Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27
Phong Vân Vô Ngân tiến thêm một bước!
Kết quả là Nạp Lan Vô Ưu liên tiếp công 24 kiếm, mỗi một kiếm đều chỉ thi triển được phân nửa, đã bị Phong Vân Vô Ngân đơn giản tìm ra kẽ hở, mạnh mẽ bức trở về.
Nạp Lan Vô Ưu liên tục lùi lại 24 bước, mỗi khi lùi một bước, sắc mặt lại hồng nhuận thêm một phần.
Một mực thối lui đến sát mép lôi đài! Sắc mặt của hắn, dường như cái mông của hầu tử!
Bất ngờ, Nạp Lan Vô Ưu phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn, toàn thân mềm oặt ngã trên mặt đất.
24 lần huyền khí muốn theo kiếm thế vọt ra, 24 lần bị ép ngược trở lại đan điền! Mỗi một lần, đều khiến lục phủ ngũ tạng mang đến nội thương rất nặng. Rốt cuộc, nội tứ toàn thân Nạp Lan Vô Ưu hỗn loạn, ngực phiền muộn không tốt, phun ra một mụm máu, cả người cũng ngất xỉu.
Trên thực tế, Nạp Lan Vô Ưu thụ thường còn mạnh hơn Nạp Lan Mãnh. Lúc này bị ngất đi, tuy rằng không nguy hiểm tới tính mạng, thế nhưng lúc hắn tỉnh lại, sẽ phát hiện huyền khí trong đan điền bạo loạn tan vỡ, tu vi bị đẩy lùi lại một cảnh giới!
- Hô, lấy công làm thủ, quả nhiên là chân đế của Độc Cô Cửu Kiếm!
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười:
- Vừa rồi, ngay cả một điểm huyền khí ta cũng không sử dụng, chỉ dựa vào chỗ tinh vi ảo diệu của Độc Cô Cửu Kiếm đã chiến thắng một cường địch, thật sự là một trận chiến kinh điển. Cũng may người này vừa bước lên đã nói lằng nhằng hết bài này đến bài khác, cho ta có cơ hội xuất kiếm trước hắn!
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi đi trở về bên người Phong Vân Tuyết, cười nói:
- Tỷ tỷ, đệ thắng Nạp Lan Vô Ưu, đoạt lại một danh ngạch cho tỷ tỷ!
Phong Vân Tuyết ngây ngốc nói:
- Vô Ngân, làm sao đệ có thể thắng được? Thoạt nhìn, kiếm pháp của đệ dường như rất cao, thế nhưng lại giống như không biết kiếm pháp... Tuyết tỷ bị đệ làm cho mơ hồ rồi!
Mà tất cả đám người xem cuộc chiến trong toàn trường, đều câm như hến!
Phong Vân Vô Ngân lại thắng? Làm sao hắn có thể thắng được? Vừa rồi, mỗi khi hắn đâm ra một kiếm, đều yếu ớt, thật giống như vài ngày không được ăn cơm, thế nhưng, mỗi một kiếm, lại có thể khiến cho Nạp Lan Vô Ưu lui về phía sau một bước! Lẽ nào, hắn biết yêu pháp? Làm mê hoặc tâm thần của Nạp Lan Vô Ưu?
Quái dị! Quái dị!
Chỉ có ba trọng tài của Ngạo Hàn Tông mới nhìn rõ sự đáng sợ của Phong Vân Vô Ngân.
- Tây Môn huynh, Lý huynh, trận đánh vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân kia liên tục xuất ra 27 kiếm, từ kiếm thứ hai, liền nắm trong tay trận đấu này! Mỗi một kiếm, đều sớm dự đoán đến kẽ hở của Nạp Lan Vô Ưu! Dĩ nhiên không cho Nạp Lan Vô Ưu một lần cơ hội. Kiếm pháp như vậy, quả thực là mới nghe lần đầu!
Trong lòng vị trọng tài họ Đạt Hề khâm phục nói.
- Sai rồi!
Trọng tài họ Tây Môn lắc đầu nói:
- Đạt Hề huynh, Lý huynh, theo ta thấy, Phong Vân Vô Ngân kia căn bản không biết kiếm pháp gì! Sở dĩ hắn thắng được Nạp Lan Vô Ưu, chính là dựa vào ánh mắt! Thiên phú! Cùng với xúc giác quan sát được kẽ hở trong kiếm chiêu của đối thủ! Không hề nghi ngờ, Phong Vân Vô Ngân này chính là thiên tài tập võ trăm năm khó gặp! Loại thiên tài này, ngày sau ắt thành châu báu!
- Tuyết tỷ...
Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng nâng Phong Vân Tuyết đã bị hao hết thể lực đứng lên, ánh mắt nhìn về phía ba vị trọng tài Ngạo Hàn Tông.
Trọng tài họ Đạt Hề, họ Tây Môn, họ Lý, trong mắt ba người, đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Vừa rồi, trận chiến Phong Vân Vô Ngân đánh bại Nạp Lan Ưu, quả thực kỳ diệu điên cuồng, đặc sắc tuyệt luân. Phong Vân Vô Ngân thắng vui vẻ đầm đìa, Nạp Lan Vô Ưu thua không còn lời nào để nói.
- Thiếu niên yêu nghiệt kỳ tài ngút trời như vậy, thành tựu sau này, chỉ sợ không thể đánh giá.
[ truyen❤cua tui đốt net ]
Trong lòng ba vị trọng tài như có ánh lửa lóa lên, lập tức không chần chờ, hầu như trăm miệng một lời nói:
- Tốt, tốt! Chuyến đi phụ trách thi đấu chọn lựa tại Khâu Hác Thành lần này của chúng ta không tệ! Có thiếu niên thiên tài như vậy, đủ có thể sáng ngang bất luận một thiên tài nào trong thành thị thuộc phạm vi quản hạt của Ngạo Hàn Tông.
Tuy rằng không nói rõ, bất quá, luyện võ trường to như vậy, trong lòng bất luận người nào đều rõ ràng, thiên tài tuấn kiện trong miệng trọng tài, đơn giản chính là Phong Vân Vô Ngân.
Sau một khắc, ánh mắt trọng tài họ Tây Môn nhìn quét toàn trường, chợt cao giọng tuyên bố nói:
- Khu thi đấu Khâu Hác Thành chọn lựa đệ tử nhập tông của Ngạo Hàn Tông năm nay đến đây kết thúc! Mười danh ngạch, tất cả đều đã được phân chia, ta tuyên bố...
Phong Vân gia tộc ba danh ngạch... Phong Vân Trường Thiên, Phong Vân Tuyết Tuyết... Phong Vân Vô Ngân!
Nạp Lan gia tộc hai danh ngạch... Nạp Lan Phu, Nạp Lan Hoa.
Hồ gia một danh ngạch... Hồ Dã!
Trần gia một danh ngạch... Trần Phi!
Da Luật gia hai danh ngạch, Da Luật Trượng, Da Luật Thiên Long.
Hạ gia một danh ngạch... Hạ Hồ Tử.
- Sau lần thi đấu chọn lựa này, sản nghiệp và địa bàn của sáu đại gia tộc Khâu Hác Thành, chỉ bằng dựa theo số lượng đệ tử ưu tú mà các gia tộc vận chuyển cho Ngạo Hàn Tông, hoàn thành phân phối một lần nữa! Không được sai lầm!
- Được rồi, mười đệ tử đủ tư cách nhập tông của sáu đại gia tộc, mời đến bên này!
Nói xong, ba vị trọng tài đứng lên, trong mắt ẩn chứa khen ngợi và dáng tươi cười vui mừng. Nhớ lại hồi xưa, lúc ba người bọn họ còn là thiếu niên, cũng đều từ gia tộc lấy thiên phú cao minh, tài tình hơn người, nổi tiếng hơn người, trổ hết tời năng, thu được tư cách nhập tông. Tình cảnh như bây giờ, khiến cho bọn họ có một loại cảm xúc nhớ lại chuyện xưa.
Mà biểu tình của tộc trưởng và trưởng lão các đại gia tộc thì muôn hình muôn vẻ, không giống nhau.
- Ha ha ha... Ba danh ngạch! Phong Vân Gia Tộc ta cuối cùng dĩ nhiên lấy được ba danh ngạch... Liệt tổ liệt tông che chở! Liệt tổ liệt tông che chở! Phong Vân gia tộc ta vẫn chưa đến đường cùng! Ha ha ha ha...
Tộc trưởng Phong Vân gia tộc Phong Vân Mặc vui quá mà khóc! Lần thi đấu nhập tông này, đối với Phong Vân gia tộc mà nói, có thể dùng cảm giác hồi hộp sung sướng tràn trề để hình dung! Từ cõi lòng đầy hi vọng, đến không chịu được một kích, đến quanh co... Thực sự chấn động lòng người đến tột cùng!
Nếu không phải đột nhiên Phong Vân Vô Ngân giết ra, như vậy, Phong Vân gia tộc chỉ có thể thu được một danh ngạch ít ỏi đến thương cảm, gia đạo sẽ suy sụp, không gượng dậy nổi, cũng có thể suy tàn.
Có một người tâm tính lúc này hoàn toàn tương phản cùng Phong Vân Mặc, không thể nghi ngờ, đó chính là tộc trưởng Nạp Lan gia tộc Nạp Lan Phi.
Xui a!
Vô cùng xui!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Kết quả là Nạp Lan Vô Ưu liên tiếp công 24 kiếm, mỗi một kiếm đều chỉ thi triển được phân nửa, đã bị Phong Vân Vô Ngân đơn giản tìm ra kẽ hở, mạnh mẽ bức trở về.
Nạp Lan Vô Ưu liên tục lùi lại 24 bước, mỗi khi lùi một bước, sắc mặt lại hồng nhuận thêm một phần.
Một mực thối lui đến sát mép lôi đài! Sắc mặt của hắn, dường như cái mông của hầu tử!
Bất ngờ, Nạp Lan Vô Ưu phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn, toàn thân mềm oặt ngã trên mặt đất.
24 lần huyền khí muốn theo kiếm thế vọt ra, 24 lần bị ép ngược trở lại đan điền! Mỗi một lần, đều khiến lục phủ ngũ tạng mang đến nội thương rất nặng. Rốt cuộc, nội tứ toàn thân Nạp Lan Vô Ưu hỗn loạn, ngực phiền muộn không tốt, phun ra một mụm máu, cả người cũng ngất xỉu.
Trên thực tế, Nạp Lan Vô Ưu thụ thường còn mạnh hơn Nạp Lan Mãnh. Lúc này bị ngất đi, tuy rằng không nguy hiểm tới tính mạng, thế nhưng lúc hắn tỉnh lại, sẽ phát hiện huyền khí trong đan điền bạo loạn tan vỡ, tu vi bị đẩy lùi lại một cảnh giới!
- Hô, lấy công làm thủ, quả nhiên là chân đế của Độc Cô Cửu Kiếm!
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười:
- Vừa rồi, ngay cả một điểm huyền khí ta cũng không sử dụng, chỉ dựa vào chỗ tinh vi ảo diệu của Độc Cô Cửu Kiếm đã chiến thắng một cường địch, thật sự là một trận chiến kinh điển. Cũng may người này vừa bước lên đã nói lằng nhằng hết bài này đến bài khác, cho ta có cơ hội xuất kiếm trước hắn!
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi đi trở về bên người Phong Vân Tuyết, cười nói:
- Tỷ tỷ, đệ thắng Nạp Lan Vô Ưu, đoạt lại một danh ngạch cho tỷ tỷ!
Phong Vân Tuyết ngây ngốc nói:
- Vô Ngân, làm sao đệ có thể thắng được? Thoạt nhìn, kiếm pháp của đệ dường như rất cao, thế nhưng lại giống như không biết kiếm pháp... Tuyết tỷ bị đệ làm cho mơ hồ rồi!
Mà tất cả đám người xem cuộc chiến trong toàn trường, đều câm như hến!
Phong Vân Vô Ngân lại thắng? Làm sao hắn có thể thắng được? Vừa rồi, mỗi khi hắn đâm ra một kiếm, đều yếu ớt, thật giống như vài ngày không được ăn cơm, thế nhưng, mỗi một kiếm, lại có thể khiến cho Nạp Lan Vô Ưu lui về phía sau một bước! Lẽ nào, hắn biết yêu pháp? Làm mê hoặc tâm thần của Nạp Lan Vô Ưu?
Quái dị! Quái dị!
Chỉ có ba trọng tài của Ngạo Hàn Tông mới nhìn rõ sự đáng sợ của Phong Vân Vô Ngân.
- Tây Môn huynh, Lý huynh, trận đánh vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân kia liên tục xuất ra 27 kiếm, từ kiếm thứ hai, liền nắm trong tay trận đấu này! Mỗi một kiếm, đều sớm dự đoán đến kẽ hở của Nạp Lan Vô Ưu! Dĩ nhiên không cho Nạp Lan Vô Ưu một lần cơ hội. Kiếm pháp như vậy, quả thực là mới nghe lần đầu!
Trong lòng vị trọng tài họ Đạt Hề khâm phục nói.
- Sai rồi!
Trọng tài họ Tây Môn lắc đầu nói:
- Đạt Hề huynh, Lý huynh, theo ta thấy, Phong Vân Vô Ngân kia căn bản không biết kiếm pháp gì! Sở dĩ hắn thắng được Nạp Lan Vô Ưu, chính là dựa vào ánh mắt! Thiên phú! Cùng với xúc giác quan sát được kẽ hở trong kiếm chiêu của đối thủ! Không hề nghi ngờ, Phong Vân Vô Ngân này chính là thiên tài tập võ trăm năm khó gặp! Loại thiên tài này, ngày sau ắt thành châu báu!
- Tuyết tỷ...
Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng nâng Phong Vân Tuyết đã bị hao hết thể lực đứng lên, ánh mắt nhìn về phía ba vị trọng tài Ngạo Hàn Tông.
Trọng tài họ Đạt Hề, họ Tây Môn, họ Lý, trong mắt ba người, đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Vừa rồi, trận chiến Phong Vân Vô Ngân đánh bại Nạp Lan Ưu, quả thực kỳ diệu điên cuồng, đặc sắc tuyệt luân. Phong Vân Vô Ngân thắng vui vẻ đầm đìa, Nạp Lan Vô Ưu thua không còn lời nào để nói.
- Thiếu niên yêu nghiệt kỳ tài ngút trời như vậy, thành tựu sau này, chỉ sợ không thể đánh giá.
[ truyen❤cua tui đốt net ]
Trong lòng ba vị trọng tài như có ánh lửa lóa lên, lập tức không chần chờ, hầu như trăm miệng một lời nói:
- Tốt, tốt! Chuyến đi phụ trách thi đấu chọn lựa tại Khâu Hác Thành lần này của chúng ta không tệ! Có thiếu niên thiên tài như vậy, đủ có thể sáng ngang bất luận một thiên tài nào trong thành thị thuộc phạm vi quản hạt của Ngạo Hàn Tông.
Tuy rằng không nói rõ, bất quá, luyện võ trường to như vậy, trong lòng bất luận người nào đều rõ ràng, thiên tài tuấn kiện trong miệng trọng tài, đơn giản chính là Phong Vân Vô Ngân.
Sau một khắc, ánh mắt trọng tài họ Tây Môn nhìn quét toàn trường, chợt cao giọng tuyên bố nói:
- Khu thi đấu Khâu Hác Thành chọn lựa đệ tử nhập tông của Ngạo Hàn Tông năm nay đến đây kết thúc! Mười danh ngạch, tất cả đều đã được phân chia, ta tuyên bố...
Phong Vân gia tộc ba danh ngạch... Phong Vân Trường Thiên, Phong Vân Tuyết Tuyết... Phong Vân Vô Ngân!
Nạp Lan gia tộc hai danh ngạch... Nạp Lan Phu, Nạp Lan Hoa.
Hồ gia một danh ngạch... Hồ Dã!
Trần gia một danh ngạch... Trần Phi!
Da Luật gia hai danh ngạch, Da Luật Trượng, Da Luật Thiên Long.
Hạ gia một danh ngạch... Hạ Hồ Tử.
- Sau lần thi đấu chọn lựa này, sản nghiệp và địa bàn của sáu đại gia tộc Khâu Hác Thành, chỉ bằng dựa theo số lượng đệ tử ưu tú mà các gia tộc vận chuyển cho Ngạo Hàn Tông, hoàn thành phân phối một lần nữa! Không được sai lầm!
- Được rồi, mười đệ tử đủ tư cách nhập tông của sáu đại gia tộc, mời đến bên này!
Nói xong, ba vị trọng tài đứng lên, trong mắt ẩn chứa khen ngợi và dáng tươi cười vui mừng. Nhớ lại hồi xưa, lúc ba người bọn họ còn là thiếu niên, cũng đều từ gia tộc lấy thiên phú cao minh, tài tình hơn người, nổi tiếng hơn người, trổ hết tời năng, thu được tư cách nhập tông. Tình cảnh như bây giờ, khiến cho bọn họ có một loại cảm xúc nhớ lại chuyện xưa.
Mà biểu tình của tộc trưởng và trưởng lão các đại gia tộc thì muôn hình muôn vẻ, không giống nhau.
- Ha ha ha... Ba danh ngạch! Phong Vân Gia Tộc ta cuối cùng dĩ nhiên lấy được ba danh ngạch... Liệt tổ liệt tông che chở! Liệt tổ liệt tông che chở! Phong Vân gia tộc ta vẫn chưa đến đường cùng! Ha ha ha ha...
Tộc trưởng Phong Vân gia tộc Phong Vân Mặc vui quá mà khóc! Lần thi đấu nhập tông này, đối với Phong Vân gia tộc mà nói, có thể dùng cảm giác hồi hộp sung sướng tràn trề để hình dung! Từ cõi lòng đầy hi vọng, đến không chịu được một kích, đến quanh co... Thực sự chấn động lòng người đến tột cùng!
Nếu không phải đột nhiên Phong Vân Vô Ngân giết ra, như vậy, Phong Vân gia tộc chỉ có thể thu được một danh ngạch ít ỏi đến thương cảm, gia đạo sẽ suy sụp, không gượng dậy nổi, cũng có thể suy tàn.
Có một người tâm tính lúc này hoàn toàn tương phản cùng Phong Vân Mặc, không thể nghi ngờ, đó chính là tộc trưởng Nạp Lan gia tộc Nạp Lan Phi.
Xui a!
Vô cùng xui!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook