• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Bá Khí (3 Viewers)

  • Chương 113

Ở trong quả cầu có một con sinh vật rất nhỏ, không hề động đậy, giống như một tiêu bản.
Sinh vật đó là bản thu nhỏ của Thư Hùng Song Mãng, nhưng hai chiếc đầu đã hợp thành một, rắn đã hóa thành giao long.
Một cỗ khí tức hung bạo từ trong con giao long nhỏ bé ở trong quả cầu tỏa ra, khiến Phong Vân Vô Ngân run sợ.
Ánh mắt của con giao long tràn ngập sự cuồng dã và hung bạo, vô cùng sống động, giống như vật còn sống.
- Thật là thần kỳ. Nội đan này giống như một tiêu bản vô cùng hoàn hảo.
Phong Vân Vô Ngân thầm chấn kinh trong lòng:
- Hơn nữa mình còn không dám nhìn giao long ở trong nội đan, giống như nó vẫn còn sống, nhìn lâu thì nó sẽ thoát ra, một miếng nuốt chửng lấy mình.
Phong Vân Vô Ngân tiện tay ném nội đan vào trong nạp giới.
Ở phía xa, Chúc lão đã nhìn thấy tất cả mọi việc này, hắn không ngừng vò đầu bứt tóc:
- Mẹ kiếp, vận may của nó còn có thể tốt hơn được nữa sao? Tiên thiên nội đan. Nội đan của con rắn nhỏ đó đã lột xác thành tiên thiên nội đan. Mẹ kiếp, chỉ thiếu một chút nữa là nó có thể hóa thành giao long rồi. Thất bại trong gang tấc. Đúng là để cho tên Phong Vân Vô Ngân đó chiếm lợi hết. Thôi vậy, nội đan đã thu rồi, bây giờ thứ còn có giá trị nhất chính là tinh huyết. Để xem tên Phong Vân Vô Ngân này xử lý thế nào. Nhiều tinh huyết như vậy, muốn mang theo cũng không được.
Phong Vân Vô Ngân thu nội đan vào trong nạp giới, rồi đưa mắt nhìn qua, cả khu đất trống đều chứa đầy huyết dịch màu vàng kim, ngưng tụ lại giống như một cái hồ ở trong khu vực này.
Từng trận thiên địa linh khí ba động uốn lượn ở trên mặt hồ, giống như cảnh trong mơ.
- Huyết dịch này tựa hồ không giống với huyết dịch của 10 phẩm hung thú thông thường. Không chỉ có màu vàng kim mà còn chứa đựng linh khí, dược khí vô cùng nồng đượm, cực kỳ quý giá.
Phong Vân Vô Ngân không phải là kẻ không biết chút gì, đương nhiên, bất cứ một võ giả nào trong hoàn cảnh này cũng có thể cảm nhận thấy, huyết dịch màu vàng kim này ẩn chứa linh khí vô cùng vô tận.
- Thử luyện hóa huyết dịch này xem có thể luyện hóa thành đan dược được không.
Phong Vân Vô Ngân giải phóng 416 hạt Thiên Địa Đan Điền ra khỏi thân thể, bắt đầu luyện hóa huyết dịch màu vàng kim.
416 hạt Thiên Địa Đan Điền bắt đầu điên cuồng thôn phệ huyết dịch, nhưng huyết dịch màu vàng kim trong này vốn là huyết dịch toàn thân của Thư Hùng Song Mãng, số lượng vô cùng lớn, đã hình thành một hồ máu rộng tới mấy trăm mét, mực nước cũng cao tới 2,3 m.
Là hồ máu. Sông máu.
Phong Vân Vô Ngân mà muốn dùng Thiên Địa Đan Điền để luyện hóa huyết dịch ở đây thành một viên đan dược, không có mười ngày nửa tháng thì không thể xong nổi.
Nhưng tình thế lúc này đã không thể cho phép Phong Vân Vô Ngân có thể ung dung luyện hóa huyết dịch được nữa.
Một mặt, linh khí và dược khí trong huyết dịch không ngừng bốc hơi, không kịp thời luyện hóa thì mấy ngày sau, linh khí dược khí mất hết, nơi này sẽ biến thành một bãi máu hôi thối, không còn chút giá trị nào nữa.
Mặt khác, Phong Vân Vô Ngân dùng linh hồn lực cảm nhận, đã cảm nhận thấy rõ ràng bốn phương tám hướng đang có lượng lớn võ giả tiến lại gần.
Có 10 phẩm cũng khí tức cường đại, cũng có 9 phẩm võ giả.
Bọn chúng đã tiến vào trong phạm vi 100 km quanh Phong Vân Vô Ngân rồi.
Có lẽ không lâu sau, mấy chục, mấy trăm thậm chí mấy ngàn võ giả sẽ tiến tới đây, phân chia tinh huyết, thi thể của cự mãng.
- Mẹ kiếp! Lẽ nào mình phải bỏ phí huyết dịch màu vàng kim quý giá này?
Phong Vân Vô Ngân trở nên nôn nóng.
416 hạt Thiên Địa Đan Điền, tốc độ luyện hóa thực ra không chậm, nhưng huyết dịch nhiều tới mức biến thành sông thành hồ, nếu Phong Vân Vô Ngân muốn trong nháy mắt có thể luyện hóa hết, trừ khi hắn có mấy ngàn mấy vạn hạt Thiên Địa Đan Điền.
Vội vàng cũng không được.
- Mẹ nó chứ, miếng ăn đến miệng lẽ nào còn dâng cho kẻ khác.
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không cho rằng đám 9 phẩm, 10 phẩm võ giả kia sẽ nói đạo lý với hắn, công bằng phân chia hồ máu này. Bọn chúng không giết người cướp của mới lạ. Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân dựa vào đâu để dâng vận may của hắn cho kẻ khác chứ?
Nghĩ nát óc nhưng quả thực không nghĩ ra cách nào khác, Phong Vân Vô Ngân liền nhảy thẳng vào trong hồ máu, để cho huyết dịch màu vàng kim ngâm lấy toàn thân, tay chân làm ra tư thế tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới.
Tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết, thực ra là hấp thu dược tính ở trong nhựa cây Hỏa Long Thụ, bất luận là tiểu thành, trung kỳ, đại thành, mỗi một cảnh giới đều có nhưng tư thế tạo hình khác nhau, và cách thức khác nhau để hấp thu dược tính.
Phong Vân Vô Ngân liền coi hồ máu màu vàng kim này là nhựa cây Hỏa Long Thụ, hấp thu dược lực trong đó.
Cho dù phải từ bỏ hồ tinh huyết quý giá này thì cũng phải thử hấp thu một chút, đoạt được chút lợi lộc.
Dần dần, nơi thân thể của Phong Vân Vô Ngân liền biến thành một vũng xoáy, máu màu vàng kim từ bốn phương tám hướng bị Phong Vân Vô Ngân hút tới, xâm nhập vào trong da thịt xương cốt nội tạng của hắn.
Ở phía xa, Chúc lão há hốc miệng:
- Dùng tư thế tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết để hấp thu huyết dịch của Thư Hùng Song Mãng? Đúng là chỉ có hắn mới nghĩ ra được! Lần này, tiểu tử này sẽ mất mạng! Nhiều tinh huyết như vậy, hắn một lúc hút hết vào trong cơ thể, không nổ tan xác mới lạ.
Vốn dĩ, Phong Vân Vô Ngân chỉ định thử một phen, nếu dùng phương pháp tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết mà không hấp thu được máu của Thư Hùng Song Mãng thì hắn cũng chẳng biết làm cách nào khác. Nếu có thể hấp thu được thì liền căn cứ vào khả năng hấp thu của thân thể, nhân lúc đám võ giả kia còn chưa kịp tới, có thể hấp thu được bao nhiêu thì hấp thu, sau đó liền cao chạy xa bay.
Nhưng lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã không thể khống chế nổi tốc độ hấp thu nữa rồi.
Tinh huyết màu vàng kim vô cùng vô tận điên cuồng tuôn về phía hắn, không ngừng xâm nhập vào từng thớ thịt, tế bào của hắn.
Trong nháy mắt, sự đau đớn khổ sở tới tột độ cũng trút lên trên thân thể của Phong Vân Vô Ngân.
Nỗi đau đớn xé da xé thịt khiến cho linh hồn của hắn cũng như sắp tan vỡ tới nơi.
Sự đau đớn này so với khi tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết trung kỳ cảnh giới, phải tăng ít nhất mười lần.
- A!
Phong Vân Vô Ngân kêu lên đau đớn, thân thể hắn không ngừng run rẩy trong hồ máu màu vàng kim, hắn muốn ngừng hấp thu, nhưng căn bản không thể ngừng lại nổi.
- Đùa với lửa rồi!
Chúc lão hừ một tiếng.
- Mấy giây nữa là hắn sẽ nổ tan xác mà chết, không còn nghi ngờ gì nữa!
Ngưng lại một lát, Chúc lão nhíu mày:
- Ta có nên cứu hắn không? Ta đã tự tiện thay hắn nhận nhiệm vụ, nếu hắn chết thì ai sẽ đi làm nhiệm vụ đó? Mẹ kiếp, như vậy chẳng phải ta sẽ mất hết mặt mũi hay sao? Không được, ta phải cứu cái mạng nhỏ của hắn.
Lẩm bẩm một lúc, suy nghĩ một lát, nhưng trên thực tế, mấy giây đã trôi qua, đợi tới khi Chúc lão sực tỉnh ra, vỗ mạnh lên trán hô lớn:
- Mẹ kiếp, không kịp nữa rồi.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bá chủ thiên hạ
  • Phong Thần
Truyền Kỳ Võ Bá
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Bá Y Thiên Hạ
  • Độc Cô Lãnh Giả
Làm bác sĩ trong truyện tổng tài bá đạo
  • Lừa già béo nghe gió (肥脑老驴听风)
Phần 6 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom