Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 884 “Chịu chết đi...”
Ngô Niên hống hách nói xong thì tiến lên một bước.
Trong nháy mắt, một luồng khí giống mũi tên sắc bén điên cuồng lao về phía trước ngực Trần Hạo.
Chỉ chốc lát, Trần Hạo đã cảm thấy mình giống như bị vô số mũi kiếm đâm vào ngực.
Dưới tình hình đó, chỉ cần anh hơi lùi lại một bước, chắc chắn sẽ thất bại.
Sau đó, Ngô Niên điên cuồng tấn công giống như thủy triều, từng làn sóng mãnh liệt ập đến.
Cho đến khi đánh chết đối thủ là Trần Hạo mới thôi!
Đây là một cách đánh cực kì cao siêu, thông qua việc áp đảo khí thế của đối thủ để lấy được hiệu quả chiến đấu nhẹ nhàng hơn.
Nếu như để Ngô Niên lấp đầy xu thế này, cho dù Trần Hạo muốn thoát, cũng sẽ không hề dễ dàng!
Ngô Niên thấy Trần Hạo thay đổi sắc mặt, cười lạnh: “Nhà họ Ngô chúng tôi là do ông nội tôi gây dựng lên bằng hai nắm đấm sắt này, chỉ tiếc rằng trước khi tôi ra đời, không ai có thể kế thừa ông ấy, cho nên nếu anh nghĩ tôi có tiêu chuẩn bằng thành viên của tiểu đội, vậy thì hoàn toàn sai rồi!”
Ầm ầm!
Sau khi nói xong, Ngô Niên tung ra một quyền, Trần Hạo cũng không khỏi dao động.
Bên trong cú đấm này của Ngô Niên, ngoại trừ năng lực và sức mạnh ra, còn có một cảm giác đỉnh cao, chứng minh quyền pháp của hắn ta đã đạt đến cảnh giới nhất định rồi!
Nếu đổi lại là bất kỳ đối thủ nào đó, chỉ sợ sẽ bị hoa mắt bởi chiêu này của Ngô Niên.
Đáng tiếc, đối thủ của hắn ta lại là Trần Hạo!
Ngô Niên vừa ra tay, anh đã biết được mục đích cũng như nhìn thấy rõ bản lĩnh của hắn ta rồi.
Chỉ trong phút chốc, trước mặt Trần Hạo cứ như xuất hiện một bức tường sắt mạnh mẽ được tạo ra từ nắm đấm vậy!
Có thể nghiền Trần Hạo thành bã chỉ trong nháy mắt!
“Đụng đến người mà Ngô Niên tôi phải bảo vệ, anh sẽ phải trả giá đắt! Hãy nhận lấy một quyền của tôi đi!”
Uỳnh! Thế mà nắm đấm của Ngô Niên lại như có sấm chớp mưa bão nổ vang!
Sau cú đấm mạnh mẽ kia là tiếng không khí xung quanh nổ tung.
Lúc bức tường mà cú đấm kia tạo ra sắp nghiền ép Trần Hạo đến mức không có chỗ trốn, anh bỗng nhiên nở một nụ cười nhạt.
“Ngô Niên, hy vọng nắm đấm này của anh đã là mạnh nhất rồi, nếu không cả đời này anh sẽ phải hối hận! Bởi vì nắm đấm này là cơ hội duy nhất của anh!”
“Cứ ra vẻ đi... Để tôi xem anh còn có thể ra vẻ đến lúc nào!”
Rầm rầm rầm!
Nắm đấm tạo thành sóng lớn, cái sau nối liền cái trước.
Đập lên trên chiếc xe ở cách đó không xa, xuyên thủng ván sắt, tạo thành từng lỗ thủng đáng sợ.
Còn có một chút bắn lên cột bê tông cốt thép bên cạnh Trần Hạo, bụi bay mù mịt, chỉ trong nháy mắt, cơ thể anh đã bị bụi bặm che lấp.
“Chịu chết đi...”
Chát! Ngay lúc Ngô Niên đang cực kì đắc ý, cảm thấy mình đã thắng chắc rồi, bỗng nhiên có một tiếng vả mặt động trời vang lên, hắn ta bị đánh bay ra ngoài. Cả phần lưng va mạnh lên trên vách tường, khóe miệng rỉ ra một dòng máu tươi!
“Đây... đây, không thể!”, Ngô Niên kinh ngạc nói.
“Không thể? Có cái gì mà không thể? Chỉ là tiểu tông sư đỉnh phong mà đã nghĩ mình vô địch thiên hạ rồi? Buồn cười!”, Trần Hạo nở nụ cười nhạt, đi ra từ trong khói bụi ngập trời, không ai bì nổi.
“Sao anh có thể mạnh hơn tôi được... tuyệt đối không có khả năng...”, Ngô Niên ngơ ngác nhìn Trần Hạo, hiển nhiên vẫn còn chưa hết khiếp sợ.
“Tùy anh nghĩ sao, tôi không rảnh lãng phí thời gian với anh, đi trước đây!”, Trần Hạo cười nhạt một tiếng, sau đó quay người chuẩn bị rời đi.
Ai ngờ, anh vừa đi được hai bước, phía sau đã truyền đến tiếng la của Ngô Niên.
“Khoan đã!”
Trần Hạo quay người, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Ngô Niên: “Sao vậy, anh muốn tìm cái chết ư?”
Vừa nói, ánh mắt của Trần Hạo giống như một mũi kiếm đâm thẳng vào đáy lòng Ngô Niên, sát khí kinh khủng điên cuồng tỏa ra trên người anh, đè ép Ngô Niên lại.
Ngô Niên biết, chỉ cần hắn ta hơi thể hiện ra sự nhát gan, chẳng mấy chốc sẽ bị đối phương giết chết trong nháy mắt.
Ngô Niên cũng không phải là kẻ yếu, có kha khá kinh nghiệm đối đầu với kẻ địch, hơn nữa hôm nay hắn ta cũng không định đánh một trận chiến không nắm chắc, lúc này mới cười nó: “Trần Hạo, anh đúng là mạnh hơn tôi đoán, nhưng rất tiếc, hôm nay đối thủ của anh là tôi, tôi cũng không phải là người chỉ biết dùng vũ lực!”
Ngô Niên nói xong, một người đi ra từ trong bóng tối cách đó không xa.
“Anh Trần, tôi là Tiền Phong của an ninh quốc gia, thuộc tổ điều tra an toàn của an ninh quốc gia, có một số việc tôi rất nghi ngờ, hy vọng anh có thể phối hợp với công việc của chúng tôi, về nước để thẩm vấn với tôi!”, Tiền Phong nở nụ cười khách khí.
Trong nháy mắt, một luồng khí giống mũi tên sắc bén điên cuồng lao về phía trước ngực Trần Hạo.
Chỉ chốc lát, Trần Hạo đã cảm thấy mình giống như bị vô số mũi kiếm đâm vào ngực.
Dưới tình hình đó, chỉ cần anh hơi lùi lại một bước, chắc chắn sẽ thất bại.
Sau đó, Ngô Niên điên cuồng tấn công giống như thủy triều, từng làn sóng mãnh liệt ập đến.
Cho đến khi đánh chết đối thủ là Trần Hạo mới thôi!
Đây là một cách đánh cực kì cao siêu, thông qua việc áp đảo khí thế của đối thủ để lấy được hiệu quả chiến đấu nhẹ nhàng hơn.
Nếu như để Ngô Niên lấp đầy xu thế này, cho dù Trần Hạo muốn thoát, cũng sẽ không hề dễ dàng!
Ngô Niên thấy Trần Hạo thay đổi sắc mặt, cười lạnh: “Nhà họ Ngô chúng tôi là do ông nội tôi gây dựng lên bằng hai nắm đấm sắt này, chỉ tiếc rằng trước khi tôi ra đời, không ai có thể kế thừa ông ấy, cho nên nếu anh nghĩ tôi có tiêu chuẩn bằng thành viên của tiểu đội, vậy thì hoàn toàn sai rồi!”
Ầm ầm!
Sau khi nói xong, Ngô Niên tung ra một quyền, Trần Hạo cũng không khỏi dao động.
Bên trong cú đấm này của Ngô Niên, ngoại trừ năng lực và sức mạnh ra, còn có một cảm giác đỉnh cao, chứng minh quyền pháp của hắn ta đã đạt đến cảnh giới nhất định rồi!
Nếu đổi lại là bất kỳ đối thủ nào đó, chỉ sợ sẽ bị hoa mắt bởi chiêu này của Ngô Niên.
Đáng tiếc, đối thủ của hắn ta lại là Trần Hạo!
Ngô Niên vừa ra tay, anh đã biết được mục đích cũng như nhìn thấy rõ bản lĩnh của hắn ta rồi.
Chỉ trong phút chốc, trước mặt Trần Hạo cứ như xuất hiện một bức tường sắt mạnh mẽ được tạo ra từ nắm đấm vậy!
Có thể nghiền Trần Hạo thành bã chỉ trong nháy mắt!
“Đụng đến người mà Ngô Niên tôi phải bảo vệ, anh sẽ phải trả giá đắt! Hãy nhận lấy một quyền của tôi đi!”
Uỳnh! Thế mà nắm đấm của Ngô Niên lại như có sấm chớp mưa bão nổ vang!
Sau cú đấm mạnh mẽ kia là tiếng không khí xung quanh nổ tung.
Lúc bức tường mà cú đấm kia tạo ra sắp nghiền ép Trần Hạo đến mức không có chỗ trốn, anh bỗng nhiên nở một nụ cười nhạt.
“Ngô Niên, hy vọng nắm đấm này của anh đã là mạnh nhất rồi, nếu không cả đời này anh sẽ phải hối hận! Bởi vì nắm đấm này là cơ hội duy nhất của anh!”
“Cứ ra vẻ đi... Để tôi xem anh còn có thể ra vẻ đến lúc nào!”
Rầm rầm rầm!
Nắm đấm tạo thành sóng lớn, cái sau nối liền cái trước.
Đập lên trên chiếc xe ở cách đó không xa, xuyên thủng ván sắt, tạo thành từng lỗ thủng đáng sợ.
Còn có một chút bắn lên cột bê tông cốt thép bên cạnh Trần Hạo, bụi bay mù mịt, chỉ trong nháy mắt, cơ thể anh đã bị bụi bặm che lấp.
“Chịu chết đi...”
Chát! Ngay lúc Ngô Niên đang cực kì đắc ý, cảm thấy mình đã thắng chắc rồi, bỗng nhiên có một tiếng vả mặt động trời vang lên, hắn ta bị đánh bay ra ngoài. Cả phần lưng va mạnh lên trên vách tường, khóe miệng rỉ ra một dòng máu tươi!
“Đây... đây, không thể!”, Ngô Niên kinh ngạc nói.
“Không thể? Có cái gì mà không thể? Chỉ là tiểu tông sư đỉnh phong mà đã nghĩ mình vô địch thiên hạ rồi? Buồn cười!”, Trần Hạo nở nụ cười nhạt, đi ra từ trong khói bụi ngập trời, không ai bì nổi.
“Sao anh có thể mạnh hơn tôi được... tuyệt đối không có khả năng...”, Ngô Niên ngơ ngác nhìn Trần Hạo, hiển nhiên vẫn còn chưa hết khiếp sợ.
“Tùy anh nghĩ sao, tôi không rảnh lãng phí thời gian với anh, đi trước đây!”, Trần Hạo cười nhạt một tiếng, sau đó quay người chuẩn bị rời đi.
Ai ngờ, anh vừa đi được hai bước, phía sau đã truyền đến tiếng la của Ngô Niên.
“Khoan đã!”
Trần Hạo quay người, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Ngô Niên: “Sao vậy, anh muốn tìm cái chết ư?”
Vừa nói, ánh mắt của Trần Hạo giống như một mũi kiếm đâm thẳng vào đáy lòng Ngô Niên, sát khí kinh khủng điên cuồng tỏa ra trên người anh, đè ép Ngô Niên lại.
Ngô Niên biết, chỉ cần hắn ta hơi thể hiện ra sự nhát gan, chẳng mấy chốc sẽ bị đối phương giết chết trong nháy mắt.
Ngô Niên cũng không phải là kẻ yếu, có kha khá kinh nghiệm đối đầu với kẻ địch, hơn nữa hôm nay hắn ta cũng không định đánh một trận chiến không nắm chắc, lúc này mới cười nó: “Trần Hạo, anh đúng là mạnh hơn tôi đoán, nhưng rất tiếc, hôm nay đối thủ của anh là tôi, tôi cũng không phải là người chỉ biết dùng vũ lực!”
Ngô Niên nói xong, một người đi ra từ trong bóng tối cách đó không xa.
“Anh Trần, tôi là Tiền Phong của an ninh quốc gia, thuộc tổ điều tra an toàn của an ninh quốc gia, có một số việc tôi rất nghi ngờ, hy vọng anh có thể phối hợp với công việc của chúng tôi, về nước để thẩm vấn với tôi!”, Tiền Phong nở nụ cười khách khí.
Bình luận facebook