Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-199
Chương 199: Thế thì lợi hại rồi!
Translator: Nguyetmai
"Ừ, được rồi." Hiệu trưởng Trương nhấp ngụm trà cho nhuận giọng, lúc này mới lấy điện thoại ra, mở một app trong đó rồi giải thích cho mấy người kia.
Hiệu trường Trương nói: "Thời đại giờ khác rồi, quốc gia nào cũng đều có dự định của riêng mình. Nhưng bất kể dự định như thế nào thì mục tiêu cũng chỉ có một, chính là gắng hết sức tranh thủ được càng nhiều người thức tỉnh gia nhập liên minh. Thủ trưởng Lưu, ông cũng biết hiện giờ bên trong dị cảnh xuất hiện nguy cơ tứ phía, chỉ dựa vào quân đội thì sau này rất rõ ràng là không đủ. Lúc này cần phải bắt đầu bồi dưỡng những người thức tỉnh thông thường làm lực lượng dự bị, nâng cao quyền lực cứng của họ về phương diện khoa học kỹ thuật và sức mạnh quân sự. Mà các trường đại học trên thế giới hiện nay cũng chẳng khác những môn phái trong tiểu thuyết là mấy, tên của môn phái càng vang dội thì nhân tài có thể giành được dĩ nhiên lại càng nhiều. Cho lên lần này Liên hợp quốc đã cố ý thúc đẩy bảng xếp hạng chuyên nghiệp khôi phục linh khí của các trường đại học trên toàn thế giới này, đặc biệt xếp hạng các trường đại học trên phương diện bồi dưỡng người thức tỉnh."
Sau khi khôi phục linh khí, những trường đại học top đầu trên toàn thế giới hiện giờ đều tranh thủ thời gian tiến hành triệu tập và bồi dưỡng người thức tỉnh. Thời đại đã thay đổi rồi, tương lai là thời đại thuộc về người thức tỉnh, cho nên hiện giờ các trường đại học vô cùng coi trọng phương diện này.
Trước kia là thời kỳ chỉ có khoa học kỹ thuật, khoa học kỹ thuật là vua, kẻ lạc hậu thì phải chịu đòn.
Bây giờ thì biến thành khoa học kỹ thuật song song với tu luyện.
Khoa học kỹ thuật lạc hậu thì sẽ không ai bằng lòng đi, ví dụ những nước nhỏ như ở Nam Phi, Nam Mỹ… khoa học kỹ thuật lạc hậu, nhân khẩu thưa thớt, ai bằng lòng tới đó chịu tội chứ? Có cái gì phát triển?
Mà tu luyện giờ cũng trở thành thứ quan trọng nhất.
Chỉ có khoa học kỹ thuật cao vẫn chưa được, tại sao bên phía Liên minh châu Âu EU bây giờ lại không ngừng bắt đầu liên minh với nhau, chính là bởi vì chỉ có khoa học kỹ thuật mà không có người thức tỉnh thì bạn rất khó đối phó được với dị cảnh.
Cho nên các quốc gia trên thế giới hiện nay đều bắt đầu tranh giành bước chân của người thức tỉnh.
Mà nhìn tổng quát toàn bộ lịch sử loài người, nơi tranh giành nguồn tài nguyên nhân tài hiệu quả nhất chính là trường học.
Trước kia mỗi một trường học danh tiếng trên thế giới có thể nói là đều giúp nước mình giành được vô số nhân tài cấp cao, ví dụ như Harvard, Cambridge, hoặc như Stanford… Việc khôi phục linh khí hiện nay dĩ nhiên vẫn rất hữu hiệu.
"Ừm, điều này quả thực phải xem xét." Ông ấy nói rồi nhận lấy điện thoại và xem xét.
Đám người Hồng Tiểu Phúc đứng vây xem ở phía sau.
Nhắc đến thì đây chính là một app vô cùng đơn giản, bên trong chỉ có một phân khu, chính là bảng xếp hạng chuyên nghiệp khôi phục linh khí của các trường đại học trên thế giới.
Lưu Hoa Quân tùy tiện gạt một cái, xếp thứ nhất là đại học Harvard, 113.5 điểm.
Xếp thứ hai là trường đại học Stanford, 112.5 điểm.
Thứ ba là đại học Cambridge, 106 điểm…
Ông ấy cứ gạt mãi như thế cho tới vị trí thứ năm mươi mới tới trường đại học Thanh Hoa, 40.5 điểm…
"Sao lại xếp hạng thấp thế này?" Lưu Hoa Quân kinh ngạc nói: "Chỉ xếp thứ năm mươi thôi ư? Hơn nữa điểm số này… Điểm số này chấm như thế nào vậy? Cho dù là bảng xếp hạng thì cũng phải có một tiêu chuẩn cho điểm chứ phải không? Không thể nào chỉ vỗ đầu, xem trường đại học nào thuận mắt thì cộng thêm điểm cho trường đó chứ?"
Tiêu chuẩn cho điểm, cái này vô cùng quan trọng.
Bất kỳ tiêu chuẩn cho điểm nào cũng cần có một nguyên tắc, nếu không thì dựa vào cái gì mà anh được 100 còn tôi chỉ được có 90, đúng không?
"Ừm, tôi sẽ giải thích đơn giản cho ông hiểu ngay đây." Những hàng chữ nhỏ phía trên chính là tiêu chuẩn cho điểm của bảng xếp hạng các trường đại học trên thế giới lần này: "Tiêu chuẩn đánh giá các trường đại học lần này tổng cộng có sáu phương diện, mỗi phương diện đều được tối đa 20 điểm, tổng cộng 120 điểm."
Mọi người đều lắng nghe thật kỹ.
Tối đa 120 điểm? Harvard 113.5?
"Đầu tiên là hạng nhất." Hiệu trưởng Trương nói một cách chậm rãi: "Diện tích trường học. Trong dị cảnh, yêu cầu tổng diện tích tất cả các phân viện của người thức tỉnh không được nhỏ hơn mười kilomet vuông, ba mươi kilomet vuông được tối đa 20 điểm, rộng hơn nữa cũng không được thêm điểm. Hoa Hạ chúng ta hiện nay vẫn khá thiệt thòi trên phương diện này, bởi vì ngoại trừ dị cảnh số 19 ra thì hai dị cảnh còn lại không thể xây dựng thành trấn, cho nên không thích hợp để xây dựng khu trường học, về mặt thời gian, ở đây lạc hậu hơn nhiều so với các trường đại học khác, có điều đây không phải là vấn đề lớn, mấy ngày tới chúng ta hãy chọn lựa kỹ càng ra một mảnh đất là được."
Đây là ông ấy đang nói thật.
Dù sao thì tiến độ mở rộng hiện nay của dị cảnh số 19 cũng tương đối tốt, muốn xây thế nào thì xây.
Cùng lắm chỉ là thời gian chậm một chút, nhưng thực ra ảnh hưởng cũng không lớn. Chọn địa điểm xong là có thể trình báo ngay, sau đó bên trên sẽ phái người tới cho điểm, chuyện này đơn giản.
Lưu Hoa Quân lập tức xoa cằm… Hừm… Nói như vậy thì hình như còn phải cảm ơn những con châu chấu dị cảnh đã bị bưng lên bàn ăn kia nhỉ?
Những con châu chấu này vẫn phải nuôi dưỡng thật tốt mới được, sau này cần san phẳng đất đai vẫn có thể dùng, đợi chúng gặm sạch mặt cỏ lại bắt chúng lại để làm thức ăn, dường như có lợi hơn nhiều so với việc trực tiếp bưng lên bàn ăn?
Châu chấu dị cảnh: Ông sắp xếp cho chúng tôi rõ ràng đến thế sao?
Đương nhiên, chuyện này cũng được coi là đơn giản đối với Hoa Hạ.
Nhưng đối với những quốc gia khác thì không thể nói được, bởi vì không nói đến dị cảnh của những quốc gia đó lớn nhỏ khác biệt, địa hình bên trong cũng không phải là đều thích hợp để xây dựng trường học, ví dụ như dị cảnh số 5 là một đảo băng, bên trong băng tuyết ngập trời, muốn xây dựng công trình cũng không thể nào xây được.
Đọc xong tiêu chuẩn cho điểm đầu tiên, Hiệu trưởng Trương bắt đầu đọc điều thứ hai: "Điều thứ hai, tài nguyên trong khuôn viên trường. Tài nguyên ở các khu vực trong trường học phải phong phú, môi trường không được quá cằn cỗi. Tối đa 20 điểm, yêu cầu ban đầu là trong khu vực phải có lượng tài nguyên nhất định, có thể là bất cứ loại tài nguyên gì, ví dụ như tài nguyên khoáng sản, tài nguyên giống sinh vật, tài nguyên cảnh quan... Trong đó tài nguyên môi trường 2 điểm, tài nguyên khoáng sản 3 điểm, tài nguyên sinh vật 3 điểm, điểm số đối với tài nguyên có lợi cho việc tu luyện là cao nhất, 5 điểm." Sau đó ông ấy lại bổ sung thêm một câu: "Chính bởi vì tiêu chuẩn này cho nên trường chúng ta mới không xây dựng ở hai dị cảnh còn lại."
Ừm, điều này mọi người cũng có thể hiểu được.
Cho dù là đối với việc nghiên cứu hay là tu luyện, tài nguyên phong phú đều sẽ là yếu tố tương đối có lợi. Ví dụ như cái ao nước mà bây giờ Sở Phi đang trầm mình ở trong đó chính là một thứ có ích cực lớn đối với việc tu luyện.
Anh chọn một vùng sa mạc làm trường học, há chẳng phải là chuyện phi thực tế sao?
"Điều thứ ba." Hiệu trưởng Trương nói: "Sức mạnh nguồn sống. Hiện nay đã là thế giới khôi phục linh khí, người thức tỉnh sau này tất sẽ trở thành nhân tố quan trọng để tổng hợp và cân bằng sức mạnh quốc gia, cho nên số lượng học sinh thức tỉnh của nước ta ở các trường đại học lại càng quan trọng hơn. Trong đó, người thức tỉnh LV1 làm lực lượng nhân tài dự bị của các trường đại học, cứ mỗi hai ngàn người thức tỉnh cấp một thì được cộng thêm 1 điểm. Phần này 5 điểm là tối đa, chúng ta đã lấy được rồi."
Mọi người cùng gật đầu, với sức mạnh hiệu triệu của Đại học Thanh Hoa, 5 điểm này quả thực không khó.
"Người thức tỉnh LV2 trở lên sẽ là thành viên chính thức của trường, cứ hai trăm người thức tỉnh cấp hai thì được cộng 1 điểm, phần này tối đa 5 điểm." Hiệu trưởng Trương nâng kính mắt: "Phần này hiện tại chúng ta được 4 điểm, còn thiếu 168 người nữa."
Mọi người "ồ" một tiếng.
Hiện tại người thức tỉnh LV2 cũng chẳng phải loại hiếm có gì, nhưng cũng không phải là cải thảo bán đầy đường, muốn thu nhận, triệu tập được một ngàn người cũng không hề dễ.
"Người thức tỉnh LV3 làm thành viên nòng cốt, cứ hai mươi người thức tỉnh cấp ba được cộng 1 điểm, phần này tối đa 3 điểm. Người thức tỉnh LV4 làm thành viên trấn thủ, nếu như có người thức tỉnh LV4 thì được cộng 7 điểm. Tổng cộng tối đa 20 điểm." Hiệu trưởng Trương đọc tới đây thì nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ: "LV3 hiện nay chúng ta có được 43 người, được 2 điểm, LV4 là 0 điểm. Hiện nay căn cứ vào tin tức, trong các trường đại học trên thế giới hiện giờ, Đại học Harvard có một người thức tỉnh LV4, Stanford có một người, Cambridge có một người, còn lại thì hết rồi." Ông ấy nói tới đây thì thở dài một hơi vô cùng tiếc nuối: "Rất đáng tiếc là chúng ta vẫn chưa có, hoặc nói cách khác là chúng ta vẫn chưa phát hiện ra được thiên tài nào như vậy."
Nghe đến đây, mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngây người!
Thế thì lợi hại rồi!
Ba người thức tỉnh LV4 đã bị Harvard, Stanford, Cambridge chia nhau sở hữu hết rồi!
Chỉ riêng hạng mục này đã được 7 điểm, 7 điểm cơ đấy! Phải bỏ bao nhiêu công sức vào các hạng mục khác mới có được 7 điểm cơ chứ?!
"Không hổ là nước Mỹ." Lưu Hoa Quân cảm thán: "Hiện tại có tất cả ba học sinh LV4 thì họ đã chiếm đến hai, lợi hại, lợi hại!"
Mọi người cùng gật đầu.
LV4 đấy, hãy nhìn Sở Phi hiện giờ còn đang tu luyện trong sơn động đi, đẳng cấp như vậy hiện tại tuyệt đối là báu vật quốc gia đó!
"Sau đó là điều thứ tư, lực lượng giáo viên." Hiệu trưởng Trương nhìn tờ giấy trong tay, tiếp tục nói: "Yêu cầu của khoản này về số lượng giáo viên thức tỉnh thực ra cũng không cao, nhưng mà yêu cầu về trình độ năng lực của giáo viên lại cực kỳ cao. Cứ mỗi bài luận văn phát biểu về đề tài khôi phục linh khí, dị cảnh, người thức tỉnh có mặt trên các tờ báo học thuật quyền uy nhất trên quốc tế như "Tự Nhiên" hoặc "Khoa Học" thì được cộng 1 điểm. Giới hạn tối đa 20 điểm. Phần này chúng ta đã lấy được 13 điểm, còn thiếu 7 điểm."
Điều này cũng tương đối khó.
Nhưng phương diện này đám Hồng Tiểu Phúc không giúp được gì hết, thuộc về phạm trù học thuật, cho nên Hiệu trưởng Trương cũng không nói nhiều nữa, tiếp tục nói điều tiếp theo.
"Điều thứ năm, kỹ thuật độc quyền." Hiệu trưởng Trương nói một cách chậm rãi: "Cứ mỗi một bản quyền liên quan đến khôi phục linh khí được xin thành công thì nhận được 1 điểm. Giới hạn tối đa 10 điểm. Phần này chúng ta đã lấy được 8 điểm, còn thiếu 2 điểm. Có thể có mô hình phổ cập quan trọng, những phát minh có tác dụng lớn lao đối với việc khai thác dị cảnh, cộng 2 điểm, giới hạn tối đa 10 điểm, chúng ta đã lấy được 4 điểm, còn thiếu 6 điểm."
Phát minh sáng tạo, cái này thuộc lĩnh vực của nhân viên nghiên cứu chuyên nghiệp, có Hầu Chí Thiên và Thẩm Tiểu Linh ở đây, có lẽ vấn đề ở phương diện này cũng không lớn.
"Sau đó là điều thứ sáu." Hiệu trưởng Trương nhìn mọi người có mặt ở đây, nói: "Tài nguyên thiên tài. Thời đại ngày nay đã là thời đại khôi phục linh khí, cho nên tầm quan trọng của thiên tài là không thể nghi ngờ, cứ mỗi một học sinh tuổi từ hai mươi trở xuống có thể đạt được LV3 thì được cộng 0.5 điểm. Giới hạn tối đa 5 điểm. Khoản này hiện tại chúng ta rõ ràng còn yếu, chỉ có 2.5 điểm, cũng có nghĩa là còn thiếu 5 người nữa."
Mọi người: "!!!"
Cái này cũng có cộng điểm sao?
Một đám người ngay tức khắc nhìn mấy vị LV3 có mặt tại đây.
Đây chính là các điểm số đang ngồi ở đây này!
"Có một người tuổi từ mười trở xuống có thể đạt được LV3, cộng một điểm, giới hạn tối đa 5 điểm." Hiệu trưởng Trương nói: "Điều này chúng ta chỉ lấy được 2 điểm, bên Harvard là 5 điểm, Stanford 4 điểm, Cambridge 4 điểm."
Mọi người: "Oa!"
"Có một người tuổi từ hai mươi trở xuống có thể đạt được LV4, cộng 10 điểm, giới hạn tối đa 10 điểm. Khoản này chúng ta 0 điểm, còn Harvard và Stanford đều là 10. Những khoản trên không được tính gộp, cho nên là 20 điểm tối đa." Nói tới đây, Hiệu trưởng Trương hít sâu một hơi: "Mà nếu như có người độ tuổi từ mười lăm trở xuống đã đạt được LV4 rồi thì có thể phá lệ cộng thêm 20 điểm!"
Mọi người: "Oa! 20 điểm! Còn phá lệ cộng thêm nữa chứ!"
Nghe tới điều kiện này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc tới ngây cả người!
Translator: Nguyetmai
"Ừ, được rồi." Hiệu trưởng Trương nhấp ngụm trà cho nhuận giọng, lúc này mới lấy điện thoại ra, mở một app trong đó rồi giải thích cho mấy người kia.
Hiệu trường Trương nói: "Thời đại giờ khác rồi, quốc gia nào cũng đều có dự định của riêng mình. Nhưng bất kể dự định như thế nào thì mục tiêu cũng chỉ có một, chính là gắng hết sức tranh thủ được càng nhiều người thức tỉnh gia nhập liên minh. Thủ trưởng Lưu, ông cũng biết hiện giờ bên trong dị cảnh xuất hiện nguy cơ tứ phía, chỉ dựa vào quân đội thì sau này rất rõ ràng là không đủ. Lúc này cần phải bắt đầu bồi dưỡng những người thức tỉnh thông thường làm lực lượng dự bị, nâng cao quyền lực cứng của họ về phương diện khoa học kỹ thuật và sức mạnh quân sự. Mà các trường đại học trên thế giới hiện nay cũng chẳng khác những môn phái trong tiểu thuyết là mấy, tên của môn phái càng vang dội thì nhân tài có thể giành được dĩ nhiên lại càng nhiều. Cho lên lần này Liên hợp quốc đã cố ý thúc đẩy bảng xếp hạng chuyên nghiệp khôi phục linh khí của các trường đại học trên toàn thế giới này, đặc biệt xếp hạng các trường đại học trên phương diện bồi dưỡng người thức tỉnh."
Sau khi khôi phục linh khí, những trường đại học top đầu trên toàn thế giới hiện giờ đều tranh thủ thời gian tiến hành triệu tập và bồi dưỡng người thức tỉnh. Thời đại đã thay đổi rồi, tương lai là thời đại thuộc về người thức tỉnh, cho nên hiện giờ các trường đại học vô cùng coi trọng phương diện này.
Trước kia là thời kỳ chỉ có khoa học kỹ thuật, khoa học kỹ thuật là vua, kẻ lạc hậu thì phải chịu đòn.
Bây giờ thì biến thành khoa học kỹ thuật song song với tu luyện.
Khoa học kỹ thuật lạc hậu thì sẽ không ai bằng lòng đi, ví dụ những nước nhỏ như ở Nam Phi, Nam Mỹ… khoa học kỹ thuật lạc hậu, nhân khẩu thưa thớt, ai bằng lòng tới đó chịu tội chứ? Có cái gì phát triển?
Mà tu luyện giờ cũng trở thành thứ quan trọng nhất.
Chỉ có khoa học kỹ thuật cao vẫn chưa được, tại sao bên phía Liên minh châu Âu EU bây giờ lại không ngừng bắt đầu liên minh với nhau, chính là bởi vì chỉ có khoa học kỹ thuật mà không có người thức tỉnh thì bạn rất khó đối phó được với dị cảnh.
Cho nên các quốc gia trên thế giới hiện nay đều bắt đầu tranh giành bước chân của người thức tỉnh.
Mà nhìn tổng quát toàn bộ lịch sử loài người, nơi tranh giành nguồn tài nguyên nhân tài hiệu quả nhất chính là trường học.
Trước kia mỗi một trường học danh tiếng trên thế giới có thể nói là đều giúp nước mình giành được vô số nhân tài cấp cao, ví dụ như Harvard, Cambridge, hoặc như Stanford… Việc khôi phục linh khí hiện nay dĩ nhiên vẫn rất hữu hiệu.
"Ừm, điều này quả thực phải xem xét." Ông ấy nói rồi nhận lấy điện thoại và xem xét.
Đám người Hồng Tiểu Phúc đứng vây xem ở phía sau.
Nhắc đến thì đây chính là một app vô cùng đơn giản, bên trong chỉ có một phân khu, chính là bảng xếp hạng chuyên nghiệp khôi phục linh khí của các trường đại học trên thế giới.
Lưu Hoa Quân tùy tiện gạt một cái, xếp thứ nhất là đại học Harvard, 113.5 điểm.
Xếp thứ hai là trường đại học Stanford, 112.5 điểm.
Thứ ba là đại học Cambridge, 106 điểm…
Ông ấy cứ gạt mãi như thế cho tới vị trí thứ năm mươi mới tới trường đại học Thanh Hoa, 40.5 điểm…
"Sao lại xếp hạng thấp thế này?" Lưu Hoa Quân kinh ngạc nói: "Chỉ xếp thứ năm mươi thôi ư? Hơn nữa điểm số này… Điểm số này chấm như thế nào vậy? Cho dù là bảng xếp hạng thì cũng phải có một tiêu chuẩn cho điểm chứ phải không? Không thể nào chỉ vỗ đầu, xem trường đại học nào thuận mắt thì cộng thêm điểm cho trường đó chứ?"
Tiêu chuẩn cho điểm, cái này vô cùng quan trọng.
Bất kỳ tiêu chuẩn cho điểm nào cũng cần có một nguyên tắc, nếu không thì dựa vào cái gì mà anh được 100 còn tôi chỉ được có 90, đúng không?
"Ừm, tôi sẽ giải thích đơn giản cho ông hiểu ngay đây." Những hàng chữ nhỏ phía trên chính là tiêu chuẩn cho điểm của bảng xếp hạng các trường đại học trên thế giới lần này: "Tiêu chuẩn đánh giá các trường đại học lần này tổng cộng có sáu phương diện, mỗi phương diện đều được tối đa 20 điểm, tổng cộng 120 điểm."
Mọi người đều lắng nghe thật kỹ.
Tối đa 120 điểm? Harvard 113.5?
"Đầu tiên là hạng nhất." Hiệu trưởng Trương nói một cách chậm rãi: "Diện tích trường học. Trong dị cảnh, yêu cầu tổng diện tích tất cả các phân viện của người thức tỉnh không được nhỏ hơn mười kilomet vuông, ba mươi kilomet vuông được tối đa 20 điểm, rộng hơn nữa cũng không được thêm điểm. Hoa Hạ chúng ta hiện nay vẫn khá thiệt thòi trên phương diện này, bởi vì ngoại trừ dị cảnh số 19 ra thì hai dị cảnh còn lại không thể xây dựng thành trấn, cho nên không thích hợp để xây dựng khu trường học, về mặt thời gian, ở đây lạc hậu hơn nhiều so với các trường đại học khác, có điều đây không phải là vấn đề lớn, mấy ngày tới chúng ta hãy chọn lựa kỹ càng ra một mảnh đất là được."
Đây là ông ấy đang nói thật.
Dù sao thì tiến độ mở rộng hiện nay của dị cảnh số 19 cũng tương đối tốt, muốn xây thế nào thì xây.
Cùng lắm chỉ là thời gian chậm một chút, nhưng thực ra ảnh hưởng cũng không lớn. Chọn địa điểm xong là có thể trình báo ngay, sau đó bên trên sẽ phái người tới cho điểm, chuyện này đơn giản.
Lưu Hoa Quân lập tức xoa cằm… Hừm… Nói như vậy thì hình như còn phải cảm ơn những con châu chấu dị cảnh đã bị bưng lên bàn ăn kia nhỉ?
Những con châu chấu này vẫn phải nuôi dưỡng thật tốt mới được, sau này cần san phẳng đất đai vẫn có thể dùng, đợi chúng gặm sạch mặt cỏ lại bắt chúng lại để làm thức ăn, dường như có lợi hơn nhiều so với việc trực tiếp bưng lên bàn ăn?
Châu chấu dị cảnh: Ông sắp xếp cho chúng tôi rõ ràng đến thế sao?
Đương nhiên, chuyện này cũng được coi là đơn giản đối với Hoa Hạ.
Nhưng đối với những quốc gia khác thì không thể nói được, bởi vì không nói đến dị cảnh của những quốc gia đó lớn nhỏ khác biệt, địa hình bên trong cũng không phải là đều thích hợp để xây dựng trường học, ví dụ như dị cảnh số 5 là một đảo băng, bên trong băng tuyết ngập trời, muốn xây dựng công trình cũng không thể nào xây được.
Đọc xong tiêu chuẩn cho điểm đầu tiên, Hiệu trưởng Trương bắt đầu đọc điều thứ hai: "Điều thứ hai, tài nguyên trong khuôn viên trường. Tài nguyên ở các khu vực trong trường học phải phong phú, môi trường không được quá cằn cỗi. Tối đa 20 điểm, yêu cầu ban đầu là trong khu vực phải có lượng tài nguyên nhất định, có thể là bất cứ loại tài nguyên gì, ví dụ như tài nguyên khoáng sản, tài nguyên giống sinh vật, tài nguyên cảnh quan... Trong đó tài nguyên môi trường 2 điểm, tài nguyên khoáng sản 3 điểm, tài nguyên sinh vật 3 điểm, điểm số đối với tài nguyên có lợi cho việc tu luyện là cao nhất, 5 điểm." Sau đó ông ấy lại bổ sung thêm một câu: "Chính bởi vì tiêu chuẩn này cho nên trường chúng ta mới không xây dựng ở hai dị cảnh còn lại."
Ừm, điều này mọi người cũng có thể hiểu được.
Cho dù là đối với việc nghiên cứu hay là tu luyện, tài nguyên phong phú đều sẽ là yếu tố tương đối có lợi. Ví dụ như cái ao nước mà bây giờ Sở Phi đang trầm mình ở trong đó chính là một thứ có ích cực lớn đối với việc tu luyện.
Anh chọn một vùng sa mạc làm trường học, há chẳng phải là chuyện phi thực tế sao?
"Điều thứ ba." Hiệu trưởng Trương nói: "Sức mạnh nguồn sống. Hiện nay đã là thế giới khôi phục linh khí, người thức tỉnh sau này tất sẽ trở thành nhân tố quan trọng để tổng hợp và cân bằng sức mạnh quốc gia, cho nên số lượng học sinh thức tỉnh của nước ta ở các trường đại học lại càng quan trọng hơn. Trong đó, người thức tỉnh LV1 làm lực lượng nhân tài dự bị của các trường đại học, cứ mỗi hai ngàn người thức tỉnh cấp một thì được cộng thêm 1 điểm. Phần này 5 điểm là tối đa, chúng ta đã lấy được rồi."
Mọi người cùng gật đầu, với sức mạnh hiệu triệu của Đại học Thanh Hoa, 5 điểm này quả thực không khó.
"Người thức tỉnh LV2 trở lên sẽ là thành viên chính thức của trường, cứ hai trăm người thức tỉnh cấp hai thì được cộng 1 điểm, phần này tối đa 5 điểm." Hiệu trưởng Trương nâng kính mắt: "Phần này hiện tại chúng ta được 4 điểm, còn thiếu 168 người nữa."
Mọi người "ồ" một tiếng.
Hiện tại người thức tỉnh LV2 cũng chẳng phải loại hiếm có gì, nhưng cũng không phải là cải thảo bán đầy đường, muốn thu nhận, triệu tập được một ngàn người cũng không hề dễ.
"Người thức tỉnh LV3 làm thành viên nòng cốt, cứ hai mươi người thức tỉnh cấp ba được cộng 1 điểm, phần này tối đa 3 điểm. Người thức tỉnh LV4 làm thành viên trấn thủ, nếu như có người thức tỉnh LV4 thì được cộng 7 điểm. Tổng cộng tối đa 20 điểm." Hiệu trưởng Trương đọc tới đây thì nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ: "LV3 hiện nay chúng ta có được 43 người, được 2 điểm, LV4 là 0 điểm. Hiện nay căn cứ vào tin tức, trong các trường đại học trên thế giới hiện giờ, Đại học Harvard có một người thức tỉnh LV4, Stanford có một người, Cambridge có một người, còn lại thì hết rồi." Ông ấy nói tới đây thì thở dài một hơi vô cùng tiếc nuối: "Rất đáng tiếc là chúng ta vẫn chưa có, hoặc nói cách khác là chúng ta vẫn chưa phát hiện ra được thiên tài nào như vậy."
Nghe đến đây, mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngây người!
Thế thì lợi hại rồi!
Ba người thức tỉnh LV4 đã bị Harvard, Stanford, Cambridge chia nhau sở hữu hết rồi!
Chỉ riêng hạng mục này đã được 7 điểm, 7 điểm cơ đấy! Phải bỏ bao nhiêu công sức vào các hạng mục khác mới có được 7 điểm cơ chứ?!
"Không hổ là nước Mỹ." Lưu Hoa Quân cảm thán: "Hiện tại có tất cả ba học sinh LV4 thì họ đã chiếm đến hai, lợi hại, lợi hại!"
Mọi người cùng gật đầu.
LV4 đấy, hãy nhìn Sở Phi hiện giờ còn đang tu luyện trong sơn động đi, đẳng cấp như vậy hiện tại tuyệt đối là báu vật quốc gia đó!
"Sau đó là điều thứ tư, lực lượng giáo viên." Hiệu trưởng Trương nhìn tờ giấy trong tay, tiếp tục nói: "Yêu cầu của khoản này về số lượng giáo viên thức tỉnh thực ra cũng không cao, nhưng mà yêu cầu về trình độ năng lực của giáo viên lại cực kỳ cao. Cứ mỗi bài luận văn phát biểu về đề tài khôi phục linh khí, dị cảnh, người thức tỉnh có mặt trên các tờ báo học thuật quyền uy nhất trên quốc tế như "Tự Nhiên" hoặc "Khoa Học" thì được cộng 1 điểm. Giới hạn tối đa 20 điểm. Phần này chúng ta đã lấy được 13 điểm, còn thiếu 7 điểm."
Điều này cũng tương đối khó.
Nhưng phương diện này đám Hồng Tiểu Phúc không giúp được gì hết, thuộc về phạm trù học thuật, cho nên Hiệu trưởng Trương cũng không nói nhiều nữa, tiếp tục nói điều tiếp theo.
"Điều thứ năm, kỹ thuật độc quyền." Hiệu trưởng Trương nói một cách chậm rãi: "Cứ mỗi một bản quyền liên quan đến khôi phục linh khí được xin thành công thì nhận được 1 điểm. Giới hạn tối đa 10 điểm. Phần này chúng ta đã lấy được 8 điểm, còn thiếu 2 điểm. Có thể có mô hình phổ cập quan trọng, những phát minh có tác dụng lớn lao đối với việc khai thác dị cảnh, cộng 2 điểm, giới hạn tối đa 10 điểm, chúng ta đã lấy được 4 điểm, còn thiếu 6 điểm."
Phát minh sáng tạo, cái này thuộc lĩnh vực của nhân viên nghiên cứu chuyên nghiệp, có Hầu Chí Thiên và Thẩm Tiểu Linh ở đây, có lẽ vấn đề ở phương diện này cũng không lớn.
"Sau đó là điều thứ sáu." Hiệu trưởng Trương nhìn mọi người có mặt ở đây, nói: "Tài nguyên thiên tài. Thời đại ngày nay đã là thời đại khôi phục linh khí, cho nên tầm quan trọng của thiên tài là không thể nghi ngờ, cứ mỗi một học sinh tuổi từ hai mươi trở xuống có thể đạt được LV3 thì được cộng 0.5 điểm. Giới hạn tối đa 5 điểm. Khoản này hiện tại chúng ta rõ ràng còn yếu, chỉ có 2.5 điểm, cũng có nghĩa là còn thiếu 5 người nữa."
Mọi người: "!!!"
Cái này cũng có cộng điểm sao?
Một đám người ngay tức khắc nhìn mấy vị LV3 có mặt tại đây.
Đây chính là các điểm số đang ngồi ở đây này!
"Có một người tuổi từ mười trở xuống có thể đạt được LV3, cộng một điểm, giới hạn tối đa 5 điểm." Hiệu trưởng Trương nói: "Điều này chúng ta chỉ lấy được 2 điểm, bên Harvard là 5 điểm, Stanford 4 điểm, Cambridge 4 điểm."
Mọi người: "Oa!"
"Có một người tuổi từ hai mươi trở xuống có thể đạt được LV4, cộng 10 điểm, giới hạn tối đa 10 điểm. Khoản này chúng ta 0 điểm, còn Harvard và Stanford đều là 10. Những khoản trên không được tính gộp, cho nên là 20 điểm tối đa." Nói tới đây, Hiệu trưởng Trương hít sâu một hơi: "Mà nếu như có người độ tuổi từ mười lăm trở xuống đã đạt được LV4 rồi thì có thể phá lệ cộng thêm 20 điểm!"
Mọi người: "Oa! 20 điểm! Còn phá lệ cộng thêm nữa chứ!"
Nghe tới điều kiện này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc tới ngây cả người!
Bình luận facebook