Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Quyển 1 - Chương 53+54
Chương 53: Nội chiến bộc phát. Chậm rãi đợi chuyện xảy ra.
Trong khi giới truyền thông đang rầm rộ đưa tin, các fan hâm mộ vẫn còn đang bàn tán sôi nổi, thì buổi lễ ra mắt “Bầu trời thành phố” dưới sự chung sức các thành viên trong đoàn phim của Vương Thạch đã diễn ra thành công tốt đẹp!
Trong đại sảnh hội trường, bốn người Vương Thạch, Diệp Lưu Thanh, Tào Quân và Thiết Sơn đồng thời vén tấm vải đỏ lên, để lộ ra toàn bộ máy quay phim sáng loáng.
Bốn người đều gật đầu mỉm cười chào nhau, sau đó tự nhiên thoải mái quay mặt về phía truyền thông bên dưới. Ngay lập tức ánh đèn flash sáng choang nhấp nháy không ngừng. Các phóng viên cầm máy quay, máy ảnh trong tay, không ngừng thay phiên nhau đặt câu hỏi từ ý tưởng bộ phim, quá trình và lịch trình quay phim. Cho đến vấn đề tuyển chọn vai diễn, kinh phí đầu tư và tuyên truyền hậu kỳ.
Cuối cùng mới dừng lại ở ‘Áo Tím’ – người cho đến giờ vẫn còn rất bí ẩn. Dĩ nhiên, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho giới truyền thông có mặt tại đây ngày hôm nay.
Từ sau sự kiện Bạch Sương Sương, “Bầu trời thành phố” nổi lên và rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của công chúng.
Mà người đẹp ‘Áo Tím’ cũng bởi vì lúc trước nói trúng tim đen, chỉ trích Bạch Sương Sương mà đột nhiên được nổi tiếng. Ngay sau đó một đoạn video thử vai của ‘Áo Tím’ bị lộ ra, toàn bộ hình ảnh dừng lại trên một đôi mắt xinh đẹp mà thâm thuý. Ngay lập tức đã chinh phục được vô số antifan của Bạch Sương Sương.
Ngay sau đó, tổng đạo diễn của “Bầu trời thành phố” là Vương Thạch đã đăng lên Weibo xác nhận rằng, ‘Áo Tím’ sẽ xuất hiện với vai nữ chính Tiêu Tinh trong “Bầu trời thành phố”.
Sau đó là sự kiện Tiêu Mộ Lương. ‘Áo Tím’ đã phát một đoạn ghi âm ngắn, mong mọi người có thể đối xử “khoan dung” hơn, lại một lần nữa khơi mào lên những cuộc tranh luận sôi nổi.
Thái độ của fan ‘Áo Tím’ có thể nói là thay đổi một trăm tám mươi độ. Đang từ chế nhạo chửi rủa Tiêu Mộ Lương, thì bây giờ fan hai bên đã chuyển thù thành bạn, ủng hộ lẫn nhau.
Chưa từng có một nghệ sĩ nào có thể có khả năng kêu gọi người hâm mộ mạnh mẽ đến vậy.
Tuy rằng trước mắt lượng fan của ‘Áo Tím’ vẫn còn chưa nhiều lắm, chưa thể so sánh với những siêu sao hạng nhất như Quan Nghị Thịnh và Đổng Nguyệt. Cũng không bằng được những tiểu hoa đán như Trương Thiến, Lý Tâm Dật.
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi chưa đến một tháng, có thể tích luỹ được một lượng fan chân thành ủng hộ mà lại vững vàng đến vậy, thì thật đúng là một điều kỳ diệu khó thấy được ở giới giải trí!
Quan Nghị Thịnh và Đổng Nguyệt đã ở trong giới giải trí không dưới mười năm. Cả Trương Thiến và Lý Tâm Dật cũng đã ra mắt được ít nhất là năm năm. Đều từ màn hình TV từng bước mới tiến lên tới màn ảnh rộng, có được sự nổi tiếng và chỗ đứng như ngày hôm nay.
Mà cô nàng ‘Áo Tím’ bí ẩn này thì sao? Đầu tiên là đoạt được vị trí của Bạch Sương Sương, sau đó chiếm lấy tiêu đề trang nhất của các tờ giải trí tuần san lớn trong ba tuần liên tiếp.
Không chỉ thế, vừa xuất hiện đã là diễn điện ảnh, điểm xuất phát xa hơn người bình thường rất nhiều. Huống chi còn có một lượng fan chất lượng như vậy làm hậu thuẫn. Lại thêm cả cảm giác bí ẩn mà ‘Áo Tím’ tạo nên nữa, thế nên muốn không nổi tiếng cũng khó!
Đây đúng là một chuyện hiếm thấy trong giới giải trí! Xuất hiện khí thế hùng hồn, bộc lộ tài năng, tốt hay xấu thì vẫn còn là một ẩn số. Có hiếm thấy đến đâu thì Dạ Cô Tinh cũng không rảnh để nghĩ đến.
Mà giới truyền thông hôm nay nghe tin mà tới chỉ sợ cũng sẽ phải thất vọng đi về thôi. Bởi vì người mà bọn họ vẫn luôn theo đuổi, muốn được trông thấy nhất, vốn không hề có mặt. Mà là đang cải trang thành lái xe đến một khu dân cư cao cấp.
Khu nhà Ánh Dương, nơi từng là nhà riêng của Diệp Tử. Đỗ xe ở một ngã rẽ cách cổng tiểu khu không xa, Dạ Cô Tinh dùng lại chiêu cũ. Cô mặc một bộ quần áo đồng phục, đội một chiếc mũ lưỡi trai thật lớn, tay cầm một hộp đồ ăn nhanh. Rồi cứ thế đi một mạch đến phòng 23 tầng 16, nơi đã từng là căn hộ của Diệp Tử.
Cách lần trước đã là bốn mươi tám ngày, tính toán thời gian hẳn là cũng đủ rồi.
Dạ Cô Tinh cong môi, trong đôi mắt xinh đẹp tối tăm hiện lên tia sáng lạnh lẽo. Khí thế u ám không ngừng toả ra, khiến cho người khác có một loại cảm giác quỷ dị không nói nên lời, không rét mà run, lông tơ dựng đứng.
Chỉ thấy cô móc từ trong túi áo ra một hộp thuốc lá, rút ra một điếu, rồi quẹt một que diêm, châm lửa. Sau đó đưa lên môi hít một hơi thật sâu, đợi khi tia lửa ở tàn thuốc sáng lên lại nhẹ nhàng ném đi. Điếu thuốc được châm lửa theo lỗ thông gió rơi vào trong nhà, mà đó tình cờ lại là phòng tắm.
Sau khi làm xong tất cả, lúc này Dạ Cô Tinh mới mỉm cười. Cô chậm rãi nhả ra một làn khói, trong làn khói trắng xoá, vẻ mặt cô dường như cũng trở nên thật mờ ảo, vừa chân thực vừa hư vô.
Chậm rãi bước đến chỗ rẽ trên cầu thang, cô nghiêng người dựa vào tường, kéo vành mũ xuống, thản nhiên nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ.
Nhiều nhất là ba phút… Mà giờ phút này trong căn hộ không còn gia chủ, lẽ ra phải yên tĩnh không tiếng động, thì lại có hai nam một nữ đang tranh cãi gay gắt gì đó.
“Ada, lần hành động này cô là tổ trưởng, tôi chỉ cần cô nói rõ một câu, khi nào thì Lâm Diệp chết tiệt mới thu cái đội này lại?!”
Trong đó một gã đàn ông to con đang quát to với người phụ nữ, trong ánh mắt sôi sục mang theo vẻ điên cuồng.
Người phụ nữ cười nhạt, trong mắt hiện lên vẻ khinh miệtt: “Tốt nhất là cứ lo mà làm tốt việc của anh đi, đừng có đi lo chuyện bao đồng! Còn nữa…” Giọng nói hơi ngừng lại, ánh mắt của người phụ nữ đột ngột thay đổi, không hề báo trước mà nhấc chân lên, giơ chân lên đạp vào ngực gã đàn ông.
Gã đàn ông to con không hề đề phòng, ôm ngực liên tục lùi về sau. Mãi đến khi đập vào vách tường mới có thể khó khăn giữ được thăng bằng. Nhưng sau lưng lại va vào tường một cái thật mạnh, phát ra tiếng rầm nặng nề.
Lúc gã đàn ông ngẩng đầu lên lần nữa, đôi mắt đã đỏ ngầu dữ tợn. Dù cố gắng nhịn xuống nhưng vẫn phun ra một ngụm máu tươi, văng khắp sàn nhà, vết máu cũng chảy dọc từ miệng xuống ngực gã ta.
Tên còn lại thấy tình hình không ổn, vội vàng tiến lên muốn đỡ người anh em dậy. Nhưng lại bị câu nói tiếp theo của người phụ nữ kia làm cho động tác ngưng lại. Gã chỉ cảm thấy trên trán nổi lên gân xanh dữ dội, bản tính khát máu sôi sục trong người…
“Hai tên rác rưởi! Lũ vô dụng! Không tìm được danh sách thì chúng ta sẽ chết cả lũ đấy biết chưa! Còn nữa, ai cho các anh cái gan dám nói năng lỗ mãng, vô lễ với đội trưởng hả?!”
Hai gã đàn ông cùng lúc ngẩng đầu lên, chỉ thấy người phụ nữ đang nhìn xuống bọn từ trên cao. Không hề che giấu nét khinh miệt chế giễu trong mắt. Cả hai đồng thời quay đầu nhìn nhau, chỉ mới liếc mắt một cái đã lập tức hiện lện sát khí, phẫn nộ khát máu.
Hai người nhanh chóng đứng dậy, lưu loát tung ra một đòn vừa nhanh vừa tàn nhẫn về phía khuôn mặt của người phụ nữ. Đòn đánh với lực như vậy nếu như rơi xuống đầu người phụ nữ thật, nhất định sẽ nát sọ chết ngay tại chỗ.
Nhưng người phụ nữ kia lại ung dung nở nụ cười. Ngay từ lúc hai người kia vung nắm đấm tới đã sớm có phòng bị. Cô ta nhanh nhẹn nghiêng người, khiến cho hai nắm đấm rơi vào khoảng không, còn cô ta lại bình an vô sự. Sau đó dứt khoát xoay người tung một cú đá về phía sau, thế như gió giật dữ dội. Trên mặt gã đàn ông lập tức hiện lên một dấu chân màu đỏ, mắt thường còn có thể thấy được vết đánh đang dần sưng to lên.
Ánh mắt của gã đàn ông bị đá lập tức trở nên dữ tợn, phun ra một ngụm máu tươi, lẫn trong đó còn có hai cái răng. Lập tức gân xanh toàn thân nổi lên dữ dội, cơ bắp trên cánh tay cuồn cuộn nổi lên, đánh về phía người phụ nữ, ánh mắt đã trở nên tàn nhẫn muốn liều chết.
Khi ba người ở trong phòng đấu đá lẫn nhau, từng đòn như muốn đoạt mạng thì ba phút mà Dạ Cô Tinh nói cũng đã bước vào những giây đếm ngược cuối cùng. Thời gian không ngừng trôi qua, độ cong nơi khoé môi của người cô cũng càng thêm xinh đẹp quyến rũ…
Chương 54: Hai bên đánh nhau. Nam chính xuất ẩn.
Cùng ngày lấy đi viên kim cương xanh, Dạ Cô Tinh cũng thuận tiện động một chút vào công tắc đỏ của đường ống dẫn khí đốt tự nhiên ngoài trời. Đường ống dẫn trực tiếp đến phòng bếp và phòng tắm, dùng để sưởi ấm và chữa cháy.
Trước đây cô thích yên tĩnh, thích cảm giác nhìn ngắm thành phố từ trên cao cho nên chọn tầng 16. Nhưng bởi vì tầng quá cao, vừa tới mùa đông, khí đốt chuyển từ dưới lên rất khó khăn. Ngay cả nước tắm cũng thường không làm nóng lên được, nên cô đơn giản nhờ người dẫn ống nước từ nhà bếp đi vào phòng tắm, dù sao phòng bếp cũng rất ít khi sử dụng.
Thêm nữa, ở phòng tắm có hai góc rất kín. Tuy rằng công tắc đường ống cô chỉ bật một chút. Nhưng sau bốn mươi tám ngày, nồng độ khí đốt trong phòng tắm hẳn nhất định cũng cao đáng kể! Mà vừa rồi cô vừa ném tàn thuốc vào bên trong…….
Còn về phần vì sao không lập tức phát nổ mà phải đợi ba phút đồng hồ sau. Thì đây chính là điểm thông minh của nhà vật lý thiên tài Dạ Cô Tinh.
Khí đốt thiên nhiên có thành phần chủ yếu là metan. Chỉ khi nào trong không khí có một tỷ lệ nhất định giữa metan và oxi, thì gặp lửa mới phát nổ. Còn nếu tất cả là khí metan, hoặc tỉ lệ khí metan quá lớn hoặc quá nhỏ, sẽ không thể gây cháy hay nổ mạnh. Nguyên tắc phản ứng oxi hóa tức thời theo đúng tỷ lệ: không khí chứa từ 20% đến 74% metan mới là điều kiện cơ bản!
Đây chỉ là những kiến thức cơ bản. Sở dĩ nói Dạ Cô Tinh thông minh là bởi vì cô có thể tính ra chính xác là mất ba phút!
Điều này phải xem xét đến tốc độ rò rỉ khí đốt thiên nhiên tại chốt mở, kết hợp với diện tích khu vực trong nhà, hướng cửa sổ, điều kiện thời tiết, tốc độ gió và các yếu tố ảnh hưởng đến sự lưu động của không khí bên trong. Từ đó suy đoán hàm lượng khí metan trong không khí, rồi tiến hành tính toán thời gian phát nổ chính xác nhất. Mà rõ ràng, suy đoán của Dạ Cô Tinh đã chính xác tới từng phút!
Thêm nữa, theo lý thuyết, chốt mở của ống dẫn bên ngoài chính là công tắc của toàn bộ khí đốt thiên nhiên trong chung cư, điều khiển sự vận hành của khí đốt thiên nhiên của 5 hộ gia đình trong một tầng. Dù có người động tay động chân cũng có thể nhanh chóng phát hiện được, huống hồ một tiểu khu cao cấp như vậy sao có thể để tồn tại mối tai họa ngầm này được?
Cho nên ngay tại thời điểm xây dựng, chủ nhà đã cho lắp đặt chuông báo động trong từng căn hộ. Một khi khí metan trong nhà vượt quá tiêu chuẩn, thiết bị này sẽ nhanh chóng phát ra tiếng chuông báo động. Mà chuông cảnh báo ở chung cư của Diệp Tử đã hỏng suốt một năm trời.
Cộng thêm tốc độ chảy chậm như vậy, một hộ gia đình bình thường gần như có thể xem nhẹ. Bởi vì mở cửa, cửa sổ và cửa thông gió là chuyện bình thường trong sinh hoạt của một hộ gia đình bình thường.
Mà điều kiện tiên quyết của kế hoạch chính là, Dạ Cô Tinh đã đoán trước người Lâm Diệp phái tới nhất định rất cẩn thận. Cho nên cửa sổ tất nhiên vẫn giống y như lúc cô rời đi. Nếu cô nhớ không nhầm thì lúc ấy cô chỉ để lại một cửa sổ trong phòng ngủ, với phòng tắm hầu như không có ảnh hưởng gì lớn.
Hai ống khí đốt thiên nhiên, trong suốt bốn mươi tám ngày. Không gian bên trong kín mít, phòng tắm giờ phút này dĩ nhiên như một thùng thuốc súng khổng lồ. Một khi khí metan trong không khí đạt đến nồng độ nhất định, chỉ một tàn thuốc cũng có thể dẫn lửa……
Năm………..
Bốn……….
Ba……….
Hai………..
Một……….
Bùm….. bùm………..
Cùng với hai tiếng nổ vang trời, toàn bộ tòa nhà cũng lay động theo. Khói đen dày đặc do cháy nổ bốc ra tức khắc bao trùm toàn bộ tầng 16, bụi bay mù mịt, tiếng còi báo động lập tức vang lên chói tai.
Mấy hộ gia đình cùng tầng như chim sợ cành cong, chưa tới ba mươi giây sau tiếng nổ, đã lấy khăn ướt che mũi miệng. Người già ôm trẻ con, thanh niên bảo vệ người già, tất cả đều vẻ mặt hoảng hốt, vội vàng chạy trốn xuống dưới lầu. Những người đó cũng có chút hiểu biết, biết rằng dưới tình huống này không nên đi thang máy, nên theo cầu thang an toàn chạy xuống.
Khi nghe tiếng cảnh báo vang lên, không chỉ có tầng 16 mà những người ở các tầng khác cũng biến sắc, nhanh chóng mang theo người nhà. Tiền bạc, đồ trang sức cũng không kịp thu thập mà chạy trối chết!
Dù sao họ cũng chỉ là những dân thường, lại không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Trong lúc nhất thời, tiếng thét chói tai, tiếng la khóc và cả tiếng còi báo động vang vọng khắp tòa nhà.
Tất cả mọi người đều cố hết sức lao ra ngoài, chỉ trong vòng nửa phút ngắn ngủi, tình hình trở nên hỗn loạn! Mà hết thảy đều nằm trong dự đoán của người nào đó.
Một giây trước khi còi báo động vang lên, Dạ Cô Tinh lấy con dao găm buộc trên đùi ra. Đi dưới lớp khói dày đặc bao phủ, nín thở, ngậm chặt miệng, lắc mình chui vào căn hộ. Khóa trái cửa lại, cách ly mọi thứ bên trong với bên ngoài, cũng ngăn cản mọi âm thanh ồn ào.
Vừa bước một bước vào bên trong, khói đen cuồn cuộn trước mắt, lửa cháy hừng hực bên trong đều là cảnh tượng Dạ Cô Tinh đã đoán được trước. Hai thi thể cháy đen hoàn toàn không thể nhận diện nằm trên mặt đất khiến cô hơi nhướng mày. Nhìn thân hình không khó nhận ra đây là hai người đàn ông, nhưng có phải chết do vụ nổ hay không thì chưa biết…….
Đôi môi đỏ mọng của Dạ Cô Tinh nhẹ nhếch lên, ánh mắt khẽ động, cầm dao găm chậm rãi đi về phía hai thi thể. Khi chỉ còn cách thi thể một mét, bước chân của cô bỗng nhiên dừng lại, nét sắc lạnh và sát khí trong mắt cùng hiện lên. Đột nhiên giơ dao quay lại, dùng sức mạnh xé gió bổ về phía trước, không khí dường như bị đường chém này bổ ra một lỗ hổng lớn. Con dao sắc bén, cùng thế tiến như sấm sét chém về phía mặt của người phụ nữ đằng sau.
Ada hoàn toàn không ngờ được người này lại có giác quan nhạy bén như vậy. Trong hoàn cảnh này cũng có thể phát hiện sự tồn tại của cô ta. Chẳng qua cô ta cũng không phải dạng vừa. Thoáng cái đã phản ứng lại, gập người về phía sau. Một nhát dao này sượt qua gần cổ của cô ta, dao chém vào khoảng không, vài sợi tóc rơi xuống đất.
Cô ta thầm nghĩ thật nguy hiểm! Lúc vụ nổ mạnh chưa xảy ra, cô ta đã xử lý xong một người đàn ông. Người còn lại cũng bị cô ta đá một phát gãy ba chiếc xương sườn, căn bản không cần lo lắng. Ai biết việc ngoài ý muốn lại xảy ra, tiếng nổ mạnh vang lên trong nháy mắt, cô ta lập tức ôm đầu đập xuống đất. Mà hai người đàn ông kia lại không tốt số như vậy, cứ thế mà bị nổ chết tươi, mà người chết cũng khó tránh khỏi xui xẻo.
Cô ta đã chịu đựng hai gã chết tiệt này từ lâu rồi. Vì mệnh lệnh của đội trưởng nên mới phải tiếp tục nhẫn nhịn. Nhưng không ngờ rằng hai người này lại có ý định giết cô ta trước, vậy thì cũng không thể trách cô ta được!
MI6 trước giờ vẫn là nơi dùng thực lực để nói chuyện, tài nghệ không bằng người, bị giết cũng đáng! Đây chính là tín ngưỡng của cô ta. Làm một mãnh tướng dưới trướng của Lâm Diệp, Ada tuy là phụ nữ nhưng cũng là một con bọ cạp độc! Chưa nói đến tâm tư thâm trầm, thủ đoạn cũng là tàn nhẫn hàng đầu. Nhưng lại phục tùng Lâm Diệp vô điều kiện, thậm chí còn sùng bái tới mức mù quáng.
Cùng ở trong đội hành động số 7, Diệp Tử tất nhiên cũng từng bị cô ta quan sát chăm chú. Vì không để lộ thân phận đội trưởng Dạ Tổ, Diệp Tử chọn cách tránh đi mũi nhọn, chưa bao giờ xung đột trực tiếp với cô ta. Nhưng mà người phụ nữ này con mẹ nó chính là chó điên. Muốn bắt ai cũng đều phải cắn cho một phát, bởi vậy Diệp Tử cũng chịu không ít khổ trên tay cô ta.
Đêm bị bắn chết, sau khi Lâm Diệp nổ súng, những người lập tức xông tới ngoài hai gã đã chết hôm nay, còn có Ada. Trước khi chết, Diệp Tử thu hết vẻ mặt của mọi người vào trong mắt. Đa số họ đều là thở phào nhẹ nhõm, có may mắn, có giải thoát. Mà chỉ duy nhất Ada, ánh mắt đó, mang theo nét phẫn hận cùng điên cuồng, trong ghen ghét còn có phần vui sướng. Cho dù đã sống lại, Dạ Cô Tinh vẫn ấn tượng sâu sắc.
Trước kia, cô cho rằng Ada hay gây chuyện với mình chỉ là thích gây sự mà thôi. Dù sao cô ta cũng được mệnh danh là chó điên mà, mà mình lại đúng lúc là người qua đường vô tội. Nhưng bây giờ cẩn thận nghĩ lại, Dạ Cô Tinh chợt hiểu rõ. Ánh mắt nhìn Ada lập tức tràn đầy thương hại. Lại là một người phụ nữ bị tình yêu làm choáng váng đầu óc, đáng đời bị Lâm Diệp lợi dụng!
Nhưng sức mạnh của con dao găm trong tay cô cũng không hề thuyên giảm. Mỗi nhát đều mang theo khí thế như sấm sét lạnh lùng, như muốn lấy mạng, nguy hiểm chết người.
Ada lập tức trở nên thận trọng, ánh mắt kinh ngạc, người này chính là một cao thủ! Tất nhiên không dám lơ là, hơn nữa vừa kết thúc một trận chiến ác liệt không lâu. Tuy rằng cô ta khiến hai người kia một chết một bị thương, nhưng thể lực bản thân cũng tiêu hao hơn nửa. Lại thêm lúc sau phát sinh một vụ nổ, cô ta tuy đúng lúc có tránh né kịp thời nhưng vẫn bị thương không nhẹ.
Chỉ có điều, mạng của cô ta cũng không dễ lấy như vậy!
Tầng 16, giữa khói mù cuồn cuộn, hai người phụ nữ cùng so quyền cước. Hơn nữa chiêu nào cũng tàn nhẫn, đều muốn dồn đối phương vào chỗ chết. Mỗi nơi nắm đấm đi qua, không khí ngưng tụ, lưỡi dao sắc bén văng trên không trung, ánh sáng trắng đến lóa mắt.
Giờ phút này, trong phòng họp rộng lớn ở tầng cao nhất của tòa nhà đó, bầu không khí đột nhiên nặng nề. Rõ ràng vẫn là cuối hạ đầu thu, thời tiết oi nóng. Nhưng lại giống như ở trong trời băng đất tuyết, cứ như trong không khí trộn lẫn cả tuyết, ngay cả hơi thở cũng lạnh lẽo.
Ở hai đầu chiếc bàn hội nghị lớn, một bên là người đàn ông mặc âu phục đi giày da, khuôn mặt trầm tĩnh, khóe môi hơi nhếch, ánh mắt lạnh lùng không chút sợ hãi. Nhưng tay phải dưới bàn của anh ta lại khẽ run rẩy, lòng bàn tay ẩm ướt.
Người đàn ông bên ngoài mặt vẫn im lặng không nói gì, ánh mắt thản nhiên, nụ cười nhàn nhạt, tựa như đã tính toán chắc chắn từ trước. Chỉ nghe người này không kiêu ngạo không siểm nịnh chậm rãi nói với người phía trên: “Anh An, ý của anh như thế nào?”
Trong khi giới truyền thông đang rầm rộ đưa tin, các fan hâm mộ vẫn còn đang bàn tán sôi nổi, thì buổi lễ ra mắt “Bầu trời thành phố” dưới sự chung sức các thành viên trong đoàn phim của Vương Thạch đã diễn ra thành công tốt đẹp!
Trong đại sảnh hội trường, bốn người Vương Thạch, Diệp Lưu Thanh, Tào Quân và Thiết Sơn đồng thời vén tấm vải đỏ lên, để lộ ra toàn bộ máy quay phim sáng loáng.
Bốn người đều gật đầu mỉm cười chào nhau, sau đó tự nhiên thoải mái quay mặt về phía truyền thông bên dưới. Ngay lập tức ánh đèn flash sáng choang nhấp nháy không ngừng. Các phóng viên cầm máy quay, máy ảnh trong tay, không ngừng thay phiên nhau đặt câu hỏi từ ý tưởng bộ phim, quá trình và lịch trình quay phim. Cho đến vấn đề tuyển chọn vai diễn, kinh phí đầu tư và tuyên truyền hậu kỳ.
Cuối cùng mới dừng lại ở ‘Áo Tím’ – người cho đến giờ vẫn còn rất bí ẩn. Dĩ nhiên, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho giới truyền thông có mặt tại đây ngày hôm nay.
Từ sau sự kiện Bạch Sương Sương, “Bầu trời thành phố” nổi lên và rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của công chúng.
Mà người đẹp ‘Áo Tím’ cũng bởi vì lúc trước nói trúng tim đen, chỉ trích Bạch Sương Sương mà đột nhiên được nổi tiếng. Ngay sau đó một đoạn video thử vai của ‘Áo Tím’ bị lộ ra, toàn bộ hình ảnh dừng lại trên một đôi mắt xinh đẹp mà thâm thuý. Ngay lập tức đã chinh phục được vô số antifan của Bạch Sương Sương.
Ngay sau đó, tổng đạo diễn của “Bầu trời thành phố” là Vương Thạch đã đăng lên Weibo xác nhận rằng, ‘Áo Tím’ sẽ xuất hiện với vai nữ chính Tiêu Tinh trong “Bầu trời thành phố”.
Sau đó là sự kiện Tiêu Mộ Lương. ‘Áo Tím’ đã phát một đoạn ghi âm ngắn, mong mọi người có thể đối xử “khoan dung” hơn, lại một lần nữa khơi mào lên những cuộc tranh luận sôi nổi.
Thái độ của fan ‘Áo Tím’ có thể nói là thay đổi một trăm tám mươi độ. Đang từ chế nhạo chửi rủa Tiêu Mộ Lương, thì bây giờ fan hai bên đã chuyển thù thành bạn, ủng hộ lẫn nhau.
Chưa từng có một nghệ sĩ nào có thể có khả năng kêu gọi người hâm mộ mạnh mẽ đến vậy.
Tuy rằng trước mắt lượng fan của ‘Áo Tím’ vẫn còn chưa nhiều lắm, chưa thể so sánh với những siêu sao hạng nhất như Quan Nghị Thịnh và Đổng Nguyệt. Cũng không bằng được những tiểu hoa đán như Trương Thiến, Lý Tâm Dật.
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi chưa đến một tháng, có thể tích luỹ được một lượng fan chân thành ủng hộ mà lại vững vàng đến vậy, thì thật đúng là một điều kỳ diệu khó thấy được ở giới giải trí!
Quan Nghị Thịnh và Đổng Nguyệt đã ở trong giới giải trí không dưới mười năm. Cả Trương Thiến và Lý Tâm Dật cũng đã ra mắt được ít nhất là năm năm. Đều từ màn hình TV từng bước mới tiến lên tới màn ảnh rộng, có được sự nổi tiếng và chỗ đứng như ngày hôm nay.
Mà cô nàng ‘Áo Tím’ bí ẩn này thì sao? Đầu tiên là đoạt được vị trí của Bạch Sương Sương, sau đó chiếm lấy tiêu đề trang nhất của các tờ giải trí tuần san lớn trong ba tuần liên tiếp.
Không chỉ thế, vừa xuất hiện đã là diễn điện ảnh, điểm xuất phát xa hơn người bình thường rất nhiều. Huống chi còn có một lượng fan chất lượng như vậy làm hậu thuẫn. Lại thêm cả cảm giác bí ẩn mà ‘Áo Tím’ tạo nên nữa, thế nên muốn không nổi tiếng cũng khó!
Đây đúng là một chuyện hiếm thấy trong giới giải trí! Xuất hiện khí thế hùng hồn, bộc lộ tài năng, tốt hay xấu thì vẫn còn là một ẩn số. Có hiếm thấy đến đâu thì Dạ Cô Tinh cũng không rảnh để nghĩ đến.
Mà giới truyền thông hôm nay nghe tin mà tới chỉ sợ cũng sẽ phải thất vọng đi về thôi. Bởi vì người mà bọn họ vẫn luôn theo đuổi, muốn được trông thấy nhất, vốn không hề có mặt. Mà là đang cải trang thành lái xe đến một khu dân cư cao cấp.
Khu nhà Ánh Dương, nơi từng là nhà riêng của Diệp Tử. Đỗ xe ở một ngã rẽ cách cổng tiểu khu không xa, Dạ Cô Tinh dùng lại chiêu cũ. Cô mặc một bộ quần áo đồng phục, đội một chiếc mũ lưỡi trai thật lớn, tay cầm một hộp đồ ăn nhanh. Rồi cứ thế đi một mạch đến phòng 23 tầng 16, nơi đã từng là căn hộ của Diệp Tử.
Cách lần trước đã là bốn mươi tám ngày, tính toán thời gian hẳn là cũng đủ rồi.
Dạ Cô Tinh cong môi, trong đôi mắt xinh đẹp tối tăm hiện lên tia sáng lạnh lẽo. Khí thế u ám không ngừng toả ra, khiến cho người khác có một loại cảm giác quỷ dị không nói nên lời, không rét mà run, lông tơ dựng đứng.
Chỉ thấy cô móc từ trong túi áo ra một hộp thuốc lá, rút ra một điếu, rồi quẹt một que diêm, châm lửa. Sau đó đưa lên môi hít một hơi thật sâu, đợi khi tia lửa ở tàn thuốc sáng lên lại nhẹ nhàng ném đi. Điếu thuốc được châm lửa theo lỗ thông gió rơi vào trong nhà, mà đó tình cờ lại là phòng tắm.
Sau khi làm xong tất cả, lúc này Dạ Cô Tinh mới mỉm cười. Cô chậm rãi nhả ra một làn khói, trong làn khói trắng xoá, vẻ mặt cô dường như cũng trở nên thật mờ ảo, vừa chân thực vừa hư vô.
Chậm rãi bước đến chỗ rẽ trên cầu thang, cô nghiêng người dựa vào tường, kéo vành mũ xuống, thản nhiên nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ.
Nhiều nhất là ba phút… Mà giờ phút này trong căn hộ không còn gia chủ, lẽ ra phải yên tĩnh không tiếng động, thì lại có hai nam một nữ đang tranh cãi gay gắt gì đó.
“Ada, lần hành động này cô là tổ trưởng, tôi chỉ cần cô nói rõ một câu, khi nào thì Lâm Diệp chết tiệt mới thu cái đội này lại?!”
Trong đó một gã đàn ông to con đang quát to với người phụ nữ, trong ánh mắt sôi sục mang theo vẻ điên cuồng.
Người phụ nữ cười nhạt, trong mắt hiện lên vẻ khinh miệtt: “Tốt nhất là cứ lo mà làm tốt việc của anh đi, đừng có đi lo chuyện bao đồng! Còn nữa…” Giọng nói hơi ngừng lại, ánh mắt của người phụ nữ đột ngột thay đổi, không hề báo trước mà nhấc chân lên, giơ chân lên đạp vào ngực gã đàn ông.
Gã đàn ông to con không hề đề phòng, ôm ngực liên tục lùi về sau. Mãi đến khi đập vào vách tường mới có thể khó khăn giữ được thăng bằng. Nhưng sau lưng lại va vào tường một cái thật mạnh, phát ra tiếng rầm nặng nề.
Lúc gã đàn ông ngẩng đầu lên lần nữa, đôi mắt đã đỏ ngầu dữ tợn. Dù cố gắng nhịn xuống nhưng vẫn phun ra một ngụm máu tươi, văng khắp sàn nhà, vết máu cũng chảy dọc từ miệng xuống ngực gã ta.
Tên còn lại thấy tình hình không ổn, vội vàng tiến lên muốn đỡ người anh em dậy. Nhưng lại bị câu nói tiếp theo của người phụ nữ kia làm cho động tác ngưng lại. Gã chỉ cảm thấy trên trán nổi lên gân xanh dữ dội, bản tính khát máu sôi sục trong người…
“Hai tên rác rưởi! Lũ vô dụng! Không tìm được danh sách thì chúng ta sẽ chết cả lũ đấy biết chưa! Còn nữa, ai cho các anh cái gan dám nói năng lỗ mãng, vô lễ với đội trưởng hả?!”
Hai gã đàn ông cùng lúc ngẩng đầu lên, chỉ thấy người phụ nữ đang nhìn xuống bọn từ trên cao. Không hề che giấu nét khinh miệt chế giễu trong mắt. Cả hai đồng thời quay đầu nhìn nhau, chỉ mới liếc mắt một cái đã lập tức hiện lện sát khí, phẫn nộ khát máu.
Hai người nhanh chóng đứng dậy, lưu loát tung ra một đòn vừa nhanh vừa tàn nhẫn về phía khuôn mặt của người phụ nữ. Đòn đánh với lực như vậy nếu như rơi xuống đầu người phụ nữ thật, nhất định sẽ nát sọ chết ngay tại chỗ.
Nhưng người phụ nữ kia lại ung dung nở nụ cười. Ngay từ lúc hai người kia vung nắm đấm tới đã sớm có phòng bị. Cô ta nhanh nhẹn nghiêng người, khiến cho hai nắm đấm rơi vào khoảng không, còn cô ta lại bình an vô sự. Sau đó dứt khoát xoay người tung một cú đá về phía sau, thế như gió giật dữ dội. Trên mặt gã đàn ông lập tức hiện lên một dấu chân màu đỏ, mắt thường còn có thể thấy được vết đánh đang dần sưng to lên.
Ánh mắt của gã đàn ông bị đá lập tức trở nên dữ tợn, phun ra một ngụm máu tươi, lẫn trong đó còn có hai cái răng. Lập tức gân xanh toàn thân nổi lên dữ dội, cơ bắp trên cánh tay cuồn cuộn nổi lên, đánh về phía người phụ nữ, ánh mắt đã trở nên tàn nhẫn muốn liều chết.
Khi ba người ở trong phòng đấu đá lẫn nhau, từng đòn như muốn đoạt mạng thì ba phút mà Dạ Cô Tinh nói cũng đã bước vào những giây đếm ngược cuối cùng. Thời gian không ngừng trôi qua, độ cong nơi khoé môi của người cô cũng càng thêm xinh đẹp quyến rũ…
Chương 54: Hai bên đánh nhau. Nam chính xuất ẩn.
Cùng ngày lấy đi viên kim cương xanh, Dạ Cô Tinh cũng thuận tiện động một chút vào công tắc đỏ của đường ống dẫn khí đốt tự nhiên ngoài trời. Đường ống dẫn trực tiếp đến phòng bếp và phòng tắm, dùng để sưởi ấm và chữa cháy.
Trước đây cô thích yên tĩnh, thích cảm giác nhìn ngắm thành phố từ trên cao cho nên chọn tầng 16. Nhưng bởi vì tầng quá cao, vừa tới mùa đông, khí đốt chuyển từ dưới lên rất khó khăn. Ngay cả nước tắm cũng thường không làm nóng lên được, nên cô đơn giản nhờ người dẫn ống nước từ nhà bếp đi vào phòng tắm, dù sao phòng bếp cũng rất ít khi sử dụng.
Thêm nữa, ở phòng tắm có hai góc rất kín. Tuy rằng công tắc đường ống cô chỉ bật một chút. Nhưng sau bốn mươi tám ngày, nồng độ khí đốt trong phòng tắm hẳn nhất định cũng cao đáng kể! Mà vừa rồi cô vừa ném tàn thuốc vào bên trong…….
Còn về phần vì sao không lập tức phát nổ mà phải đợi ba phút đồng hồ sau. Thì đây chính là điểm thông minh của nhà vật lý thiên tài Dạ Cô Tinh.
Khí đốt thiên nhiên có thành phần chủ yếu là metan. Chỉ khi nào trong không khí có một tỷ lệ nhất định giữa metan và oxi, thì gặp lửa mới phát nổ. Còn nếu tất cả là khí metan, hoặc tỉ lệ khí metan quá lớn hoặc quá nhỏ, sẽ không thể gây cháy hay nổ mạnh. Nguyên tắc phản ứng oxi hóa tức thời theo đúng tỷ lệ: không khí chứa từ 20% đến 74% metan mới là điều kiện cơ bản!
Đây chỉ là những kiến thức cơ bản. Sở dĩ nói Dạ Cô Tinh thông minh là bởi vì cô có thể tính ra chính xác là mất ba phút!
Điều này phải xem xét đến tốc độ rò rỉ khí đốt thiên nhiên tại chốt mở, kết hợp với diện tích khu vực trong nhà, hướng cửa sổ, điều kiện thời tiết, tốc độ gió và các yếu tố ảnh hưởng đến sự lưu động của không khí bên trong. Từ đó suy đoán hàm lượng khí metan trong không khí, rồi tiến hành tính toán thời gian phát nổ chính xác nhất. Mà rõ ràng, suy đoán của Dạ Cô Tinh đã chính xác tới từng phút!
Thêm nữa, theo lý thuyết, chốt mở của ống dẫn bên ngoài chính là công tắc của toàn bộ khí đốt thiên nhiên trong chung cư, điều khiển sự vận hành của khí đốt thiên nhiên của 5 hộ gia đình trong một tầng. Dù có người động tay động chân cũng có thể nhanh chóng phát hiện được, huống hồ một tiểu khu cao cấp như vậy sao có thể để tồn tại mối tai họa ngầm này được?
Cho nên ngay tại thời điểm xây dựng, chủ nhà đã cho lắp đặt chuông báo động trong từng căn hộ. Một khi khí metan trong nhà vượt quá tiêu chuẩn, thiết bị này sẽ nhanh chóng phát ra tiếng chuông báo động. Mà chuông cảnh báo ở chung cư của Diệp Tử đã hỏng suốt một năm trời.
Cộng thêm tốc độ chảy chậm như vậy, một hộ gia đình bình thường gần như có thể xem nhẹ. Bởi vì mở cửa, cửa sổ và cửa thông gió là chuyện bình thường trong sinh hoạt của một hộ gia đình bình thường.
Mà điều kiện tiên quyết của kế hoạch chính là, Dạ Cô Tinh đã đoán trước người Lâm Diệp phái tới nhất định rất cẩn thận. Cho nên cửa sổ tất nhiên vẫn giống y như lúc cô rời đi. Nếu cô nhớ không nhầm thì lúc ấy cô chỉ để lại một cửa sổ trong phòng ngủ, với phòng tắm hầu như không có ảnh hưởng gì lớn.
Hai ống khí đốt thiên nhiên, trong suốt bốn mươi tám ngày. Không gian bên trong kín mít, phòng tắm giờ phút này dĩ nhiên như một thùng thuốc súng khổng lồ. Một khi khí metan trong không khí đạt đến nồng độ nhất định, chỉ một tàn thuốc cũng có thể dẫn lửa……
Năm………..
Bốn……….
Ba……….
Hai………..
Một……….
Bùm….. bùm………..
Cùng với hai tiếng nổ vang trời, toàn bộ tòa nhà cũng lay động theo. Khói đen dày đặc do cháy nổ bốc ra tức khắc bao trùm toàn bộ tầng 16, bụi bay mù mịt, tiếng còi báo động lập tức vang lên chói tai.
Mấy hộ gia đình cùng tầng như chim sợ cành cong, chưa tới ba mươi giây sau tiếng nổ, đã lấy khăn ướt che mũi miệng. Người già ôm trẻ con, thanh niên bảo vệ người già, tất cả đều vẻ mặt hoảng hốt, vội vàng chạy trốn xuống dưới lầu. Những người đó cũng có chút hiểu biết, biết rằng dưới tình huống này không nên đi thang máy, nên theo cầu thang an toàn chạy xuống.
Khi nghe tiếng cảnh báo vang lên, không chỉ có tầng 16 mà những người ở các tầng khác cũng biến sắc, nhanh chóng mang theo người nhà. Tiền bạc, đồ trang sức cũng không kịp thu thập mà chạy trối chết!
Dù sao họ cũng chỉ là những dân thường, lại không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Trong lúc nhất thời, tiếng thét chói tai, tiếng la khóc và cả tiếng còi báo động vang vọng khắp tòa nhà.
Tất cả mọi người đều cố hết sức lao ra ngoài, chỉ trong vòng nửa phút ngắn ngủi, tình hình trở nên hỗn loạn! Mà hết thảy đều nằm trong dự đoán của người nào đó.
Một giây trước khi còi báo động vang lên, Dạ Cô Tinh lấy con dao găm buộc trên đùi ra. Đi dưới lớp khói dày đặc bao phủ, nín thở, ngậm chặt miệng, lắc mình chui vào căn hộ. Khóa trái cửa lại, cách ly mọi thứ bên trong với bên ngoài, cũng ngăn cản mọi âm thanh ồn ào.
Vừa bước một bước vào bên trong, khói đen cuồn cuộn trước mắt, lửa cháy hừng hực bên trong đều là cảnh tượng Dạ Cô Tinh đã đoán được trước. Hai thi thể cháy đen hoàn toàn không thể nhận diện nằm trên mặt đất khiến cô hơi nhướng mày. Nhìn thân hình không khó nhận ra đây là hai người đàn ông, nhưng có phải chết do vụ nổ hay không thì chưa biết…….
Đôi môi đỏ mọng của Dạ Cô Tinh nhẹ nhếch lên, ánh mắt khẽ động, cầm dao găm chậm rãi đi về phía hai thi thể. Khi chỉ còn cách thi thể một mét, bước chân của cô bỗng nhiên dừng lại, nét sắc lạnh và sát khí trong mắt cùng hiện lên. Đột nhiên giơ dao quay lại, dùng sức mạnh xé gió bổ về phía trước, không khí dường như bị đường chém này bổ ra một lỗ hổng lớn. Con dao sắc bén, cùng thế tiến như sấm sét chém về phía mặt của người phụ nữ đằng sau.
Ada hoàn toàn không ngờ được người này lại có giác quan nhạy bén như vậy. Trong hoàn cảnh này cũng có thể phát hiện sự tồn tại của cô ta. Chẳng qua cô ta cũng không phải dạng vừa. Thoáng cái đã phản ứng lại, gập người về phía sau. Một nhát dao này sượt qua gần cổ của cô ta, dao chém vào khoảng không, vài sợi tóc rơi xuống đất.
Cô ta thầm nghĩ thật nguy hiểm! Lúc vụ nổ mạnh chưa xảy ra, cô ta đã xử lý xong một người đàn ông. Người còn lại cũng bị cô ta đá một phát gãy ba chiếc xương sườn, căn bản không cần lo lắng. Ai biết việc ngoài ý muốn lại xảy ra, tiếng nổ mạnh vang lên trong nháy mắt, cô ta lập tức ôm đầu đập xuống đất. Mà hai người đàn ông kia lại không tốt số như vậy, cứ thế mà bị nổ chết tươi, mà người chết cũng khó tránh khỏi xui xẻo.
Cô ta đã chịu đựng hai gã chết tiệt này từ lâu rồi. Vì mệnh lệnh của đội trưởng nên mới phải tiếp tục nhẫn nhịn. Nhưng không ngờ rằng hai người này lại có ý định giết cô ta trước, vậy thì cũng không thể trách cô ta được!
MI6 trước giờ vẫn là nơi dùng thực lực để nói chuyện, tài nghệ không bằng người, bị giết cũng đáng! Đây chính là tín ngưỡng của cô ta. Làm một mãnh tướng dưới trướng của Lâm Diệp, Ada tuy là phụ nữ nhưng cũng là một con bọ cạp độc! Chưa nói đến tâm tư thâm trầm, thủ đoạn cũng là tàn nhẫn hàng đầu. Nhưng lại phục tùng Lâm Diệp vô điều kiện, thậm chí còn sùng bái tới mức mù quáng.
Cùng ở trong đội hành động số 7, Diệp Tử tất nhiên cũng từng bị cô ta quan sát chăm chú. Vì không để lộ thân phận đội trưởng Dạ Tổ, Diệp Tử chọn cách tránh đi mũi nhọn, chưa bao giờ xung đột trực tiếp với cô ta. Nhưng mà người phụ nữ này con mẹ nó chính là chó điên. Muốn bắt ai cũng đều phải cắn cho một phát, bởi vậy Diệp Tử cũng chịu không ít khổ trên tay cô ta.
Đêm bị bắn chết, sau khi Lâm Diệp nổ súng, những người lập tức xông tới ngoài hai gã đã chết hôm nay, còn có Ada. Trước khi chết, Diệp Tử thu hết vẻ mặt của mọi người vào trong mắt. Đa số họ đều là thở phào nhẹ nhõm, có may mắn, có giải thoát. Mà chỉ duy nhất Ada, ánh mắt đó, mang theo nét phẫn hận cùng điên cuồng, trong ghen ghét còn có phần vui sướng. Cho dù đã sống lại, Dạ Cô Tinh vẫn ấn tượng sâu sắc.
Trước kia, cô cho rằng Ada hay gây chuyện với mình chỉ là thích gây sự mà thôi. Dù sao cô ta cũng được mệnh danh là chó điên mà, mà mình lại đúng lúc là người qua đường vô tội. Nhưng bây giờ cẩn thận nghĩ lại, Dạ Cô Tinh chợt hiểu rõ. Ánh mắt nhìn Ada lập tức tràn đầy thương hại. Lại là một người phụ nữ bị tình yêu làm choáng váng đầu óc, đáng đời bị Lâm Diệp lợi dụng!
Nhưng sức mạnh của con dao găm trong tay cô cũng không hề thuyên giảm. Mỗi nhát đều mang theo khí thế như sấm sét lạnh lùng, như muốn lấy mạng, nguy hiểm chết người.
Ada lập tức trở nên thận trọng, ánh mắt kinh ngạc, người này chính là một cao thủ! Tất nhiên không dám lơ là, hơn nữa vừa kết thúc một trận chiến ác liệt không lâu. Tuy rằng cô ta khiến hai người kia một chết một bị thương, nhưng thể lực bản thân cũng tiêu hao hơn nửa. Lại thêm lúc sau phát sinh một vụ nổ, cô ta tuy đúng lúc có tránh né kịp thời nhưng vẫn bị thương không nhẹ.
Chỉ có điều, mạng của cô ta cũng không dễ lấy như vậy!
Tầng 16, giữa khói mù cuồn cuộn, hai người phụ nữ cùng so quyền cước. Hơn nữa chiêu nào cũng tàn nhẫn, đều muốn dồn đối phương vào chỗ chết. Mỗi nơi nắm đấm đi qua, không khí ngưng tụ, lưỡi dao sắc bén văng trên không trung, ánh sáng trắng đến lóa mắt.
Giờ phút này, trong phòng họp rộng lớn ở tầng cao nhất của tòa nhà đó, bầu không khí đột nhiên nặng nề. Rõ ràng vẫn là cuối hạ đầu thu, thời tiết oi nóng. Nhưng lại giống như ở trong trời băng đất tuyết, cứ như trong không khí trộn lẫn cả tuyết, ngay cả hơi thở cũng lạnh lẽo.
Ở hai đầu chiếc bàn hội nghị lớn, một bên là người đàn ông mặc âu phục đi giày da, khuôn mặt trầm tĩnh, khóe môi hơi nhếch, ánh mắt lạnh lùng không chút sợ hãi. Nhưng tay phải dưới bàn của anh ta lại khẽ run rẩy, lòng bàn tay ẩm ướt.
Người đàn ông bên ngoài mặt vẫn im lặng không nói gì, ánh mắt thản nhiên, nụ cười nhàn nhạt, tựa như đã tính toán chắc chắn từ trước. Chỉ nghe người này không kiêu ngạo không siểm nịnh chậm rãi nói với người phía trên: “Anh An, ý của anh như thế nào?”
Bình luận facebook