Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 114
Đúng lúc đó, hắn đưa mắt nhìn lên, Phong Vân Vô Ngân vẫn đang khổ sở chống chịu, máu của Thư Hùng Song Mãng không ngừng tuôn vào trong thân thể hắn, khiến hắn đau đớn kêu rên không ngừng, giống như ngọn đèn trước gió, nhưng vẫn chưa chịu lụi tắt.
- Vẫn còn chưa chết?
Ánh mắt Chúc lão lóe sáng:
- Nhục thân thật là cường hãn. Đợi đã, tiểu tử này tựa hồ có chút tiềm lực... Đợi đã...
Trên thực tế, trong thời gian này Phong Vân Vô Ngân không chỉ tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới trung kỳ cảnh giới, thân thể được tôi luyện mà con ăn rất nhiều thịt viên, đám thịt viên này có lợi ích rất lớn, hiện tại đang giúp Phong Vân Vô Ngân chống đỡ thân thể đang sắp nổ tung kia.
Đồng thời, ba phần kiếm ý trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân cũng tự động cứu chủ, quanh người hắn kiếm quang lóe sáng, cùng với Phong Vân Vô Ngân luyện hóa huyết dịch màu vàng kim đang không ngừng kéo tới.
- Kiếm ý?
Ở phía xa, ánh mắt của Chúc lão lại một lần nữa lóe sáng, mở to như đèn lồng:
- Hắn lúc nào lãnh ngộ ra kiếm ý vậy? Lại còn là ba phần kiếm ý? Phẩm chất rất thuần khiết! Ái chà chà! Kiếm ý là một bộ phận của linh hồn, có thể tựđộng bảo vệ thân thể chủ nhân không bị ngoại tà xâm nhập, bởi vậy, ba phần kiếm ý này quả thực có thể giúp tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này luyện hóa tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng. Nhưng... Vẫn chưa đủ, chỉ mấy giây nữa ba phần kiếm ý của tên tiểu tử này sẽ bị nổ tung, thân thểhắn cũng sẽ nổ tung theo.
Huyết dịch màu vàng kim vẫn không ngừng xâm nhập vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân, giống như nước sông đổ vào biển lớn, bị Phong Vân Vô Ngân điên cuồng hút vào.
Nhưng thực ra, đây chẳng khác nào là hành động tự sát.
Phong Vân Vô Ngân đau đớn kêu lên, hắn chỉ cảm thấy mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều đã mở rộng hết cỡ, tựa hồ sắp bị nổ tung.
- Nếu ta không ra tay, hắn sẽ lập tức phải chết.
Chúc lão lại lắc đầu:
- Nhưng có thể chịu đựng tới mức này, có thể coi là nhân tài tuyệt thế rồi, nhục thân cường hãn tới mức này, đám đệ tử ở trong Nham Thạch Thành, chỉ có Long Bá Thiên có thể sánh được với hắn.
Khi Chúc lão đang chuẩn bị ra tay...
Đột nhiên, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền bỗng nhiên bay về, nhập vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân, tự động bảo vệ chủ nhân, giúp Phong Vân Vô Ngân luyện hóa đám quân tinh huyết màu vàng kim đang hung hãn kéo tới.
Nhục thân cường hãn, ba phần kiếm ý, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền cùng chống đỡ lại với tinh huyết màu vàng kim đang không ngừng kéo tới.
Phong Vân Vô Ngân tạm thời vẫn chưa chết.
- Cái gì? Vẫn... Vẫn chưa chết?
Đôi mắt Chúc lão lồi hẳn ra ngoài.
- Thế này vẫn chưa chết? Hắn... Hắn lẽ nào là huyết mạch đặc biệt?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một hồ huyết dịch màu vàng kim bị Phong Vân Vô Ngân hấp thu hết một phần năm, còn thân thể hắn cũng đã ở vào tình trạng có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
- Thôi được, thôi được, như vậy vẫn không chết, coi như là số mệnh của hắn. Tiểu tử này là một viên ngọc thô, chịu khó mài dũa sẽ thành châu báu.
Ánh mắt Chúc lão rực sáng:
- Ta giúp hắn một lần vậy, giúp hắn bảo quản chỗ tinh huyết này, với mức độ cường hãn của thân thể của hắn, hấp thu được một phần năm số tinh huyết này đã là cực hạn rồi, nếu hấp thu thêm một giọt nào nữa, nhất định sẽ nổ tan xác.
Nói xong, Chúc lão vung tay lên, rồi đột nhiên, một cỗ lực lượng thần kỳ quét ra, tinh huyết màu vàng kim đang điên cuồng tuôn vào trong thân thểPhong Vân Vô Ngân vẫn nhiên hóa thành một con rồng màu vàng kim bay lên không trung, hướng về phía Chúc lão.
Chúc lão tùy ý vung tay lên, cột nước hình rồng do tinh huyết màu vàng kim đó tạo thành liền bay thẳng vào trong chiếc nạp giới kiểu dáng cổ xưa ở trên ngón tay phải của Chúc lão.
Lại nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, hắn nằm trên mặt đất khô cong, thân thể vẫn duy trì tư thế tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới, không hề động đậy, hai mắt nhắm nghiền, giống như đang ở trạng thái nhập định, nhịp hô hấp của hắn ổn định, vẫn chưa hề bị chết.
Ở phía xa là xác của con Thư Hùng Song Mãng đang nằm dài trên đất.
Phong Vân Vô Ngân lúc này chỉ cảm thấy từng cỗ thần lực đang hình thành trong thân thể, cỗ nhiệt lưu ấm áp tuôn chảy trong da thịt kinh mạch của hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
- Khà khà, cái này... Không ngờ hắn đã luyện thành rồi.
Chúc lão vừa nghĩ ngợi, vừa lẩm bẩm một mình:
- Tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết cần phải có nhựa cây Hỏa Long Thụ để giúp cho dược lực của Tôi Thể Đan và Man Lực Quả hòa tan ra hoàn toàn, rồi người tu luyện hấp thu vào trong thân thể, phối hợp với một vài tư thế đặc biệt, để cho dược lực sinh ra thần lực trong cơ thể. Còn tên Phong Vân Vô Ngân này vô cùng thông minh, coi tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng như nhựa cây Hỏa Long Thụ để hấp thu, trong tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng có vô số dược lực của các loại linh dược, vô số thiên địa linh khí, công hiệu đương nhiên cao hơn nhiều Tôi Thể Đan và Man Lực Quả. Hắn nhắm mắt làm bừa mà cuối cùng lại luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết đại viên mãn cảnh giới. Ta cũng không biết hắn đã tăng thêm bao nhiêu cân lực lượng, thật là mong đợi...
- Lực lượng... Lực lượng của ta đang tăng lên.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng vui mừng phát điên.
- 1000 cân! 2000 cân! 3000 cân!... Không ngừng tăng lên. Ta... Ta luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới? Tốt quá! Thật là tốt quá!
Đúng lúc đó!
- Vù vù vù!
Bốn phương tám hướng có rất nhiều 9 phẩm võ giả, kể cả 10 phẩm võ giả cũng đã tiến vào trong khu vực này.
- A! Đại ca, ngươi nhìn xem, đó là cái gì?
Một thiếu niên anh tuấn, vừa bay nhanh tới vừa chỉ về đống xác rắn ở trên bãi đất trống.
- Chết rồi! Thư Hùng Song Mãng chết trong lúc đang lột xác! Vậy... Vậy nội đan của nó.
Một gã trung niên nam tử anh tuấn, toàn thân run lên vì kích động, ánh mắt cũng rực sáng. Hắn chính là cao thủ xếp thứ ba trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành, Ngô Ảnh, đang mang theo đệ đệ của mình tu luyện trong khu rèn luyện dã ngoại.
Lúc này, không chỉ có hai huynh đệ Ngô Ảnh kéo tới.
Còn có Tây Môn Thiên, Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị và mấy chục gã 9 phẩm đỉnh cao võ giả, mấy chục gã 10 phẩm sơ kỳ, 10 phẩm trung kỳ võ giả. Thậm chí còn có mấy gã 10 phẩm đại viên mãn võ giả.
Trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành, từ Hồ Ngoan xếp thứ nhất ra ngoài rèn luyện và Long Bá Thiên xếp thứnăm đang bế quan tu luyện Hậu Thổ Thần Công, thì tám gã còn lại đều có mặt.
Anh hùng tụ hội.
- Ha ha ha! Con cự mãng hung tàn đó chết rồi! Ha ha ha!
Lúc này, một gã 10 phẩm sơ kỳ cường giả không kìm nén được sự hưng phấn, thi triển thân pháp, lao thẳng về phía thi thể của Thư Hùng Song Mãng.
Một giây sau!
Vô số đao mang kiếm mang đột nhiên hướng về gã 10 phẩm sơ kỳ cường giả đó, trên đỉnh đầu hắn cũng đột nhiên xuất hiện một đôi cự chưởng màuđỏ như lửa, ầm ầm đánh xuống.
Gã 10 phẩm sơ kỳ cường giả đó còn chưa kịp tới bên thi thể của Thư Hùng Song Mãng thì đã bị đánh nát thành thịt vụn.
Nhất thời, ánh mắt của tất cả những người có mặt ở đây đều sáng rực lên, lộ ra vẻ tham lam, thèm thuồng, đề phòng, hận thù. Ai cũng muốn xông tới cướp đoạt nội đan quý giá, nhưng không ai dám là kẻ đầu tiên động thủ.
Kiềm chế lẫn nhau!
Thời gian như ngưng lại. Tất cả đều không dám động! Hiện trường trở nên vô cùng tĩnh lặng.
Phong Vân Vô Ngân nằm im không nhúc nhích trên mặt đất, giống như một cỗ thi thể, một bức tượng, thầm lực trong thân thể hắn đang không ngừng tăng lên, 8000 cân, 10000 cân, 12000 cân...Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Vẫn còn chưa chết?
Ánh mắt Chúc lão lóe sáng:
- Nhục thân thật là cường hãn. Đợi đã, tiểu tử này tựa hồ có chút tiềm lực... Đợi đã...
Trên thực tế, trong thời gian này Phong Vân Vô Ngân không chỉ tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới trung kỳ cảnh giới, thân thể được tôi luyện mà con ăn rất nhiều thịt viên, đám thịt viên này có lợi ích rất lớn, hiện tại đang giúp Phong Vân Vô Ngân chống đỡ thân thể đang sắp nổ tung kia.
Đồng thời, ba phần kiếm ý trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân cũng tự động cứu chủ, quanh người hắn kiếm quang lóe sáng, cùng với Phong Vân Vô Ngân luyện hóa huyết dịch màu vàng kim đang không ngừng kéo tới.
- Kiếm ý?
Ở phía xa, ánh mắt của Chúc lão lại một lần nữa lóe sáng, mở to như đèn lồng:
- Hắn lúc nào lãnh ngộ ra kiếm ý vậy? Lại còn là ba phần kiếm ý? Phẩm chất rất thuần khiết! Ái chà chà! Kiếm ý là một bộ phận của linh hồn, có thể tựđộng bảo vệ thân thể chủ nhân không bị ngoại tà xâm nhập, bởi vậy, ba phần kiếm ý này quả thực có thể giúp tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này luyện hóa tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng. Nhưng... Vẫn chưa đủ, chỉ mấy giây nữa ba phần kiếm ý của tên tiểu tử này sẽ bị nổ tung, thân thểhắn cũng sẽ nổ tung theo.
Huyết dịch màu vàng kim vẫn không ngừng xâm nhập vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân, giống như nước sông đổ vào biển lớn, bị Phong Vân Vô Ngân điên cuồng hút vào.
Nhưng thực ra, đây chẳng khác nào là hành động tự sát.
Phong Vân Vô Ngân đau đớn kêu lên, hắn chỉ cảm thấy mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều đã mở rộng hết cỡ, tựa hồ sắp bị nổ tung.
- Nếu ta không ra tay, hắn sẽ lập tức phải chết.
Chúc lão lại lắc đầu:
- Nhưng có thể chịu đựng tới mức này, có thể coi là nhân tài tuyệt thế rồi, nhục thân cường hãn tới mức này, đám đệ tử ở trong Nham Thạch Thành, chỉ có Long Bá Thiên có thể sánh được với hắn.
Khi Chúc lão đang chuẩn bị ra tay...
Đột nhiên, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền bỗng nhiên bay về, nhập vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân, tự động bảo vệ chủ nhân, giúp Phong Vân Vô Ngân luyện hóa đám quân tinh huyết màu vàng kim đang hung hãn kéo tới.
Nhục thân cường hãn, ba phần kiếm ý, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền cùng chống đỡ lại với tinh huyết màu vàng kim đang không ngừng kéo tới.
Phong Vân Vô Ngân tạm thời vẫn chưa chết.
- Cái gì? Vẫn... Vẫn chưa chết?
Đôi mắt Chúc lão lồi hẳn ra ngoài.
- Thế này vẫn chưa chết? Hắn... Hắn lẽ nào là huyết mạch đặc biệt?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một hồ huyết dịch màu vàng kim bị Phong Vân Vô Ngân hấp thu hết một phần năm, còn thân thể hắn cũng đã ở vào tình trạng có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
- Thôi được, thôi được, như vậy vẫn không chết, coi như là số mệnh của hắn. Tiểu tử này là một viên ngọc thô, chịu khó mài dũa sẽ thành châu báu.
Ánh mắt Chúc lão rực sáng:
- Ta giúp hắn một lần vậy, giúp hắn bảo quản chỗ tinh huyết này, với mức độ cường hãn của thân thể của hắn, hấp thu được một phần năm số tinh huyết này đã là cực hạn rồi, nếu hấp thu thêm một giọt nào nữa, nhất định sẽ nổ tan xác.
Nói xong, Chúc lão vung tay lên, rồi đột nhiên, một cỗ lực lượng thần kỳ quét ra, tinh huyết màu vàng kim đang điên cuồng tuôn vào trong thân thểPhong Vân Vô Ngân vẫn nhiên hóa thành một con rồng màu vàng kim bay lên không trung, hướng về phía Chúc lão.
Chúc lão tùy ý vung tay lên, cột nước hình rồng do tinh huyết màu vàng kim đó tạo thành liền bay thẳng vào trong chiếc nạp giới kiểu dáng cổ xưa ở trên ngón tay phải của Chúc lão.
Lại nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, hắn nằm trên mặt đất khô cong, thân thể vẫn duy trì tư thế tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới, không hề động đậy, hai mắt nhắm nghiền, giống như đang ở trạng thái nhập định, nhịp hô hấp của hắn ổn định, vẫn chưa hề bị chết.
Ở phía xa là xác của con Thư Hùng Song Mãng đang nằm dài trên đất.
Phong Vân Vô Ngân lúc này chỉ cảm thấy từng cỗ thần lực đang hình thành trong thân thể, cỗ nhiệt lưu ấm áp tuôn chảy trong da thịt kinh mạch của hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
- Khà khà, cái này... Không ngờ hắn đã luyện thành rồi.
Chúc lão vừa nghĩ ngợi, vừa lẩm bẩm một mình:
- Tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết cần phải có nhựa cây Hỏa Long Thụ để giúp cho dược lực của Tôi Thể Đan và Man Lực Quả hòa tan ra hoàn toàn, rồi người tu luyện hấp thu vào trong thân thể, phối hợp với một vài tư thế đặc biệt, để cho dược lực sinh ra thần lực trong cơ thể. Còn tên Phong Vân Vô Ngân này vô cùng thông minh, coi tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng như nhựa cây Hỏa Long Thụ để hấp thu, trong tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng có vô số dược lực của các loại linh dược, vô số thiên địa linh khí, công hiệu đương nhiên cao hơn nhiều Tôi Thể Đan và Man Lực Quả. Hắn nhắm mắt làm bừa mà cuối cùng lại luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết đại viên mãn cảnh giới. Ta cũng không biết hắn đã tăng thêm bao nhiêu cân lực lượng, thật là mong đợi...
- Lực lượng... Lực lượng của ta đang tăng lên.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng vui mừng phát điên.
- 1000 cân! 2000 cân! 3000 cân!... Không ngừng tăng lên. Ta... Ta luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới? Tốt quá! Thật là tốt quá!
Đúng lúc đó!
- Vù vù vù!
Bốn phương tám hướng có rất nhiều 9 phẩm võ giả, kể cả 10 phẩm võ giả cũng đã tiến vào trong khu vực này.
- A! Đại ca, ngươi nhìn xem, đó là cái gì?
Một thiếu niên anh tuấn, vừa bay nhanh tới vừa chỉ về đống xác rắn ở trên bãi đất trống.
- Chết rồi! Thư Hùng Song Mãng chết trong lúc đang lột xác! Vậy... Vậy nội đan của nó.
Một gã trung niên nam tử anh tuấn, toàn thân run lên vì kích động, ánh mắt cũng rực sáng. Hắn chính là cao thủ xếp thứ ba trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành, Ngô Ảnh, đang mang theo đệ đệ của mình tu luyện trong khu rèn luyện dã ngoại.
Lúc này, không chỉ có hai huynh đệ Ngô Ảnh kéo tới.
Còn có Tây Môn Thiên, Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị và mấy chục gã 9 phẩm đỉnh cao võ giả, mấy chục gã 10 phẩm sơ kỳ, 10 phẩm trung kỳ võ giả. Thậm chí còn có mấy gã 10 phẩm đại viên mãn võ giả.
Trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành, từ Hồ Ngoan xếp thứ nhất ra ngoài rèn luyện và Long Bá Thiên xếp thứnăm đang bế quan tu luyện Hậu Thổ Thần Công, thì tám gã còn lại đều có mặt.
Anh hùng tụ hội.
- Ha ha ha! Con cự mãng hung tàn đó chết rồi! Ha ha ha!
Lúc này, một gã 10 phẩm sơ kỳ cường giả không kìm nén được sự hưng phấn, thi triển thân pháp, lao thẳng về phía thi thể của Thư Hùng Song Mãng.
Một giây sau!
Vô số đao mang kiếm mang đột nhiên hướng về gã 10 phẩm sơ kỳ cường giả đó, trên đỉnh đầu hắn cũng đột nhiên xuất hiện một đôi cự chưởng màuđỏ như lửa, ầm ầm đánh xuống.
Gã 10 phẩm sơ kỳ cường giả đó còn chưa kịp tới bên thi thể của Thư Hùng Song Mãng thì đã bị đánh nát thành thịt vụn.
Nhất thời, ánh mắt của tất cả những người có mặt ở đây đều sáng rực lên, lộ ra vẻ tham lam, thèm thuồng, đề phòng, hận thù. Ai cũng muốn xông tới cướp đoạt nội đan quý giá, nhưng không ai dám là kẻ đầu tiên động thủ.
Kiềm chế lẫn nhau!
Thời gian như ngưng lại. Tất cả đều không dám động! Hiện trường trở nên vô cùng tĩnh lặng.
Phong Vân Vô Ngân nằm im không nhúc nhích trên mặt đất, giống như một cỗ thi thể, một bức tượng, thầm lực trong thân thể hắn đang không ngừng tăng lên, 8000 cân, 10000 cân, 12000 cân...Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook