Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1816
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sắc mặt của Lăng Vi cũng chìm giống như nước, hình như hôm nay cô còn hôn vào chỗ dính phân đó?
Vạt áo sơ mi trước của Diệp Đình... Không phải là chỗ Duệ Duệ ỉa đùn vào sao?
Oh my god!
Diệp Đình và Lăng Vi gần như đồng thời muốn bóp nát bà vú như bóp nát quả quýt.
Bà vú rụt cổ lại, sao bà đột nhiên cảm thấy có vẻ như... sự tốt bụng của mình đã trở thành chuyện xấu?
Lăng Vi bày tỏ mình bị thương nặng: “Chồng, mau đỡ em trở về phòng, em không thể nào đứng vững được, chỉ có hôn hôn, ôm ôm, nhấc lên cao mới có thể an ủi ta trái tim mỏng manh đang bị tổn thương của em.”
*——*
Lúc Duệ Duệ và Đô Đô được mười một tháng, Duệ Duệ có thể đứng lên, tự đi được mười mấy bước.
Duệ Duệ cực kỳ nhanh, từ lúc được hai tháng tuổi, thằng nhóc này đã bắt đầu tự xoay mình.
Bé tự xoay mình, không bao giờ để cho người ta đụng vào.
Ai đụng vào bé liền lớn tiếng “Gào khóc“. Không giống với những đứa trẻ khác thích người lớn giúp đỡ. Duệ Duệ đều tự dựa vào mình, gào khóc dùng sức mình lật.
Bởi vì bé sinh non, lại là sinh đôi, nên không cứng cáp được bằng những đứa trẻ khác, nhưng bé theo rất nhanh. Con nhà người ta ba tháng mới có thể xoay mình, bé đã bắt đầu thử lật mình từ lúc mới hai tháng tuổi.
Bé rất thông minh, lúc những đứa bé khác trở mình, chân đều đạp về sau, nhưng những người đã từng làm mẹ đều biết, lúc con mình trở mình, đạp về phía sau sẽ không giúp ích được gì, không thể nào lật được.
Duệ Duệ tự nghĩ cách, bé nghiêng nửa bên người trước, sau đó đạp chân về sau, sau đó lập tức thu chân lại, rướn người về phía trước. Cứ như vậy, chân nhỏ có thể giúp lật người.
Tiếp tục dùng sức nữa, là có thể lật lại. Lúc bé không đủ sức, bé sẽ hét lên “A! Hắc! Y Y ——”, hét đến nỗi đỏ cả mặt.
Có lúc, Lăng Vi nhìn Duệ Duệ xoay mình, cô còn đặc biệt bị khích lệ.
Đứa nhỏ này cực kỳ thích dùng đầu óc, rất dẻo dai. Còn không chịu thua nữa.
Từ hai tháng tuổi, cô đã nhìn ra đầu mối.
Lăng Vi luôn nghĩ rằng đứa trẻ hai tháng tuổi sẽ chẳng làm được gì, nhưng cô đã bị Duệ Duệ làm cho xúc động.
Mà đứa trẻ mạnh mẽ này, còn là do cô sinh ra!
Cô vừa kích động, cũng vừa tự hào, ha ha... tính cách có nghị lực, không chịu thua là giống cô!
Mặc dù cha xấp nhỏ cũng là một người đàn ông kiên nghị, dũng cảm, nhưng Lăng Vi cố tình bỏ qua, hừ hừ.
Có lúc, Lăng Vi cũng cố tình cầm một chuông nhỏ để hấp dẫn sự chú ý của Duệ Duệ, cố tình dẫn bé xoay mình.
Thường thường những lúc này, Duệ Duệ sẽ “A, hắc! Y Y ——” lật qua quả chông.
Lăng Vi cực kỳ phấn khích khi thấy Duệ Duệ thiên tài đến vậy! Nhưng điều làm Lăng Vi buồn bã là...
Em gái của Duệ Duệ thì thôi rồi!
Đô Đô nhà cô à... cực kỳ lười... Lười tới trình độ nào hả? Để cô lấy một ví dụ nhé: lúc Duệ Duệ “A, hắc! Y Y —— “ học trở mình, Đô Đô thường mím miệng nhỏ lại, vui vẻ nằm ngủ.
Lúc Duệ Duệ đang học ngồi, Đô Đô vui vẻ nằm ngủ.
Duệ Duệ có thể bám vào ghế sa lon, bám vào bàn trà nhỏ đi bộ được rồi, Đô Đô vẫn đang vui vẻ nằm ngủ...
Duệ Duệ học bò, bé ngủ.
Duệ Duệ có thể tự mình đứng lên, hơn nữa còn đi được mấy bước. Quay đầu lại, em gái bé còn đang ngủ...
Lăng Vi hoài nghi, mình nuôi con heo hả?
Hai đứa bé này không thật sự là Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đầu thai đấy chứ?
Một là con khỉ, một thì ngoài ăn ra chính là ngủ.
Bây giờ cô cũng đã hoài nghi mình là Đường tăng, chồng mình là ngữa bạch long..
Ngay cả mọc răng, Duệ Duệ cũng nhanh hơn so với Đô Đô. Bốn tháng tuổi, Duệ Duệ mọc được hai chiếc răng.
Đến bảy tháng tuổi, Đô Đô mới mọc được hai chiếc răng.
Sau đó, lúc năm tháng tuổi, Duệ Duệ lại mọc thêm hai chiếc răng nữa.
Nhưng đến mười tháng tuổi, Đô Đô mới nhú thêm được một chiếc răng nữa.
Lăng Vi buồn rầu, đứa nhỏ này chậm phát triển quá... bé còn kém một chiếc răng!
Người ta đều mọc hai chiếc cùng lúc, bé lại chỉ mọc được một chiếc.
Đến lúc Đô Đô được bốn, năm tuổi; bé vẫn ít hơn so với người khác một chiếc răng.
Lăng Vi vẫn cảm thấy rất vui mừng, hoàn hảo là bé chỉ ít hơn so với người khác một cái răng, chứ nếu thiếu tâm nhãn hơn so với người khác, chắc cô thượng hỏa mất!
...
Sắc mặt của Lăng Vi cũng chìm giống như nước, hình như hôm nay cô còn hôn vào chỗ dính phân đó?
Vạt áo sơ mi trước của Diệp Đình... Không phải là chỗ Duệ Duệ ỉa đùn vào sao?
Oh my god!
Diệp Đình và Lăng Vi gần như đồng thời muốn bóp nát bà vú như bóp nát quả quýt.
Bà vú rụt cổ lại, sao bà đột nhiên cảm thấy có vẻ như... sự tốt bụng của mình đã trở thành chuyện xấu?
Lăng Vi bày tỏ mình bị thương nặng: “Chồng, mau đỡ em trở về phòng, em không thể nào đứng vững được, chỉ có hôn hôn, ôm ôm, nhấc lên cao mới có thể an ủi ta trái tim mỏng manh đang bị tổn thương của em.”
*——*
Lúc Duệ Duệ và Đô Đô được mười một tháng, Duệ Duệ có thể đứng lên, tự đi được mười mấy bước.
Duệ Duệ cực kỳ nhanh, từ lúc được hai tháng tuổi, thằng nhóc này đã bắt đầu tự xoay mình.
Bé tự xoay mình, không bao giờ để cho người ta đụng vào.
Ai đụng vào bé liền lớn tiếng “Gào khóc“. Không giống với những đứa trẻ khác thích người lớn giúp đỡ. Duệ Duệ đều tự dựa vào mình, gào khóc dùng sức mình lật.
Bởi vì bé sinh non, lại là sinh đôi, nên không cứng cáp được bằng những đứa trẻ khác, nhưng bé theo rất nhanh. Con nhà người ta ba tháng mới có thể xoay mình, bé đã bắt đầu thử lật mình từ lúc mới hai tháng tuổi.
Bé rất thông minh, lúc những đứa bé khác trở mình, chân đều đạp về sau, nhưng những người đã từng làm mẹ đều biết, lúc con mình trở mình, đạp về phía sau sẽ không giúp ích được gì, không thể nào lật được.
Duệ Duệ tự nghĩ cách, bé nghiêng nửa bên người trước, sau đó đạp chân về sau, sau đó lập tức thu chân lại, rướn người về phía trước. Cứ như vậy, chân nhỏ có thể giúp lật người.
Tiếp tục dùng sức nữa, là có thể lật lại. Lúc bé không đủ sức, bé sẽ hét lên “A! Hắc! Y Y ——”, hét đến nỗi đỏ cả mặt.
Có lúc, Lăng Vi nhìn Duệ Duệ xoay mình, cô còn đặc biệt bị khích lệ.
Đứa nhỏ này cực kỳ thích dùng đầu óc, rất dẻo dai. Còn không chịu thua nữa.
Từ hai tháng tuổi, cô đã nhìn ra đầu mối.
Lăng Vi luôn nghĩ rằng đứa trẻ hai tháng tuổi sẽ chẳng làm được gì, nhưng cô đã bị Duệ Duệ làm cho xúc động.
Mà đứa trẻ mạnh mẽ này, còn là do cô sinh ra!
Cô vừa kích động, cũng vừa tự hào, ha ha... tính cách có nghị lực, không chịu thua là giống cô!
Mặc dù cha xấp nhỏ cũng là một người đàn ông kiên nghị, dũng cảm, nhưng Lăng Vi cố tình bỏ qua, hừ hừ.
Có lúc, Lăng Vi cũng cố tình cầm một chuông nhỏ để hấp dẫn sự chú ý của Duệ Duệ, cố tình dẫn bé xoay mình.
Thường thường những lúc này, Duệ Duệ sẽ “A, hắc! Y Y ——” lật qua quả chông.
Lăng Vi cực kỳ phấn khích khi thấy Duệ Duệ thiên tài đến vậy! Nhưng điều làm Lăng Vi buồn bã là...
Em gái của Duệ Duệ thì thôi rồi!
Đô Đô nhà cô à... cực kỳ lười... Lười tới trình độ nào hả? Để cô lấy một ví dụ nhé: lúc Duệ Duệ “A, hắc! Y Y —— “ học trở mình, Đô Đô thường mím miệng nhỏ lại, vui vẻ nằm ngủ.
Lúc Duệ Duệ đang học ngồi, Đô Đô vui vẻ nằm ngủ.
Duệ Duệ có thể bám vào ghế sa lon, bám vào bàn trà nhỏ đi bộ được rồi, Đô Đô vẫn đang vui vẻ nằm ngủ...
Duệ Duệ học bò, bé ngủ.
Duệ Duệ có thể tự mình đứng lên, hơn nữa còn đi được mấy bước. Quay đầu lại, em gái bé còn đang ngủ...
Lăng Vi hoài nghi, mình nuôi con heo hả?
Hai đứa bé này không thật sự là Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đầu thai đấy chứ?
Một là con khỉ, một thì ngoài ăn ra chính là ngủ.
Bây giờ cô cũng đã hoài nghi mình là Đường tăng, chồng mình là ngữa bạch long..
Ngay cả mọc răng, Duệ Duệ cũng nhanh hơn so với Đô Đô. Bốn tháng tuổi, Duệ Duệ mọc được hai chiếc răng.
Đến bảy tháng tuổi, Đô Đô mới mọc được hai chiếc răng.
Sau đó, lúc năm tháng tuổi, Duệ Duệ lại mọc thêm hai chiếc răng nữa.
Nhưng đến mười tháng tuổi, Đô Đô mới nhú thêm được một chiếc răng nữa.
Lăng Vi buồn rầu, đứa nhỏ này chậm phát triển quá... bé còn kém một chiếc răng!
Người ta đều mọc hai chiếc cùng lúc, bé lại chỉ mọc được một chiếc.
Đến lúc Đô Đô được bốn, năm tuổi; bé vẫn ít hơn so với người khác một chiếc răng.
Lăng Vi vẫn cảm thấy rất vui mừng, hoàn hảo là bé chỉ ít hơn so với người khác một cái răng, chứ nếu thiếu tâm nhãn hơn so với người khác, chắc cô thượng hỏa mất!
...
Bình luận facebook