• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (99 Viewers)

  • Chương 1161-1164

Hứa Thanh Du thật sự rất ghét việc cứ sống mãi ở quá khứ.

Trừ khi lúc đó hai người vì hiểu lầm mà phải xa nhau, sau đó hiểu lầm được giải trừ, bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng phàm lúc đó rõ ràng đã chia tay rồi, sau đó lại vì bản thân sống không được như ý, nhớ lại những điều tốt của người cũ mà quay lại với nhau, việc này làm cho người ta cảm thấy không được thoải mái.

Bản thân sống không tốt, nhưng cũng không đại diện cho việc đối phương không cần bắt đầu cuộc sống mới.

Sắc mặt của Hứa Thanh Du trầm xuống, cô ngẩng đầu nói với bảo vệ, “Anh bảo vệ, việc này đã rất rõ ràng rồi, người này không có bất cứ quan hệ gì với chúng tôi, mọi người đưa ông ta ra ngoài đi.”

Người đàn ông nghe vậy liền nhìn ngẩng đầu nhìn mẹ Ninh, “Bà nhẫn tâm như vậy sao, tôi thật sự yêu bà mà, tôi không buông được bà.”

Đây không phải là vấn đề nhẫn tâm hay không, mẹ Ninh đối với ông ta có lẽ ngay cả một chút gọi là niệm tình cũ cũng không còn rồi, “Hai chúng ta không qua lại được đâu, cả đời này cũng không quay lại được, ông không cần lãng phí thời gian ở đây đâu, dùng sức lực này để tìm người có thể cùng ông sống nửa đời sau đi, đừng đến tìm tôi nữa.”

Người đàn ông đó có lẽ vẫn chưa từ bỏ ý định, nắm lấy tay của mẹ Ninh, “Tôi thật sự không buông bỏ được bà, khoảng thời gian này tôi cứ nhớ bà mãi, tôi hối hận về quyết định lúc trước rồi, bà tin tôi đi, là thật đó.”

Mẹ Ninh vẫn không trả lời, Hứa Thanh Du nhanh chóng bước qua rút tay của người đàn ông kia ra, “Ông buông tay ra, tôi nói cho ông biết, ông còn như vậy nữa bọn tôi sẽ báo cảnh sát đó.”

Dứt lời, cô nói với bảo vệ ở bên cạnh, “Làm phiền mọi người đưa ông ta đi, bọn tôi và ông ấy không có quan hệ gì cả.”

Bảo vệ bước lên trước, bắt lấy và kéo người đàn ông kia đứng dậy, người đàn ông dùng sức, la lớn, “Buông tôi ra.”

Sau đó, người đàn ông mím chặt môi, nhìn chằm chằm vào mẹ Ninh một lúc lâu, dường như nghĩ thông suốt rồi, gật đầu, “Được, nếu bà đã quyết định không muốn quay lại nữa, vậy tôi không nhiều lời nữa, nhưng hai chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, tôi đã tiêu không ít tiền cho bà, bà phủi mông rồi đi, cuộc sống của tôi trở thành một mớ hỗn độn, dù thế nào đi nữa bà cũng nên bồi thường cho tôi một chút chứ.”

Xem đi, xem đi, đây mới thực sự là mục đích được che giấu.

Đừng nói đến mẹ Ninh, Hứa Thanh Du nghe xong cũng bật cười, người đàn ông này thật sự không còn liêm sỉ gì nữa mới có thể nói ra những lời này.

Mẹ Ninh cắn chặt răng, “Ông còn mặt mũi để nói câu này sao, khoảng thời gian chúng ta ở bên nhau, rốt cuộc là ông bỏ ra nhiều hay tôi bỏ ra nhiều, cuộc sống hằng ngày chúng ta đều chia đôi, có phải ông quên rồi không, phí sinh hoạt đều một mình tôi gánh vác, ông đã tiêu tiền gì cho tôi vậy?”

Người đàn ông im lặng không nói được gì, nhưng quyết định vô lại tới cùng, “Tôi không cần biết, tôi đã tiêu tiền cho bà rồi, bây giờ bà cũng không thiếu tiền, cho tôi một ít, sau này tôi sẽ không tìm bà nữa, tôi có thể làm bản cam kết cho bà, nếu không hôm nay tôi rời đi, ngày mai tôi lại đến.”

Ninh Tôn ở bên cạnh khoanh tay, nghe xong lời này liền cười, anh trực tiếp lấy điện thoại ra, “Không cần nói nữa, tôi báo cảnh sát để họ đến giải quyết, đối với loại đàn ông này không cần nói nhiều với ông ta.”

Nếu không vì bên này có người đang nhìn, đoán chừng Ninh Tôn đã tự mình ra tay rồi.

Đây rốt cuộc là loại rác gì, cứ như đã chuẩn bị trước, hắn vươn cổ lên cãi, “Cậu báo cảnh sát đi tôi không sợ, việc này mà làm lớn thì người mất mặt là các người, tôi chỉ là một người dân bình thường, không ai biết tôi là ai, danh tiếng của tôi không quan trọng, nhưng danh tiếng của các người sẽ bị hủy hoại, ảnh hưởng rất lớn đấy.”

Hứa Thanh Du bên cạnh chau mày, nhìn sang Ninh Tôn, đúng lúc Ninh Tôn cũng đang nhìn cô.

Hai người nhìn nhau một lúc, sau đó dời tầm mắt sang chỗ khác.

Ninh Tôn không lên tiếng, hành động gọi điện cũng ngừng lại rồi.

Người đàn ông cảm thấy mình đang chiếm thế thượng phong, vì thế nói với bảo vệ bên cạnh, “Không cầm phiền đến các người, các người quay về trước đi, chuyện này chũng tôi có thể giải quyết riêng.”

Bảo vệ vẫn có ý định bước đến bắt người đàn ông lại, nhìn dáng vẻ cũng không quen người đàn ông này.

Nhưng Hứa Thanh Du lên tiếng, “Anh bảo vệ, như vậy đi, làm phiền mọi người phải đi một chuyến rồi, các anh cứ về trước đi, việc này bọn tôi xem có thể tự giải quyết hay không, nếu như có thể thì không làm phiền mọi người nữa, nếu không thể thì có lẽ phải gọi điện thoại làm phiền các anh rồi.”

Hứa Thanh Du bổ sung, “Nếu như không đàm phán được, ngày mai ông ta quay lại lại phải làm phiền mọi người nữa, chúng tôi xem thử có thể giải quyết trong ngày hôm nay được không, để tránh phiền phức ngày sau.”

Bảo vệ chau mày, một bảo vệ nói với Hứa Thanh Du, bọn họ sẽ đợi dưới lầu, nếu có xảy ra việc gì, cứ gọi bọn họ.

Hứa Thanh Du cảm ơn rối rít, những bảo vệ này mới rời khỏi.

Lúc bảo vệ rời khỏi, bộ mặt thật của người đàn ông này mới lộ ra hết.

Ông ta đứng lên chống hông, đối diện với mẹ Ninh, “Nếu lời nói đã bày ra trước mặt rồi, vậy tôi cũng không vòng vo với các người nữa, tôi đã nghe ngóng qua rồi, con trai bà bây giờ đang đóng một bộ phim rất nổi, còn bà, hình như trong đó cũng có một vai, lần này hai người kiếm được không ít tiền, tôi nói bà nghe, cho dù tôi đứng ra nói bất cứ chuyện gì đi chăng nữa, dẫn đến dư luận dậy sóng, ảnh hưởng rất lớn đến hai người đấy, bây giờ các người tốn chút tiền để bịt miệng tôi lại, một câu tôi cũng không nói, sau này hai người cứ kiếm tiền, không có bất kỳ ảnh hưởng nào, đúng không, đây là lựa chọn hai bên cùng có lợi.”

Ninh Tôn lên tiếng, “Cái gì gọi là hai bên cùng có lợi, dựa vào gì mà tôi phải đưa ông, ông và mẹ tôi đã chấm dứt bao nhiêu năm rồi, ông tìm một người phụ nữ bắt đầu cuộc sống mới, sao vậy, người phụ nữ bây giờ không thể ở cùng ông nữa, ông lại muốn tìm đến mẹ tôi để kiếm chác một khoản sao? Hình như ông nghĩ mọi việc quá đơn giản rồi?”

Người đàn ông cười hắc hắc, “Vậy phải nói như thế nào đây, chỉ trách mẹ cậu nổi tiếng, còn không phải cho tôi cơ hội sao.”

Ông ta thật sự không còn liêm sỉ nữa rồi, “Hai người bọn tôi thực sự đã tách ra rồi, tôi cũng nghĩ là như vậy rồi, kết quả ai ngờ được, ngay lập tức bà đã kiếm được tiền rồi, bà nói xem làm sao tôi cam tâm đây, từng có thời gian bên nhau mà, bà đã có tiền như vậy sao lại không thể giúp tôi lần này được, nếu không thì nhìn tôi sống không được tốt như vậy, trong lòng bà cũng không yên đúng không.”

Mẹ Ninh ở bên cạnh không nhịn được nữa mở miệng, “Ông sống tốt không, liên qua gì đến tôi, từ lúc hai chúng ta chia tay, tôi đã không còn tình cảm gì với ông nữa, ngay cả bây giờ tôi có kiếm được tiền đi chăng nữa cũng không liên qua gì đến ông, ông muốn hút máu ở chỗ tôi, không thể nào.”

Mẹ Ninh tức đến không chịu được, ngực phập phồng lên xuống, giọng nói cũng không nhỏ.

Người đàn ông cười hờ hờ, dáng vẻ đao thương bất nhập, nói gì cũng không nghe lọt tai, “Có khả năng không, bà nghĩ kỹ rồi hãy nói, bây giờ bà nổi tiếng hơn tôi, còn có con trai nữa, có nhiều fan hâm mộ như vậy, tôi chỉ cần nói ra một điều gì đó, đám fan kia có thể sẽ không cần gì cả, đoán chừng sẽ la mắng kịch liệt, bà thông minh một chút, đưa ít tiền để loại bỏ loại người như tôi là được rồi, nếu như muốn đôi co với tôi, thứ bà mất đi không chỉ có nhiêu đây đâu.”

Bộ dạng vô lại của ông ta, người khác nhìn vào chỉ hận không thể cho ông ta một đấm.

Nhưng bây giờ Hứa Thanh Du và Ninh Tôn không muốn ra tay, hai người bọn họ bình tĩnh, chỉ nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia.

Người đàn ông không biết nghĩ ra gì đó, sau đó lại nói, “Kỳ thực bây giờ nghĩ lại, tôi cũng hối hận khi chia tay bà, nếu như không chia tay, bây giờ bà phát đạt rồi, tôi cũng sống tốt hơn.”

Vừa nói xong câu này ông ấy làm như vẫn còn tiếc nuối, thở dài một tiếng, “Dù sao đi nữa hai chúng ta cũng từng có tình cảm với nhau, bà cũng đừng chỉ vì một chút tiền cỏn con này mà lao tâm mệt người nữa, nhanh chóng đưa tiền để tôi nhanh chóng biến mất, tôi cũng biết bà không muốn nhìn thấy tôi, tôi lấy được tiền lập tức đi ngay, vả lại sẽ không xuất hiện trước mặt các người nữa.”

Ninh Tôn ở bên cạnh lên tiếng, “Ông muốn bao nhiêu, nói ra nghe xem, tôi muốn xem bụng dạ ông lớn như thế nào.”

Bụng dạ người đàn ông đúng là không nhỏ, vươn một bàn tay đưa ra trước mặt Ninh Tôn, sau đó nói, “Năm mươi triệu, cậu đừng nói với tôi số tiền này lớn, tôi biết các người làm minh tinh kiếm tiền rất dễ dàng, động một cái là trên trăm triệu, đóng một bộ phim là tiền cát-xê đã hơn trăm triệu, số tiền này đối với các người mà nói chẳng là bao.”

Ninh Tôn cười đến rung người, “Ông nghe ai nói vậy?”

Người đàn ông không lo nhiều như vậy được, “Tôi không cần biết, dù sao cũng nhiều tiền như vậy rồi, tôi cũng cần sống, bây giờ tôi cái gì cũng không có, con gái của tôi còn đang bệnh, tôi còn phải lo viện phí cho nó nữa, bây giờ đâu đâu cũng cần dùng tiền, quá ít rồi, những ngày sau này tôi sống không tốt, chỉ năm mươi triệu, bà đưa tôi tôi sẽ đi ngay.”

Ninh Tôn cười hừ một tiếng, “Mơ đẹp quá nhỉ, một đồng tôi cũng không đưa cho loại ngươi như ông, đừng nghĩ ông dùng chiêu này là có thể uy hiếp được chúng tôi, tôi nói cho ông biết, tôi không sợ mọi người nói tôi như thế nào, nếu như ông có xem tin tức chắc cũng biết, từ đó đến nay tôi không thiếu tin đồn, tùy ông muốn ra ngoài nói như nào.”

Người đàn ông hey một tiếng, nghĩ một hồi lại quay đầu nhìn mẹ Ninh, “Cậu ấy không sợ bà cũng không sợ sao, bà không sợ tiền đồ của con trai bà bị hủy hoại sao, chỉ năm mươi triệu cỏn con, các người đã tiếc như vậy rồi, thật keo kiệt quá đi mà.”
Hứa Thanh Du bên cạnh mím chặt môi không lên tiếng, người đàn ông kia nghĩ gì đó, lại quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, “Người đàn ông keo kiệt như vậy, những ngày ở bên cạnh hắn hạnh phúc không, có phải hắn một đồng cũng không nỡ tiêu cho cô không.”

Hứa Thanh Du không muốn trả lời ông ta.

Người đàn ông nghĩ ngợi rồi tiếp tục nói, “Chậc chậc chậc, tôi nói cho các người biết, dù sao tiền này một đồng cũng không thể thiếu, nếu như các người không đưa tôi, tôi lập tức lên mạng xã hội lột trần việc của các người.”

Mẹ Ninh ngẩng đầu nhìn hắn, “Ông muốn lột trần việc gì, tôi hỏi ông, ông có thể lột trần việc gì?”

Người đàn ông lắc lư bước đến dựa vào tay vịn của sofa, ôm chặt vai, bộ dạng đã dự được từ trước, gì cũng không sợ, “Tùy tiện bóc trần một việc gì đó đã đủ ảnh hưởng các người rồi, không phải chỉ cần dựa vào cái miệng này của tôi thôi sao, dù sao tôi cũng không mất mát gì.”

Ninh Tôn nghe vậy nên bật cười, “Xem ra ông thật sự không sợ bọn tôi báo cảnh sát.”

Người đàn ông bĩu môi, “Báo cảnh sát thì sao? Cho dù tôi có bị đưa vào tù, thì cũng chỉ vài ngày là xong, vài ngày sau tôi lại đến tìm như vậy nữa, cho dù các người dọn nhà cũng không thể trốn được tôi.”

Ninh Tôn gật đầu, “Vậy tôi báo cảnh sát trước rồi tính sau, dù sao cũng nên để ông vào tù ngồi vài ngày trước, loại người như ông, nhất định đừng ở bên ngoài làm hại nhiều người nữa, người phụ nữ lúc trước không ở bên ông cũng thật may mắn, loại người cặn bã như ông đã được định là cô đơn đến già rồi.”

Người đàn ông cười giễu cợt, dường như một chút cũng không sợ.

Ninh Tôn lấy điện thoại ra, sau đó nhấn số gọi điện, người đàn ông ban đầu giữ ánh mắt lạnh lùng, còn rung đùi, kết quả vừa nghe Ninh Tôn báo cảnh sát thì sắc mặt biến đổi ngay lập tức.

Lúc Ninh Tôn cúp máy, người đàn ông lập tức từ sofa bật dậy, giọng điệu trở nên độc ác, “Được được được, mẹ con hai người được lắm, nhưng mà tôi nói cho hai người biết việc này tôi theo hai người đến chết mới thôi, năm mươi triệu một đồng cũng không được thiếu.”

Người đàn ông không phải không sợ gì, sau khi nói dứt câu liền bước về phía cửa rời khỏi, nhìn dáng vẻ chắc là muốn trốn rồi.

Ba người Ninh Tôn, mẹ Ninh và Hứa Thanh Du không ai đuổi theo, loại người này không nhất thiết phải quan tâm đến hắn làm gì.

Đợi khi người đi rồi, Hứa Thanh Du mới tắt di động trong tay, “Em gửi cho anh, xem thử sau này ông ta có làm gì nữa không, nếu như có chúng ta sẽ đem thứ này ra.”

Mẹ Ninh ngây người một lúc, bà ấy căn bản không nhận ra được Hứa Thanh Du lấy điện thoại ghi âm lại.

Hứa Thanh Du vừa gửi bản ghi âm cho Ninh Tôn, vừa nhẫn nại giải thích cho mẹ Ninh nghe, “Không còn cách nào khác, lúc trước đề phòng có người gài bẫy Ninh Tôn, con thường dùng cách này, không ngờ đến là bây giờ vẫn còn dùng được.”

Lần trước cô dùng chiêu này là để bác bỏ tin đồn bê bối của Hoàng Tương, lúc đó Hoàng Tương rơi vào tình huống xấu hổ vì bị cô phản bác lại tin đồn, cho đến bây giờ thường hay bị người khác nhắc lại như một sự chế giễu.

Hứa Thanh Du không ngờ đến, chiêu này vậy mà có thể dùng được trong cuộc sống.

Mẹ Ninh lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Như vậy tốt rồi, vừa rồi bác còn nghĩ phải làm thế nào, con không biết đâu, con người ông ấy rất vô lại, ông ta đã gọi điện thoại cho bác cả một ngày rồi, sau này bác không nghe máy nữa, ông ta lại tìm đến tận cửa, lúc đầu bác bị mù nên mới nhìn trúng người như vậy.”

Hứa Thanh Du vươn tay xoa xoa lưng của bà, nhỏ tiếng an ủi bà, “Không sao không sao, đã qua hết rồi, vả lại việc này tụi con giải quyết được, bác không cần sợ đâu.”

Nhưng trong lòng mẹ Ninh vẫn còn băn khoăn, “Bên chị Thái cứ nói với bác, đừng tạo thêm bất cứ tin đồn gì nữa, kết quả ở bên này chúng ta thật sự rắc rối đến không ngừng.”

Tin tức từng tin từng tin nối tiếp nhau, việc này cho dù bà có lý đi chăng nữa, bà cũng cảm thấy rất ngại.

Hứa Thanh Du thở dài, “Hết cách rồi, người ta đã tìm đến tận cửa, chúng ta cũng không thể đến phản ứng cũng không có, để mặc cho loại vô sỉ ấy gây ra sóng gió được.”

Vả lại dựa vào nhân cách của người đàn ông này, Hứa Thanh Du có thể bảo đảm lần này nếu như nếm được quả ngọt, lần sau chắc chắn sẽ đến nữa.

Trước kia ông ta gửi tin nhắn cho mẹ Ninh nói cái gì mà mình sống rất tốt, đại loại là không là không làm phiền nữa vân vân, nhưng Hứa Thanh Du biết được, ông ta chắc chắn sẽ quay lại.

Kết quả, cách không bao lâu ông ta quay lại rồi.

Từ đó có thể nhìn ra được, người đàn ông này thật sự không cần mặt mũi.

Đoán chừng ông ta sau này sẽ xem mẹ Ninh như cái máy ATM, không chỉ nuôi ông ta, còn có khả năng nuôi luôn người bên cạnh ông ta.

Cách làm tốt nhất đối với loại đàn ông này là để ông ta trả giá, nếu không ông ta sẽ mãi đeo bám không dứt.

Mẹ Ninh đã một ngày không ăn cơm rồi, cảm thấy tâm trạng như rác mà nghẹn ngào.

Hứa Thanh Du nhìn sang Ninh Tôn, sau đó chỉ đành nói, “Tối hôm nay qua chỗ em đi, người đàn ông này không chừng không biết xấu hổ, một lát sẽ quay lại.”

Ninh Tôn nghĩ ngợi một lúc lại gọi điện thoại, hủy bỏ việc báo cảnh sát.

Sau đó ba người từ chỗ mẹ Ninh rời đi, đến nhà của Hứa Thanh Du và Ninh Tôn.

Không cần biết như thế nào thì cũng cần ăn cơm, sau khi về đến nhà Hứa Thanh Du đi nấu cơm trước, Ninh Tôn và mẹ Ninh ngồi ở sofa nói về việc này.

Không lâu sau, điện thoại của chị Thái gọi đến, nói là trên mạng có tin tức mới.

Cụ thể là việc gì thì chưa công bố, chỉ là có người nói, trong tay nắm được tin tức tiêu cực của Ninh Tôn và mẹ Ninh, muốn công bố ra ngoài, muốn mọi người hãy đón chờ.

Cô ấy vừa nói như vậy, Ninh Tôn đại khái biết được chuyện gì đang xảy ra rồi, anh giải thích trước với chị Thái, sau đó đem đoạn ghi âm gửi cho chị Thái.

Qua một lúc sau chị Thái lại gọi qua, có thể thấy được cũng rất tức giận, tuy rằng cô ấy không lớn tuổi như mẹ Ninh, không từng trải qua nhiều chuyện như mẹ Ninh, nhưng cô biết những chuyện xảy ra bên cạnh mẹ Ninh trong khoảng thời gian này.

Lần này chị Thái không nói gì gây dậy sóng dư luận cả, cô ấy đứng về phía Ninh Tôn, nói là nhất định khiến những người lòng dạ xấu xa, thích gây chuyện thị phi này phải trả giá.

Sau đó cô nói bên công ty sẽ xử lý việc này, mặc dù là chuyện của mẹ Ninh, nhưng chắc chắn sẽ liên lụy đến Ninh Tôn.

Hiện tại hợp đồng của Ninh Tôn vẫn chưa hết hạn, lợi ích cũng liên quan đến công ty.

Nếu như phía công ty sẽ ra mặt, Ninh Tôn cũng yên tâm phần nào, chị Thái không nói nhiều trong điện thoại, cuối cùng ngắt điện thoại.

Hứa Thanh Du nấu cơm xong, dọn lên bàn ăn, thì thấy mẹ Ninh dựa vào sofa, khuôn mặt mệt mỏi.

Cho dù là ai gặp phải chuyện như vậy, chắc chắn cũng sẽ không biết giải quyết như thế nào, quân tử dễ phòng, tiểu nhân khó phòng.

Sợ nhất là gặp phải những người không nói đạo lý như vậy, người ta không nói lý với mình, thì sẽ làm xằng làm bậy.

Xử lý loại này mới là nhọc lòng.

Hứa Thanh Du đem chén đũa bày ra, sau đó gọi Ninh Tôn và mẹ Ninh ăn cơm, còn khuyên mẹ Ninh, “Đừng lo lắng, sự việc rồi sẽ được giải quyết thôi, chỉ cần chúng ta không sai thì không sợ gì cả.”

Hứa Thanh Du nghĩ ngợi rồi hỏi mẹ Ninh, “Tin nhắn ông ấy gửi cho bác còn không, đây đều là điểm yếu của ông ta hết đấy.”

Mẹ Ninh nghe vậy liền mở điện thoại ra, “Còn, sau đó bác còn gửi tin nhắn cho ông ta nữa, đều chưa xóa.”

Ngay lập tức bà như tìm được phương hướng, sau khi mở điện thoại lên, bà tìm nhật ký trò chuyện giữa bà và người đàn ông đó.

Từ lúc ông ta nói mình đã có cuộc sống mới, gì mà nói với mẹ Ninh mỗi người có cuộc sống riêng, cho đến lúc người đàn ông đó bắt đầu đeo bám bà, tất cả nội dung trò chuyện của hai người mẹ Ninh đều chưa xóa.

Ban đầu không xóa tin nhắn trò chuyện là do không nỡ, sau này lại cảm thấy nực cười.

Bây giờ nghĩ lại, lưu lại những dòng nhật ký trò chuyện này, thật sự có tác dụng.

Mẹ Ninh nhanh chóng đem nội dung trò chuyện chụp lại gửi cho phía chị Thái, sau đó chị Thái trả lời bà, bảo bà yên tâm, nói là bây giờ bên họ rõ ràng chiếm lợi thế, bảo bà không cần lo lắng về việc này nữa rồi, phía bên công ty có thể giải quyết hoàn toàn.
Lúc ăn cơm ba người cũng không nói gì nhiều, Hứa Thanh Du nhận ra tâm trạng của Ninh Tôn và mẹ Ninh không tốt cho lắm.

Vốn dĩ cô muốn khuyên vài câu, nhưng nghĩ lại chuyện này khuyên thế nào cũng vậy, vẫn là đợi sự việc phát sinh rồi sau đó giải quyết nó.

Cho nên cô cũng chỉ đành ở bên cạnh yên lặng ăn cho xong bữa cơm.

Bên này vừa ăn cơm xong, bên kia điện thoại của mẹ Ninh lại vang lên, mẹ Ninh cầm lên xem, cảm thấy hơi khó thở.

Vẫn là người đàn ông kia gọi đến.

Đoán chừng là phát hiện mẹ Ninh mở máy rồi, cho nên lại muốn gọi điện đến, thể hiện bản lĩnh miệng mồm của mình.

Hứa Thanh Du cũng không biết rốt cuộc người đàn ông này nghĩ gì, ông ta cho rằng bản thân có thể ở trên mạng xã hội làm dậy sóng dư luận đến mức nào cơ chứ.

Cư dân mạng bây giờ cũng đâu phải không có khả năng phán đoán, lời ông ta nói, đều chỉ là lời nói suông không bằng không chứng, khả năng cao sẽ bị phía Ninh Tôn truy cứu trách nhiệm.

Mạng xã hội không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, ông ta cho rằng lên mạng nói xằng nói bậy, khi qua đi sẽ không có chuyện gì xảy ra, suy nghĩ đơn giản quá rồi.

Mẹ Ninh không hề nghe điện thoại của người đàn ông đó, bà cứ như vậy mà mặc kệ ông ta một thời gian, để xem người đàn ông kia có chịu đựng nổi không.

Có lẽ trong tay ông ta không còn bao nhiêu tiền, bây giờ lại chạy qua đây, cho dù có ở nhà trọ nhỏ thì ăn uống cũng cần tiêu không ít, nếu ông ta không kiếm được tiền, chưa chắc đã có thể trụ nổi.

Hứa Thanh Du đi rửa trái cây, mẹ Ninh và Ninh Tôn đang ngồi trên sofa, cả hai người đều nhìn chằm chằm vào điện thoại, đoán chừng muốn xem thử tiếp theo người đàn ông kia có hành động gì.

Nói câu thật lòng, ông ta có động tĩnh còn dễ nói, việc này xem như nhanh chóng giải quyết, chỉ sợ là ông ta cứ dây dưa như thế mãi.

Việc này thật sự làm người ta đau đầu mà.

Hứa Thanh Du rửa trái cây xong, bưng lên phòng khách, sau đó ngồi xuống bên cạnh Ninh Tôn, cô vừa xoay người đã có thể thấy rõ ràng màn hình điện thoại của Ninh Tôn.

Điều làm cho Hứa Thanh Du bất ngờ là, Ninh Tôn không hề xem tin tức, anh ấy đang chơi game.

Ngay tức khắc, lòng Hứa Thanh Du nhẹ nhõm hẳn, vốn dĩ cô cho là Ninh Tôn sẽ bị việc này làm cho phiền não, kết quả bây giờ nhìn anh như vậy hình như không để tâm đến việc này cho lắm.

Như vậy cũng tốt, thật ra cũng không cần vì những người đó ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.

Mẹ Ninh có thể không nghĩ thoáng được như vậy, bà cứ lướt liên tục để xem tin tức trên mạng.

Lúc trước, người đàn ông kia bí bí ẩn ẩn đưa ra một nội dung có ẩn ý, nói là có tin tức hấp dẫn của mẹ Ninh và Ninh Tôn, sẽ công bố ra ngoài khi thời cơ đến.

Dưới bài đăng của ông ta có rất nhiều người muốn biết là tin tốt hay tin xấu, còn có người hỏi ông ta là ai nữa.

Người đàn ông không trả lời, tài khoản này của ông ấy là tài khoản mới đăng ký, đoán chừng là đặc biệt tạo ra để báo thù mẹ Ninh.

Mẹ Ninh nhìn qua những thứ mà người đàn ông này đăng, thật sự rất giống với con người của ông ta, nói chuyện không có logic trước sau, loạn cào cào lên cả.

Như vậy cũng tốt, chứng minh là cùng một người làm.

Nếu thật sự làm ra những thứ đặc biệt chuyên nghiệp, vậy mẹ Ninh lại nghi ngờ là đằng sau ông ta còn có người khác.

Nếu như có người đứng đằng sau, chắc chắn sẽ dính đến tư bản, vậy mục tiêu chưa chắc là mẹ Ninh, chắc có lẽ là Ninh Tôn.

Mẹ Ninh không hề muốn liên lụy đến Ninh Tôn, mọi việc vì bà mà đến, vậy thì cứ để bà trở thành mục tiêu là được.

Một lúc sau, điện thoại của mẹ Ninh vang lên mấy lần, đều là người đàn ông kia gọi, đến nỗi cuối cùng có lẽ ông ta bị chọc tức nên đã đổi sang gửi tin nhắn.

Đương nhiên nếu tin nhắn có chút đe doạ thì người đàn ông này thật sự không hiểu luật pháp rồi, ông ta không biết làm như vậy sẽ bị đối phương nắm được điểm yếu sao.

Trong lời nói đe dọa của mình, ông ta nói ra những việc bản thân mình sẽ làm, sau đó lại nói mình muốn tiền, vẫn là năm mươi triệu, một đồng cũng không được thiếu, nếu không sẽ làm cho mẹ Ninh và Ninh Tôn thân bại danh liệt.

Còn nói là ông ta gì cũng không sợ, dù sao ông ta cũng có một mình, không sao cả.

Vốn dĩ mẹ Ninh rất phiền não, nhưng sau khi nhận được tin nhắn này, thực sự cảm thấy không còn lời nào để nói.

Người có chút đầu óc sẽ không làm ra loại chuyện này, còn ông ta thật sự đem toàn bộ chuyện bản thân làm sai hoàn toàn phơi bày ra ngoài.

Mẹ Ninh vẫn không phản ứng, bà càng không để ý đối phương, người đàn ông đó càng nóng giận, nội dung nói ra càng nhiều.

Tâm trạng phiền não trước kia của bà cũng không còn nữa, cảm thấy rất thú vị, sự việc đi đến bước này, ông ta thật sự không ngờ tới.

Vốn dĩ bà còn cho rằng việc này sẽ lại đem một trận phong ba bão táp cho Ninh Tôn, bây giờ nghĩ lại có lẽ do bà nghĩ nhiều rồi.

Loại đàn ông này căn bản không thể gây ra sóng gió cả, cả quá trình cứ như một tên hề nhảy nhót mà thôi.

Đối phương gửi đi không biết bao nhiêu tin nhắn, cuối cùng có lẽ không nhận được hồi âm của mẹ Ninh, chỉ đành dừng lại.

Mẹ Ninh lại bắt đầu xem tin tức, vẫn chưa thấy tin tức nào liên quan đến chuyện của bà và Ninh Tôn, bà lại đem nhật ký trò chuyện vừa rồi chụp lại gửi cho chị Thái, sau đó đặt điện thoại sang một bên, nằm lên trên sofa.

Ninh Tôn ở bên cạnh cho dù đang chơi game, cũng chú ý đến động tác của mẹ Ninh, anh vừa chơi vừa mở miệng nói, “Không sao đâu, người đàn ông đó như phế vật vậy, không gây ra chuyện lớn gì đâu, hiện tại trong tay chúng ta có những thứ này, đủ để lật lại tất cả những lời ông ta nói rồi, cho dù ông ta có kêu đoàn đội qua đây, chúng ta cũng có cách đối phó.”

Mẹ Ninh ngẩng đầu nhìn trần nhà, “Ừ, giờ mẹ cũng không để ý đến nữa, mẹ nhận ra người đàn ông này thật sự không có não, uổng cho mẹ vừa rồi còn sợ đến như vậy.”

Hưa Thanh Du ở bên cạnh bật cười, “Sau khi chuyện này qua đi, chắc là người đàn ông này không dám làm phiền bác nữa đâu, chúng ta nghĩ mọi chuyện theo hướng tích cực, ít nhất đã giải quyết được một mối tai họa ngầm.”

Khóe miệng mẹ Ninh từ từ nâng lên, cười tươi, “Đúng vậy, nghĩ như vậy trong lòng có thể thoải mái đôi chút.”

Hứa Thanh Du ngồi được một lúc thì đứng dậy đi trải giường cho mẹ Ninh, căn phòng này lâu rồi không ai ở, chăn drap chắc chắn phải thay rồi.

Mẹ Ninh đợi một hồi cũng đi qua đó, bà kéo tay Hứa Thanh Du, có chút áy náy, “Lại gây thêm phiền phức cho con rồi.”

Hứa Thanh Du ngây người một lúc, “Bác đang nói gì vậy, đây làm gì gọi là thêm phiền phức cho chúng con, xảy ra vấn đề thì người một nhà phải cùng nhau giải quyết, đây cũng không phải là vấn đề của bác, đây là tên cẩu nam nhân kia kiếm chuyện với chúng ta.”

Dứt lời cô khoác tay của mẹ Ninh, làm ra hành động rất thân thiết, “Đều là người một nhà cả, sao lại tính toán như vậy, không cần phải khách sáo với bọn con như vậy đâu.”

Mẹ Ninh cười, đưa tay sờ sờ đầu Hứa Thanh Du, “Bác rất sợ trở thành gánh nặng của các con.”

“Không có đâu.”

Hứa Thanh Du lên tiếng, “Sao có thể được, chúng ta là người một nhà mà.”

Mẹ Ninh kiệt sức rồi.

Tên cẩu nam nhân đó hành hạ bà cả ngày, làm bà cả ngày nay không thể nào nghỉ ngơi được, bây giờ dường như tìm được nơi để dựa vào rồi, tâm trạng bà thả lỏng được phần nào, cứ cảm thấy mệt mỏi.

Hứa Thanh Du đợi bà nằm xuống, sau đó tắt đèn đi ra.

Bên kia trò chơi của Ninh Tôn cũng kết thúc rồi, anh ngồi trên sofa nhìn chằm chằm vào TV, nhưng TV lại không mở.

Hứa Thanh Du qua đó xem anh thế nào, thật ra sự ung dung của anh chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, chắc là không muốn mẹ Ninh lo lắng.

Hứa Thanh Du bước đến khoác tay, dựa vào vai anh, “Không sao đâu, anh không cần lo lắng, chuyện này rất dễ giải quyết.”

Ninh Tôn thở dài một tiếng, “Anh chỉ đang nghĩ, trước kia mẹ anh đi theo ông ta rốt cuộc sống như thế nào, em cứ nhìn dáng vẻ vô sỉ của ông ta ngày hôm nay đi.”

Hứa Thanh Du dĩ nhiên thấy được, lúc đó cô cũng giận đến nỗi răng nghiến ken két.

Nhưng thế giới này vốn dĩ muôn hình vạn trạng, có người tốt ắt có kẻ xấu, có sự cao thượng, chắc chắn phải có sự hèn hạ.

Người đàn ông kia cũng không ngoại lệ, vả lại trước đó bọn họ cũng thấy được trong giới giải trí rồi, cho dù không biểu hiện rõ ràng như người đàn ông này, nhưng trong lòng thì không khác ông ta bao nhiêu.

Hứa Thanh Du cũng quen rồi, chỉ là Ninh Tôn có lẽ là vì sự việc xảy ra với mẹ Ninh, nên trong lòng không thoải mái thôi.
Trễ rồi Hứa Thanh Du và Ninh Tôn mới về phòng, hai người tắm rửa xong mới đi ngủ.
Ít nhiều gì thì cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của hai người. Vì vậy cả hai đã tắt đèn đi ngủ rất sớm.
Cả đêm này, Hứa Thanh Du ngủ cũng được lắm. Tuy rằng không dễ chịu gì những ít nhất cũng không khó chịu.
Sáng hôm sau, trời vừa sáng thì cô vừa tỉnh. Cô lật người qua hướng bên kia và phát hiện Ninh Tôn không còn ở trên giường.
Hứa Thanh Du nhanh chóng ngồi dậy. Cô quay đầu nhìn ra bên ngoài, sau đó lại lấy điện thoại lên xem.
Bây giờ thì vẫn còn sớm, theo lý mà nói thì Ninh Tôn có gấp gáp đến nhường nào thì cũng không đến mức sáng sớm đã đi ra ngoài như vậy.
Hứa Thanh Du nhanh chóng xuống giường đi ra khỏi phòng, nhìn thoáng qua chỉ thấy Ninh Tôn đang ngồi trên ghế sô pha.
Lúc này Ninh Tôn đang nghe điện thoại. Nghe thì có vẻ anh đang nói chuyện với chị Thái. Từ ngữ khí nói chuyện của Ninh Tôn cũng không nghe ra được đã xảy ra chuyện tốt hay xấu nữa. Nhưng thấy biểu cảm của Ninh Tôn rất nghiêm túc.
Mẹ Ninh cũng đã thức dậy. Cửa phòng đang mở nhưng chẳng thấy bóng dáng của bà đâu.
Hứa Thanh Du đi tới phòng mẹ Ninh trước. Bây giờ bà vẫn còn đứng ở trước sổ, cúi đầu xem điện thoại. Cũng không biết bà đang gửi tin nhắn hay xem tin tức gì nữa.
Sau đó, Hứa Thanh Du đi đến bên chỗ ghế sô pha. Ninh Tôn nghe điện thoại và chỉ nói được mấy câu liền cúp máy.
Hứa Thanh Du nhanh chóng hỏi: “Sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không? “
Ninh Tôn suy nghĩ một chút rồi nói: “Cũng không có chuyện lớn gì. Những điều mà ngày qua chúng ta dự đoán đã xảy ra mà thôi.”
Nghe anh ấy nói như vậy thì Hứa Thanh Du cũng đã đoán được tám chín phần. Cô mau chóng trở về phòng và lấy điện thoại ra. Sau đó, cô lên mạng đến xem tin tức.
Quả nhiên là gần giống với việc ngày qua bọn họ đã dự đoán. Chắc là người dàn ông này uy hiếp bọn họ không thành công, vậy nên mới bí quá hóa liều.
Nửa đêm qua, ông ta đăng bài lên. Từ nội dung thì có thể thấy được đúng là chuyện chỉ có ông ta mới nói ra được.
Vẫn như trước nội dung rất hỗn loạn, câu trước không khớp câu sau. Hơn nữa còn có chút không logic.
Chủ yếu ông ta muốn nói mình và mẹ Ninh ở bên nhau rất nhiều năm. Lúc trước hai người rất hạnh phúc nhưng sau này mẹ Ninh muốn trở lại giới giải trí. Bà cảm thấy ông ta là một gánh nặng, có khả năng sẽ đem đến những tin xấu cho mình. Vì vậy bà mới trực tiếp đá ông ta đi.
Ông ta còn nói mình đã chạy đến cầu xin mẹ Ninh quay lại rất nhiều lần nhưng mẹ Ninh vì công việc của mình mà không chấp nhận quay lại.
Sau đó ông ta còn nói vốn dĩ bản thân ông có một khoản tích góp. Nhưng sau khi ở cùng mẹ Ninh thì số tiền này đều tiêu tốn trên người mẹ Ninh hết.
Ông ta nói thêm là mẹ Ninh rất thích xa xỉ. Dù cho mình không còn là nghệ sĩ nhưng mà cơm áo gạo tiền vẫn theo như lúc vẫn còn ở trong giới giải trí. Nhưng vì quá thích mẹ Ninh nên ông cũng phải chấp nhận mà thôi.
Kết quả không ngờ được lại đi đến bước đường như hôm nay.
Sau đó, người đàn ông này còn đem chuyện đứa con của con gái ông ra để giả vờ thê thảm. Ông ta nói con gái ông sinh con nhưng đứa bé có tật ở tai, vẫn điều trị ở bệnh viện mãi. Nhưng đối với chuyện này mẹ Ninh chẳng hỏi han gì, uổng công lúc trước con gái ông đối xử với bà như mẹ ruột mình vậy.
Người đàn ông này tố cáo rất nhiều thứ. Chỉ xem thôi thì Hứa Thanh Du cũng cảm thấy loạn rồi. Ông ta đúng thật là nói một đường làm một nẻo, chẳng có logic chút nào.
Phải xem tới hai lần Hứa Thanh Du mới hiểu rõ những gì mà ông ta muốn truyền đạt trong bài viết đó.
Trước mắt, những tin tức mà người đàn ông đó tung ra chỉ có ý định là nhắm vào mẹ Ninh. Liên quan đến Ninh Tôn thì ông không đề cập gì cả.
Nhưng thực ra liên quan đến Ninh Tôi thì chắc là ông ta chẳng tung ra được cái gì đâu. Nếu như nhất định phải moi ra được gì đó thì ông cũng chỉ có thể nói là ngày hôm qua thái độ của Ninh Tôn đối với ông ta không tốt, muốn ra tay đánh ông ta, những tin tức linh tinh như vậy thôi.
Hoặc Hứa Thanh Du suy nghĩ một chút, loại đàn ông này không chừng cũng có thể bịa đặt ra chút tin đồn nào đó.
Vậy thì ông ta cũng tự chui đầu vào rọ rồi. Chắc là ông ta không biết được lúc trước Ninh Tôn lún sâu vào vòng xoáy dư luận như thế nào. Đến cuối cùng thì cũng đều có thể thành công lật ngược tình thế.
Những thủ đoạn này của ông ta thật sự không có tác dụng gì đối với Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du quay người bước ra khỏi phòng, ngồi vào bên cạnh Ninh Tôn, “Vậy thì bên chỗ chị Thái nói sao?”
Ninh Tôn co rúm chân lại, “Chị ấy bảo hôm nay anh cứ ở nhà trước đã. Ở bên chỗ đoàn phim thì không qua đó cũng được. Sau đó, chị ấy còn nói với em khoan hẵng đăng văn bản thanh minh, những chuyện như thế này thì công ty sẽ xử lý ổn thỏa.”
Nếu như bọn họ giải quyết trong âm thầm. Thì sẽ tạo ra một cảm giác giống như bị bức bách vậy, chắc là cũng không ra gì.
Thực ra chuyện này giao cho công ty thì sẽ tiện hơn. Dù sao bên chỗ công ty có đoàn đội chuyên nghiệp. Bên đó sẽ biết làm thế nào để giảm đi độ ảnh hưởng.
Hơn nữa bên đó giải quyết sẽ thuyết phục hơn.
Mẹ Ninh cũng ra khỏi phòng và đến ngồi cạnh Hứa Thanh Du, “Tối hôm qua, mẹ cũng lo lắng. Kết quả thì sáng nay tỉnh dậy liền phát hiện ông ta lại gây chuyện, nhưng không ngờ lại chỉ có mấy chuyện mà thôi. Nói lui nói tới thì cũng chỉ những câu đó, ông ta cũng không có bất cứ bằng chứng nào. Con nói ông ta gây rối ra chuyện như thế, nhưng chỉ đưa ra một số chuyện nhỏ, vậy mà ông ta cũng đăng lên được. “
Hứa Thanh Du cười, “Chắc là ông ta chẳng hiểu gì cả. Chỉ là tưởng rằng bản thân tùy tiện nói cái gì đó thì người khác sẽ tin.”
Trong giới giải trí thì lúc nào cũng có chuyện như thế hết. Lúc nào cũng có thể có được tin đồn được tung ra và khiến dư luận chú ý đến.
Nhưng cũng không phải ai cũng không có não. Có một số người chỉ thích xem bằng chứng hơn mà thôi
Dù sao thì trên mạng loạn đến thế. Nhiều người thích nói này nói nọ. Nếu như chỉ lên mạng và nói vài câu thôi mà cũng có người tin thì chẳng phải là loạn lên hết với nhau hay sao chứ.
Hôm nay, Hứa Thanh Du vẫn phải đi làm, cô đợi rồi vào bếp làm bữa sáng, ba người có lẽ không có cảm giác ngon miệng nên cô làm mì lạnh.
Món này vừa tiện lợi lại tiết kiệm thời gian, còn rất ngon miệng.
Làm xong mì, rồi bưng ra đó. Ba người họ ngồi ở bàn ăn rồi ăn. Nhưng chỉ có Hứa Thanh Du ăn nhiều hơn mà thôi.
Không còn cách nào, cô phải đi làm cả buổi sáng nên phải bổ sung đủ năng lượng.
Ninh Tôn không cần đến đoàn phim, mẹ Ninh cũng không làm gì. Hai người bọn họ cũng chẳng làm gì để tiêu hao sức lực cả.
Hứa Thanh Du đã ăn xong, lại đi dọn dẹp. Cuối cùng cô nhìn đồng hồ để kiểm tra thời gian, cũng thấy là gần tới giờ đi làm, nên cô đi ra khỏi phòng rồi thay giày. “Hai người cứ ở yên tại nhà nhé. Có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho con. Con đi làm việc nhé. “
Ninh Tôn chỉ gật đầu, “Được rồi. Em cứ đi đi. Không cần lo lắng cho bên này đâu, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Có lẽ là do lúc trước rèn luyện mà ra, bây giờ Hứa Thanh Du đều miễn dịch với bất cứ chuyện gì xảy ra với Ninh Tôn.
Hoặc có thể là bản thân cô nghĩ thoáng. Có bức bách quá thì có thể như thế nào nữa chứ, rời khỏi làng giải trí có sao đâu chứ. Cô còn mong hai người họ sớm rời khỏi ngành giải trí này.
Nếu như được như vậy thì cuộc sống của bọn họ có thể trở về những ngày tháng bình yên rồi.
Hứa Thanh Du đi ra khỏi nhà và bắt taxi đến công ty.
Đã mấy ngày không đi làm thì bỗng dưng lại có chút không thích ứng được.
Trong văn phòng đã có người rồi, cũng không biết gần đây có phải bị Quách Châu cảnh cáo hay không. Hứa Thanh Du mới bước vào văn phòng liền nhận ra. Những người này đều ngoan ngoãn đi rất nhiều.
Khi cô vào văn phòng thì không ai nhìn cô cả. Ai nấy đều làm việc của mình mà thôi.
Từ trước đến giờ, chưa bao giờ xảy ra chuyện này. Lúc trước những người này đều giả vờ không nhìn thấy cô. Bọn họ cũng sẽ dị nghị và nói này nọ nói nọ sau lưng cô.
Con mắt nhìn người của Hứa Thanh Du không thể nói là chuẩn xác 100%. Nhưng ít ra cô cũng có thể nhận biết được một chút, hành vi hôm nay của những người đó không giống như đang giả vờ. Vậy nên cô chỉ âm thầm đi vào trong đó và quan sát tiếp.
Cô ngấm ngầm chậc chậc vài tiếng. Quả nhiên phải có người trấn áp bọn người này mới được. Bọn họ mới chịu ngoan ngoãn làm việc.
Cô quay lại bàn làm việc của mình. Sau đó, cô lấy ra một tài liệu từ trong túi xách của cô. Những tài liệu đó là lúc trước Quách Châu đã giao cho cô làm.
Gần đây thực sự là quá nhàn rỗi, nên bây giờ làm việc lại cô lại phát lười.
Những việc có liên quan đến công việc thì cô chẳng làm cái gì cả.
Bên chỗ Hứa Thanh Du vừa mới ngồi ngay ngắn thì bên đó Quách Châu đã bước vào.
Nhìn thấy Hứa Thanh Du đã đi làm, Quách Châu cũng có chú ý đến. Cô ấy trực tiếp đi đến hướng mà Hứa Thanh Du đang ngồi. Cô cũng không thấy xa lạ gì với Hứa Thanh Du cả.
Hứa Thanh Du nhanh chóng đứng lên, “Xin chào cô Quách.”
Quách Châu gật đầu, “Chuyện gia đình của cô đã giải quyết ổn thỏa chưa?”
Hứa Thanh Du do dự một chút. Lúc trước cô xin nghỉ phép là vì lễ đính hôn của cô và Ninh Tôn. Vậy nên chắc chắn chuyện này đã giải quyết ổn thỏa rồi. Chẳng lẽ cô phải báo cáo với Quách Châu là chuyện đính hôn của cô và Ninh Tôn đã xáy ra một cách tốt đẹp hay sao.
Nhưng bây giờ, nhà cô lại xảy ra chuyện khác nữa. Trước mắt thì chuyện này vẫn đang tiếp tục tiến triển. Cũng không biết lúc nào mới có thể giải quyết ổn thỏa được nữa.
Nhưng mà Hứa Thanh Du cũng phải gật đầu, “Không có chuyện gì ạ.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom