Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1039
Hứa Thanh Du lướt mắt qua nhìn thời gian. Bây giờ cũng không còn sớm nữa.
Nhưng Tống Kình Vũ rất bận, chắc là vừa xong việc, nên gửi tin nhắn cho cô ấy vào lúc này cũng không có gì là khó hiểu.
Hứa Thanh Du bấm vào tin nhắn, đọc một hồi lâu mới hiểu Tống Kình Vũ đang hỏi gì.
Anh ấy hỏi cô ấy việc tìm kiếm việc làm của cô ấy như thế nào.
Hứa Thanh Du mím miệng. Cô nhớ lại lúc trước ở bàn ăn cô có nhắc chuyện đó một lần. Không ngờ Tống Kình Vũ lại nhớ chuyện đó.
Cô ấy nhanh chóng trả lời tin nhắn, nói rằng cô đã tìm được việc, công ty đó đã tuyển dụng cô.
Một lúc sau, Tống Kình Vũ mới đáp lại bằng mấy từ: Xin chúc mừng.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, cô lật người, ngã vào vòng tay của Ninh Tôn.
Ninh Tôn đã ngủ say, anh ấy không biết cô có tin nhắn.
Hứa Thanh Du nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ ngay sau đó.
Ngày hôm sau, thời gian bắt đầu qua cũng không sớm lắm. Vì vây cô và Ninh Tôn cũng ngủ nướng một chút mới dậy.
Tủ lạnh ở nhà không có gì, hai người xuống nhà ăn sáng, đợi anh tài xế đi qua, sau đó đến địa điểm quay.
Lần này Hứa Thanh Du đi theo Ninh Tôn vào, nhưng Ninh Tôn lại tự mình mang theo hộp đựng đồ trang điểm.
Lúc trước Hứa Thanh Du còn có chút xấu hổ, nhưng bây giờ cô không còn cảm thấy có cảm giác như thế nữa.
Có lẽ là vai diễn đã được chuyển đổi lại. Bây giờ cô đã sai khiến Ninh Tôn, có thể sai khiến công khai.
Họ đến phòng thay đồ trước, nơi đã có vài người ở đó.
Ninh Tôn mở cửa đi vào, chào hỏi những đàn anh đàn chị này trước. Hứa Thanh Du cũng không rõ trạng thái hôm nay như thế nào hết. Nhưng hôm nay thái độ của những người đối với Ninh Tôn rất nhiệt tình.
Dáng vả này giống như lúc vừa ra mắt của Ninh Tôn. Độ nổi tiếng vẫn còn, lưu lượng vẫn trong trạng thái đạt đỉnh.
Lần này, những người đó thậm chí còn có thái độ rất tốt với Hứa Thanh Du.
Lúc trước bọn họ chỉ nịnh bợ Ninh Tôn. Không ngờ ngày hôm nay lại có người chủ động tìm Hứa Thanh Du nói chuyện.
Đây là những điều mà Hứa Thanh Du không bao giờ nghĩ tới được. Quả nhiên là một người làm quan, trăm họ được nhờ mà.
Thái độ của Hứa Thanh Du rất đoan chính, cô không làm bất cứ chuyện gì ngoài khuôn khổ cả.
Ninh Tôn ngồi xuống và trang điểm, trong lúc đó Hứa Thanh Du ngồi ở cái ghế bên cạnh.
Không khí trong phòng thay đồ hôm nay rất tốt, thậm chí còn có người lấy những người đã tung tin xấu hồi trước của Ninh Tôn để nói đùa. Họ nói rằng những người đó đã bị Ninh Tôn đánh bại hay không, bởi vì phát hiện người này muốn bôi nhọ cũng không bôi được nổi.
Sau khi nói chuyện và cười đùa, mọi người dường như không xem trọng vấn đề này.
Một số người trang điểm xong trước rồi đi ra khỏi phòng thay đồ. Sau đó có vài người chưa trang điểm thì ngồi vào vị trí ban đầu để trang điểm và tiếp tục nói chuyện cười đùa.
Tóm lại, Hứa Thanh Du có thể nói rằng đây là bầu không khí tốt nhất trong phòng thay đồ kể từ khi cô ấy đi theo Ninh Tôn.
Một lúc sau bên tổ chương trình có người đến thông báo thứ tự lát nữa quay.
Những người có thứ tự trước thì bây giờ đã chuẩn bị trước hết rồi. Bên trong phòng hóa trang lại đi ra mấy người nữa.
Những người còn lại chắc cũng không còn cái gì để nói chuyện nữa. Vậy nên cả căn phòng liền yên tĩnh lại.
Trước giờ Hứa Thanh Du luôn là người kiệm lời. Dù mọi người yên tĩnh không nói gì thì điều này càng khiến cô dễ chịu hơn.
Điều khó chịu nhất đối với cô ấy là đối phó với mọi người.
Chờ Ninh Tôn hóa trang xong, vẫn chưa đến lượt anh ấy đi quay. Vì thế anh và Hứa Thanh Du ngồi chờ trong phòng.
Những người khác đều lần lượt đi ra ngoài. Cũng không có ai trang điểm nữa, những người thợ trang điểm cũng đã thu dọn đồ đạc để về.
Cả phòng hóa trang chỉ còn mình hai ngươi họ, Hứa Thanh Du lấy điện thọai, một bên đang tra tin tức, một bên lại nói: “Hôm nay thái độ của bọn họ đối với anh cũng tốt thật.”
Ninh Tôn ừ một tiếng: “Ngày qua thái độ của bọn họ cũng khá mà.”
Thực ra trong giới giải trí là như vậy.Chỉ cần bản thân mình nổi tiếng, chỉ cần có một lượng người hâm mộ nhất định thì chắc chắn sẽ có quyền phát ngôn.
Hứa Thanh Du dừng lại những việc mà cô ấy đang làm, sau đó cô ta nói: “Tin tức được tung ra rồi.”
Ninh Tôn đột nhiên không hiểu Hứa Thanh Du đang nói cái gì, anh ấy liền nghiêng người tiến lại gần Hứa Thanh Du, “Tin tức gì được tung ra vậy?”
Hứa Thanh Du đưa điện thoại di động của cô ấy cho Ninh Tôn xem. Bây giờ trên mạng đều tràn ngập những tin tức liên quan đến di chúc của nhà họ Ninh.
Cũng không biết giới truyền thông lấy ra đâu những tin tức về bản di chúc đó. Không ngờ lại có một bản di chúc rõ ràng đến thế.
Ninh Tôn nhìn những tin tức một hồi rồi đột nhiên bỗng bật cười, “Nếu như Trang Lệ Nhã thấy được những tin tức này, không biết bà ta sẽ tức giận đến nhường nào nữa.”
Trong tin tức đó không những có sự phân chia tài sản của Ninh Bang, còn nhấn mạnh lên rằng Ninh Tiêu sẽ không có một xu nào. Hơn nữa, ông còn tổng kết những chuyện mà Trang Lệ Nhã đã làm trước kia.
Loại tin tức này chỉ cần xem thôi cũng biết là có sự sắp xếp trước. Chắc chắn khi Trang Lệ Nhã thấy được tin tức này, bà ấy sẽ tức chết cho mà xem.
Hứa Thanh Du lấy lại điện thoại và nhìn chằm chằm vào tin tức đó một hồi. “Nhưng mà những người làm truyền thông này cũng có bản lĩnh thật. Em xem những bộ phận của di chúc rất giống bản thật. Nếu so sánh với bản di chúc mà Ninh Tú gửi cho anh thì chẳng khác chút nào.”
Ninh Tôn ngồi dựa vào ghế sau đó ừ một tiếng, “Hoặc là có thể là bên chỗ Ninh Tú cố ý tung ra ngoài đó. “
Không biết Trang Lệ Nhã có gây chuyện đến nhường nào thì dù sao bây giờ không có Ninh Bang, ngay cả Ninh Tú cũng sẽ không nhường nhịn bà ta phần nào đâu.
Có lẽ là bà ta đã thật sự chọc giận gì đó đến Ninh Tú. Vậy nên Ninh Tôn mới cố ý lộ ra bước đi này. Anh ta đã tung tin tức ra để cuộc sống sau này của bà ta sẽ không còn gì. Anh ta muốn đẩy bà ta đến con đường cùng, còn muốn bà ấy phải trả giá cho những việc mà mình đã từng làm.
Sau khi ngồi một lúc, bên chỗ Ninh Tôn chuẩn bị đi quay. Hứa Thanh Du cũng đi ra phòng hóa trang, và cố ấy đi quanh quanh đó để tham quan.
Bây giờ tất cả nghệ sĩ cũng đang quay. Những người bên ngoài đang đi lui đi tới đa số đều là trợ lý hoặc người quản lý.
Hứa Thanh Du không biết những người đó. Nhưng mà cô cảm giác rằng chắc là bọn họ cũng nhận ra cô.
Bởi vì khi cô ấy đi qua bên đó thì đã có nhiều người nói này nói nọ sau lưng cô.
Những người đó còn tưởng bọn họ hạ thấp giọng xuống để nói thì cô không nghe thấy bọn họ đang nói gì. Nhưng ánh mắt gian xảo của những người đó đã bán đứng họ. Chỉ có ghen tị với người khác mới thích nói sau lưng họ. Mấy người đó không có gì bằng Hứa Thanh Du nên mới nói xấu cô ấy.
Hứa Thanh Du không có bất kỳ ý nghĩ đau khổ nào, cô đã quen với điều đó.
Lúc trước khi chưa có tin đồn với Ninh Tôn, cô chỉ ở bên cạnh Ninh Tôn thôi cũng bị người khác nói ra nói vào.
Thật sự là nhờ phúc của những chuyện đã từng trải qua. Bây giờ Hứa Thanh Du rất thản nhiên để đối mặt với những chuyện này.
Cô đợi một hồi rồi lại bước ra, xe của họ để ở ven đường. Anh tài xế đang ngồi dựa trên ghế, một tay cầm điện thoại xem tin tức và ngâm nga vài bài hát.
Hứa Thanh Du đi qua gõ cửa xe, “Dáng vẻ này của anh cũng thoải mái thật.”
Người lái xe cười lớn, “Đúng vậy. Nhất là so với đoạn thời gian trước. Tôi cảm thấy như được bò ra từ địa ngục sau đó lên thiên đường vậy.”
Trước kia anh tài xế đi theo một nghệ sĩ khá, công việc của anh ấy cũng không thoải mái như bây giờ.
Anh ta phải vào phim trường để phụ giúp. Kỳ thực mà nói, có những lúc không có nhiều chuyện như vậy đâu, nhưng mà người nghệ sĩ ấy một mực phải tìm vài chuyện cho anh ấy làm. Người giống như Ninh Tôn chỉ an phận vào quay, quay xong thì đi ra về nhà thì những chuyện như thế nào không thể nào xảy ra được.
Hứa Thanh Du cũng dựa lưng vào ghế, cũng khá nhàm chán.
Thực ra cũng giống như lúc trước khi đi theo Ninh Tôn. Lúc đó cô ấy vẫn không cảm thấy nhàm chán mà cô ấy lại cảm thấy khá là thoải mái và tự tại.
Nhưng mà có lẽ cô cũng có tham vọng của mình. Hôm nay bao trùm cả suy nghĩ của cô ấy đều là những chuyện liên quan đến công việc thiết kế.
Lúc trước vì chưa được tuyển dụng nên nội tâm của cô cũng có chút không nỡ. Vậy nên cứ day dứt mãi không hạ quyết tâm được. Chỉ vì không nỡ xa Ninh Tôn nên cô mới như vậy.
Nhưng bây giờ cô đã được tuyển dụng, cô cảm thấy có chút không kiềm chế được những suy nghĩ của mình . Trong đầu cô đầy suy nghĩ về cách làm công việc sau này và làm thế nào để học hỏi từ những nhà thiết kế nổi tiếng.
Nhưng Tống Kình Vũ rất bận, chắc là vừa xong việc, nên gửi tin nhắn cho cô ấy vào lúc này cũng không có gì là khó hiểu.
Hứa Thanh Du bấm vào tin nhắn, đọc một hồi lâu mới hiểu Tống Kình Vũ đang hỏi gì.
Anh ấy hỏi cô ấy việc tìm kiếm việc làm của cô ấy như thế nào.
Hứa Thanh Du mím miệng. Cô nhớ lại lúc trước ở bàn ăn cô có nhắc chuyện đó một lần. Không ngờ Tống Kình Vũ lại nhớ chuyện đó.
Cô ấy nhanh chóng trả lời tin nhắn, nói rằng cô đã tìm được việc, công ty đó đã tuyển dụng cô.
Một lúc sau, Tống Kình Vũ mới đáp lại bằng mấy từ: Xin chúc mừng.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, cô lật người, ngã vào vòng tay của Ninh Tôn.
Ninh Tôn đã ngủ say, anh ấy không biết cô có tin nhắn.
Hứa Thanh Du nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ ngay sau đó.
Ngày hôm sau, thời gian bắt đầu qua cũng không sớm lắm. Vì vây cô và Ninh Tôn cũng ngủ nướng một chút mới dậy.
Tủ lạnh ở nhà không có gì, hai người xuống nhà ăn sáng, đợi anh tài xế đi qua, sau đó đến địa điểm quay.
Lần này Hứa Thanh Du đi theo Ninh Tôn vào, nhưng Ninh Tôn lại tự mình mang theo hộp đựng đồ trang điểm.
Lúc trước Hứa Thanh Du còn có chút xấu hổ, nhưng bây giờ cô không còn cảm thấy có cảm giác như thế nữa.
Có lẽ là vai diễn đã được chuyển đổi lại. Bây giờ cô đã sai khiến Ninh Tôn, có thể sai khiến công khai.
Họ đến phòng thay đồ trước, nơi đã có vài người ở đó.
Ninh Tôn mở cửa đi vào, chào hỏi những đàn anh đàn chị này trước. Hứa Thanh Du cũng không rõ trạng thái hôm nay như thế nào hết. Nhưng hôm nay thái độ của những người đối với Ninh Tôn rất nhiệt tình.
Dáng vả này giống như lúc vừa ra mắt của Ninh Tôn. Độ nổi tiếng vẫn còn, lưu lượng vẫn trong trạng thái đạt đỉnh.
Lần này, những người đó thậm chí còn có thái độ rất tốt với Hứa Thanh Du.
Lúc trước bọn họ chỉ nịnh bợ Ninh Tôn. Không ngờ ngày hôm nay lại có người chủ động tìm Hứa Thanh Du nói chuyện.
Đây là những điều mà Hứa Thanh Du không bao giờ nghĩ tới được. Quả nhiên là một người làm quan, trăm họ được nhờ mà.
Thái độ của Hứa Thanh Du rất đoan chính, cô không làm bất cứ chuyện gì ngoài khuôn khổ cả.
Ninh Tôn ngồi xuống và trang điểm, trong lúc đó Hứa Thanh Du ngồi ở cái ghế bên cạnh.
Không khí trong phòng thay đồ hôm nay rất tốt, thậm chí còn có người lấy những người đã tung tin xấu hồi trước của Ninh Tôn để nói đùa. Họ nói rằng những người đó đã bị Ninh Tôn đánh bại hay không, bởi vì phát hiện người này muốn bôi nhọ cũng không bôi được nổi.
Sau khi nói chuyện và cười đùa, mọi người dường như không xem trọng vấn đề này.
Một số người trang điểm xong trước rồi đi ra khỏi phòng thay đồ. Sau đó có vài người chưa trang điểm thì ngồi vào vị trí ban đầu để trang điểm và tiếp tục nói chuyện cười đùa.
Tóm lại, Hứa Thanh Du có thể nói rằng đây là bầu không khí tốt nhất trong phòng thay đồ kể từ khi cô ấy đi theo Ninh Tôn.
Một lúc sau bên tổ chương trình có người đến thông báo thứ tự lát nữa quay.
Những người có thứ tự trước thì bây giờ đã chuẩn bị trước hết rồi. Bên trong phòng hóa trang lại đi ra mấy người nữa.
Những người còn lại chắc cũng không còn cái gì để nói chuyện nữa. Vậy nên cả căn phòng liền yên tĩnh lại.
Trước giờ Hứa Thanh Du luôn là người kiệm lời. Dù mọi người yên tĩnh không nói gì thì điều này càng khiến cô dễ chịu hơn.
Điều khó chịu nhất đối với cô ấy là đối phó với mọi người.
Chờ Ninh Tôn hóa trang xong, vẫn chưa đến lượt anh ấy đi quay. Vì thế anh và Hứa Thanh Du ngồi chờ trong phòng.
Những người khác đều lần lượt đi ra ngoài. Cũng không có ai trang điểm nữa, những người thợ trang điểm cũng đã thu dọn đồ đạc để về.
Cả phòng hóa trang chỉ còn mình hai ngươi họ, Hứa Thanh Du lấy điện thọai, một bên đang tra tin tức, một bên lại nói: “Hôm nay thái độ của bọn họ đối với anh cũng tốt thật.”
Ninh Tôn ừ một tiếng: “Ngày qua thái độ của bọn họ cũng khá mà.”
Thực ra trong giới giải trí là như vậy.Chỉ cần bản thân mình nổi tiếng, chỉ cần có một lượng người hâm mộ nhất định thì chắc chắn sẽ có quyền phát ngôn.
Hứa Thanh Du dừng lại những việc mà cô ấy đang làm, sau đó cô ta nói: “Tin tức được tung ra rồi.”
Ninh Tôn đột nhiên không hiểu Hứa Thanh Du đang nói cái gì, anh ấy liền nghiêng người tiến lại gần Hứa Thanh Du, “Tin tức gì được tung ra vậy?”
Hứa Thanh Du đưa điện thoại di động của cô ấy cho Ninh Tôn xem. Bây giờ trên mạng đều tràn ngập những tin tức liên quan đến di chúc của nhà họ Ninh.
Cũng không biết giới truyền thông lấy ra đâu những tin tức về bản di chúc đó. Không ngờ lại có một bản di chúc rõ ràng đến thế.
Ninh Tôn nhìn những tin tức một hồi rồi đột nhiên bỗng bật cười, “Nếu như Trang Lệ Nhã thấy được những tin tức này, không biết bà ta sẽ tức giận đến nhường nào nữa.”
Trong tin tức đó không những có sự phân chia tài sản của Ninh Bang, còn nhấn mạnh lên rằng Ninh Tiêu sẽ không có một xu nào. Hơn nữa, ông còn tổng kết những chuyện mà Trang Lệ Nhã đã làm trước kia.
Loại tin tức này chỉ cần xem thôi cũng biết là có sự sắp xếp trước. Chắc chắn khi Trang Lệ Nhã thấy được tin tức này, bà ấy sẽ tức chết cho mà xem.
Hứa Thanh Du lấy lại điện thoại và nhìn chằm chằm vào tin tức đó một hồi. “Nhưng mà những người làm truyền thông này cũng có bản lĩnh thật. Em xem những bộ phận của di chúc rất giống bản thật. Nếu so sánh với bản di chúc mà Ninh Tú gửi cho anh thì chẳng khác chút nào.”
Ninh Tôn ngồi dựa vào ghế sau đó ừ một tiếng, “Hoặc là có thể là bên chỗ Ninh Tú cố ý tung ra ngoài đó. “
Không biết Trang Lệ Nhã có gây chuyện đến nhường nào thì dù sao bây giờ không có Ninh Bang, ngay cả Ninh Tú cũng sẽ không nhường nhịn bà ta phần nào đâu.
Có lẽ là bà ta đã thật sự chọc giận gì đó đến Ninh Tú. Vậy nên Ninh Tôn mới cố ý lộ ra bước đi này. Anh ta đã tung tin tức ra để cuộc sống sau này của bà ta sẽ không còn gì. Anh ta muốn đẩy bà ta đến con đường cùng, còn muốn bà ấy phải trả giá cho những việc mà mình đã từng làm.
Sau khi ngồi một lúc, bên chỗ Ninh Tôn chuẩn bị đi quay. Hứa Thanh Du cũng đi ra phòng hóa trang, và cố ấy đi quanh quanh đó để tham quan.
Bây giờ tất cả nghệ sĩ cũng đang quay. Những người bên ngoài đang đi lui đi tới đa số đều là trợ lý hoặc người quản lý.
Hứa Thanh Du không biết những người đó. Nhưng mà cô cảm giác rằng chắc là bọn họ cũng nhận ra cô.
Bởi vì khi cô ấy đi qua bên đó thì đã có nhiều người nói này nói nọ sau lưng cô.
Những người đó còn tưởng bọn họ hạ thấp giọng xuống để nói thì cô không nghe thấy bọn họ đang nói gì. Nhưng ánh mắt gian xảo của những người đó đã bán đứng họ. Chỉ có ghen tị với người khác mới thích nói sau lưng họ. Mấy người đó không có gì bằng Hứa Thanh Du nên mới nói xấu cô ấy.
Hứa Thanh Du không có bất kỳ ý nghĩ đau khổ nào, cô đã quen với điều đó.
Lúc trước khi chưa có tin đồn với Ninh Tôn, cô chỉ ở bên cạnh Ninh Tôn thôi cũng bị người khác nói ra nói vào.
Thật sự là nhờ phúc của những chuyện đã từng trải qua. Bây giờ Hứa Thanh Du rất thản nhiên để đối mặt với những chuyện này.
Cô đợi một hồi rồi lại bước ra, xe của họ để ở ven đường. Anh tài xế đang ngồi dựa trên ghế, một tay cầm điện thoại xem tin tức và ngâm nga vài bài hát.
Hứa Thanh Du đi qua gõ cửa xe, “Dáng vẻ này của anh cũng thoải mái thật.”
Người lái xe cười lớn, “Đúng vậy. Nhất là so với đoạn thời gian trước. Tôi cảm thấy như được bò ra từ địa ngục sau đó lên thiên đường vậy.”
Trước kia anh tài xế đi theo một nghệ sĩ khá, công việc của anh ấy cũng không thoải mái như bây giờ.
Anh ta phải vào phim trường để phụ giúp. Kỳ thực mà nói, có những lúc không có nhiều chuyện như vậy đâu, nhưng mà người nghệ sĩ ấy một mực phải tìm vài chuyện cho anh ấy làm. Người giống như Ninh Tôn chỉ an phận vào quay, quay xong thì đi ra về nhà thì những chuyện như thế nào không thể nào xảy ra được.
Hứa Thanh Du cũng dựa lưng vào ghế, cũng khá nhàm chán.
Thực ra cũng giống như lúc trước khi đi theo Ninh Tôn. Lúc đó cô ấy vẫn không cảm thấy nhàm chán mà cô ấy lại cảm thấy khá là thoải mái và tự tại.
Nhưng mà có lẽ cô cũng có tham vọng của mình. Hôm nay bao trùm cả suy nghĩ của cô ấy đều là những chuyện liên quan đến công việc thiết kế.
Lúc trước vì chưa được tuyển dụng nên nội tâm của cô cũng có chút không nỡ. Vậy nên cứ day dứt mãi không hạ quyết tâm được. Chỉ vì không nỡ xa Ninh Tôn nên cô mới như vậy.
Nhưng bây giờ cô đã được tuyển dụng, cô cảm thấy có chút không kiềm chế được những suy nghĩ của mình . Trong đầu cô đầy suy nghĩ về cách làm công việc sau này và làm thế nào để học hỏi từ những nhà thiết kế nổi tiếng.
Bình luận facebook