.
Bình luận facebook