Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 881 Sao ông có vẻ lo lắng thế?”
Nhưng chuyện này không nói nhỏ được sao? Có cần phải đâm thọc ngay trước mặt mọi người thế không?
Nhà mẹ có thế lực đến đâu, ngang ngược như thế thì ai mà chịu nổi?
Chưa kể, Lauren còn có cả một tập đoàn tài chính khổng lồ ở nước ngoài, dòng họ bà ta có thể tác oai tác quái trong nước Hoa, chẳng lẽ còn với tay ra nước ngoài được?
Dựa vào đâu mà người ta nể mặt bà ta chứ?
Hình Thiên Tinh cũng muốn khuyên bà vợ mình.
Ông ta không hề nghĩ tới chuyện ông lão người nước ngoài trông chẳng có gì nổi bật này lại là ông chủ chân chính của công ty quốc tế Thiên Tôn.
Bà Hình có thể kiêu ngạo vì ỷ vào dòng họ của mình, nhưng ông ta không thể.
Đang lúc Hình Thiên Tinh muốn khuyên vợ mình thì Trần Hạo luôn im lặng chợt mỉm cười: "Lauren, không cần biết dòng họ đứng sau bà ta là ai, hãy cấm tiệt mọi hành động của họ cho tôi. Để xem bọn họ có thế lực đến mức độ nào!"
Lauren lấy lòng đáp: "Tôi hiểu rồi cậu Trần. Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ giải quyết!"
Mặt mày Dương Thiên Hoa suy sụp. Bà Hình này thật sự không phải ngu ngốc bình thường, còn hại ông Hình nữa.
Hình Thiên Tinh cũng há hốc mồm. Ban đầu ông ta định nói vài lời để làm dịu bầu không khí một chút, giờ thì hay rồi, không chỉ mất hợp tác với công ty quốc tế Thiên Tôn mà còn biến thành đối thủ một mất một còn với ông chủ của công ty này. Thật sự muốn khóc cho bà vợ già xem.
Bà Hình không phục, nói với Trần Hạo: "Thứ ngu xuẩn kia, cậu nghĩ cậu là ai mà đòi cấm tiệt mọi hoạt động của nhà họ Hình? Làm thử cho tôi xem!"
Anh khinh thường liếc mắt nhìn bà ta, lạnh lùng nói: "Dốt nát!"
Trần Hạo nói xong, không thèm để ý đến bà Hình nữa, anh bước thẳng ra ngoài.
Lauren vội vàng chạy theo đằng sau, so với việc dạy dỗ hai vợ chồng nhà họ Hình thì trong mắt Lauren, việc hộ tống Chí tôn xuống lầu quan trọng hơn nhiều.
Sau hai người đó đi, Hình Thiên Tinh buồn bực nhìn Dương Thiên Hoa, định thăm dò ý kiến của ông ta: “Lão Dương…”
Hình Thiên Tinh vốn dĩ định làm dịu mối quan hệ thông qua Dương Thiên Hoa, nhưng ai ngờ ông ta lại trở mặt.
“Tôi nói anh này, anh hay thật đấy! Tôi coi anh là bạn bè, ấy thế mà anh và vợ anh đến phá núi dựa của tôi, anh đừng mơ mộng đến chuyện hợp tác nữa, cứ đợi quốc tế Thiên Tôn chúng tôi phong sát đi!”
Dương Thiên Hoa nói ra câu tiếp theo, rồi hung tợn trừng mắt nhìn bà Hình, ông ta vừa bước vội vừa suy nghĩ trong đầu phải giải thích như thế nào với Lauren.
Lúc này, mồ hôi Hình Thiên Tinh chảy ròng ròng, ướt đẫm cả áo trong, trong lòng ông ta có hàng ngàn con ngựa điên cuồng giẫm đạp.
Mọi chuyện đã vượt ngoài sự dự đoán của ông ta, đây không phải là kết quả mà ông hy vọng.
Mặt mày bà Hình dữ tợn, trợn trắng mắt nhìn chồng mình: “Sợ cái gì? Có chuyện gì xảy ra thì nhà mẹ tôi giúp cho ông, nhìn cái bộ dạng uất ức của ông kìa!”
“Tôi nói bà nghe này, chuyện này tôi thấy hay là…”
“Hay cái gì? Cầu hoà à? Sao có thể? Trừ phi tên oắt kia quỳ gối van xin tôi, nếu không cục tức này tôi nuốt không trôi!”, bà Hình giận dữ nói.
Hình Thiên Tinh đau đầu nhức óc, ông ta hiểu tính tình ngang ngược chanh chua của vợ mình nên định vòng vo khúc khuỷu để khuyên nhủ, thái độ lúc nãy của Lauren không giống như đang đùa giỡn với hai người họ.
Ngay khi lời nói của Hình Thiên Tinh vừa đến khóe miệng thì điện thoại của ông ta bỗng đổ chuông.
Hình Thiên Tinh nhìn qua, là do thuộc hạ gọi tới, nên ông ta vội vã bắt máy.
“Ông chủ!”, trong điện thoại truyền đến giọng nói hớt hải của thuộc hạ.
“Lúc này đang bận! Có mẹ gì nói luôn đi!”, Hình Thiên Tính bị chọc tức mấy lần, trong lòng cực kỳ khó chịu, đúng lúc có người tự dâng mình đến cho ông ta trút giận.
“Ông chủ không xong rồi, hai hạng mục chúng ta vừa mới khai phá đã đồng thời bị loại, hơn nữa, đối phương thậm chí cự tuyệt đàm phán, rõ ràng là hai bên đã trao đổi rất lâu, điều này chứng tỏ trong đó có gì mờ ám!”, thuộc hạ nói đến đây, trong lòng cũng vô cùng buồn rầu.
“Cái gì? Anh không có hỏi đã xảy ra chuyện gì à?”, Hình Thiên Tinh nổi giận khi nghe tin tức này.
“Tôi có nhờ người hỏi thăm, họ bảo là chúng ta bị mấy công ty lớn nhắm vào! Người ta đã mở lời nói là định phong sát chúng ta!”
“Phong sát sao?”, nghe thấy hai chữ phong sát, mồ hôi Hình Thiên Tinh túa ra như nước chảy đầu nguồn.
“Ông chủ, ông mau nghĩ cách gì đi, nếu ông có mạo phạm ai, tôi nghĩ ông nên nói vài ba lời có cánh với họ đi, khom lưng uốn mình xuống, nếu không, hạng mục chúng ta cố gắng suốt một năm trời phải đổ sông đổ bể hết đấy, mất tâm huyết còn đơn giản, sau này chúng ta có thể tìm những dự án khác để bù đắp, nhưng tiền đầu tư vào đó là tiền đi vay, nếu không xử lý tốt, rất có thể khiến chúng ta rơi vào nguy cơ khủng hoảng tài chính!”
“Biết rồi…”, mồ hôi Hình Thiên Tinh thấm ướt trán, ông ta nói xong rồi hung dữ cúng điện thoại.
Bà Hình hỏi: “Chuyện gì vậy, sao ông có vẻ lo lắng thế?”
“Bà ơi, không xong rồi, công ty chúng ta bị người ta nhắm vào thật rồi! Lauren và thằng ranh kia không hề đơn giản!”, Hình Thiên Tinh luống cuống nói.
Nhà mẹ có thế lực đến đâu, ngang ngược như thế thì ai mà chịu nổi?
Chưa kể, Lauren còn có cả một tập đoàn tài chính khổng lồ ở nước ngoài, dòng họ bà ta có thể tác oai tác quái trong nước Hoa, chẳng lẽ còn với tay ra nước ngoài được?
Dựa vào đâu mà người ta nể mặt bà ta chứ?
Hình Thiên Tinh cũng muốn khuyên bà vợ mình.
Ông ta không hề nghĩ tới chuyện ông lão người nước ngoài trông chẳng có gì nổi bật này lại là ông chủ chân chính của công ty quốc tế Thiên Tôn.
Bà Hình có thể kiêu ngạo vì ỷ vào dòng họ của mình, nhưng ông ta không thể.
Đang lúc Hình Thiên Tinh muốn khuyên vợ mình thì Trần Hạo luôn im lặng chợt mỉm cười: "Lauren, không cần biết dòng họ đứng sau bà ta là ai, hãy cấm tiệt mọi hành động của họ cho tôi. Để xem bọn họ có thế lực đến mức độ nào!"
Lauren lấy lòng đáp: "Tôi hiểu rồi cậu Trần. Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ giải quyết!"
Mặt mày Dương Thiên Hoa suy sụp. Bà Hình này thật sự không phải ngu ngốc bình thường, còn hại ông Hình nữa.
Hình Thiên Tinh cũng há hốc mồm. Ban đầu ông ta định nói vài lời để làm dịu bầu không khí một chút, giờ thì hay rồi, không chỉ mất hợp tác với công ty quốc tế Thiên Tôn mà còn biến thành đối thủ một mất một còn với ông chủ của công ty này. Thật sự muốn khóc cho bà vợ già xem.
Bà Hình không phục, nói với Trần Hạo: "Thứ ngu xuẩn kia, cậu nghĩ cậu là ai mà đòi cấm tiệt mọi hoạt động của nhà họ Hình? Làm thử cho tôi xem!"
Anh khinh thường liếc mắt nhìn bà ta, lạnh lùng nói: "Dốt nát!"
Trần Hạo nói xong, không thèm để ý đến bà Hình nữa, anh bước thẳng ra ngoài.
Lauren vội vàng chạy theo đằng sau, so với việc dạy dỗ hai vợ chồng nhà họ Hình thì trong mắt Lauren, việc hộ tống Chí tôn xuống lầu quan trọng hơn nhiều.
Sau hai người đó đi, Hình Thiên Tinh buồn bực nhìn Dương Thiên Hoa, định thăm dò ý kiến của ông ta: “Lão Dương…”
Hình Thiên Tinh vốn dĩ định làm dịu mối quan hệ thông qua Dương Thiên Hoa, nhưng ai ngờ ông ta lại trở mặt.
“Tôi nói anh này, anh hay thật đấy! Tôi coi anh là bạn bè, ấy thế mà anh và vợ anh đến phá núi dựa của tôi, anh đừng mơ mộng đến chuyện hợp tác nữa, cứ đợi quốc tế Thiên Tôn chúng tôi phong sát đi!”
Dương Thiên Hoa nói ra câu tiếp theo, rồi hung tợn trừng mắt nhìn bà Hình, ông ta vừa bước vội vừa suy nghĩ trong đầu phải giải thích như thế nào với Lauren.
Lúc này, mồ hôi Hình Thiên Tinh chảy ròng ròng, ướt đẫm cả áo trong, trong lòng ông ta có hàng ngàn con ngựa điên cuồng giẫm đạp.
Mọi chuyện đã vượt ngoài sự dự đoán của ông ta, đây không phải là kết quả mà ông hy vọng.
Mặt mày bà Hình dữ tợn, trợn trắng mắt nhìn chồng mình: “Sợ cái gì? Có chuyện gì xảy ra thì nhà mẹ tôi giúp cho ông, nhìn cái bộ dạng uất ức của ông kìa!”
“Tôi nói bà nghe này, chuyện này tôi thấy hay là…”
“Hay cái gì? Cầu hoà à? Sao có thể? Trừ phi tên oắt kia quỳ gối van xin tôi, nếu không cục tức này tôi nuốt không trôi!”, bà Hình giận dữ nói.
Hình Thiên Tinh đau đầu nhức óc, ông ta hiểu tính tình ngang ngược chanh chua của vợ mình nên định vòng vo khúc khuỷu để khuyên nhủ, thái độ lúc nãy của Lauren không giống như đang đùa giỡn với hai người họ.
Ngay khi lời nói của Hình Thiên Tinh vừa đến khóe miệng thì điện thoại của ông ta bỗng đổ chuông.
Hình Thiên Tinh nhìn qua, là do thuộc hạ gọi tới, nên ông ta vội vã bắt máy.
“Ông chủ!”, trong điện thoại truyền đến giọng nói hớt hải của thuộc hạ.
“Lúc này đang bận! Có mẹ gì nói luôn đi!”, Hình Thiên Tính bị chọc tức mấy lần, trong lòng cực kỳ khó chịu, đúng lúc có người tự dâng mình đến cho ông ta trút giận.
“Ông chủ không xong rồi, hai hạng mục chúng ta vừa mới khai phá đã đồng thời bị loại, hơn nữa, đối phương thậm chí cự tuyệt đàm phán, rõ ràng là hai bên đã trao đổi rất lâu, điều này chứng tỏ trong đó có gì mờ ám!”, thuộc hạ nói đến đây, trong lòng cũng vô cùng buồn rầu.
“Cái gì? Anh không có hỏi đã xảy ra chuyện gì à?”, Hình Thiên Tinh nổi giận khi nghe tin tức này.
“Tôi có nhờ người hỏi thăm, họ bảo là chúng ta bị mấy công ty lớn nhắm vào! Người ta đã mở lời nói là định phong sát chúng ta!”
“Phong sát sao?”, nghe thấy hai chữ phong sát, mồ hôi Hình Thiên Tinh túa ra như nước chảy đầu nguồn.
“Ông chủ, ông mau nghĩ cách gì đi, nếu ông có mạo phạm ai, tôi nghĩ ông nên nói vài ba lời có cánh với họ đi, khom lưng uốn mình xuống, nếu không, hạng mục chúng ta cố gắng suốt một năm trời phải đổ sông đổ bể hết đấy, mất tâm huyết còn đơn giản, sau này chúng ta có thể tìm những dự án khác để bù đắp, nhưng tiền đầu tư vào đó là tiền đi vay, nếu không xử lý tốt, rất có thể khiến chúng ta rơi vào nguy cơ khủng hoảng tài chính!”
“Biết rồi…”, mồ hôi Hình Thiên Tinh thấm ướt trán, ông ta nói xong rồi hung dữ cúng điện thoại.
Bà Hình hỏi: “Chuyện gì vậy, sao ông có vẻ lo lắng thế?”
“Bà ơi, không xong rồi, công ty chúng ta bị người ta nhắm vào thật rồi! Lauren và thằng ranh kia không hề đơn giản!”, Hình Thiên Tinh luống cuống nói.