• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (3 Viewers)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 9: Quyết định cuối cùng.

- Con phải sang Mỹ? Sang đấy làm gì?
- Con học những thứ cần học thôi con gái à.
- Con không đi đâu. Tại sao con phải đi sang đấy làm gì cơ chứ?
- vì Hân. Con phải sang đó. Vì bản thân con, con phải đi..... con phải đi...... phải đi..... phải đi...
Nó ngồi bậc dây. Quẹt đi giọt mồ hôi lăn trên trán. Lại là nó. Đã hai ngày nó mơ cùng một giấc mơ, nó thật sự suy nghic rất nhiều rồi. Phải làm sao mới đúng đây chứ. Mẹ nuôi có thực hện đúng lời hứa của bà không.
Bần thần nhìn hàng nắng xuyên qua cửa sổ. Đã hai ngày rồi nó không ra khỏi phòng. Kể từ buổi trưa đó thì tâm trạng đã xấu nay càng tồi tệ hơn. Cái đầu giờ phút này như muốn nổ tung. "Phải làm sao đây chứ. Có nên nghe theo bà ấy không. Mình phải làm sao đây chứ?"
- Ba Bảo đây út. Anh vào nha.- đẩy cửa vào.
Nó vẫn ngồi đấy với mái tóc rối, khuôn mặt nhợt nhạt không chút sinh khí. Khẽ liết nhìn rồi cứ im lặng không nói lời nào. Anh cũng dần quen với cái tính này cua nó rồi. Mỗi lần thấy con bé như thế người làm anh cảm thấy xót vô cùng. Dù chỉ là giống Hân ở vẻ ngoài nhưng sao anh thấy con bé có cái gì đó thân thuộc vô cùng.
- Hôm nay em muốn đi chơi với ba Bảo chứ. Em đã hai ngày rồi không ra khỏi phòng rồi. Anh và mọi người lo cho em lắm, đi chơi với anh ba nhé.
Đã hai ngày rồi anh đã hỏi nó đúng một câu. Anh giờ chẳng còn biết nói gì nữa. Đây là cách duy nhất anh có thể làm với con bé thôi. Anh nghĩ chắc nó lại chẳng ngó ngang gì với anh nữa.
- Đi ăn vặt không?
Chỉ nói có mọt câu mà làm anh mừng lắm. Gật đầu lia lịa, chọn cho út ngay mọt bộ thật đẹp. Dặn dò mấy câu rồi đi ra ngoài chuẩn bị. Nó thì vẫn vậy chẳng cười nỗi cái nào. Nặng nề chuẩn bị qua loa rồi xuống nhà. Cũng may là nó nhớ được đường ra khỏi cái nhà.
Hôm đó thật sự nó đã ăn rất nhiều, đi với anh ba thật sự đã làm nó tươi tỉnh hẳn ra. Anh chỡ nó đi khắp các con phố Sài Gòn. Ặ rất nhiều thứ, kể rất nhiều chuyện vui. Nó cũng bắt đầu cười trở lại. Cũng khá lâu rồi nó không cười. Anh chở nó đến một quán trà sữa nhỏ. Đây là nơi hai anh em ( Hân và Bảo) hay đến. Trà sữa ở đây ngon lắm nha...
Tâm trạng anh khi đến đây có phần trùng xuống. Ngồi vào bàn mỗi người một ly, anh cũng không còn nói nhiều chuyện hay ho cho nó nghe nữa. Hai người bắt đầu im lặng.
- Anh biết việc mẹ nuôi bảo em sang Mỹ chứ?
- Biết chứ. Anh cũng sẽ sang bên ấy cùng em. Nếu em đồng ý với mẹ.
- Anh đồng ý với việc làm của mẹ nuôi?
- Mẹ thật sự đã mất quá nhiều, nếu nó làm mẹ thấy nguôi ngoai, anh nghĩ anh sẽ giúp bà.
- Kể cả phải.....
- Phải... anh mong là em hãy hiểu cho mẹ....
- Nếu em không đồng ý?
- Em nghĩ em có thể?.
- Tại sao lại không thể?.
- Em là một người thông minh. Nặng nhẹ thế nào anh nghĩ là em có thề đoán được.
-.....
- Em hãy xem nó như là một sự đền đáp.
Hai người lại chìm vào yên lặng. Cái nhộn nhịp của quán trà sữa chỉ tô điểm thêm cái lạnh lẽo nơi góc quán. Hai anh em ngồi khá lâu. Đến tận giữa trua mới đèo nhau về.
Chẳng quan tâm xung quanh. Anh ba đưa nó lên phòng. Anh đứng ngoài cửa rất lâu, chờ đợi, đợi một cái gì đó.
- Em sẽ đi. Anh gửi lời đến mẹ nuôi giùm em. " Hãy giữ lời hứa ngày hôm đó".
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

YÊU NHẦM ANH TRAI NAM THẦN
  • 5.00 star(s)
  • Đang cập nhật..
Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của Tôi
  • Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom