• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [Zhihu] Canh trường thọ (1 Viewer)

  • Phần 2

10.

Bà cô tôi nhấp một ngụm nước cho đỡ khô họng, thở dài một tiếng.

Câu chuyện dở dang làm cho tôi ngứa ngáy khắp người, đang định thúc giục bà ta kể tiếp thì lại cảm thấy tò mò.

“Chuyện ma nhập này thì liên quan gì đến uống canh ạ?”

“Haizz…”

Bà cô nheo mắt:

“Mẹ chồng của người vợ đó, tuổi tác đã lớn lắm rồi, sức khoẻ cũng không tốt.”

Nghe vậy, tôi lập tức hiểu ra.

Thời đó đã có trạm y tế trong thị trấn rồi, điều kiện y tế cũng được nâng cao không ít.

Chuyện uống canh trường thọ này đa số mọi người chỉ coi như tin đồn thất thiệt mà thôi.

Bà mẹ chồng nhà này e là bệnh tình chữa mãi không khỏi, có bệnh mới lo tìm thầy, nảy ra ý tưởng nấu canh trường thọ.

Thật sự là khó hiểu mà!

Con trai mình bị cắn đứt một bên tai mà bà mẹ còn nghĩ đến việc uống thứ canh kỳ dị đó.

Thực sự không biết diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào.

Tôi mong chờ nhìn bà cô, thúc giục bà ta mau kể tiếp.

11.

Tiếp tục câu chuyện.

Bà đồng đã lên tiếng thì đương nhiên gia đình người đàn ông kia không dám lơ là.

Họ cung kính đem búp bê giấy vào nhà chính, chuẩn bị cả hương nến và trái cây để thắp hương.

Thế nhưng tối hôm đó, người chồng vừa mới đốt nén hương đầu tiên thì đã xảy ra chuyện.

Trong nhà không hề có gió mà búp bê giấy lại đột ngột bốc cháy, lửa cháy bùng lên, đến cả lông mày anh ta cũng bị lửa xém cháy rụi.

Người chồng sợ chet khiếp, gào khóc thảm thiết bò ra khỏi nhà, mời bà đồng về ngay trong đêm.

Bà đồng lắc đầu, nói búp bê giấy này da mỏng bụng rỗng, đứa bé kia không hài lòng.

Bà ta lấy ra mấy tấm vải trắng, may lại con búp bê ngay tại chỗ, nhét bông gòn vào trong bụng búp bê.

“Cầm lấy, thắp hương đi.”

Bà đồng không hề lo lắng ngồi ở giữa sân, dáng vẻ thản nhiên.

Người dân vây kín quanh nhà người đàn ông, tất cả mọi người đều đến hóng chuyện.

Người chồng lấy hết can đảm, đốt thêm một nén hương nữa.

Thế nhưng ai mà có ngờ, dưới sự chứng kiến của mọi người, con búp bê kia lại lần nữa bốc cháy.

Mọi người còn đang kinh ngạc thì bà mẹ chồng lại “á” một tiếng, ngã khuỵu xuống đất.

12.

“Đừng đốt con, đừng đốt con mà, đau quá!”

Bà mẹ chồng lăn lộn, nước mắt chảy ròng ròng, hai tay không ngừng cào cấu, cào rách cả quần áo.

“Ba ơi, mẹ ơi, con không dám, con không đến nữa đâu!”

“Đừng đốt con, con đau, con nóng!”

Giọng bà mẹ chồng the thé gào khóc, không hề quan tâm đến việc mình đang trần như nhộng.

Người dân xung quanh xem đến mê mẩn, có mấy tên côn đồ còn huýt sáo.

Người đàn ông xấu hổ, mặt mày đỏ bừng lên. Anh ta gọi mấy người phụ nữ đến trói mẹ mình lại, lấy quần áo che cho bà ta.

Bà đồng tức giận đến mức giậm chân, liên tục nói:

“Đúng là tạo nghiệp mà, tạo nghiệp mà, một đứa còn chưa đưa đi được thì đứa khác lại đến!”

Hoá ra, lần này thứ nhập vào người bà mẹ chồng chính là đứa con thứ hai của người đàn ông này.

13.

Khi mang thai đứa bé này, người vợ cực kì khoẻ mạnh.

Cô ta ăn ngon ngủ yên, không hề ốm nghén. Người ta nói bụng cô ta nhọn, chắc chắn sẽ sinh con trai.

Người đàn ông nghe thế thì cực kì mong chờ, nào ngờ, đứa trẻ mà vợ anh ta thuận lợi sinh ra vậy mà lại là một bé gái.

Khi đó là thời điểm lạnh nhất trong năm, trong nhà vẫn còn đốt lò than.

Người đàn ông giận quá mất khôn, ném ngay đứa bé vào trong lò than hừng hực lửa cháy, thiêu nó thành tro.

Thật ra loại chuyện này trong làng nào có hiếm lạ gì.

Nghe đồn, nếu sinh liên tiếp mấy lần đều là con gái thì phải dùng cách tàn ác nhất, đáng sợ nhất để giết chet đứa bé đó. Phải làm vậy thì linh hồn của đứa bé đó mới không dám đầu thai vào nhà này nữa.

Thiêu chet, dìm chet, đều là chuyện quá đỗi thường tình.

Bấy giờ, những người hóng chuyện không ai dám lên tiếng, không dám thở mạnh, chỉ chờ đợi bà đồng hoá giải.

Nhà nào mà chưa từng giết con chứ?

Bây giờ bào thai ma náo loạn dữ dội, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, ai ai cũng lo sợ bất an.

14.

“Ác, ác quá!”

Trán bà đồng đổ đầy mồ hôi, miệng không ngừng lẩm bẩm.

Người đàn ông quỳ xuống, cầu xin bà đồng cứu mạng.

Bà đồng chưa kịp nói gì thì người vợ bên cạnh đã “bịch” tiếng ngã xuống đất, máu chảy ra từ nửa thân dưới.

May mà hôm đó dân làng đều góp mặt đông đủ, bà đỡ đẻ là một trong số ấy.

Mọi người vội vàng đưa người vợ vào nhà, bắt đầu chuẩn bị sinh.

Người vợ gào thét đến xé ruột xé gan, hét đến mức khiến ai nấy đều dựng tóc gáy, cảm thấy ớn lạnh.

Người đàn ông dập đầu như giã tỏi, khẽ giọng hỏi bà đồng xem vợ mình sinh trai hay gái, có thể sinh bình an không.

Bà đồng nheo mắt nhìn.

“Thai này là con trai, thế nhưng hai bé gái trước đó không cam lòng, bây giờ sẽ tranh cướp cơ thể của bé trai này.”

“Nếu bé trai thắng, cậu sẽ có một bé trai mập mạp, thế nhưng nếu bé gái kia thắng…”

Bà đồng lắc đầu thở dài, người đàn ông sợ hãi đến mất hồn mất vía.

15.

“Chậc.”

Tôi chẹp miệng, không đồng tình chút nào.

Đã mang thai thì đương nhiên không là con trai thì là con gái.

Bà đồng nói như vậy không phải là nói cho qua chuyện, giả danh lừa bịp sao?

Thấy tôi tỏ ra khinh thường, bà cô cũng không giải thích gì cả.

Bà ta nhấp một ngụm nước, tiếp tục kể chuyện.

16.

Vật vã đến nửa đêm, người vợ cuối cùng đã sinh được một bé trai mập mạp, người chồng cực kì vui sướng.

Thế nhưng nhìn sang mẹ mình vẫn đang nằm trên đất, anh ta cảm thấy bất an trong lòng.

Lúc này, bà đồng đã bình tĩnh hơn.

Bà ta dùng phần vải còn lại, nhanh nhẹn may thêm hai con búp bê, thoa chu sa lên mắt môi, viết bát tự ngày sinh của người đàn ông và vợ anh ta lên đó.

Bên trong một con búp bê, bà ta nhét nhau thai mà người vợ vừa sinh ra vào đó.

Con búp bê còn lại thì bảo người đàn ông cắt đầu ngón tay, bôi máu lên.

Trong sân im phăng phắc, chỉ có tiếng khóc yếu ớt của đứa trẻ sơ sinh, càng tô điểm thêm cho màn đêm u ám.

Bà đồng khoanh chân ngồi xuống, thân người lắc lư trước sau theo quy luật, nhắm mắt lầm bầm.

Oan có đầu nợ có chủ, hai con búp bê này chính là vật thế thân mà bà đồng làm cho hai vợ chồng người đàn ông, dùng để lừa gạt hai bào thai ma, khiến bọn chúng hết tức giận rồi rời đi.

17.

“Đưa đi cả rồi.”

Vật vã một hồi, bà đồng thở dài, cuối cùng cũng mở mắt ra.

Dân làng thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm theo.

Người vợ nằm trên giường đất, rên rỉ than đau, nói muốn gặp con mình.

Bà mẹ chồng cũng tỉnh táo lại, gọi người cởi trói cho bà ta.

Người đàn ông ôm chặt đứa bé trong lòng, bật khóc vì sung sướng, ngồi phịch trên mặt đất.

Dân làng vui mừng phấn khởi, nhao nhao bảo người đàn ông phải mở tiệc đãi khách.

Chỉ có duy nhất một người không vui, chính là bà mẹ chồng.

Bà ta rũ mắt đứng bên ngoài đám đông.

Sắc mặt bà ta u ám, gò má chảy xệ.

18.

“Bà ta là người trọng nam khinh nữ, có cháu trai thì phải vui vẻ chứ nhỉ, sao lại tỏ thái độ thế kia?”

Tôi nghiêng đầu ngẫm nghĩ:

“Chẳng lẽ, canh của bà ta vẫn chưa nấu xong?”

Bà cô cười khổ lắc đầu.

“Người trong làng hy vọng bà ta không uống, nếu bà ta không uống thì sẽ không hại cả làng.”

Nghe vậy, tôi cực kì ngạc nhiên.

Thành thật mà nói, sau khi nghe bà cô kể rằng dân làng giết nhiều bé gái như vậy, ấn tượng của tôi đối với người dân ở làng Đông Lai gần như âm điểm.

Nghe bà ta nói sẽ hại cả làng, tôi không hề cảm thấy thương tiếc chút nào mà chỉ tò mò.

Đây rốt cuộc là loại canh gì, uống nó vào lại có thể hại cả làng ư?

Thế là, tôi cầm ấm trà lên, rót thêm một ít nước nóng cho bà cô, bảo bà ấy uống một hớp cho ấm họng rồi tiếp tục kể chuyện.

Bà cô nhìn chằm chằm vào ly trà trước mặt, nhỏ giọng nói:

“Bà đồng đốt vật thế thân để che mắt ma quỷ, muốn tiêu tan oán khí của bào thai ma, cho rằng chuyện này đã xong rồi.”

“Thế nhưng ai mà ngờ được, bào thai ma cũng biết lừa người.”

“Bọn chúng hoàn toàn chưa đi.”

19.

Chuyện xảy ra vào đêm hôm đó đã náo loạn đến tận nửa đêm.

Đường núi khó đi nên bà đồng ở lại trong làng.

Bà ta chuyển vào ở tạm trong nhà trưởng làng - nơi “sang trọng tiện nghi” nhất trong làng.

Sau khi mọi người ra về, người đàn ông cười vui vẻ, giục người vợ cho con trai bú sữa.

Chính vào lúc này thì một chuyện bất ngờ xảy ra.

Người vợ nhe răng trợn mắt, than đầu vú bị đau.

Người từng sinh con sẽ biết, khi cho trẻ sơ sinh bú sữa đầu thì sản phụ đau đầu vú là chuyện thường tình, có những trường hợp nghiêm trọng còn bị nứt và chảy máu đầu vú. Vậy nên người đàn ông và mẹ chồng không hề để ý.

Vậy mà tiếng than khóc của người vợ càng lúc càng lớn hơn.

Cô ta đẩy đứa bé ra, thế nhưng miệng đứa bé giống như cắn chặt vậy.

Bầu ngực bị lôi kéo đến mức xê dịch, miệng đứa bé mút chặt không nhả.

Đứa trẻ vừa mới ra đời, làm sao đã mọc răng được chứ.

Bấy giờ người đàn ông mới cảm thấy có chuyện gì đó không ổn, lao vào giúp vợ.

Anh ta véo khuôn mặt đứa bé, ép nó phải nhả vú ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom