Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1868
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Đình và Hoa Đào đều giơ tay.
Chính Hiền suy nghĩ, nói: “Mình có thể giả cương thi… là loại gãy tay gãy chân.”
“… Hạ Tiểu Hi hỏi Chính Hiền: “Quân Dương nhà cậu nhiều năm qua đều ôm một nữ cương thi ngủ?”
Chính Hiền đau khổ: “Ngực mình phẳng, mình kiêu ngạo! Mình tiết kiệm vải vóc cho quốc gia!”
Lúc này, Lôi Niễu Niễu vừa nổi lên: “Thế nào? Chuyện gì?”
Lăng Vi nói: “Em đi leo lầu.”
Lôi Niễu Niễu lướt cuộc hội thoại một lần, liền gào khóc giơ tay tán thành: “Ý kiến hay nha! Ý kiến hay! Em muốn giả ma nữ lưỡi dài!”
Lăng Vi nói: “Đầu lưỡi em đủ dài…” Cô em nói nhiều có sợ ai?
Lôi Niễu Niễu “hừ” một tiếng.
Vương Tử Kỳ ở căn cứ khóc lớn: “Không có kỳ nghỉ, không về được ah!”
“Sờ đầu…”
Vương Tử Kỳ đang ngồi trong phòng làm việc, không tham gia nghiên cứu hạt nhân, nói chuyện phiếm với các cô.
Lạc Y đang đi làm, thấy có tin nhắn, cô đọc qua, lập tức trả lời: “Án này ý tưởng mới mẽ độc đáo, vô cùng thú vị, bổn tọa và các vị bồi thẩm đoàn đồng ý nhất trí phương án này. Nay ra lệnh cho Lăng Vi làm chủ, mong đợi “Bạch quỷ dạ hành ký” tối mai.”
Hạ Tiểu Hi: “Mình có thể không tham gia không?”
Tất cả đàn bà trong khung chat: “Không thể!”
Lăng Vi cười gian: “Mình đã nghĩ ra cho cậu hóa trang thành gì rồi.”
Ngày 21 tháng 9, tan học, Diệp Thần dẫn Mạc Khinh Hàn về nhà.
Lăng Vi và Diệp Đình đứng ở cửa lâu đài nghênh đón.
Dưới nắng chiều, hai bàn tay đẹp đẽ nắm chặt nhau đứng dưới ánh hoàng hôn màu vàng.
Xe Diệp Thần chậm rãi dừng trước cửa, trong lòng anh hơi nghi ngờ, sao mẹ tổ chức sinh nhật cho ba ở đây?
Có điều không đúng!
Lúc này, quản gia đi tới, cung kính mở cửa xe.
Mạc Khinh Hàn chưa từng thấy tình hình như thế… Trang viên này, cũng quá lớn rồi. Nhà Diệp Thần lại có tiền như vậy?
Anh mới ra mắt ba năm, không thể nào kiếm nhiều tiền như thế. Chẳng lẽ ba mẹ anh là nhà giàu gì?
Cô vừa nghĩ vừa xuống xe, cô ngẩng đầu nhìn lên bậc thang, trong lòng ‘lộp bộp’ giật mình!
Hai người đứng trên bậc thang rất quen mắt. Người đàn ông anh vũ phi phàm, người đàn bà ánh nhìn sâu xa động lòng người.
Không chờ cô ngẫm nghĩ, Diệp Thần đã dẫn cô lên bậc thang. Anh giới thiệu cô: “Đây là Mạc Khinh Hàn, bạn cùng bàn của con.”
Mạc Khinh Hàn cười lên, chào Lăng Vi: “Chào chọ.”
“Ha ha ——” Chị… Lăng Vi dựa vào ngực Diệp Đình cười, Diệp Thần囧 囧 nói: “Đây là mẹ anh… Lăng Vi.”
“Hả?” Mạc Khinh Hàn kinh ngạc nhìn Lăng Vi, chị ấy lại là mẹ Diệp Thần? Quá trẻ tuổi rồi? Nhìn không lớn hơn cô mấy tuổi!
Mạc Khinh Hàn không dám tin nhìn Lăng Vi, lại ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, chẳng lẽ là ba Diệp Thần? Cũng trẻ tuổi, anh tuấn như vậy! Khó trách dáng dấp Diệp Thần đẹp như thế, là di truyền nha!
Diệp Thần phản nghịch, hiển nhiên rất ghét tiết mục giới thiệu này, trong mắt anh đây đều là lễ nghi phiền phức.
Nhưng dù sao cũng phải cho Hàn Hàn quen biết người nhà mình, anh giới thiệu cho Mạc Khinh Hàn: “Đây là ba anh —— Diệp Đình.”
Mạc Khinh Hàn vội lễ phép gọi: “Chào chú Diệp, dì Lăng. Chú sinh nhật vui vẻ ạ.”
Quà cô xách trong tay là trực thăng làm bằng tay.
Diệp Đình gật đầu, tỏ ý hoan nghênh cô. Lăng Vi cười cười cầm quà, cười nói với cô: “Hàn Hàn, sau này tới nhà cũng không cần khách sáo như vậy, sớm muộn cũng là người một nhà, coi nơi này là nhà mình đi! Mau vào thôi. Chú dì cháu đều đang chờ chúng ta đấy.”
Diệp Thần nháy mắt ra hiệu với Lăng Vi: “Đừng nói lung tung! Mẹ hù dọa Khinh Hàn rồi!”
Lăng Vi trả lại một ánh mắt: “Mẹ con ăn muối còn nhiều hơn con ăn gạo, yên tâm —— nhất định giúp con theo đuổi cô gái tới tay!”
Diệp Thần bất đắc dĩ trợn trắng mắt, trong lòng đột nhiên có dự cảm xấu… Không biết đám chú dì này của anh sẽ quấy phá gì…
Lăng Vi dẫn Mạc Khinh Hàn, lần lượt giới thiệu chú, dì, ông bà nội, còn có mấy ông…
Còn biết một anh trai lai tên Tony vô cùng đẹp trai, còn có 11 bạn nhỏ.
Mạc Khinh Hàn nhìn thấy Đô Đô —— em gái sinh đôi của Diệp Thần.
Đô Đô rất đẹp rất đáng yêu. Thật làm người ta yêu thích, dáng dấp rất giống Lăng Vi, Mạc Khinh Hàn thích cô nhất.
Còn có Lý Đào, Hàn Thiền, tiểu mỹ nhân. Bọn họ giữ bé trai 7 tuổi xinh đẹp, đứa nhỏ này là con chú năm. Cực thích làm chuyện kỳ lạ, dáng dấp giống Bạch Lộ, thỉnh thoảng chọc mọi người cười lớn.
Đại gia đình đều vô cùng nhiệt tình với cô, nhưng Mạc Khinh Hàn luôn cảm thấy không thoải mái…
Cô luôn cảm giác được những người này cười xấu xa… Nhất là dì Hạ Tiểu Hi, mỗi lần đối mặt với cô, cô có thể thấy vẻ đồng tình trong mắt dì Hạ Tiểu Hi…
Đây là ý gì?
Mạc Khinh Hàn hơi gan dạ. Không biết tại sao đột nhiên có cảm giác sắp bị những người này ‘Giết người diệt khẩu’…
Tiệc sinh nhật cực kỳ náo nhiệt, có thể nhìn ra ba mẹ Diệp Thần vô cùng ân ái…
Nhất là biểu tình lúc ba Diệp Thần – Diệp Đình nhìn Lăng Vi, ánh mắt đó cho người khác cảm thấy họ là một đôi thần tiên quyến lữ.
Cho đến lúc này, cô mới nhớ… Diệp Đình! Không phải là đại boss của Đỉnh Phong Quốc Tế sao?
Lăng Vi —— là người sáng lập Tân Long Đằng!
“A, trời ạ ——” Hai người họ quá nổi tiếng!
Mạc Khinh Hàn đang kinh ngạc xúc động, Hạ Tiểu Hi lặng lẽ đến gần cô, cười hiền hòa với cô, nói: “Hàn Hàn, cái đầm này của cháu rất đẹp.”
Mạc Khinh Hàn cúi đầu nhìn đầm dài màu trắng của mình, đầm này là do Diệp Thần chọn, cô cũng cảm thấy đẹp.
Màu trắng phấn tôn lên làn da trắng nõn của cô, Diệp Thần cũng nói xinh đẹp, anh cảm thấy vóc người đẹp… hoạt bát nhanh nhẹn, rất thu hút tầm mắt.
Nhưng Mạc Khinh Hàn cảm thấy trong lời nói Hạ Tiểu Hi có hàm ý, cô nhanh trí hỏi Hạ Tiểu Hi: “Dì Hi Hi, dì có lời gì muốn nói với cháu sao?”
Mấy người đàn bà bên cạnh đều dùng ánh mắt sắc bén trừng Hạ Tiểu Hi, Hạ Tiểu Hi rụt cổ, không dám nói gì, lặng lẽ đi tới bên cạnh Lôi Tuấn, ăn, ăn, ăn…
“Em muốn ăn gì… Trên đời này, chỉ có thức ăn ngon không thể phụ lòng! Cái khác đều là nói chuyện vớ vẩn.”
Mọi người náo nhiệt đủ rồi, bắt đầu cắt bánh ngọt. Cắt xong, Lăng Vi nói: “Chúng ta đi ra ngoài tản bộ chút đi, buổi tối còn có niềm vui bất ngờ.”
Mọi người đi ở bờ sông một hồi, có người đi ‘mệt mỏi’, muốn về phòng ‘ngủ’ trước.
Cuối cùng, chỉ còn lại Diệp Đình, Lăng Vi, Diệp Thần và Mạc Khinh Hàn.
Lăng Vi nói: “Duệ Duệ, con dẫn Hàn Hàn đi dạo khắp nơi một lát đi. Náo loạn một đêm, mẹ cũng mệt, mẹ v à ba con đi về nghỉ trước.”
“Dạ.” Diệp Thần gật đầu.
Mạc Khinh Hàn nghi ngờ, vừa rồi còn nói niềm vui bất ngờ? Sao đều về ngủ rồi?
Mạc Khinh Hàn đi từ từ bên bờ sông, đột nhiên đầu ngón tay ấm áp của Diệp Thần đi cạnh cô chạm vào mu bàn tay cô, sau đó, ngón tay anh móc vào ngón tay cô.
Lôi Đình và Hoa Đào đều giơ tay.
Chính Hiền suy nghĩ, nói: “Mình có thể giả cương thi… là loại gãy tay gãy chân.”
“… Hạ Tiểu Hi hỏi Chính Hiền: “Quân Dương nhà cậu nhiều năm qua đều ôm một nữ cương thi ngủ?”
Chính Hiền đau khổ: “Ngực mình phẳng, mình kiêu ngạo! Mình tiết kiệm vải vóc cho quốc gia!”
Lúc này, Lôi Niễu Niễu vừa nổi lên: “Thế nào? Chuyện gì?”
Lăng Vi nói: “Em đi leo lầu.”
Lôi Niễu Niễu lướt cuộc hội thoại một lần, liền gào khóc giơ tay tán thành: “Ý kiến hay nha! Ý kiến hay! Em muốn giả ma nữ lưỡi dài!”
Lăng Vi nói: “Đầu lưỡi em đủ dài…” Cô em nói nhiều có sợ ai?
Lôi Niễu Niễu “hừ” một tiếng.
Vương Tử Kỳ ở căn cứ khóc lớn: “Không có kỳ nghỉ, không về được ah!”
“Sờ đầu…”
Vương Tử Kỳ đang ngồi trong phòng làm việc, không tham gia nghiên cứu hạt nhân, nói chuyện phiếm với các cô.
Lạc Y đang đi làm, thấy có tin nhắn, cô đọc qua, lập tức trả lời: “Án này ý tưởng mới mẽ độc đáo, vô cùng thú vị, bổn tọa và các vị bồi thẩm đoàn đồng ý nhất trí phương án này. Nay ra lệnh cho Lăng Vi làm chủ, mong đợi “Bạch quỷ dạ hành ký” tối mai.”
Hạ Tiểu Hi: “Mình có thể không tham gia không?”
Tất cả đàn bà trong khung chat: “Không thể!”
Lăng Vi cười gian: “Mình đã nghĩ ra cho cậu hóa trang thành gì rồi.”
Ngày 21 tháng 9, tan học, Diệp Thần dẫn Mạc Khinh Hàn về nhà.
Lăng Vi và Diệp Đình đứng ở cửa lâu đài nghênh đón.
Dưới nắng chiều, hai bàn tay đẹp đẽ nắm chặt nhau đứng dưới ánh hoàng hôn màu vàng.
Xe Diệp Thần chậm rãi dừng trước cửa, trong lòng anh hơi nghi ngờ, sao mẹ tổ chức sinh nhật cho ba ở đây?
Có điều không đúng!
Lúc này, quản gia đi tới, cung kính mở cửa xe.
Mạc Khinh Hàn chưa từng thấy tình hình như thế… Trang viên này, cũng quá lớn rồi. Nhà Diệp Thần lại có tiền như vậy?
Anh mới ra mắt ba năm, không thể nào kiếm nhiều tiền như thế. Chẳng lẽ ba mẹ anh là nhà giàu gì?
Cô vừa nghĩ vừa xuống xe, cô ngẩng đầu nhìn lên bậc thang, trong lòng ‘lộp bộp’ giật mình!
Hai người đứng trên bậc thang rất quen mắt. Người đàn ông anh vũ phi phàm, người đàn bà ánh nhìn sâu xa động lòng người.
Không chờ cô ngẫm nghĩ, Diệp Thần đã dẫn cô lên bậc thang. Anh giới thiệu cô: “Đây là Mạc Khinh Hàn, bạn cùng bàn của con.”
Mạc Khinh Hàn cười lên, chào Lăng Vi: “Chào chọ.”
“Ha ha ——” Chị… Lăng Vi dựa vào ngực Diệp Đình cười, Diệp Thần囧 囧 nói: “Đây là mẹ anh… Lăng Vi.”
“Hả?” Mạc Khinh Hàn kinh ngạc nhìn Lăng Vi, chị ấy lại là mẹ Diệp Thần? Quá trẻ tuổi rồi? Nhìn không lớn hơn cô mấy tuổi!
Mạc Khinh Hàn không dám tin nhìn Lăng Vi, lại ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, chẳng lẽ là ba Diệp Thần? Cũng trẻ tuổi, anh tuấn như vậy! Khó trách dáng dấp Diệp Thần đẹp như thế, là di truyền nha!
Diệp Thần phản nghịch, hiển nhiên rất ghét tiết mục giới thiệu này, trong mắt anh đây đều là lễ nghi phiền phức.
Nhưng dù sao cũng phải cho Hàn Hàn quen biết người nhà mình, anh giới thiệu cho Mạc Khinh Hàn: “Đây là ba anh —— Diệp Đình.”
Mạc Khinh Hàn vội lễ phép gọi: “Chào chú Diệp, dì Lăng. Chú sinh nhật vui vẻ ạ.”
Quà cô xách trong tay là trực thăng làm bằng tay.
Diệp Đình gật đầu, tỏ ý hoan nghênh cô. Lăng Vi cười cười cầm quà, cười nói với cô: “Hàn Hàn, sau này tới nhà cũng không cần khách sáo như vậy, sớm muộn cũng là người một nhà, coi nơi này là nhà mình đi! Mau vào thôi. Chú dì cháu đều đang chờ chúng ta đấy.”
Diệp Thần nháy mắt ra hiệu với Lăng Vi: “Đừng nói lung tung! Mẹ hù dọa Khinh Hàn rồi!”
Lăng Vi trả lại một ánh mắt: “Mẹ con ăn muối còn nhiều hơn con ăn gạo, yên tâm —— nhất định giúp con theo đuổi cô gái tới tay!”
Diệp Thần bất đắc dĩ trợn trắng mắt, trong lòng đột nhiên có dự cảm xấu… Không biết đám chú dì này của anh sẽ quấy phá gì…
Lăng Vi dẫn Mạc Khinh Hàn, lần lượt giới thiệu chú, dì, ông bà nội, còn có mấy ông…
Còn biết một anh trai lai tên Tony vô cùng đẹp trai, còn có 11 bạn nhỏ.
Mạc Khinh Hàn nhìn thấy Đô Đô —— em gái sinh đôi của Diệp Thần.
Đô Đô rất đẹp rất đáng yêu. Thật làm người ta yêu thích, dáng dấp rất giống Lăng Vi, Mạc Khinh Hàn thích cô nhất.
Còn có Lý Đào, Hàn Thiền, tiểu mỹ nhân. Bọn họ giữ bé trai 7 tuổi xinh đẹp, đứa nhỏ này là con chú năm. Cực thích làm chuyện kỳ lạ, dáng dấp giống Bạch Lộ, thỉnh thoảng chọc mọi người cười lớn.
Đại gia đình đều vô cùng nhiệt tình với cô, nhưng Mạc Khinh Hàn luôn cảm thấy không thoải mái…
Cô luôn cảm giác được những người này cười xấu xa… Nhất là dì Hạ Tiểu Hi, mỗi lần đối mặt với cô, cô có thể thấy vẻ đồng tình trong mắt dì Hạ Tiểu Hi…
Đây là ý gì?
Mạc Khinh Hàn hơi gan dạ. Không biết tại sao đột nhiên có cảm giác sắp bị những người này ‘Giết người diệt khẩu’…
Tiệc sinh nhật cực kỳ náo nhiệt, có thể nhìn ra ba mẹ Diệp Thần vô cùng ân ái…
Nhất là biểu tình lúc ba Diệp Thần – Diệp Đình nhìn Lăng Vi, ánh mắt đó cho người khác cảm thấy họ là một đôi thần tiên quyến lữ.
Cho đến lúc này, cô mới nhớ… Diệp Đình! Không phải là đại boss của Đỉnh Phong Quốc Tế sao?
Lăng Vi —— là người sáng lập Tân Long Đằng!
“A, trời ạ ——” Hai người họ quá nổi tiếng!
Mạc Khinh Hàn đang kinh ngạc xúc động, Hạ Tiểu Hi lặng lẽ đến gần cô, cười hiền hòa với cô, nói: “Hàn Hàn, cái đầm này của cháu rất đẹp.”
Mạc Khinh Hàn cúi đầu nhìn đầm dài màu trắng của mình, đầm này là do Diệp Thần chọn, cô cũng cảm thấy đẹp.
Màu trắng phấn tôn lên làn da trắng nõn của cô, Diệp Thần cũng nói xinh đẹp, anh cảm thấy vóc người đẹp… hoạt bát nhanh nhẹn, rất thu hút tầm mắt.
Nhưng Mạc Khinh Hàn cảm thấy trong lời nói Hạ Tiểu Hi có hàm ý, cô nhanh trí hỏi Hạ Tiểu Hi: “Dì Hi Hi, dì có lời gì muốn nói với cháu sao?”
Mấy người đàn bà bên cạnh đều dùng ánh mắt sắc bén trừng Hạ Tiểu Hi, Hạ Tiểu Hi rụt cổ, không dám nói gì, lặng lẽ đi tới bên cạnh Lôi Tuấn, ăn, ăn, ăn…
“Em muốn ăn gì… Trên đời này, chỉ có thức ăn ngon không thể phụ lòng! Cái khác đều là nói chuyện vớ vẩn.”
Mọi người náo nhiệt đủ rồi, bắt đầu cắt bánh ngọt. Cắt xong, Lăng Vi nói: “Chúng ta đi ra ngoài tản bộ chút đi, buổi tối còn có niềm vui bất ngờ.”
Mọi người đi ở bờ sông một hồi, có người đi ‘mệt mỏi’, muốn về phòng ‘ngủ’ trước.
Cuối cùng, chỉ còn lại Diệp Đình, Lăng Vi, Diệp Thần và Mạc Khinh Hàn.
Lăng Vi nói: “Duệ Duệ, con dẫn Hàn Hàn đi dạo khắp nơi một lát đi. Náo loạn một đêm, mẹ cũng mệt, mẹ v à ba con đi về nghỉ trước.”
“Dạ.” Diệp Thần gật đầu.
Mạc Khinh Hàn nghi ngờ, vừa rồi còn nói niềm vui bất ngờ? Sao đều về ngủ rồi?
Mạc Khinh Hàn đi từ từ bên bờ sông, đột nhiên đầu ngón tay ấm áp của Diệp Thần đi cạnh cô chạm vào mu bàn tay cô, sau đó, ngón tay anh móc vào ngón tay cô.
Bình luận facebook